Chương 6 - Càng là người có tiền thì càng keo kiệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Nhìn cánh cổng lớn trước mắt, Liễu Tiếu lau mồ hôi, nhẹ nhàng thở ra. Cuối cùng cũng kịp đến nơi trước khi trời tối.
   Liễu Tiếu tiến lên gõ cửa.
* gõ cửa :  không phải lấy tay gõ nha. Thiết kế cửa lớn ngày xưa luôn có một con sư tử hoặc đại bàng hoặc gì đó bằng đồng gắn ở giữa. Và miệng con đó ngậm một cái vòng bằng đồng. Gõ cửa là chỉ việc đập cái vòng đó vào cửa. Người ta thường gọi là "lấy môn đồng đập cửa". Cái này mình thử rồi, chói tai đến không ngờ! Bạn nào tò mò có thể tìm hai thanh kim loại gõ vào nhau nghe thử. 😝😝 đùa thôi, chơi thế cẩn thận đau tai choáng óc.

Cửa lớn rất nhanh liền được mở ra, có người đi ra hỏi:
-  Chuyện gì?
-  Ta tới nhập học. -  Liễu Tiếu vội trả lời.
-  Ngươi tên là gì? - Người nọ vừa hỏi vừa lấy ra một quyển sách bìa đen.
-  Liễu Tiếu.
-  Liễu Hiếu... a, tìm được rồi. Vậy, ngươi theo ta vào đi.
   Lấy ra một cây bút, đánh một dấu v sau hai chữ Liễu Hiếu, lại xoay người mang theo Liễu Tiếu tiến vào.
-  Oa, phòng ốc thật xinh đẹp.
   Nhìn căn phòng trước mắt, Liễu Tiếu không nhịn được, kinh ngạc cảm thán - " Thật là quá xa hoa!"
-  Ngươi là học sinh được đặc cấp đãi ngộ của học viện, phòng ngươi ở đương nhiên cũng là phòng tốt nhất trong học viện.
  Người nọ vừa nói vừa trộm đánh giá Liễu Tiếu.

" Kỳ quái, người này rõ ràng có rất nhiều tiền, học phí một năm 3 vạn lượng bạc đều có thể lấy ra , nhưng quần áo lại cũ nát, tầm thường." - Bất quá, nghĩ lại bốn tên của nặng hơn người trong học viện, ngày thường cũng vắt cổ chày ra nước - " có lẽ, càng là người có tiền lại càng keo kiệt đi."
  " Hóa ra là đãi ngộ đặc biệt !!" -  Liễu Tiếu nghĩ thầm, - " xem ra đại thúc keo kiệt cũng không đến nỗi tệ như mình nghĩ."

  Ngày hôm sau sáng sớm, Liễu Tiếu ngủ thẳng tới khi tự nhiên tỉnh. Chiếc giường này rất thoải mái, chăn cùng gối đầu vừa nhẹ vừa mềm, còn có mùi hương rất thơm. Liễu Tiếu nhịn không được lại nằm lỳ trong chăn thêm một lát nữa.
  " Đại thúc keo kiệt đúng là người tốt, để mình ở tại nơi thoải mái như vậy..  không biết lát nữa yêu cầu thêm tiền lương, hắn có chịu không nhỉ ?"
   Từ khi Liễu Tiếu biết rằng,một năm học viện có thể kiếm rất nhiều tiền, liền sâu sắc cảm thấy , tiền công của mình trong tương lai 15 năm quá ít.

  "Bụng thật đói" - Liễu Tiếu sờ sờ bụng. Nhớ tới người mang nàng tiến vào ngày hôm qua có nói, buổi sáng sẽ có người đưa cơm sáng lại đây, tức khắc liền thấy chờ mong.
"Làm nàng trụ như vậy xinh đẹp phòng, tổng sẽ không làm nàng ăn quá kém đi.
Liễu cười một bên chờ cơm sáng, một bên tính toán này gian trong phòng sở hữu đồ vật thêm lên có thể giá trị bao nhiêu tiền, chính tính toán hai mắt tỏa ánh sáng, có người gõ cửa.
Cơm sáng tới! Liễu cười mắt sáng ngời, xông lên trước mở cửa, lập tức có người bưng cái tiểu cái đĩa tiến vào.
Người tới một thân hắc y, tuổi còn thực nhẹ, cũng liền 17-18 tuổi bộ dáng, nhưng gương mặt kia lại không có một chút biểu tình, bản khắc cứng đờ giống cái 50 tuổi lão phu tử. Thanh âm cũng cương lãnh đến không giống cái người sống: "Đây là ngươi đính xuống ' tuyết ngọc đan ', hiện tại canh giờ này ăn hiệu quả tốt nhất." Nói xong, không đợi liễu cười phản ứng lại đây, người nọ lập tức buông cái đĩa xoay người đi rồi.
Lưu lại liễu cười một người nhìn trước mặt cái kia tiểu cái đĩa màu trắng viên nhỏ phát ngốc.
Nàng là nghe nói học viện bốn cái chủ nhân là quỷ hẹp hòi, nhưng không nghĩ tới keo kiệt đến loại tình trạng này, buổi sáng cư nhiên chỉ làm nàng ăn như vậy một viên viên nhỏ.
Bất quá có đến ăn tổng so không đến ăn muốn hảo, liễu cười cầm lấy viên nhỏ một ngụm nuốt vào bụng đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro