CHƯƠNG 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối mày tối mặt đến độ không nhận ra cảm giác co giật quen thuộc của con cặc trong miệng, của dòng chảy ào ạt ấm nóng dưới đít, những rên rỉ gào thét cực khoái hơi hơi dứt, nó được kéo ra để thẫn thờ lấy lại tỉnh táo để nhận ra nó vừa làm đĩ thêm cho hai gã đàn ông nữa, lần này không còn là nam sinh, thanh niên thanh tú, mà là đàn ông cu đen nắc lồn. Rồi ngả ghế dài ra nằm cạnh nhau, nó tiếp tục phục vụ tăng hai bằng cách nhún trên một khúc cong người bú khúc kia, hai khúc đã qua đỉnh cứ từ từ tà tà không việc gì phải vội ngóc đầu cương lên, hai gã cứ từ từ mà hưởng cảm giác được mátxa chuyên nghiệp, lim dim sướng khoái, chỉ có thằng nhóc ngồi bên trên cứ phải cố gắng co bóp lỗ hậu, phùng mỏ hóp má tìm cách xử lý cho nhanh trong vô vọng.

Có lẽ phải đến cả thế kỷ lưỡi nó mới nếm vị tanh nồng lần hai, thêm một thế kỷ nữa đít nó mới hứng được nguồn tinh khí nóng hổi. Miệng nó còn đàn hồi được chứ giờ thì nó đã chấp nhận đít nó tan nát rồi. Cuối cùng đã thỏa mãn, bác tài đẩy nó xuống xe không chút nhẹ tay, khiến nó suýt ngã dúi dụi vì đôi chân tê dại sau trận đụ bất ngờ. Nó gắng lết được vài bước khuất khỏi chiếc xe oan nghiệt, sau gáy vẫn còn hai cặp mắt dâm dục dõi theo, ngồi bệt xuống, thân thể rã rời, đít lại tươm tinh xối xả. Trời đã về chiều, vẫn còn nắng nhưng màu đã bạc, khi mắt nó quen được với ánh sáng thì đây, chạy trời không thoát...

Cơn giận của thằng lớp trưởng thật không bút nào tả xiết, hai thằng đã để xổng nó líu ríu sợ sệt mất mật, thỏ đế mà đòi bạo dâm, khống chế một thằng nô lệ yếu xìu không nổi mà đòi hành hạ. Không phải là đang chốn đông người thì thằng lớp trưởng đã đập tụi nó một trận ra trò. Chửi bới một hồi trói gô hai đứa nó lại quẳng vào lều, để đó xử sau, sáng nay một chuyện giờ thêm chuyện nữa, tụi nhóc này không dạy dỗ không xong, chơi đĩ là một nghệ thuật, người quản nô là một nghệ sĩ, cứ để xổng để lộ thế này thì chết cả lũ. Ừ thì cũng có lúc thằng lớp trưởng nổi máu liều, chơi tập thể thằng bé giữa nhà thi đấu, nhưng số nó may, mạng nó lớn, vía nó át hết lũ âm binh, còn tụi này trói gà không chặt, thằng nhóc muốn bại xụi rồi mà còn để nó chạy đi đâu mất hút.

Mặc kệ lũ loi choi chơi mấy trò bao bố cà kheo dở hơi, nó xua người đi lùng sục. Lần này nó lo lắng thật, nó dự liệu rằng thằng nhóc thoát ra sẽ trốn luôn, vỡ lở cũng chết dở mà không thì về cũng mất chút uy lực: được một lần nó sẽ tìm cách nổi loạn lần nữa, thằng nhóc này mệt ghê, lúc thì nhũn như con chi chi lúc thì trở chứng thế này. Có vẻ chuyện là do hai thằng kia bày trò quá lố, hỏi cho cặn kẽ rồi phải phạt hai thằng thật nặng làm gương mới được. Ngồi một lúc trên đống lửa thì điện thoại báo là tìm thấy rồi, nhưng "tình hình phức tạp."

Vài thằng nhóc nhanh trí chạy tìm khu đậu xe, đến nơi vừa kịp lúc thằng bé bị vác lên xe. Tụi nó trợn mắt sửng sốt khi thấy chiếc xe từ từ giăng rèm kín hết. Biết sắp có chuyện hay ho động trời, tụi nó lập tức báo về cho thằng lớp trưởng, cử một đứa bạo dạn nhất lại gần lén lén kiễng chân tìm chỗ che rèm chưa kín nhìn vào. Dù từ ngoài sáng nhìn vào xe tối thui, cũng chẳng nghe thấy gì nhưng cảnh hai hiếp một thì chẳng còn gì lạ với nó, nó nhanh chóng nhận ra hai bóng người đang hì hụi với thằng nhóc quỳ trên sàn xe khuất sau dãy ghế là ai và đang mần gì.

Khi thằng lớp trưởng tới, nó cũng sửng sốt một lúc, nó nghĩ ngợi một hồi, thằng nhóc chắc không phải cùng đường hóa điên chịu tình nguyện làm đĩ cho hai gã ấy, để làm gì? Nhìn cảnh nó bị chơi cũng bạo ngược ép uổng lắm, theo logic duy nhất thì thằng nhóc đang bị hiếp, lý do chỉ còn có thể là hai gã đã bắt gặp lúc nó làm chuyện đĩ điếm trên xe. Hóa ra những trò tụi nó bày ra cũng có người nhìn thấy, hoặc do tụi nó quá dạn quá quen mà mất cảnh giác, chạy loạn cả lên trên xe không bị để ý phát giác mới lạ, hoặc do thằng nhóc (cứ đổ cho thằng nhóc) ngu ngốc không biết ý tứ.

Nhưng hậu quả hóa ra chỉ có thằng nhóc lãnh, hai kẻ dâm dục trong xe dường như biết mà không thèm nhắc nhở tụi nhóc, chỉ tìm dịp xài thử thằng nhóc, và hiện giờ cũng chẳng để ý có tụi nhóc đang thập thò lén nhìn. Và lén quay phim lại nữa. Không dễ dàng gì để tìm một chỗ đủ sáng cho máy quay dù xịn quay ngược từ trời sáng vào xe tối, nhưng tụi nó đã liều mạng leo lên đầu xe mà áp máy quay vào, tuy rung rung mờ mờ nhưng hai (cộng một) dáng người trần truồng khó lẫn với ai, quay cả biển số vào là xong. Lúc hai gã nằm ngửa ra thì đổi chỗ sang cửa hông, có hơi tối hơn nhưng bù lại thấy mặt. Vậy là có thêm tang chứng như lúc sáng tống tình gã phụ trách to đầu mà ngu. Hai gã này thì sao? Cứ từ từ để đó, đầu óc dâm tặc nham hiểm của thằng lớp trưởng bắt đầu tính toán, đã nắm thóp được hai ông rồi, già mà dâm.

Tụi nó bỏ chạy núp trước khi thằng nhóc bị ném khỏi xe, rồi cũng như thằng nhóc chuồn khuất trước khi bị bắt gặp - lần này là giấu đuôi cho kỹ thật sự, lỡ rồi thì chịu nhưng không lặp lại sai lầm. Thằng nhóc cụp đuôi tiu nghỉu khi nhìn thấy lũ bạn cùng lớp, nhanh chóng bị giải về lều, chân ướt đẫm tinh dịch chảy vung vãi khắp lối đi, vành lỗ đít buông thõng cảm giác như phấp phới trong gió chiều. Phản xạ của thằng nô lệ trong nó khiến nó run bắn vì lo ngại những đòn thù mới, và nhục cặc hơn, cơn đau hứa hẹn lại kín đáo làm nó nứng.

Nhưng nó thấy hai thằng hành nó chết dở đang bị trói gô giữa lều, thằng lớp trưởng bắt nó kể đầu đuôi tường tận, sống lại nỗi nhục mới toanh vừa nãy, đối chất với hai thằng kia xong thì quyết định cho nó nằm nghỉ hết khung giờ này. "Không phải tao thương hại gì mày nhưng coi như bị hiếp vậy là đủ trừng phạt bước đầu rồi, chừa tật xổng chuồng chạy lung tung nghe con, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa tai hại chưa. Mày thấy đó, lần này tụi tao không làm gì mày cũng tự dẫn xác nộp mạng cho người ta. Cuối cùng thì cũng quen đường làm đĩ rồi."

Phải, nó bị bắt cóc nhưng đúng là nó tự dâng thân mình cho hai gã khốn đó, còn trách ai, vài cái lắc đầu, vài cái vái lạy, vài câu xin xỏ làm sao làm nguội đi lửa dâm trong cặc đàn ông? Nhưng tụi mày không làm gì tao ư, ai đeo những thứ ác nghiệt này lên hạ bộ tao? Ai bắt tao uống nước đái thay trà, nuốt tinh dịch thay sữa? Ai hành hạ không nương tay lỗ đít tao, thọc vào tới những chỗ sâu hút trong cơ thể tao, những nơi lẽ ra không bao giờ được thấy ánh mặt trời lại bị tụi mày xâm hại dã man? Nó đã bị vắt cùng kiệt sức lực, nằm thở hắt, chẳng còn nổi nước mắt để lăn dài.

Thằng lớp trưởng định bụng bày trò làm nhục nó thêm tí nữa giữa những trận chung kết trò chơi tập thể, lôi nó ra cho nó nhảy bao bố chẳng hạn, nhưng nhìn bộ dạng nó có lôi ra nó cũng nằm xụi lơ, đành để nó nằm đó. Tạm xử hai thằng học đòi bạo dâm này, ác tâm có thừa (trò banh đít nhét cả nắm đấm vào sục cặc nó có nghe nói, nhưng đít người chứ có phải ống cống đâu mà banh ra tới mức đó? tụi bay chơi cũng chừa người ta chơi với chứ, thằng nhóc mai mốt chắc cũng có ngày nếm trải nhưng không phải bây giờ, muốn cũng phải luyện từ từ) nhưng tay nghề còn non kém, lại yếu nhớt mà bày đặt. Tao cho tụi bay hết ho he luôn.

Cởi quần hai thằng nhóc lúc này mặt cắt không còn giọt máu, tịch thu quần lót, thằng lớp trưởng buộc túm bìu dái của một thằng rồi vòng dây buộc túm bìu dái thằng kia bằng đầu dây còn lại. Kéo quần lên dây lòn ra khỏi lưng quần nhưng không đi tách xa ra được vì dây túm dái rất chặt, muốn liều bứt dái thì cứ việc giật ra. Hai thằng nhóc riu ríu vào nhau nhìn đến tội, bị đem ra chơi trận chung kết chạy ba chân, tụi nó chơi thằng nhóc nhiều mất sức, nhiều trò vào đến cùng lắm bán kết là thua, chỉ có trò này và trò nhảy bao bố ráng vào đến chung kết cốt để đem thằng nhóc ra làm trò cười, nhưng giờ hai thằng nhóc này thế chỗ.

Thắng thì không bị phạt nữa, làm lớp thua thì tối nay chuẩn bị tinh thần nhé. Một, hai, ba! ...ráng cố gắng chạy, không đều vì không tập trước, té sấp ngửa dúi dụi oai oái eo éo, đám đông nào biết đau đớn do sợi dây chuồi ra từ lưng quần hai đứa... và lóp ngóp về bét, hai bìu dái chắc cũng bị nghiến bầm dập. Tội nghiệp, thằng lớp trưởng dòm hai thằng đang sùi bọt mép nằm thở, nếu thằng nhóc không chịu gượng dậy thì hai đứa bay sẽ thay nó hầu cả lớp tối nay. Hai đứa đau thốc tháo, van xin tha tội, để coi đã, giờ thì câm miệng bò lại vào lều đi, tụi bay trói hai đứa nó lại nhưng đừng tháo dây nối dái, quân tử nhất ngôn, tao cho tụi mày cơ hội chuộc tội, không xong thì phải nhận trách nhiệm - nội quy đã ghi rõ rồi còn gì.

Thằng lớp trưởng kệ cha hai thằng ngốc kêu gào, vào lều dựng thằng nhóc dậy, cho nó cởi bỏ đống đồ tra tấn - cả ngày rồi còn gì - rồi mang giày vớ và bộ quần áo tháo khỏi thằng hình nộm bằng bong bóng. Nó ngạc nhiên nhưng cun cút đi theo lũ bạn. Thằng lớp trưởng còn nhiều thứ phải làm, nhiều kế hoạch muốn hoàn thành trong chiều nay...

Những buổi dã ngoại không thể thiếu trò chơi lớn, là con nít nhiều đứa rất thích giải mật thư tìm kho báu, trí tuệ chúng được kích thích và niềm vui sướng khi tìm ra kho báu trước tất cả mọi người khiến chúng lâng lâng như tìm được kho báu thật, dù thường chỉ là vài hộp bánh kẹo tượng trưng. Tuy internet, điện thoại 3G khiến cho trò giải mật thư không còn khó khăn vì chỉ cần tra Google là ra đáp án, nhưng trò chơi lớn vẫn hấp dẫn nhiều đứa còn trong tuổi thơ ngây.

Thằng lớp trưởng tin chắc năm nay lớp tụi nó sẽ qua hết các chặng, tìm được kho báu đầu tiên, vì tối qua nó đã chơi ăn gian: lớp nó hối lộ vài thằng cán bộ đoàn năm trên bằng cách cho tụi nó tham gia đụ thằng bé, sướng rồi thì phun ra mật thư giải thế nào, đặt ở đâu, có những thử thách gì. Biệt đội nó phái đi tham gia chơi trò chơi lớn là những thằng thông minh nhanh nhẹn, cứ theo chỉ dẫn mà đi, giờ này tụi nó đã đến được nơi có kho báu, chưa có dấu hiệu gì của những lớp khác, nhưng thời gian đang rất cấp bách. Vì tụi nó còn thiếu tín vật.

Phải có tín vật mới mở được rương kho báu, mỗi lớp sẽ được cấp một tín vật khi hoàn thành xong nhiệm vụ mà phụ trách lớp đó giao cho. Có lớp chẳng cần làm gì, phụ trách dễ tính đã đưa ngay tín vật cho tụi nó. Có lớp thì chỉ cần làm vài chuyện nhảm nhí là có tín vật trong tay. Còn lớp nó chẳng hiểu phụ trách mắc chứng gì mà bày trò chơi khó tụi nó, bắt sưu tầm đủ 100 loại hoa trong thung lũng đem nộp: đụ má vậy là sao? Thằng lớp trưởng lờ mờ nghĩ ra gã phụ trách ban sáng bị làm nhục bày trò trả đũa: gã nhường cho anh phụ trách còn lại việc quản lý và giữ cả tín vật, còn gã thì biến mất không thèm dính đến tụi nó nữa, cả buổi không thấy đâu.

Anh phụ trách này quả thật cứng đầu nguyên tắc: tìm được vài chục thứ hoa là hết rồi, lấy đâu ra 100? nhưng nói mãi cũng không thèm đưa tín vật (anh ta chưa biết mình đang chọc tổ ong) Anh ta có vẻ đã được gã kia dặn là phải hành tụi nhỏ ra trò, phải nộp không sót một bông (khu du lịch cấm hái hoa mà phụ trách dám bày ra trò này), vốn trong người sẵn máu chỉ huy trịch thượng, không bỏ lỡ cơ hội ra vẻ ta đây khệnh khạng. Thói đời thường là vậy, chỉ cần có chút quyền lực dù nhỏ bé tới đâu người ta cũng lạm dụng để tìm thú tiêu khiển cho mình. Dòm tụi nhỏ sốt vó chạy tìm những bông hoa tí tẹo phù du, anh ta phì cười khoái trá, chỉ là một trò chơi nhảm nhí, chẳng cần phải nghiêm trọng vậy lát nữa hết giờ anh ta cũng đưa tín vật cho.

Nhưng thằng lớp trưởng thì nóng máu lắm rồi, nó mà điên lên thì kêu tụi lâu la nhào vô lột đồ gã hiếp luôn cho chừa tật lớn lối. Nhưng nghĩ lợi nghĩ hại một hồi, không phải chuyện gì cũng giải quyết được bằng bạo lực, nó quyết định cho thằng đĩ nô lệ một sứ mạng cao cả: Dụ dỗ anh ta trao tín vật cho tụi nó. Anh ta vừa bỏ đi đến khu toalét dưới chân đồi. Không cần biết nó làm cách nào, phải đem được tín vật về, và một yêu cầu nữa. Thằng lớp trưởng dặn dò thằng nô lệ xong, vả vài cái cho tỉnh, rồi mặc cho ánh mắt chết lặng khẩn cầu của thằng nhỏ, đẩy tới cửa toalét nơi anh phụ trách vừa khuất bóng.

Đóng vai một thằng bot thèm cặc, thằng nhóc nghẹn ngào chứng kiến cảnh chính mình dâm dê đến gần chỗ anh phụ trách đang móc cặc khỏi quần đứng đái, muối mặt giả vờ nhìn ngắm say sưa dâm dật con cặc lấp ló của anh: "Anh nhớ em không, anh phụ trách lớp em mà, anh đẹp trai mà... mà... của anh cũng đẹp nữa." Anh ta nhận thấy ngay sự bất thường, đái xong nhanh chóng vảy cặc rồi đút vào. Nó nghĩ vẻ dâm tiện hiện trên mặt nó quá đểu cáng, nhưng nó không có thời gian, thế là bất chấp thể diện, nó nhào tới ôm lấy anh rồi nhét tay vào lỗ quần chưa kịp kéo, mồm bắt đầu lải nhải "Anh ơi, anh ơi, cho em yêu anh đi, em thích anh lắm, em thích anh từ lúc mới nhìn thấy anh, anh cho em bú anh một lần đi."

Có phải đây là lần đầu anh phụ trách bị một đứa pêđê tấn công trong toalét? Anh ta xô nó ra rồi nạt, "Em thôi đi, anh không làm chuyện đó. Ra ngoài ngay, không thì..." không thì sao, anh cũng không biết, "không thì anh sẽ kỷ luật em đó." Kỷ luật bằng cách nào đây, nó thấy anh dợm bước đi thì luống cuống quỳ xuống ôm chặt chân anh: "Anh ơi anh làm ơn, lớp tụi em cần tín vật, anh đưa cho em để em lập công với lớp, em sẽ phục vụ anh tận tình, anh làm ơn, làm ơn đi mà!" Thì ra vậy, anh ta nói: "Cần thì anh đưa cho, lớp em sao lại làm vậy?"

"Không, không, lớp em không biết chuyện này đâu, anh đừng nói ai biết, em thích anh quá nên mới làm thế này, anh tha tội cho em, em lỡ thương anh mất rồi, cho em bú một lần thôi anh, rồi em sẽ không làm phiền anh nữa, xem như tín vật là kỷ niệm của anh cho em để em nhớ tới anh, em thèm muốn anh lắm, anh đẹp trai, đẹp... cặc anh khiến em không kìm lòng nổi..." Thằng nhóc lải nhải tuôn ra những lời giả dối, vẻ mặt nhăn nhó khổ sở muốn ứa nước mắt của nó càng khiến lời nó có vẻ đáng tin. "Tội em mà anh ơi, một lần này thôi," nó sợ anh ta dùng dằng lâu mất thời gian, ghì chặt chân anh, tay bóp hai bờ mông và vục mặt vào đũng quần anh hôn hít không thua một thằng đĩ thật sự.

Cha sinh mẹ đẻ chưa ai khen anh phụ trách đẹp trai, nhan sắc cùng lắm chỉ trung bình, cặc cũng tầm tầm dáng người cũng thường thường, nên khi được bốc lên mây và đũng quần được một thằng nhóc xinh xắn xìpo xìtin hôn hít liếm láp, anh muốn xô ra nhưng cặc thì phản phé bắt đầu độn quần cương lên. Thằng nhóc vẫn hôn hít túi bụi miệng lải nhải yêu anh, thương anh, thèm muốn anh. Ok ok ok bú thôi nhé, một lần thôi nhé, không có lần sau nhé, nhưng vô buồng cầu đi em, đừng đứng ngoài làm chuyện này. Thằng nhóc không biết phải buồn hay vui, tuyệt vọng hay mừng rỡ. Trình độ làm đĩ lạy lục van xin đã đạt mức pro đến nỗi chưa đầy 10 phút nó đã tự mình thuyết phục được thêm một tay trai thẳng cho nó bú cặc.

Thằng lớp trưởng đã dặn nó diễn càng dâm dơ càng tốt, và nó cay đắng nhận ra nó diễn vai dâm dơ bệnh hoạn quá đạt, đến nỗi không biết đâu là chính nó tự nguyện đâu là bị ép buộc, không còn chút giữ kẽ xấu hổ hay mảy may nhục nhã, nó đặt anh ngồi trên bồn cầu rồi quỳ giữa háng anh, tụt quần anh xuống, sì sụp bú liếm, tay vân vê đầu vú anh tay lôi cặc mình ra sục, cốt để anh thấy nó đang nứng đến thế nào. Anh phụ trách không phải hạng hiền lành, từ hạng người ta đây thích hoạnh họe đến hạng người có máu dâm đãng cách nhau không xa, cặc đã được mồi cứ thế nắc.

Trong cái toa lét nhỏ dưới chân đồi, thằng nhóc tự nguyện hiến mình bú con cặc trai đã trưởng thành thứ tư trong chuyến đi này, không biết nó có nhớ được là tổng cộng bao nhiêu thằng đàn ông đã chơi nó không lỗ này thì lỗ kia, đếm được bao nhiêu lần nó phải nộp mình "hy sinh vì lớp", không biết nó có nhận ra tính cả con cặc này thì nó đã nếm qua 100% lượng cặc trên chiếc xe lớp nó? Không còn ai trên xe không biết nó là thằng đĩ dâm tặc hám cặc, bí mật đã phơi bày, nó có biết điều đó có nghĩa là khi bước lên xe nó không cần phải giấu diếm thân phận nữa, nó có biết điều đó có nghĩa là chuyến trở về của nó sẽ gập ghềnh hơn bội phần lúc khởi hành?

Nó chưa thể nghĩ xa đến thế, vì nó còn phải chăm chú phục vụ con cặc trong miệng nó. Anh ta không được dai sức lắm, nhưng khi tới cơn, tinh dịch phọt ra cũng ào ạt như thác đổ xuống họng nó. Nó phải kéo ra để lỗ tiểu anh nằm gọn trên lưỡi nó, hứng từng dòng tinh dịch nóng hổi vừa thổi vừa ăn, phồng má giữ trong miệng. Nó giúp anh mặc lại quần khi anh còn đang đê mê trong những phút giây hậu cực khoái, chợt nhớ ra thằng nhóc vẫn đang sục cặc khí thế dưới chân, anh móc túi thảy cho nó tín vật rồi không đợi nghe tiếng cảm ơn phát ra lúng búng từ khuôn miệng đầy tràn tinh dịch của nó, anh rảo bước đi, tốt nhất là đi xa khỏi cái toalét đó rồi nghĩ ngợi gì cũng chưa muộn. Việc anh đã làm có vẻ là sai, nhưng đúng là quá sung sướng.

Thằng nhóc tiếc rẻ đút cặc vào quần, nó cũng muốn xuất tinh lắm rồi vì cả ngày bị kích thích bởi nào móc nào cặc, tinh dịch đã lại được sản xuất đầy trĩu nặng trong dái nó, nhưng không muốn trễ nải thêm tích tắc nào, nó nhào ra tìm đến chỗ thằng lớp trưởng, đưa nó tín vật - một nhiệm vụ hoàn thành, và há miệng le lưỡi cho nó thấy đống tinh dịch đang chực trào ra trong miệng nó - hai nhiệm vụ hoàn thành. Thằng lớp trưởng nhe răng cười hài lòng, kêu nó nhả đống tinh dịch vào một chai nước rỗng rồi cả bọn quay về khu lều trại, chiều nay chắc chẳng còn mống phụ trách nào dám nhìn thẳng mặt tụi nó nữa.

Nó thoáng ngạc nhiên vì không phải nuốt hết như mọi lần (chuyện nuốt hay nhả với nó cũng chẳng khác biệt gì, cái gì dù kinh tởm đến mấy nuốt mãi cũng thành quen, chưa kể thực ra tinh dịch cũng có phần bổ dưỡng) nhưng chẳng muốn biết lý do, thằng lớp trưởng bao giờ cũng có tính toán, phần nhiều là càng thiệt thòi cho nó về sau nên nó cũng chẳng nhẹ nhõm được là bao. Không biết đã đến giờ về nhà khách chưa, thằng nhóc tối tăm mặt mũi từ sáng đến giờ không biết lịch hoạt động thế nào, nhưng nó nghe thấy tiếng nhạc và tiếng cười nói ồn ào đã bắt đầu vọng lên từ sân khấu bán nguyệt trên sườn đồi: trường nó tổ chức hội diễn văn nghệ luôn ở đây rồi mới về nhà khách.

Thằng lớp trưởng trước khi quay ra tất bật chuẩn bị tiết mục văn nghệ của lớp, vui vẻ hỏi thằng nhóc: "Mày đoán xem ai giữ lượt chơi mày từ giờ đến 8 giờ?" rồi chỉ tay vào ngực. Thằng nhóc bị đẩy vào trong lều, vài đứa đợi sẵn lột đồ nó ra, nó trần truồng trong hoang mang khi thấy tụi nó đưa cho nó chiếc quần xịp bảy màu mỏng dính nhỏ xíu nó được dặn đem theo từ nhà, nó tròng vào không che nổi con cặc đang cương cứng căng mọng, một thằng nhóc vừa quàng cho nó chiếc khố làm bằng rơm và bìa cáctông vừa giải thích:

"Tụi tao đâu thể để mày ở truồng lên sân khấu được?"

Nếu toàn là đực rựa thì hội diễn văn nghệ đám nhóc phải diễn cái giống gì? Bóng bóng thì đơn ca, song ca, tam ca tứ ca ngũ a ca... khùng khùng thì ngâm thơ, kể chuyện, múa lửa; hết thuốc chữa thì nhảy high heels (bị chọi dép té lọi giò ráng chịu), cái lớp quỷ sứ của chúng ta bữa nay sẽ diễn màn gì mừng 20.11?

Tiết mục gì mà phục trang toàn quấn khố và đội vành lông chim, trai tráng chân đất ngực trần (trong tiết trời Đà Lạt chịu không nổi phải trùm áo ấm trước khi ra sàn diễn)? Tiết mục gì mà đạo cụ hoành tráng, đi mượn cả cồng chiêng, làm cả ngai vàng, kiệu rước? Tiết mục gì mà bối cảnh hoành tráng, ba quân tiền hô hậu ủng gươm giấy giáo tre, khiêng phông nền bằng xốp chạy tới chạy lui trên nền nhạc mix dập dồn? Tiết mục gì mà có một em giả gái "xinh đẹp" tuyệt trần đóng vai công chúa chờ phò mã cầu hôn? Tiết mục gì mà không chỉ một, tới hai phò mã đòi công chúa? Chính là hoạt cảnh sử thi sống động có một không hai: Sơn Tinh Thủy Tinh.

Trời sẫm dần màu tím hoàng hôn, tắt nắng không chụp hình được, các trò chơi vận động đã khép lại (đám nhóc chơi đĩ mất sức quá độ thảm bại trong hầu hết mọi trò chơi, nhưng cũng có thể là do cố tình chơi xìu xìu để giữ sức "chơi" trò khác), trò chơi lớn cũng đã có người chiến thắng, cả trường dần dần tụ tập về khu lều trại và khán đài vòng cung quanh sân khấu bán nguyệt, bắt đầu ăn tối, thưởng thức văn nghệ, điểm quân số, không được lang thang nữa.

Thằng nhóc xiêm y trang điểm xong xuôi vẫn đứng như trời trồng, nó không hề được cho biết trước trò diễn văn nghệ này. Thằng lớp trưởng chỉ nói gọn là hoạt cảnh nhạc kịch thì không có lời thoại, chỉ có một đứa dẫn chuyện trong cánh gà và âm nhạc là đủ, nó khỏi lo đi, vai diễn của nó không phải làm gì nhiều đâu. Nhưng thằng nhóc thì lo sốt vó, tụi nó còn gì chưa dám làm ngoài chuyện bêu nó ra trước trường trong bộ dạng gần như trần truồng thế này, bôi dầu bóng bóng lưỡng loang loáng toàn thân, dù phủ quanh phần dưới nó là chiếc khố bằng bìa cứng và lớp rơm rậm rì, đùi non da thịt bên dưới chỉ thấp thoáng lộ ra, nhưng cái quần xì bảy màu của nó không đủ to để nó hết cảm giác lõa lồ.

Công bằng mà nói tụi nhóc đóng vai quần chúng cũng cởi trần khoác giáp bằng bìa cứng thôi, nhưng dưới cái khố, đứa quần lửng đứa quần đùi đứa quần thể thao, chẳng đứa nào phải phơi xịp ra như nó. Cũng chẳng đứa nào phải bôi dầu bóng cho ánh điện lấp lánh khắp người như nó, vì nó đóng vai chính nên phải nổi bật chứ sao. À, nó đóng vai chính nào mà phải 99% nude bóng lưỡng toàn thân như thế? Vai phản diện Thủy Tinh chứ còn ai vào đây. Tút lại xong xuôi cho vào studio chụp hình chắc chẳng ai biết nó đã bị hành hạ dồn dập không ngơi nghỉ cả tuần lễ nay: vai rộng ngực nở, bụng thon chân thẳng, mông nẩy đùi săn, cơ bắp chắc khỏe mà chưa cuồn cuộn, nổi rõ nhưng không u cục, cơ thể thiếu niên không một gam mỡ, khuôn mặt thì thôi rồi một chút má hồng son bóng, lên đèn ai cũng phải xiêu vẹo.

Nhưng thằng thiếu niên xinh trai đó đứng không nổi, tụi nó cũng biết thế nên "thương tình" cho nó ngồi trên một cái kiệu tự chế do bốn thằng khiêng, cả vở kịch không phải đứng lên làm gì. Chỉ là một cái ghế đơn giản và, gắn trên ghế là một con cặc giả đơn giản, tụi nó lo đít nó há to quá tinh dịch còn trong đó chảy ướt quần ướt ghế người ta thắc mắc, nên cho nó chèn cặc giả vào để nút lại, thấy chưa, tụi nó cũng chu đáo với nó lắm chứ! Nó vạch đáy quần xịp sang một bên nhét đầu cặc giả vào khe đít, từ từ ngồi xuống, lẽ ra phải tỏ ý biết ơn chứ không nên nhăn nhó cay đắng.

Thằng lớp trưởng bắt đầu cho tập dượt lại lần cuối trước khi vào trong cánh gà chờ ra diễn, không chờ được nó loay hoay trong cảnh đông người tụ tập qua lại, hất đầu ra hiệu, lập tức vài bàn tay ấn vai nó xuống cái sụt, nó nấc lên một tiếng đục ngầu rồi ư ử như con chó bị đạp, chấp nhận cảnh mình bị đâm lên từ dưới lút cán trong một phát, mông chạm mặt ghế yên vị. Diễn tập một lần để nó biết chỗ nào phải giơ tay, chỗ nào phải vung nắm đấm, chỗ nào phải khoanh tay hếch mặt lên trời, nhưng nét mặt nhân vật Thủy Tinh của nó chỉ có mỗi một biểu cảm nhăn nhó khó chịu, má hồng đỏ chín cà chua vì sự lõa lồ trần trụi và cơn thốn nắc trong đít mỗi lần dâng hạ "kiệu" khiến nó mụ mẫm cả người.

Tụi nó dám đưa nó ra diễn trước toàn trường gần như hoàn toàn trần truồng với một con cặc giả chèn ngược trong hậu môn như thế này sao? Nó tìm thằng lớp trưởng cố gắng đánh động sự chú ý của thằng ấy, mày tha cho tao đi, sao mày có thể đối xử với tao tàn mạt sát ván như vậy, còn gì nhục nhã ê chề hơn nữa mày chưa làm tới? Nhưng thằng lớp trưởng sau khi gằn giọng dặn dò nó xong chỉ đạo diễn cả bọn, lờ tịt nó: thì mày chỉ ngồi một chỗ thôi không bắt mày diễn xuất gì hết, còn đòi gì nữa? Tao khổ công bày ra vở kịch này chẳng qua chính là để làm nhục mày giữa toàn trường, mày biết thừa còn van lơn gì?

Nó được ngồi diễn thì phải có gì bù lại cho mấy đứa khiêng nó. Sau khi dượt qua xong một lượt từ đầu tới cuối () cả bọn lúc nhúc chen vào sau cánh gà, khiêng nó vào góc tối túm tụm đứng che lại rồi đút cặc cho nó bú. Chao ơi cảm giác được bú giữa đám người đông đúc ồn ào thật không thể tả lại bằng lời, phải trực tiếp thử một lần mới biết mê mẩn. Vài thằng biết, nhiều người không hay biết, trong đám đông nhá nhem chả ai để ý lũ nam sinh cởi trần quấn khố đang thập thò làm chuyện dâm dục gì. nó bú được đủ bốn con cặc thì tới lượt lớp nó diễn, chịu thua tụi nhóc này luôn: xịt khí ra xong phờ người liệu có còn sức khiêng kiệu cho chàng Thủy Tinh chạy qua chạy lại?

Tiếng nhạc trầm hùng nổi lên, lời dẫn chuyện bi tráng bắt đầu. Dù là trai giả gái nhưng công chúa Mỵ Nương của lớp nó không diễn ẽo ợt mua vui đâu nhé, xinh đẹp tuyệt trần thùy mị đoan trang chỉ mỗi tội... khoái chơi bóng rổ. Cả khán đài ngay từ phút giây đầu đã chú ý đến màn diễn công phu đặc sắc này, tới khúc công chúa dắt bóng ném rổ thì bò ra cười, vua Hùng phải ra tay suỵt lại, điệu bộ quở trách con gái, tiếng cười lại càng hào hứng. Vai giả gái thế là thành công, diễn không tởm như bọn lại cái.

Sơn Tinh cưỡi voi ra từ cánh gà - không ai khác hơn là thằng đội trưởng (không mấy) đẹp trai khoai to vai u thịt bắp, diễn vô cùng over, điệu bộ giống công tử xứ núi kiêu căng hơn là Sơn Tinh oai hùng, nhưng cũng không sao. Cũng chỉ cởi trần quấn khố, nhưng một đứa con trai cố ý khoe mẽ cơ thể cường tráng của mình nhìn khác hẳn một thằng bị đè ra lột trần. Sơn Tinh đem lính tráng lễ vật đến, cồng chiêng đì đùng. Vua cha và công chúa ngồi trên ngai vàng gật gù tỏ vẻ hài lòng.

Không có áo quần trên người không trực tiếp đem đến nhục nhã, con trai cởi trần là chuyện quá thường, cơ thể thằng nhóc cũng đáng khoe lắm. Trong một tình huống khác, chàng Thủy Tinh của chúng ta có khi còn sẵn lòng mặc bikini hoặc đeo đuôi cá đầy tự hào trên sân khấu. Chẳng qua là do cách áo quần bị cưỡng bức cởi bỏ thôi. Giờ là lúc thằng nhóc chìm xuống vực thẳm tiếp theo sâu hơn mọi đáy vực trước đó: bị đem ra sân khấu sáng đèn gần như khỏa thân, lỗ đít bị giồng xóc nắc đụ liên hồi trước toàn trường, và con cặc đáng chết bị bao kích thích tới giờ này nó càng cố gắng không nghĩ tới, càng cố gắng sai khiến nó xìu xuống, thì càng ngỏng cao phình to, đội căng cái quần xì có cũng như không muốn đứt tung.

Nó muốn tập trung "diễn xuất" cũng khó, mặt mày méo xẹo đỏ như gấc khi ra đến trung tâm sân khấu chói lóa ánh đèn. Khán giả không biết có để ý thấy được cục cặc dưới khố không, nhưng tiếng nhạc "My heart will go on" (Thủy Tinh lấy nhạc hiệu phim Titanic là hợp quá rồi còn gì) vừa nổi lên là tiếng cười khoái chí, tiếng hú hét cổ vũ đã cất lên vang dội (tụi nhóc lớp nó và những đứa biết thân phận nó chắc chắn là những thằng to mồm nhất). Thủy Tinh tay chào thủy thủ, mỹ nhân ngư (!) bung lụa múa xung quanh, ai cũng phải công nhận dưới ánh đèn ma thuật sân khấu, cơ thể sexy lấp loáng, thằng bé đẹp lên rạng ngời, có điều vẻ đẹp này lại khiến lũ dâm dục muốn nhào vào hiếp nó lết đi không nổi, thật là một vẻ đẹp nguy hiểm khiến người ta chỉ muốn chà đạp cướp đi.

(Lúc mới bắt đầu thằng nhóc của chúng ta chỉ là một nam sinh bình thường trót rơi vào động quỷ, có vẻ càng lúc càng vẽ vời ra vẻ đẹp mê hồn. Thôi thì con trai đẹp nhất là nam tính khỏe mạnh, còn dung mạo tùy tưởng tượng, nhưng một điều chắc chắn là thấy ngoài đường không thể kìm được không nhào vô hiếp. Lỡ yêu lỡ hận nên khuôn mặt nô lệ kia dần trở nên đẹp trai không ai sánh bằng chăng, thằng lớp trưởng đứng trong cánh gà không khỏi có chút xao xuyến khi thấy cơ thể mình từng dày vò bao bận sáng lên dưới ánh đèn màu.)

Dù sao thì show diễn vẫn tiếp tục, thống khổ của thằng bé chỉ ở nơi lỗ hậu đang ngồi phải chịu giồng lên xóc xuống (tụi nhóc khiêng kiệu cố tình đổ thêm tai quái vào hoàn cảnh éo le của thằng bé), còn thực ra nó ráng vài phút nữa là sẽ được khiêng trở lại vào cánh gà (Thủy Tinh thất bại thoái lui thì đâu được đứng trên sân khấu nữa). Bảo nó quen thì không thể quen nổi, lúc nào cũng phập phồng ngó nghiêng xuống khán giả, quay sang hai cánh gà, nhìn xuống chỗ thầy cô, ai cũng như đang biết rõ nó vặn vẹo do đang ngồi đít ôm trọn một con cặc giả, ai cũng như thừa hiểu vẻ mặt khó coi của nó bắt nguồn từ dưới đó, ai cũng như đang chờ con cặc của nó ngỏng lên bứt đứt lưng thun thò ra khỏi lớp rơm rạ bìa cứng. Trời lạnh mà mồ hôi vẫn đổ ròng ròng nào phải do đèn quá nóng.

Mỵ Nương thật ra chấm Thủy Tinh (còn đụ được chứ bốc Sơn Tinh sao dám đụ) nhưng e lệ nhờ phụ vương phân xử. Sau màn khoe của đến phần thử thách "voi chín ngà gà chín cựa ngựa chín hồng mao". Sơn Tinh đem đến đủ (bìa cactông cắt ra thôi mà, dễ òm) nhưng khác với truyền thuyết, khi Thủy Tinh đem "trai chín ngọc mực chín tua rùa chín xích trảo" đến thì vua Hùng xem chừng ham hố, bên nào cũng đầy báu vật đắt tiền. Cuối cùng Mỵ Nương đành rỉ tai ông vua cha ham của lạ, cho hai anh tài thi đấu bóng rổ.

Lúc nãy tập dợt, thằng nhóc được ngồi yên trên kiệu để tụi lính khiêng (Thủy Tinh sống dưới nước nên chỉ giỏi bóng nước) dập dềnh như sóng vỗ, nó ném cho trật ra ngoài rổ, thế là xong, chuyển qua màn hô ba quân đánh nhau và cảnh đám cưới, hết phim, hạ màn. Nhưng sự quái ác của tụi nó đâu dễ để nó ngồi yên. Không báo trước, khi tiếng còi toét lên, nhạc chuyển điệu Àlê alế àlê sôi động, lập tức khăn choàng nó bị giật ra, tụi nó xô nó ra khỏi ghế, con cặc nhờn nhớt bật ra khỏi đít nó sụt đánh póc một tiếng, tụi nó nhanh chóng phủ khăn choàng che lấp con cặc giả giữa ghế, đẩy nó ra chỗ vua Hùng đang cầm trái bóng đứng đợi, Sơn Tinh từ từ vênh váo tiến tới, nhìn nó cười nham hiểm.

Còn cú sốc nào bằng, nó bủn rủn nhận ra nó bị buộc phải chơi tranh bóng thật sự ngay lúc này, ngay giữa sân khấu, ngay trước tất cả mọi người trong trường và rất nhiều du khách hiếu kỳ, máy ảnh máy quay lóe sáng chớp đỏ liên hồi, không hề chuẩn bị, trong tình trạng lỗ đít phập phồng chưa khép, đáy quần bị vắt qua một bên từ nãy giờ ve lại thành sợi dây mắc ngay giữa khe đít, cặp mông phơi ra căng tròn, cảm giác lành lạnh cho nó biết lớp rơm phủ đằng sau chưa kịp rủ xuống, con cặc đột ngột bị phân tâm thoáng chốc xìu lại nhưng vẫn độn lên một đùm, chân tay lọng cọng lẩy bẩy đứng không vững. Trái bóng đã được tung lên, tiếng ồn đinh tai nhức óc, cảnh vật chung quanh nó quay cuồng, và nó chỉ còn một tích tắc để phản xạ...

Thằng lớp trưởng nhìn thằng nhóc đầy ngưỡng mộ, không phải ngưỡng mộ thằng nhóc mà ngưỡng mộ chính nó. Dày công dàn dựng vở kịch này đâu có dễ dàng gì, cuối cùng cũng chỉ muốn thấy phút giây này, thằng nhóc bị lừa gạt ép uổng ném xuống cực điểm của mọi nhục nhã, giữa lượng người theo dõi đông nhất mà nó từng phải phơi mình ra, mọi hào hứng, hồi hộp đã lên đến đỉnh điểm: thằng nhóc sẽ xoay trở thế nào đây? Thằng lớp trưởng đến mức này đã bất chấp hậu quả, đổ bể hết cũng được, chỉ muốn chứng kiến thằng nhóc sẽ phát điên gào thét, cụp đuôi bỏ chạy, khuỵu xuống ngất xỉu, hay là kiên cường diễn xuất tròn vai?

Nãy giờ nó để ý đám đông, từ học sinh đến thầy cô, từ đứa biết chuyện đến đứa ngoài cuộc, đều hào hứng theo dõi vở kịch. Nó thoáng thấy hai gã phụ trách, lúc nãy ậm ừ phát cơm tối, nhưng chẳng để tâm, lặn đâu mất giữa biển người. Cặp tài xế-phụ xe thì không thấy đâu, nếu lúc nãy nó tìm cách báo cho hai lão biết tiết mục đinh của đêm nay có màn diễn xuất đặc biệt của thằng nhóc chắc hai lão sẽ ngồi xem, còn không thì may rủi. Nó thấy nhiều khuôn mặt quen thuộc và những đũng quần độn cứng, nó nghe tiếng cổ vũ "Thủy Tinh! Thủy Tinh!" có vẻ nhiều hơn hẳn. Cao trào của vở kịch là đây.

Có ai không hiểu chuyện để ý thấy dáng điệu khổ sở khó coi của chàng Thủy Tinh? Có ai tình cờ chộp thấy cặp mông trần dưới lớp khố rơm của chàng? Có ai nhìn quanh bắt gặp nhiều thằng nhóc đưa tay chỉnh lại đũng quần, xoa xoa vì quá nứng? Hay tất cả chỉ thấy đây là một vở kịch, có sáng tạo hấp dẫn hài hước đấy, nhưng chỉ là một vở Sơn Tinh Thủy Tinh thông thường do đám nhóc nam sinh dàn dựng, không còn nội tình gì phía sau? Thằng lớp trưởng bất chấp. Theo kịch bản Thủy Tinh phải thua, nhưng giờ đây nó không cần thằng nhóc ngoài kia diễn theo nữa.

Dù thế nào thì cơn hào hứng của một thằng chủ nhân điều khiển được thằng nô lệ lên bờ xuống ruộng đủ trò như một con rối ngoan ngoãn, để rồi ném nó ra gần như trần trụi giữa hàng trăm cặp mắt, kiệt quệ và mong manh, sau cực đỉnh đêm nay chưa chắc gì đã có dịp khác sau này. Lần đầu tiên bao giờ cũng là ấn tượng nhất, thằng nhóc chắc chắn sẽ không thể quên đêm nay, cũng như trăm ngàn "lần đầu tiên" khác của đủ mọi trò nó phải gánh chịu trong mấy tháng qua. Một giây với thằng lớp trưởng như cả thế kỷ, thỏa mãn tột bậc hay bể show, đứng trong cánh gà chập choạng, nó bắt gặp ánh mắt run dại của thằng nhóc lướt qua, và nháy mắt.

Thằng nhóc có thấy cái nháy mắt của nó không hay tâm trí sụp đổ, phát cuồng, tê liệt rồi? Một giây với thằng nhóc thì chỉ tích - tắc - và...

Hấp!

Nó nhảy lên đoạt bóng, bắt đầu xoay người đập bóng, có vẻ không để ý tới gì khác ngoài trái bóng - vì phía sau khố nó vẫn đang lật lên nhô chỏm mông tròn, mỗi bước chạy nhảy xoay người tốc khố lên đều có thể thấy chiếc xịp bảy màu, hai bắp đùi trắng nõn và đùm hạ bộ cứ muốn lòi ra khỏi đũng quần chật hẹp lấp ló bên dưới. Nó không để ý, hay không còn gì để mất để mà để ý? Nó tập trung vào trái bóng như đang thi đấu thật sự chứ không phải diễn kịch, động tác dứt khoát rõ ràng khỏe khoắn gần như là điều không thể với một thằng nhóc đã bị hành hạ lê lết thâu đêm suốt sáng, không còn ra hồn người, giờ nhanh nhẹn thoăn thoắt.

Trong mấy phút ngắn ngủi đó, thằng nhóc trở lại là thằng vận động viên bóng rổ cừ khôi ngày nào, dường như nó tin rằng mình có thể thắng được thằng đội trưởng Sơn Tinh to con mà thiếu khéo léo kia. Thằng lớp trưởng quên bẵng chiếc máy quay trên tay mình, nhận ra nó đang dõi theo từng nhịp chân của thằng nhóc và trái tim đang đập mạnh của nó thót lên mỗi lần thằng nhóc vượt qua, và ngừng đập khi nó bỏ bóng lọt qua chiếc rổ gắn trên chiếc gậy dài do một thằng nhóc lính hầu cầm. Thằng này có vẻ cũng lúng túng không biết sự thể đang diễn ra phải xử trí thế nào, đưa mắt muốn hỏi ý thằng lớp trưởng nhưng không được chú ý.

Toàn khán đài có vẻ cũng nín thở theo dõi bước chân uyển chuyển linh hoạt của Thủy Tinh, dù có hơi loạng choạng nhưng nhìn qua vẫn biết là pro, chẳng lẽ vở kịch này cho vai ác chiến thắng? Mà Thủy Tinh, trong truyện chỉ là kẻ thua cuộc, lại thua trong bất công tức tưởi, giận dữ dâng nước, cái ác không đáng gọi là ác. Có khi nào lần này Thủy Tinh lấy lại được công bằng, và nước sẽ không còn dâng? Có đứa chỉ trỏ, ê hình như nó mặc sịp bảy màu, ê có mặc quần trong không sao tao thấy nó giống cởi truồng vậy, ê tao thấy thằng này quen quen... nhưng hầu như những người ngoài cuộc đều chỉ cho rằng đó đơn giản là "tai nạn sâu khấu" vì không biết lựa chọn phục trang lót. Thằng Sơn Tinh cũng đang mặc quần đùi ngắn ngủn đó thôi.

Thằng đội trưởng sau phút giật mình bối rối đã hoàn hồn, ỷ mạnh tông thằng bé, chơi không đẹp thấy rõ, gỡ hòa, rồi lại bị luồn lách ghi thêm bàn nữa, tức khí chơi thô bạo hơn, xô đẩy thằng bé suýt ngã, gỡ hòa lại nhưng không được lòng khán giả tí nào - nhiều đứa biết Thủy Tinh thực ra chỉ đang bị vờn hớt làm nhục trên sân khấu vốn "cổ vũ" thằng bé từ đầu giờ có vẻ cổ vũ thật lòng, muốn nó chiến thắng - đến nỗi khi tỉ số là 2 đều thì tiếng "Thủy Tinh" át "Sơn Tinh" thấy rõ.

Nhưng số phận không an bài thì thằng đội trưởng sẽ an bài thay số phận, cái kết không thay đổi được, khi hai đứa xáp gần nhau tranh bóng lần cuối cùng, thằng đội trưởng quăng mạnh một bàn tay vờ như vỗ thẳng vào hạ bộ thằng bé, và trong tích tắc đó, phản xạ của nó là ngay lập tức gập người lại vì bao lần đau đớn đã dạy nó thế. Khán giả chỉ thấy nó hụt một bước, rồi lặng người để bóng bị cướp đi, thằng đội trưởng chơi hèn, nhưng nó đủ nham hiểm để không ra tay bóp dái vỗ cặc thật sự, nó biết cơ thể thằng nô lệ sẽ tự động rúm ró co quắp cố bảo vệ chỗ hiểm khi biết có lực chuẩn bị tác động vào (dù trước nay không hề hiệu quả), nên rất ít đứa nhìn ra chiêu của nó, và tiếng vỗ tay chúc mừng cũng không kém tiếng ồ lên tiếc nuối cho Thủy Tinh.

Thằng lớp trưởng như bừng tỉnh khỏi cơn mê mẩn, ra hiệu cho tụi nó chuyển cảnh kết màn, cùng lúc với đôi vai buông xuôi của thằng bé, nó chắc cũng đã tỉnh khỏi cơn phấn chấn thoáng qua, như một hồi quang phản chiếu. Khi bóng rời khỏi tay thằng vua, nó nuốt nước bọt, miệng lưỡi vẫn còn nồng vị tinh dịch, nó đột nhiên sáng suốt. Nó đã minh mẫn lạ thường, khỏe mạnh lạ thường và nó đã ngu ngốc lạ thường khi nghĩ là nó sẽ chiến thắng (mà thắng rồi thì sao, phút chốc vinh quang phù du ảo giác sẽ phải đổi lấy những hậu quả gì?). Thua cú bóng này dường như cướp đi của nó hạt cát hy vọng tí xíu còn sót lại, để lại nó càng kiệt quệ hơn trước.

Lết trở về ghế, thậm chí không để ý cách tụi lính hầu thô bạo kéo nó ngồi thẳng lên khúc u giữa ghế, không buồn (hay không dám) kéo chiếc khăn choàng đang phủ bên trên ra, đẩy nó ngồi thụp xuống. Cơn đau do con cặc giả cuốn vải, cuốn rơm cuộn vào lỗ đít toang hoác nát nhừ của nó, thô ráp đau đớn khôn tả, một dịp khác chắc đã khiến nó tru tréo sùi bọt mép, giờ đây cơ thể nó chỉ co giật vài giây rồi xoải dài chấp thuận, ngồi vắt vẻo trên khúc u giữa ghế vì tụi lính không thể nhấn nó xuống được hết cỡ như lúc nãy khi con cặc giả còn trần trụi. Nó giơ tay, vẫy cờ hiệu trong vô thức, biểu cảm u uất không khác tâm trạng Thủy Tinh là mấy, có điều Thủy Tinh không bị hiếp, không bị buộc phải mông trần tranh bóng trên sân khấu, đít không bị nhét đống bùi nhùi như nó lúc này. Nó không còn dám chờ màn kịch này kết thúc, vì nó biết sẽ vẫn còn nhục hình tiếp nối, đeo theo nó mãi không thôi...

Thủy Tinh không có được công bằng, và nước mắt vẫn nghẹn ngào dâng.

Được một điều an ủi là tiếng vỗ tay như sấm dậy sau tiết mục của tụi nó có một phần lớn là dành cho nó. Thành công vang dội. Không có ai ào lên tặng hoa (vai diễn của nó mà cho bọn con gái xem thì chúng ngã đổ rầm rầm, hoa cắm đầy nhà chưa hết, tụi nó thường thích các anh mặt lạnh vai hơi ác, nội tâm đau khổ mà) nhưng vào cánh gà rất đông người bu xung quanh reo hò, khen ngợi và hiếu kỳ (có cả các anh lớn và giáo viên nữa). Phải khó khăn lắm tụi nó mới phi tang được cả bộ - thằng bé và cái kiệu độc địa - vào chỗ khuất để lôi thằng bé dậy. Đít nó dính chùm khăn choàng trong đít suýt kéo lộ cả con cặc giả ra, may mà một thằng nhanh trí túm lại. Cảm giác thô ráp rát bỏng khi vải nhét đít bị kéo ra cái roạt thật hãi hùng, không có người đỡ thì nó đã ngã quỵ.

Tụi nó tẩu tán mau lẹ chiếc kiệu để tránh thêm người dòm ngó, nhưng mà nó thì không trốn được. Thằng lớp trưởng thấy nó dại ra vô hồn rồi, cho nó ngụm nước, dấp lên mặt rồi bóp má vả vài cái cho tỉnh tỉnh lại, khi mắt nó có thần trở lại và nó đã khó nhọc gật đầu, thằng lớp trưởng nhe răng cười chúc mừng nó, diễn viên ngôi sao phải tiếp fan hâm mộ chứ. Một lúc sau thằng bé thấy mình đứng chụp hình toe toét với đủ mọi người, những tấm hình fan chụp sau cánh gà với diễn viên chính, vẫn nguyên bộ trang phục trần trụi như thế, mấy ai biết sau đít diễn viên chính cửa hậu loe ra sưng húp.

Tiếp tục một lúc lâu từ cánh gà ra khán đài, flash cứ chớp lóe vào mặt nó, lúc chụp chung 3 đứa vai chính, lúc chụp với thằng đội trưởng, khoác vai bá cổ trông thật thân thiết, lúc chụp với cả dàn diễn viên nam sinh mình trần, lúc cả giáo viên cũng ham hố chụp với "dàn diễn viên cừ nhất hội diễn". Nó xìu mặt đưa đám thì không được, nhếch mép cười thì không nổi, nhăn nhó thì khó coi (nhiều đứa cứ chơi ác quàng hông cứ thò tay ra sau vỗ đít nó bôm bốp) - khuôn mặt đẹp trai của nó lên loạt hình này cũng chẳng khác bao nhiêu tấm ảnh chụp nó đang bị đụ trần truồng quằn quại - chỉ khác là tối nay sáng láng không bị phủ bấy nhầy tinh dịch.

Chụp hình vậy mà cũng đỡ hơn, có người vịn, có người ôm, nó đứng không xong ngồi không nổi, lúc cả bọn ngồi xuống bậc đá nó đã ré lên một tiếng thê thảm, trong ồn ào đông đúc không ai để ý nhưng lỗ đít nó không chịu đựng nổi nền đá cứng. Thằng lớp trưởng vốn đã hy sinh khung giờ của mình và đồng bọn cho vở kịch, nay thêm một nghĩa cử đẹp, tụt cái quần xịp bảy màu của nó xuống ngang đùi, cho thằng bé ngồi trên chiếc đùi êm ái của mình, kín đáo thò tay mátxa cặc nó cương không nghỉ trong bóng tối. Dù thằng lớp trưởng đang mặc quần jean, cọ xát vào lỗ đít trần trụi bỏng rát sưng vều phập phồng khi úp khi loe của nó cũng thảm nhưng còn đỡ hơn bậc đá khô khốc sần sùi.

Chỉ còn chờ bế mạc trao giải là lên xe cuốn gói về nhà khách ngủ đêm cuối cùng trước khi mai lên đường về nhà. Trừ việc thảm bại trong các trò chơi vận động, thậm chí không leo nổi vào top 5 bảng tổng sắp, lớp nó hôm nay thành công vượt bậc. Giải nhì thi trang trí lều trại, về nhất giành kho báu, và khi kết quả thi văn nghệ xướng lên thì tụi nó hò reo điếc cả tai: giải nhất và phần quà đặc biệt của khu du lịch trao cho tiết mục sáng tạo và công phu nhất (có vẻ không ít người chứng kiến cảnh nó thê thảm tối nay, nhưng ai cũng hồ hởi phấn khởi chả để ý gì).

Khi lên nhận giải, dĩ nhiên là thằng nhóc được kéo lên theo, nó luống cuống kéo lại cái quần có cũng như không dưới chiếc khố đã tan nát nhưng không ai cho nó mặc lại áo quần chỉnh tề, vì cả bọn cũng vẫn đang cởi trần trong hứng khởi mà quên khuấy đi cái rét tối cao nguyên. Chính nhờ có bộ quần áo của nó mà lớp được giải trang trí, nhờ có nó đưa đít cho cán bộ đoàn tham nhũng đụ mà lớp nó mới biết tường tận cách đến kho báu, nhờ nó bú gã phụ trách mà lớp nó cuối cùng mới lấy được tín vật, và nó là diễn viên chính đạt được cảm tình của khán giả trong vở nhạc kịch tối nay.

Cả ngày nay nó không khác gì anh hùng của lớp. Vị anh hùng ấy được tưởng thưởng điều gì?

Nó kéo mãi mà quần nó chỉ lên có một bên, sờ nắn kĩ lại thì tá hỏa nhận ra một bên lưng quần đã bị thằng lớp trưởng hay ai đó bứt đứt mất rồi. Nó cố gắng trì níu lại, chiếc khố che hạ bộ nó đã rơi rớt gần hết rơm rạ, phần bìa cứng cũng đã nhàu nát, lên sân khấu chắc chắn mang nhục, nhưng tụi nó kéo nó đi dễ như không, mặc cho nó một tay nắm bên lưng quần đứt, đứng khép nép giữa đám bạn mà nhục muốn xỉu. Thầy hiệu phó đã đưa gói quà to thật to đến tay thằng lớp trưởng bên cạnh nó, nhưng thằng lớp trưởng sòng phẳng ghi công nó, nói thầy tặng gói quà cho nó cầm, một bên sịp nhanh chóng rũ xuống, cặc trật ra khỏi đũng quần.

Tay cầm hộp quà to tướng, nó điếng người cảm thấy bên còn lại của chiếc quần xịp bắt đầu tụt xuống. Thằng lớp trưởng một bên, đội trưởng bóng rổ một bên, cầm hai tay nó giơ cao hộp quà lên quá đầu, trong chiến thắng vinh quang, trong niềm vui tột độ, trong tiếng reo hò rền vang của cả lớp, của cả trường, của tất cả mọi người. Nó nhắm chặt mắt trong tuyệt vọng trong lúc chân nó gửi về não bộ quay cuồng của nó cảm giác tuột luốt của chiếc quần xịp bảy màu rơi hẳn xuống mắt cá, cặc búng xuống thò đầu ra khỏi mấy sợi rơm, tô hô giữa muôn người, cầu vồng tả tơi dưới chân cậu bé nam sinh 99,99% trần truồng.

Thế đấy, nỗi nhục nhã cuối cùng trên sân khấu này, nhưng không phải nỗi nhục nhã cuối cùng của nó đêm nay, càng không phải nỗi nhục nhã cuối cùng trong kiếp nô lệ của nó...

Chắc cũng chẳng mấy người để ý thằng nhỏc bị đứt thun rơi quần giữa sân khấu, vì nó đã giằng khỏi nắm tay hai thằng hai bên, rụt tay xuống lấy gói quà che chắn bớt, và tụi nó đã lục tục bước xuống, khuất nó lẫn trong đám bạn. Có điều chắc chắn có hơn chục người đã thấy, vài người lắc đầu cười to rồi cho qua, vài người thì khoái trá, và có người không nén được nghi ngờ và hiếu kỳ. Còn bé, bé có thấy anh trên sân khấu này, căng mình ra cho tụi nó làm nhục trước cả trường? Bé có đau lòng không, mà bé biến đâu mất rồi? Thêm một điều nữa là chiếc quần xịp - lúc này chỉ còn là miếng giẻ rách, đã nằm yên vị lại trên sân khấu, chờ một bác lao công nào đó lấy chổi chà quét vào thùng rác.

Còn thằng bé thì lúp xúp đi giữa vòng vây của tụi bạn lên xe ra về, suốt quãng đường từ khu sân khấu lên dốc vòng vèo đến bãi xe chẳng khác nào trần truồng hoàn toàn, chiếc áo khoác cũng không còn được mặc, chiếc khố còn vỏn vẹn mỗi đai thun và mảnh bìa rách phất phơ nhịp nhàng theo con cặc đang tung tẩy giữa háng theo từng bước chân trần của thằng bé. Đói. Lạnh. Run rẩy. Thảm thê ê chề. Nhục đến không còn có thể nhục hơn. Vậy mà vẫn phải cun cút cởi truồng đi giữa lũ chó má đã khiến nó ra nông nỗi ấy.

"Thôi xé bỏ đi chứ mày còn tha cái khố về làm gì?" Đến gần xe, thằng lớp trưởng nói thẳng thừng, nó ngoan ngoãn xé chút che thân còn sót lại, rũ bỏ, trần truồng bước lên xe.

Bác tài chỉ liếc nó lãnh đạm, gã phụ trách bước lên trước đứng cạnh cửa (gã ban sáng nó nhún) thì nhất quyết không quét mắt qua nó, gã phụ xe nháy mắt với nó và huýt một tiếng, còn gã phụ trách nó mới bú ban chiều đi ngay phía sau cũng thờ ơ với thân hình trần truồng của nó, chỉ giục tụi nhóc lên xe mau, chả nói năng gì thêm. Vậy là họ đã ngầm hiểu với nhau, thông đồng, câu kết thỏa thuận xong xuôi rồi. Nó không hiểu tại sao lại ra nông nỗi này, từ một thằng nhóc ngây thơ vô lo nó đã trở thành một thằng đĩ sẵn sàng vạch đít cho bất kỳ thằng đàn ông nào đi ngang qua nó.

Chỉ 1 ngày mà nó đã thêm vào "danh sách khách hàng" của mình 4 gã đàn ông nữa, chỉ từ sáng đến tối mà bọn họ đã xem cảnh nó trần truồng trong xe là chuyện bình thường, chưa đầy 10 tiếng qua đi mà hai lỗ nó hứng đến trăm lượt cặc của cả xe không chừa già trẻ lớn bé. Vậy là từ giờ nó cứ thoải mái cởi truồng trên xe, vài bữa nữa chắc ra đường nó cũng chẳng cần mặc đồ. Hung thần ác quỷ nào đang ám nó mãi không thôi, tại sao toàn gặp lũ đầu trâu mặt ngựa nứng cặc dâm đãng, nhìn thấy cơ thể nó là tươm tướp lao vào tranh giành?

Thấy con cặc giả ai đặt sẵn trên ghế của mình, nó chẳng buồn thắc mắc, ngồi thẳng lên lút cán, bật rên một tiếng dâm dục, cặc ngỏng cao trong dục vọng đớn hèn, bản thân thì đầu hàng vô điều kiện. Nó đây, cứ phơi mình ra cho tụi mày xâu xé là xong chứ gì? Trái ngược với sự mệt mỏi của thằng nhóc, tụi nhỏ sau nhiều phần thưởng vẫn đang rất hưng phấn, nếu không vì phải về nhà khách ngay thì sẽ ra bờ hồ ăn vặt, hát karaoke, rồi tản bộ về trong đêm lãng đãng.

Thằng lớp trưởng, mặc nhiên không còn e ngại, đứng lên, sếp sòng cả xe là nó chứ không ai khác, nó có trong tay bằng chứng cuồng dâm của một gã phụ trách và 2 gã tài trong videoclip không chối cãi được, và đang có trong tay bằng chứng sinh hoạt tình dục với trẻ vị thành niên của gã phụ trách còn lại: tinh dịch của gã, ADN không sai đâu được. Tối nay dù chưa được đụ thằng nhỏ, cặc cứng ngắc từ chiều đến giờ, nhưng nó cũng thỏa mãn theo một cách nào đó. Nhưng nó chưa dừng lại đâu, nó muốn biến cái xe này thành chuyến xe bạo dâm nhất trong lịch sử, tụi nó còn cả quãng đường ngày mai tha hồ chơi bời không còn ai dòm ngó cấm cản.

Giờ thì nó chỉ nhẹ nhàng tóm tắt lại kết quả ngày hội trại, chúc mừng cả lớp và đặc biệt là tuyên dương "đồng chí anh hùng" đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Bằng giọng lưỡi rắn độc đê tiện của mình, nó chào đón các "thành viên mới" vào "đại gia đình" của lớp nó, và "mong rằng chúng ta sẽ hợp tác tốt." Tụi nhóc từ nay chả còn phải kiêng dè, thấy thằng nhóc giờ công khai trần truồng nằm bẹp trên ghế thì càng hưng phấn nứng cặc hơn, không ít thằng móc cặc mân mê không giữ kẽ. Hai thằng nhóc chạy ba chân thua cuộc cũng đang sống dở chết dở, tuy không bị lột truồng như thằng bé nhưng cũng đang bị nắn bóp tha hồ, cặc bị lôi khỏi quần dái vẫn còn tròng sợi dây oan nghiệt buộc dính 2 đứa - vì thằng lớp trưởng đã bật đèn xanh cho cả lớp tham gia trừng phạt.

Nó thông báo kết quả bình chọn best video clip sau khi tụi nhóc xem qua hết và bỏ phiếu, sau nhiều công đoạn kiểm kê và luật lệ nhiêu khê, những thằng đóng trong clip được bình chọn nhiều nhất tối nay sẽ được xử thằng nhóc một chầu thưởng, và vì sợ thằng nhóc bấy nhầy kiệt sức không phục vụ suốt đêm nổi, thằng lớp trưởng bonus cho tụi nó 2 thằng tội phạm kia luôn. Thích bạo dâm thì tao chiều, bị một lần cho tởn rồi chừa thói ngu si, giống thằng nhóc này, thằng lớp trưởng nâng mặt thằng bé lên, nhìn vào ánh mắt xa xăm đờ đẫn của nó.

Tiện thể thằng lớp trưởng thông báo luôn cho thằng bé là nó sai quá nửa trò hút tinh dịch từ bao cao su nếm vị đoán người hôm qua, nên cứ liệu chờ mà tiếp tục rèn luyện. Thực ra nói cho công bằng, đoán đúng được gần phân nửa lớp ai là ai chỉ qua đống tinh dịch để lâu ngày trộn với những thứ dịch gì nữa không dám tưởng tưởng, đối với người thường mà nói, không ai có thể làm được. Chỉ có một thằng đĩ có đẳng cấp như nó mới có thể thuộc được (hay đoán mò?) vị tinh dịch của hai chục chủ nhân khác nhau, vậy lẽ ra nên được thưởng. Có điều, kẻ cần đoán cho trúng nhất thì nó sai bét: thằng chó không đoán trúng tinh dịch của thằng lớp trưởng (chết mẹ mày!) dù đã bú bao lần, thậm chí uống nước đái vài lần nên chỉ có thể bị phạt mà thôi.

Không biết nói nó có còn nghe vào đầu được không, nhìn vẻ mặt không biểu lộ cảm xúc gì của thằng nhóc, thằng lớp trưởng phần muốn bạt tai cho nó tỉnh ra rồi đè hiếp ngay trên xe, nhưng phần khác (nhỏ tẹo thôi nhưng cũng núp đâu đó) lại muốn thôi, mai tính, để nó yên cho hết ngày. Lòng thương hại lấp ló hay tính toán đê tiện muốn nó lại sức tỉnh táo rồi hành hạ buộc nó phải cảm nhận từng chút đau thương? Thằng lớp trưởng lướt tay trên bờ môi còn vương son bóng của thằng bé nô lệ, cảm giác nó mấp máy, muốn nói gì, nói nổi không, có vẻ như mày cũng tới cực hạn rồi, hay là tao tha cho mày đây nhóc?

Đêm thứ hai trên Đà Lạt của thằng bé cũng không khác mấy đêm thứ nhất, tắm rửa sạch sẽ xong lại bị vật ra cho một bầy dâm thú dày vò, chuyện thường ngày ở huyện. Vài đứa quen mặt, vài đứa lạ mặt, vài đứa đêm qua đã xài một tăng, vài đứa ngày nay đã chơi một cữ, vài đứa hai ba ngày rồi mới lại được nhét cặc vào cơ thể nó, dâm khí ngập ngụa khắp phòng. Bôi thứ thuốc dâm dược gì đó vào, nghe đồn săn đít ngậm lỗ, nhưng thằng bé thấy cũng vậy, chẳng bót được là bao, đít nó đã chính thức thành lỗ lồn rộng mở gió lùa.

Sức nó cạn nhưng những trò chơi thú tính bẩn thỉu thì không bao giờ cạn, vì cả chục thằng cả chục cái đầu cùng suy nghĩ để hành hạ nó, làm sao hết ý tưởng được. Chơi dâm chán thì chơi dơ. Một quả dưa leo nhỏ để trong tủ lạnh, luồn sâu vào đít nó thật dễ dàng, rồi tụi nó cứ đút cặc nắc như thường, khiến trái dưa leo cứ chuồi sâu mãi vào trong cơ thể nó, buốt lạnh tê tái. Cả tiếng đồng hồ sau, nó mất cảm giác rồi thì bị banh đít bắt rặn trái dưa leo ra rồi nhai nuốt. Ướt đẫm tinh dịch và thứ dịch kinh tởm tiết ra từ thành ruột, và mềm oặt, và âm ấm, và... sao ông trời đày đọa nó bắt nó ăn những thứ nhơ nhuốc đến thế, chỉ cần biết nó xuất xứ từ đâu, chưa cần biết mùi vị, có ai dám đến gần, đừng nói ngửi, liếm và tự mình cắn ăn nhai nuốt ngon lành. Phải thế thôi, có ói ra cũng phải hốt rồi nuốt vào lại hết.

Một cái ly nhựa đầy tinh dịch để ngăn đá đông lại, cắm một cái cán gỗ, rã đông khỏi ly nhựa thế là thành một que kem tinh ngon lành, không được nóng hổi mới ra lò nhưng mát lạnh toàn thân không thứ kem nào sánh được. Cứ cho nó cắn mút thoải mái giữa những lần thượng cặc sâu trong họng, cổ họng xen kẽ ma sát nóng bừng và que kem lạnh buốt, chẳng mấy chốc mà nó sưng họng tắt tiếng, tấy đỏ đau đớn, chỉ còn rừ rì rỉ rên đâu đó nghe như lợn nái. Nó nào phải còn là người, em nó gọi hỏi thăm giữa lúc nó hùng hục nhún nắc, chỉ ậm ờ trong điện thoại vài tiếng rồi tủi nhục tắt máy, liếm sạch trơ que. Hết que kem này thì còn que khác, cả xô tinh dịch tối qua tha hồ cho nó thưởng thức.

Rảnh miệng thì há họng để tụi nó thi nhổ nước bọt từ xa, trúng thì búng dái nó, trật thì nhổ lại, lát nữa nó cũng phải bò vòng quanh liếm sàn cho sạch, lo gì. Có đứa đứng từ xa thủ dâm xem có phọt xa trúng miệng nó không, nói cho cùng phí phạm tinh dịch và sức lực, có mồm, có đít không nắc, lại đi tự sướng, nhưng phải công nhận, phọt xa, phọt mạnh, tiếng rơi vào mặt, vào miệng nó lộp độp như mưa rào. Cũng thắng cược được mấy chục, được vài thằng ngưỡng mộ, bỏ một lượt đụ cũng đáng. Bày tới trò xì mũi vào họng nó thì thằng lớp trưởng ngăn lại, thôi, dơ quá rồi tụi mày, stop, de lại. Làm như nãy giờ thì thằng bé được chơi sạch lắm vậy.

Thế thì treo giật dái thằng bé lên rồi nắc ngược cho nó run bần bật nhoài đạp quẫy giụa giữa không trung, nếu giằng co đứt dái thì nó sẽ té sấp, mất giống, đáng đời. Nó cũng chẳng cưới vợ đẻ con được, một thằng đĩ như nó, thôi có khi thiến luôn hoặc lấy gậy bóng chày quất dập hai trứng dái nó thành đậu hủ là xong, mãn đời làm điếm. Đêm nay thì không tới nỗi ê chề đến thế, dù gì cũng tình thân cùng lớp, thấy nó ngất lên xỉu xuống, dái tím ngắt giãn dài không còn nhìn ra hai hòn tròn vo xinh xắn, thì tha, thả xuống cho nó ngoi ngóp bò liếm chân tụi nó. Thế là bao cơn mơ trước lúc đi chơi đều đã thành sự thật: ăn dưa leo rút ra từ đít, hít đất thụt dầu trần trụi trên Lang Biang, đi bộ diễu hành trần truồng, bị cột dái treo ngược đụ đến mệt xỉu... và còn bao nghịch cảnh nó chưa từng dám mơ, chưa mảy may tưởng tượng, vẫn đã phải trải qua. Sức người có hạn, cơ thể nó cương căng được đến mức nào nữa thì mới đứt bóng?

Hai thằng nhóc khốn khổ bị đem ra trừng phạt ban đầu có khá hơn một tí, cũng là chỗ bạn bè, tụi nó chỉ nắn bóp "nhẹ nhàng" thôi, không chơi dơ, không chơi đau, hơi men bốc lên tới cơn thì cũng chỉ bắt bú liếm thôi, chưa bị dộng họng đụ đít. Nhưng thằng lớp trưởng tối nay bạo hơn ngày thường, uống mạnh hơn, hơi men nồng nặc, say thì không say nhưng thú tính hơn cả ngày thường, chắc do bốc đồng từ chập tối. Trò nó bày ra tiếp theo phải có hai đứa mới chơi được, đem đồ nghề định tìm một thằng nữa chịu trận chung với thằng nhóc, nhưng giờ nó quyết định đổi sang đối tượng mới cho vui.

Bắt hai đứa nó ngồi đối diện dạng háng, trói chặt tay chân mình mẩy, rồi bắt tụi nó tu ừng ực mỗi đứa cả chai to đầy nước, đến khi hai cái bụng ỏng lên óc ách mới thôi. Cột dái mỗi đứa 1 cái xô; hai ống nhựa một đầu nhét cặc một thằng đầu kia đặt vào xô của thằng kia; hai ống nhựa nữa nhét vào miệng từng thằng đặt vào cái xô đang treo dưới dái nó. Hiểu rồi chứ? Tụi mày khoái bạo dâm chắc cũng đủ thông minh để biết tiếp theo thế nào.

Bóng đái hai thằng bắt đầu căng lên muốn xả thì dĩ nhiên ngu mấy cũng hiểu ra: thằng này xả thì sẽ đái thẳng vào xô thằng kia, nước đái trong xô nặng sẽ kéo xệ dái thằng kia xuống, thằng kia muốn bớt sức nặng kéo căng dái mình thì phải hút nước đái trong xô nhanh chóng, thế là sẽ bị mắc đái và tè lại vào xô thằng này, cứ thế tiếp tục.

"Tụi mày cứ vui vẻ cả đêm với nhau đi, sẵn nước trà đây, trà nóng cho tỉnh táo, ngồi nghĩ xem mình đã làm sai điều gì. Nhớ uống nhanh chóng nhé, xô nào bị tràn ra thì cứ liệu hồn." Nói đoạn thằng lớp trưởng chế phích trà vào, hai chiếc xô lập tức trĩu xuống, hai thằng nhóc mắt trợn ngược rên rỉ cuống quít, nhưng không thể thoát ra, càng lúc càng mắc đái, chút nữa thôi sẽ ào ra như thác, khi đó tụi nó phải nhanh chóng hút vào để tránh sức nặng kéo dái đau đớn cũng như trái đầy tràn xô.

Thỏa mãn với công trình của mình, để mặc hai thằng nhóc ngồi vặn vẹo khổ sở, nó quay qua thằng đang đụ thằng bé, "Đưa thằng chó đó lại cho tao, giải tán được rồi." Thằng đang đụ là ngẫu nhiên lại là thằng đội trưởng bóng rổ, trong vở kịch buổi tối suýt bị đánh bại, còn quê khó huề, đã đụ một tăng ra trò khiến đít thằng bé rách bươm tả tơi, nhét quả dưa leo vào sâu hết cỡ khiến thằng bé phải sùi bọt mép mê dại, nhưng chưa làm nó ra được (dù cặc nó vẫn cương dựng thẳng cứng chảy nước phì phèo cả buổi) nên dúi thằng bé trồng chuối chà xát cặc nó vào tường mông vểnh ra ngoài đâm thúc xuống đụ thêm lần nữa. Thằng bé như con búp bê bèo nhèo gần như bất tỉnh, cặc dái nát bét, bị ma sát vào tường đỏ hỏn, nước nhờn xoa thành vệt đẫm ướt chảy dài trên tường mà vẫn nhất định không thèm xuất tinh. Cứng đầu thế là cùng, bị hành hạ ra bã cũng không oan.

Của đáng tội, cứ cầm cặc con người ta mà xóc thì có phải đã ra từ khi nào không, dù cặc anh to nhưng đít em nay càng rộng hơn, anh hết khả năng làm em sướng rồi. Thằng đội trưởng nhăn nhó không muốn buông, nhưng biết tính thằng lớp trưởng không thích đôi co, bực mình gỡ ra, con búp bê sex doll trượt dài bẹp dí dưới chân tường. Nó mặc kệ thằng lớp trưởng, tới chỗ hai thằng đang ngồi, gỡ miệng một thằng ra nhét cặc vào nắc, ra chiều giận cá chém thớt, xuất tinh trong họng thằng nhỏ tội nghiệp khiến nó sặc sụa ná thở, không nhịn nổi tè ra trong xô thằng kia xè xè.

"Tụi mày muốn nghỉ ngơi đi ngủ thì cứ thương lượng với các anh đây nhé, tao về phỏng ngủ đây." Ai biết hai thằng nhóc tội nghiệp sẽ phải thương lượng những gì với đám nhóc vẫn còn đang động cỡn, và đêm vẫn còn dài, thằng kia cũng bắt đầu nhịn không nổi đái ra xối xả. Sức nặng của cái xô dưới dái chính nó vẫn tăng lên trong lúc thằng kia tiếp tục xả, khiến nó phải nhanh chóng bất chấp bẩn thỉu hút lên chùn chụt. Thằng lớp trưởng đóng cửa, hài lòng nghe tiếng hút nước sồn sột và tiếng nước chảy róc rách vang lên cùng một lúc với tiếng thằng đội trưởng: "Hmmm, giờ tụi bay muốn tụi tao đi ngủ, để tụi bay yên đó hay là chọn đường khác để sống qua đêm nay?"

Thằng đĩ chó à, coi như tao giải thoát cho mày đêm nay vậy, thằng lớp trưởng thì thầm vào tai thân thể trần truồng rã rượi trên vai mình.

Đêm về khuya, hành lang tối lờ mờ một bóng đèn vàng vọt, một bóng người trần truồng cứ xẹt qua xẹt lại từ cửa phòng này sang cửa phòng khác, dáng đi lếch thếch, tay bụm dái tay bụm đít. Bóng người đến từng phòng, gõ cửa, chờ cửa mở trong phập phồng lo lắng liếc ngang liếc dọc, lí nhí xin xỏ van nài gì đó rồi bị sập cửa vào mặt, tiu nghỉu tìm đến cửa phòng tiếp theo, cơ thể run lên theo từng cơn gió lùa, muốn dùng tay xoa bóp da thịt trụi trần cho ấm lên nhưng hai bàn tay không thể rời hạ bộ và mông đít để trước sau tô hô, cứ phải ríu người co quắp trong giá lạnh.

Có lúc bóng người bị lôi vào phòng một lúc, rồi lại bị đá văng ra hành lang. Có lúc bóng người đứng chờ tần ngần giữa khung cửa mở, nhưng rồi thất vọng quay đi. May thay cuối cùng có vẻ như một cánh cửa đã là cánh cửa cần tìm, nghe hỏi xin, cửa sập lại nhưng cho bóng người đứng chờ. Bóng người đứng co ro nép sát vào cửa, chờ đợi, người dán chặt, nín thở, làm như cơ thể sáng màu da có thể lẫn vào bóng tối, không, ai nhìn thoáng qua cũng thấy lồ lộ trần truồng. Vài phút dằng dặc trôi qua, cuối cùng cánh cửa cũng lại bật mở, thảy ra một tuýp gì đó, bóng người rối rít cảm ơn, thiếu điều quỳ lạy, lết xác trở về căn phòng lúc nãy đã bị đá đít ra khỏi.

Thằng lớp trưởng mở cửa, thấy thằng bé cầm tuýp KY trên tay thì rất hài lòng, nô lệ làm rất tốt công việc được giao. Nó tha thằng bé về phòng, lục túi thì phát hiện ra gần hết thuốc bôi trơn rồi, xài hao quá, bèn sai thằng bé đi tìm về cho nó, lớp cả năm chục thằng chắc cũng phải có thằng đem theo còn dư chứ. Lôi thằng bé đang thoi thóp trên giường tìm cách lấy lại sức sau trận đụ quá mạng vừa nãy, đá đít thằng bé trần truồng ra khỏi phòng, không tìm được thì khỏi quay lại đây.

Thằng bé tội nghiệp giờ chỉ còn biết nhất nhất tuân lệnh, một tiếng cự cãi cũng không dám hó hé, trí não thân thể đã vào chế độ slave mode, cuống cuồng tìm cách thi hành mệnh lệnh chủ nhân giao cho. Nó đã tưởng đêm nay ngủ truồng ngoài hành lang rồi, vì hỏi khắp mà chẳng thằng nào chịu đưa, đứa thì có mà không cho nó, đứa thì tìm kiếm một hồi trong khi nó đang đứng chờ lạnh run rồi bảo không có, đứa thì đòi cho đụ lẹ đỡ ghiền rồi đưa cho, hóa ra lừa nó vào phòng đè ra nắc tốc hành xuất trước khi đi ngủ, để ngủ cho ngon giấc, thỏa mãn xong nhanh chóng thảy thằng bé cả tin ra khỏi cửa. May thay cuối cùng cũng có thằng thương tình bố thí.

Nhưng khi thằng lớp trưởng bơm dầu bóng và thuốc bôi trơn lên cơ thể đang xải lai của thằng nhóc, đầu óc nó lại không để ý mấy đến những kích thích mơn trớn trên da thịt, vì trên quãng đường gian nan tìm thuốc bôi trơn vừa nãy, nó đã trông thấy một cảnh khiến nó bật ra khỏi slave mode, chút tỉnh táo còn lại trong thằng nhóc băn khoăn nghĩ ngợi. Một căn phòng, vài đứa nhóc, và bé. Dù chỉ nhìn được thoáng qua trước khi bị đẩy khỏi phòng, giữa cảnh nhá nhem và da thịt hỗn độn, lẫn lộn lưng ngực giò cẳng, nó vẫn biết chắc đó là bé, vì đôi mắt ấy với nó chỉ có một.

Bé đang bú, đít bé đang bị nắc cặc, thân bé ưỡn ẹo, con cặc thuôn dài của bé ngỏng lên dâm dục giữa đống cơ thể đang quấn vào nhau, đê mê trong phục tùng sướng khoái, nhưng đôi mắt chỉ vừa thoáng thấy nó là đã bám chặt lấy, ánh lên cơ man cảm xúc và nhòe ướt. Tuy nhiên nó đã bị nạt ngang, "Nhìn gì mà nhìn, bộ cảnh chơi đĩ còn lạ lắm sao?" rồi bị đẩy ra cửa, bao hoang mang bùng lên trong thằng nhóc. Sao bé lại... nó biết bé từng là sex slave, từng làm đĩ cho tụi nó chơi không khác gì nó, nhưng tận mắt nhìn cảnh bé bị chơi... đúng là... một lần làm đĩ mãi mãi là thằng đĩ... nhưng bé... khuôn mặt thơ ngây và ánh mắt thăm thẳm của bé đối chọi với cảnh tượng xác thịt đó biết bao nhiêu.

Tại sao lại có chuyện đó? Trong chuyến đi này chẳng lẽ bé cũng bị bắt làm đĩ? Hay là... bé tự nguyện vì bé là thằng bot dâm đãng thèm cặc? Không, không, có nguyên do gì không, cái lớp khốn nạn này chắc chơi nó chưa đã nên mới triệu tập bé đến "làm thêm giờ" chăng? Những thằng đang chơi bé... những thằng đang chơi bé là những thằng bữa nay tha cho nó nghỉ ngơi trong lều... có mối dây liên hệ gì đây chăng... đầu óc nó nhức như búa bổ, phải có cách giải thích cho cảnh tượng lõa lồ của bé...

Ááá!!!

Thấy nó lại có vẻ đờ đẫn mụ mị - nãy giờ mình mátxa bôi trơn cho nó mệt chết bỏ mà nó không có phản ứng gì, thằng này lại muốn bị hành đây mà - thằng lớp trưởng xoắn tít hai đầu ti sưng tấy của nó giật ngược lên, thằng bé ưỡn căng người bị nhấc lên theo hai bàn tay thằng lớp trưởng, hai vú giãn dài treo lồng ngực chơi vơi. Dầu trơn bóng khiến hai đầu vú từ từ tuột ra khỏi những ngón tay của thằng lớp trưởng, póc póc, nó rơi phịch xuống giường theo tiếng thét thê lương tắc nghẹn. Thằng lớp trưởng làm thế liên tục, xoắn vú nó kéo lên rồi để từ từ tuột ra rơi xuống, á á phịch, á á phịch, ứ ứ phịch, ứ ứ phịch, ư ư phịch, hng phịch, phịch, phịch, đau đớn nơi đầu ngực khiến nó muốn thét lên mà không còn sức, thằng bé tươm dãi sặc sụa, quên khuấy mình đang nghĩ ngợi gì.

Vỗ vỗ vùng nhũ hoa tím ngắt, hài lòng khi thấy cặc thằng bé đã xìu xuống và toàn bộ cơ thể nó đã trơn nhờn bóng lưỡng, thằng lớp trưởng tắt đèn cởi đồ chui vào chăn trùm lên cả hai đứa. Chơi thằng nhóc ê chề bấy lâu nay, chưa một lần ngủ chung với nó, thì đêm nay một lần ôm ấp cơ thể sexy này, kẻo sau này nó lỡ hành hạ quá tay thằng nhóc kiệt quệ xơ xác không còn căng mọng như bây giờ thì cũng uổng. Tỏa ra từ người thằng bé trộn đủ thứ mùi nồng nặc, thằng lớp trưởng ưa sự sạch sẽ, nhưng đêm nay nó lại có nhã hứng ấp ôm thằng nhóc bẩn thỉu này, không cần chà rửa kỳ cọ làm gì, cứ để nguyên bê bết tinh dịch dãi nhớt, vòng tay sờ nắn lần mò cơ thể trơn bóng gợi dục của thằng nô lệ trong bóng tối. Thằng bé căng người chờ đợi trò thú tính tiếp theo, nhưng thằng lớp trưởng chỉ vòng hai tay ôm nó, mò đến con cặc mềm èo của nó, bấu chặt rồi để yên. Nó cứng người lên trong khoảnh khắc, nhưng không có gì xảy ra thêm, rồi cơn kiệt sức thiếu ngủ cũng chiến thắng, nó mê đi.

Trong chập chờn mê tỉnh, thằng nhóc nghe bên tai tiếng thì thầm, "Mày vất vả rồi nhóc, ngủ ngon."

Nếu thằng nhóc biết được từ lần đụ nó tối qua tới giờ, hai hòn dái căng tràn tinh dịch của thằng lớp trưởng nứng phát điên muốn nắc cặc xả tinh đến mức nào, chắc là nó sẽ vô cùng cảm kích vì thằng lớp trưởng vẫn nhịn chưa hề nhét lại cặc vào đít nó. Làm bí thư phải nhường đoàn viên vui chơi trước, chơi đã đời tới khi thằng nhóc rách nát đến mức không thể thê thảm hơn thì thằng lớp trưởng cũng vẫn chưa nhét vào lỗ nào của. Mặc dù con cặc nó vẫn cứng ngắc chỉa thẳng vào lỗ thằng bé, cọ xát mơn trớn nhưng có điều gì đó khiến thằng lớp trưởng không muốn đút vào.

Có thể là do thương hại không nỡ; có thể là do thằng nhóc đã thiếp đi, có đụ cũng không còn biết gì, không còn rên rỉ, mất hứng; cũng có thể là chẳng còn ham hố gì cái lỗ rộng hoác ấy nữa, nhưng thằng lớp trưởng dù cặc vẫn chưa xả được, không muốn thủ dâm, không muốn đụ thằng khác vậy mà lại càng không muốn nắc đít thằng bé. Nhưng dái vẫn tràn trề căng tức đòi được xả hàng, thật khó ngủ, nó ôm cứng thằng bé, bụm chặt hạ bộ tơi tả - hình như thằng này từ sáng tới giờ cũng chưa xuất tinh giống mình - vầy vò bóp nặn mãi cũng chán, thằng lớp trưởng cũng thiếp ngủ, cặc dái ngứa ngáy khó chịu, hôm nay tuy vui nhưng riêng phần hạ bộ vẫn chưa được sướng như hôm qua.

Không biết hai thằng đã ôm nhau ngủ bao lâu.

Tỉnh giấc vì mắc đái, thằng lớp trưởng thấy mình nằm đè lên thằng bé đang thiêm thiếp, trông nhỏ nhắn mong manh khác thường. Nhưng cặc thằng lớp trưởng cương như chưa bao giờ được cương, buồn ngủ cũng không ngủ lại được, mắc đái cũng không làm cho nó xìu xuống để đái ra được. Thằng lớp trưởng ngái ngủ chửi thề, thôi thì kệ mẹ nó, tao nứng quá rồi, xin lỗi mày nhé nhóc. Nó cũng thật mâu thuẫn, lúc nãy muốn xài riêng cho đã rồi đi ngủ, bắt con người ta đi tìm thuốc bôi trơn về xoa bóp một hồi lại thôi, giờ ôm con người ta ngủ đã đời, để yên chưa đủ giấc lại nứng lên, tiếp tục hành hạ ngay giữa giấc ngủ.

Bề mặt trơn nhờn trên người thằng nhóc đã trở nên rin rít vì thuốc bôi trơn bay hơi khô đi, thằng lớp trưởng nhổ nước bọt vào tay luồn xuống dưới xoa bóp một hồi cho nhớt trở lại, rồi vẫn nằm trên cơ thể bại xụi say ngủ của thằng nhóc, từ từ ấn cặc vào lỗ. Chiếc lỗ nhanh chóng mở ra ôm trọn đầu cặc, rồi thân cặc, lút đến gốc cặc trong thời gian kỷ lục, cứ như nuốt trọng cả cây hàng to tướng một phát một không hề mắc nghẹn, trôi tuột đi vô tư. Thằng lớp trưởng cứ thoải mái nắc từ tốn, rút hết ra rồi lại đút cả vào, nó nổi tiếng chơi dai sức, vừa mới đây muốn xả hàng nhanh gọn lẹ để đi đái thì vừa lắp được cặc vào lỗ đã lại quên khuấy mất cơn mắc đái, nằm đụ say sưa.

Luồn tay xuống tìm con cặc bẹp dí của thằng nhóc, thằng lớp trưởng bắt đầu vuốt ve xoa bóp chà xát cọ quẹt xoắn vắt vặn vẹo. Những cảm giác quen thuộc từ trong đít và ngoài cặc tấn công thằng nhóc trong mơ, cặc nó lại cương lên đau đớn, tươm nước nhờn chuẩn bị phun ra như trong bao cơn mộng tinh nó từng trải qua trong khắc khoải. Nó không biết khoái lạc là gì, sung sướng cực khoái của nó đơn thuần dâm dục không có tình cảm, nó sướng nhưng nhục, nó khoái nhưng đau, chưa từng vui vẻ, chưa từng hạnh phúc, cơn nứng được giải tỏa khiến nó thỏa mãn phút cuồng dâm loạn dục, nhưng chỉ để lại nó trống rỗng ê chề.

Lần này cũng vậy, trong cơn mê man cực đỉnh đầy nhục hình dâm cụ, con cặc đang được kích thích của nó cuối cùng cũng phọt ra hàng dòng tinh khí mạnh mẽ ào ạt đẫm ướt cả giường, run bắn cả người, kiệt quệ cả sức lực, nhưng nó có tỉnh táo đâu để tận hưởng cơn sướng khoái đó? Khi mê mị da thịt đã tàn, nỗi trống rỗng thê lương choán hết tiềm thức nó, khiến nó chới với trong bóng tối, rơi xuống đáy sâu và giật mình tỉnh giấc, mồ hôi đầm đìa.

Mất một lúc nó mới nhận ra mình đang bị đè, đang bị đụ, con cặc nó vẫn còn co giật, tống đẩy những đợt tinh khí èo uột cuối cùng còn sót lại. Nó cắn răng chịu trận, bị đụ tiếp tục khi nó đã xuất tinh bao giờ cũng đau đớn hơn bội phần lúc dái nó còn đầy dâm khí. Nhận ra cơ thể thằng bé bắt đầu có sức sống, căng cứng oằn lên dưới lực nắc của mình, thằng lớp trưởng bắt đầu hứng khởi. Nó đập đùi thằng nhóc ra hiệu, thằng bé hiểu ý gắng gượng sức tàn co hai cẳng chân tê bại quỳ lên, banh ra dưới nửa thân trên, cong lưng nhổng đít lên đúng tư thế.

Chân đã gập, đít đã nhỏng, khe đít banh ra, lỗ hậu mở toang, lực nắc càng lúc càng mạnh, tốc độ càng lúc càng nhanh, nhưng thằng lớp trưởng vẫn đảm bảo rút hẳn đầu cặc ra rồi mới đút trọn gói vào. Thằng nhóc đầu nhức ong ong, chăn nệm quay cuồng, nửa tỉnh nửa mê chỉ mong bị bóng đè nhanh nhanh thức giấc. Mỗi cú nắc dài cứ như lôi hết cơ thể nó, lộn trái ra rồi lại thúc vào, lèn trả về chỗ cũ. Nó chìm trong tê dại mê man, phần hạ thể nó cứ như bị sắp xếp lại sau mỗi lần thọc rút, có cảm giác như ruột nó rồi sẽ thành một cái ống ôm theo hình dương vật, giống như những thứ sex toy dùng để thủ dâm. Họng nó dần dần cũng sẽ thành hình theo khuôn dương vật, đít nó cũng sẽ loe ra cho giống miệng lồn, nó sẽ thôi không còn là một thằng con trai, chỉ còn lại vài cái lỗ cho thiên hạ đâm vào nhằm thỏa thú tính...

Thằng lớp trưởng nhớ lại lời khai của hai thằng bạo dâm ngu ngốc hồi chiều, quả là đít nó bị banh chành rộng quá, nắc thì sướng nhưng khó bót cho ra, luồn tay vào thủ dâm cũng là ý hay. Thế là trong lúc thằng nhỏ phì phèo nhớt dãi thành vũng trên mặt gối, thằng lớp trưởng tay trái vẫn vò xoắn cặc dái lòng thòng của thằng bé, thò tay phải nhét vào đít nó để đến cùng con cặc đang nằm gọn bên trong. Thằng bé hộc lên, khóc ngất nấc nghẹn vì nỗi đau thê thảm, nó nào đâu còn sức vùng vẫy thoát ra như hồi chiều, cơ đít nó nong ra và thành ruột cảm nhận rõ từng ngón tay đang thọc vào quanh thân cặc cương múp chèn sẵn trong lỗ.

Cố lắm nhưng thằng lớp trưởng không đưa thêm ngón cái vào được, dù đít thằng bé đã tét ra rộng hoác nhưng vẫn còn chưa đến mức đó, thằng lớp trưởng kết luận cái ngày có thể nhét cả nắm tay cùng cặc vào để sục ngay bên trong đít nó chắc là còn rất xa. Nhưng bốn ngón là đủ vuốt nắn thân dương vật bên trong và ngoáy móc đít nó trong khi vẫn có thể nắc ra vào như thường. Nhục nhã và đau đớn không còn đường nào trốn chạy, không vực thẳm nào còn chút ánh sáng, mọi đầu dây thần kinh nơi háng, nơi cặc, nơi đít, nơi ruột đều thổn thức gào thét, tay nó hết sức quơ quào, chỉ còn cách bấu chặt nệm giường trong tuyệt khổ, oằn mình cố cong đít rặn, ráng sức tống đẩy những thứ đang xâm hại ra khỏi cơ thể nó nhưng bất thành. Nó sặc sụa trong vũng nước bọt nước mũi nước mắt dưới má mình, bóng đái dâm huyệt bị thúc ngược từ ruột vào, bị đè nén kích thích đau đến rỉ rả nước đái từ con cặc lại cương cứng từ lâu, rên rỉ xin tha mà nghe không rõ cứ tưởng tiếp đi, nữa đi...

Tiếp nữa một hồi sau thằng lớp trưởng mới xuất tinh, ào ạt phun trào vào trong lỗ cống tan hoang, và cũng nhanh chóng ào ạt đổ ra đường lỗ hậu, vì không còn khép được vào nổi để giữ lại. Một, hai, năm, bảy, mười, mười mấy đợt phun trào thác lũ. Thêm một lúc thụt nắc nữa để cặc thằng lớp trưởng mềm đi, tay rút ra đẫm ướt tinh dịch đưa lên miệng thằng bé, nó mút ngay say sưa như bú mẹ, nút chùn chụt những ngón tay đầy tinh dịch cứ nút sạch thì lại nhét xuống đít vét đưa lên, thà có chuyện cho nó làm để quên bớt đi đau đớn xé ruột bên dưới.

Cơn buồn ngủ lại ập tới với thằng lớp trưởng sau quãng đê mê cực khoái cực sướng, từ miệng con cặc đã xìu đi thỏa mãn vẫn còn nhét trong lỗ thằng bé từ từ tuôn ra dòng nước đái nóng hổi. Thằng nhóc nhắm nghiền đôi mắt đỏ quạch sưng húp vì khóc la, chỉ biết ê chề chấp nhận dòng nước đang rửa ruột mình, nước đái nó còn hứng vào miệng được thì hứng vào đít có là gì. Vẫn nguyên tư thế nửa nằm nửa quỳ chân dạng ra hai bên, thằng bé bị đè bởi thằng lớp trưởng đã từ từ chìm vào giấc ngủ, đau đớn nguyện cầu lần này nó sẽ được ngủ thật sự, cho đến khi lại bị dựng dậy đùa trêu...

Đang nằm cuộn mình trong chăn thiêm thiếp, người co rút thành một trái bóng cứng đờ, thằng bé bị đập dậy, ngơ ngác êm ẩm, xương cốt rã rời, cựa mình một tí cũng khó khăn đau đớn. Vũng nước dưới thân mình trần truồng của nó chỉ còn hơi ẩm, nhưng bốc mùi khai nồng nặc ướp cả thằng bé, nó ngắc ngoải bò dậy, đầu óc váng vất. Bị chơi ngất ngư cả ngày hôm qua đến tối mịt, đang ngủ lại bị đè ra thọc cặc thọc tay vào chỗ sâu kín vầy vò, tưới ướt nước đái bẩn thỉu nhục nhã, nó tiều tụy đuối sức, trí lực sút giảm, tinh khí cạn kiệt, chỉ lờ mờ nhận ra mình bị lôi vào phòng tắm xịt nước ào ào.

Thằng lớp trưởng trực tiếp kỳ cọ tận tay tắm rửa cho nó, tiện thể tắm luôn cho sạch sẽ những bẩn thỉu đêm qua chung chạ với thằng nhóc. Thằng lớp trưởng ngồi lên ngực thằng nhóc nằm bẹp dưới sàn lướt thướt, chà xát từng milimét da thịt nó, vạch đầu cặc cọ rửa, vân vê lớp da bìu, xịt nước đến khi không còn rít rịt mà sạch bong kin kít, rồi bắt nó ngồi xổm trên bồn cầu mà rặn ra những thứ tống trong ruột nó cả ngày hôm qua, đường ngược hậu môn cũng như xuôi theo đường tiêu hóa từ trên miệng. Có nhục nhã xấu hổ hơn nữa thì nó cũng phải ngồi ỉa dưới sự chứng kiến của một thằng con trai cùng tuổi.

Lỗ đít nó loe ra theo lực rặn, bao danh dự nhân phẩm trút xuống trong ê chề, rút cạn chút nhân cách cuối cùng trong nó, lỏng lét vì có ăn gì nhiều ngoài tinh dịch đâu, chiếc vòi sen mạnh bạo tai quái lại tiếp tục xịt ngược lên rửa cho bằng sạch cái lỗ đỏ hồng. Khi có vẻ đã sạch tương đối, không còn sợ quá bẩn thỉu nữa, thằng lớp trưởng lật úp nó lên đùi tự tay banh đít nó ra để xịt nước vào, rồi bóp lại bắt nó rặn xịt ra nhiều lần cho sạch hẳn. Lỗ hậu phập phồng loe ra khép lại như đóa hoa đỏ hỏn phòi nước, thằng bé như một con chó, như một thứ đồ chơi bằng xương thịt để người ta dọn rửa như chà sàn rửa chén, lộn trái vò giũ như giặt đồ, vắt kiệt như vắt một miếng giẻ. Nhưng thà là vậy, trước lúc về tới thành phố đây là lần rửa ráy cuối cùng của nó, không còn cơ hội thêm đâu.

Đánh răng súc miệng tắm táp xong xuôi, sạch sẽ tinh tươm (đối với một thằng nô lệ như nó) nó lóp ngóp bước ra ướt nhẹp như chuột lột, trần truồng chạy sang căn phòng lớn đợi lệnh. Cho tới lúc trả phòng bước lên xe, nó phải đứng dạng chân hai tay ôm gáy, mỗi lần có đứa bước vào phòng phải dập chân nghiêm chào rồi lại về tư thế cũ. Tụi nó cứ tỉnh bơ ra ra vào vào mở toang cửa nẻo, léo nhéo đông đúc trong căn phòng đó vì balô quần áo đồ đạc trái cây bánh kẹo quà cáp tụi nó vẫn để vương vãi trong phòng, vì mua về là nhào vào đây chơi nó ngay mà.

Tỉnh bơ đến mức khi một trong hai gã phụ trách lên kiểm tra nhìn thấy nó, tụi nó còn kêu sao không chào anh, thế là nó nhục mặt hô NGHIÊM! Em chào anh! rồi đứng sượng trân khi anh ta sửa tư thế cho nó, nghịch ngợm xóc cho con cặc láng o không một cọng lông đang lạnh teo tóp của nó "cũng phải nghiêm lên chào cờ thì mới đúng tư thế" trong tiếng vỗ tay thích thú của tụi nhóc, có vẻ anh ta cũng hả hê khi vừa được làm nhục nó vừa được cổ vũ. Hôm qua trong toalét thằng nhóc bảo không ai biết nó là đĩ đực thèm cặc, xin anh đừng lộ bí mật, nhưng không cần anh nói bạn anh cũng biết, cả lớp biết, cả xe biết, hôm qua diễn kịch hở hang dâm đãng trước toàn trường, anh cho một thằng như vậy bú cặc cũng chẳng có gì phải áy náy.

Anh ta không thấy hai thằng nhóc đêm qua bị hành hạ thẳng tay vì tụi nó đã phi tang dấu vết, nên không biết tận cùng sự tai quái của lũ nhóc: chỉ cần có đứa lâm vào đường cùng là ngay lập tức nhào vào xâu xé. Hai thằng nhóc dù đã kỳ cọ ói mửa tắm rửa kỹ càng vẫn không cách gì tẩy sạch nhơ nhớp, tuy đít vẫn còn trinh - dù sao tụi hưởng xái thằng lớp trưởng hành hạ tụi nó cũng còn nhớ chút tình bạn - nhưng giờ đây đã thành thứ dân hạ cấp, không còn trong hàng ngũ bè cánh lâu la băng đảng cao cấp.

Cạch tới già, giấc mơ bạo dâm có lẽ đành gác lại, hai thằng nhìn nhau, ngầm đồng ý quên đi mình đã uống nước đái thằng kia đái ra hút vào ám ảnh cả đêm, phải đồng ý bú tụi kia và vài trò đau đớn bẩn thỉu khác đến tả tơi mới được tha. Nhưng ít ra trừng phạt thế là đủ, thằng lớp trưởng đã tha cho sau khi tụi nó van lạy hết lời, thề thốt đủ kiểu, hai đứa lên xe vẫn đường hoàng áo quần, vẫn còn đủ quyền lợi như các thành viên khác, từ nay chỉ phải dè chừng ngó trước ngó sau trước khi làm gì nông nổi, không bị lột truồng ngay tức khắc như thằng nô lệ đáng thương.

Chỉ có quãng đường từ phòng nghỉ xuống sân, tập hợp đầu buổi sáng một lúc, và từ sân nhà khách ra xe là nó được choàng (choàng thôi chứ cũng chẳng còn được cài nút cho kín đáo) áo khoác - chiếc áo hai ngày qua vừa che chở cho thân thể trần truồng của nó vừa góp phần hành hạ nó không ít, và mang giày vớ. Khi mọi người đã yên vị trong xe, không trễ một phút, thằng lớp trưởng đã ra hiệu cho nó cởi hết, trần trụi không một thứ gì che thân ngồi giữa xe, bốn thằng người lớn không mảy may ý kiến.

Thậm chí hai gã phụ trách còn được mời khui hàng buổi sáng, nó líu ríu bước đến xin hai anh cho em được phục vụ, thế là õng ẹo một hồi, gã thì mặt tỏ vẻ miễn cưỡng nhưng cặc thì độn cục, gã thì thích thú ok, nó ngồi nhấp đít trên cặc gã hôm qua chỉ mới được bú chứ chưa được đụ, chồm người bú cặc gã kia, khởi đầu hành trình trở về đầy bận rộn. Hai gã tài chính và tài phụ từ chối vì phải chạy xe, sáng sớm chưa muốn xài nó, bảo cứ từ từ mấy thằng bây muốn chơi thì cũng chẳng sao nhưng để ý một chút, và đừng để tinh dịch vương vãi khắp xe khó chùi.

Chuyện đơn giản: trải một tấm bạt phủ cuối lối đi cho rộng rãi, tha hồ tưới ướt thằng bé bằng tinh dịch mà không sợ dây ra xe, gang bang thằng bé cũng có kinh nghiệm, bukkake thằng bé cũng đã trải qua, vũng tinh dịch đầy tràn đọng trên một tấm bạt cũng từng uống cạn, bác tài đừng lo dơ xe vì nó sẽ dọn hết. Thân phận của nó là thế: tắm rửa chỉ là để chuẩn bị dâng hiến cho sạch sẽ, còn nô lệ phải chấp nhận nhơ nhuốc 24/24 để phục vụ mọi người tận tình.

Xong lượt hai gã, ban đầu để yên cho phục vụ, lúc sau hứng lên xoay quặt nó tìm thế hiếp dâm, nuốt sạch bú sạch và bụm tay hứng tinh dịch chảy ra dưới đít, nó bước vào tấm bạt và cuộc cưỡng hiếp tập thể di động bắt đầu, tập này không nhớ là tập thứ mấy trong bộ phim truyền hình Cậu bé và năm mươi tên cướp (dâm tặc là cướp chứ gì nữa, cướp trinh, cướp danh dự, cướp đít cướp lồn cướp mồm cướp họng, không chừa lại trên thân thể cậu bé thứ gì trừ muôn dòng tinh dịch).

Ai còn sức chơi thì cứ thỏa sức chơi, tăng này là tăng cuối, chỉ dừng khi xe đến nơi hoặc không còn ai còn xuất được tinh, còn thằng nô lệ mệt quá ngất xỉu thì đánh thức nó tỉnh lại chơi tiếp, không sao, chỉ là phục vụ bằng hai lỗ đầu cuối thì thằng nô lệ quá rành rồi, không chết được đâu. Thế là cặc thúc vào đít, cặc nhét vào miệng không phút giây ngơi nghỉ. Nó bắt đầu gai gai sốt sốt, trời lạnh gió lùa cơ thể thường xuyên bị lột truồng của nó cộng thêm bao dày vò khốn nạn, nhiệt độ nó dần tăng theo lượng tinh dịch nó hứng trên người. Nhưng chẳng ai để ý, càng ấm nóng chơi càng sướng, tụi nó chỉ cho miệng nó nghỉ ngơi một chút để nó gọi điện về hỏi xem gia đình thích gì để nó mua về làm quà.

Khi xe dừng ở chợ nó không được xuống xe vào chợ mua đồ mà vẫn phải ở trên xe, gã phụ lái uống xong cữ cà phê đến nắc họng nó một lúc, tới giờ xe chạy không kịp ra nhét con cặc ướt đẫm hôi rình vào lại trong quần hẹn lần dừng xe kế tiếp. Tụi nhóc cũng chu đáo lắm, lấy tiền trong ví nó mua đúng những món quà nó cần, để nó khỏi mang tiếng vô tâm, bất hiếu, không thương em thương ba mẹ, đi chơi mà không quà cáp gì về. Nên dù nó phải thi hành phận sự đĩ đực suốt buổi, ba lô nó vẫn đầy quà (chứ còn gì khác đâu, cái áo hôm đầu nó mặc lấy lau mình một hồi bị vứt đâu mất, cái quần xịp bảy màu đã nằm lại khu du lịch, còn chiếc quần jean và cái áo thứ hai không biết ai giữ, chắc cũng cùng số phận với cái áo đầu tiên).

Cuộc vui nào cũng tới lúc tàn, những ngày vui chơi thỏa thích đã qua, đám nhóc tiếc nuối tạm biệt Đà Lạt nhiều kỷ niệm, hẹn dịp khác sẽ quay lại, thăm chốn xưa: chỗ này tao đè nó ra xử, trên cáp treo kia tao bắt nó bú, đỉnh núi nọ nó phải tự uống nước đái... Nghe đồn 26/3 lại sẽ đi dã ngoại, nếu trường không tổ chức thì tụi nó sẽ tự đi, lần này ra biển nhé, Hà Tiên, Phú Quốc, Vũng Tàu, Hồ Cốc, Phan Thiết, Nha Trang... tha hồ lựa chọn, nhất định đắt rẻ gì cũng phải đi, đi cả 3, 4 ngày cho thỏa sức chơi bời.

Khi xe dừng ở một cái thác nó cũng không được xuống xe để ngắm thác tròn méo đẹp xấu thế nào, xe trượt gì đó dài ngắn nhanh chậm ra sao, chỉ cặc, cặc và cặc, vài thằng không thích xuống thác cộng thêm gã phụ xe là đủ cho nó bận bịu hết giờ. Khi xe dừng ở trạm dừng, nơi bán trà cà phê đặc sản, tới lượt bác tài không còn đủ sức cầm cự và tăng hai của hai gã phụ trách. Trừ lúc xuống đèo cheo leo cả xe phải ngồi yên, suốt quãng đường về lại trường tụi nó vẫn thừa sức chơi nó bấy nhầy lên xuống, chỉ vài phút nằm bẹp nghỉ ngơi là lại có đứa tiến đến, và nó lại phải lồm cồm bò dậy há miệng há đít.

Mãi đến khi chiều buông, xe về ngoại ô thành phố, cả xe mới thực sự kiệt khí, không ai còn nhấc người lên nổi, thậm chí phụ lái cũng ngồi bệt kệ xác đường xá, thật mất sức mà cũng thật sướng khoái. Chỉ trừ bác tài chỉ chơi nó một lần để giữ sức lái xe, còn lại toàn thể học sinh phụ trách đều phè ra nghỉ mệt, nhiều đứa cặc còn trẽ ngoài quần chưa buồn giấu vào. Thằng bé nằm bẹp dưới sàn xe, lết không nổi mà cũng không còn chỗ để lết, chỉ lặng lẽ gắng gượng liếm láp cơ thể trần trụi ướt đẫm tinh dịch của mình và tấm bạt đong đầy dâm khí của 52 người, xử lý nốt những lọ tinh dịch, bịch tinh dịch, bao tinh dịch, bình nước đái còn thừa được quẳng cho nó, không từ thứ gì.

Nó biết là người ngoài nhìn vào - ví dụ cụ thể như những gã đàn ông trưởng thành trên xe - nó là thằng nhu nhược không xương sống không dám phản kháng, chắc chắn càng bị phỉ nhổ khinh miệt chứ không thể mong chờ lòng thương hại, lại càng dễ dàng bị hùa vào ăn tươi nuốt sống - ví dụ cũng những gã đàn ông trưởng thành trên xe. Nếu có hối hận, lẽ ra ngay từ phút đầu tiên bị lột áo trong buổi họp chi đoàn một chiều rất xa xôi, nó phải phản kháng đến cùng, vì được đằng chân lân đằng đầu, những trò quái ác sẽ không bao giờ tự dưng dừng lại. Ngây thơ trong vô vọng mà tin rằng thằng lớp trưởng và lũ bạn sẽ giữ lời buông tha cho nó sau chuyến đi này thật là một niềm tin ngu xuẩn.

Thế nên nó ngạc nhiên vô cùng khi thằng lớp trưởng dựng nó dậy sau khi nó đã liếm láp hết có vẻ tương đối khô ráo, hai thằng dìu nó đứng giữa xe, cơ thể trần truồng nhớp nháp đỏ lựng, thằng lớp trưởng cảm ơn đồng chí có vai trò độc nhất vô nhị của lớp đã hoàn thành nhiệm vụ, cả bọn vỗ tay tán thưởng hoan hô, đứa thật lòng, đứa mỉa mai, một gã phụ trách vẫn tỏ vẻ ghê tởm (vì gã vẫn mặc cảm tội lỗi sai trái nhục nhã chăng?) còn gã kia thấy nó cũng khá chì (gã chẳng thấy đám pêđê bị đè ra hiếp là điều gì quá đáng), hai gã đàn ông còn lại gật gù cho có lệ, chuyến lái xe này cũng có chuyện lý thú để kể. Cơ thể thằng bé nóng bừng bừng trong ồn ào rộn rã, chỉ muốn khuỵu xuống, thiếp đi cho quên hết mọi nhục nhằn.

Hết một ngày dài đằng đẵng không làm gì khác ngoài việc quỳ gối bú cu và chổng mông cho đụ, nó được mặc chiếc áo thun cuối cùng của nó và chiếc quần lửng còn sót lại, đeo chiếc điện thoại vào hạ bộ như thường lệ, vai quàng balô nặng trĩu bánh quà nhưng không còn một manh quần áo, cùng bọn con trai lục tục xuống xe. Thằng lớp trưởng tự mình dìu nó xuống xe, đặt nó ngồi bệt xuống một gốc cây trước trường, rỉ tai nó rằng phim quay nhiều mà đẹp lắm, vai chính đóng rất đạt, và để thưởng cho nó, từ mai đến cuối tháng sẽ không ai đụng vào nó nữa, sau đó thì... để tao coi thái độ của mày - vẫn vẻ mặt dâm đãng tinh quái, nháy mắt chào nó, hẹn sáng mai đầu tuần gặp lại, không quên bóp đùm hạ bộ nó một cú cuối cùng thay lời tạm biệt, bỏ nó ngồi đó lẫn vào đám đông.

_____________________________________

Vậy là kết thúc chuyến đi Đà Lạt nhưng chưa kết thúc cuộc đời khốn nạn của thằng bé :) vâng, tác giả còn chưa cho cái kết nữa nhưng nay mai tui sẽ upadte đến phần mới nhất mà tui tìm được ☹ mấy bạn sao thì sao chứ tui đi khóc đây 😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro