Chương 4...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay có hơi mệt nên Thùy Trang nép vào nguời Lan Ngọc. Hơi ấm thâth dịu dàng từ nguời Lan Ngọc khiến Thùy Trang cảm giác an toàn. Họ thiếp đi không biết bao lâu chỉ biết khi tiếng điện thoại réo lên họ mới tỉnh dậy với tư thế Thùy Trang nằm trên tay Lan Ngọc và tay cô thì choàng qua eo nguời kia
Lan Ngọc nghe tiếng chuông điện thoại reo lên thì cố guợng ngồi dậy xem điện thoại thì phát hiện đã khá trễ còn có một cuộc gọi là của Diệp Lâm Anh
-Chết ngủ quên mất. Thôi tôi phải về rồi cô cũng về đi đừng để ngày mai tôi thấy tin cô muốn hóa thành chim bay xuốnh duới nhé
Lan Ngọc trêu rồi cầm cây ghi-ta bỏ vào túi đựng, bên vai cảm thấy có chút hơi tê nên đưa tay lên xoa vai chân thì vội buớc đi
-Anh tên gì ?
Thùy Trang mơ màng hỏi
-Có duyên sẽ gặp lại.
Lan Ngọc khựng lại trả lời rồi mới đi
tiếp
-Cảm ơn anh.
Thùy Trang ngượng ngùng
Tuy Lan Ngọc đã đi mất nhưng Thùy Trang vẫn ngây nguời nhìn bóng lưng kia. Không hiểu sao cô lại cảm thấy an toàn khi ở bên nguời con trai mới gặp qua một lần này. Thùy Trang nhìn cái khăn và chiếc áo khoác người kia để lại. Dù lời nói lạnh lùng không quan tâm, cử chỉ cũng không dịu dàng vậy mà lại có cảm giác rất ấm áp, gần gũi
___________
Lan Ngọc gấp gáp chạy xuống mở của xe Lamborghini ra nhìn vào trong thấy bạn thân mình mặt mũi đang nhăn lại trong rất khó coi
-Xin lỗi tớ ngủ quên mất.
Lan Ngọc bỏ cây ghi-ta ra ghế sau rồi leo lên xe vừa cài dây vừa trưng ra bộ mặt rất chi là ngố
-Lần sau đi bộ về đi. Nam thần Ninh Dương Lan Ngọc có tiếng mà lại ăn mặc lôi thôi quá người ta nhìn vào khóc thét cho coi.
Diệp Lâm Anh nói rồi nhìn bộ dạng Lan Ngọc
Diệp Lâm Anh trề môi, thật không tin đuợc là một nam thần trong ngành giải trí dù không đứng nhất nhì Việt Nam nhưng cũng là một trong số nam thần đuợc nhiều người yêu thích
-Áo khoác không có, đầu tóc bù xù, quần áo thì lộn xộn
Diệp Lâm Anh tiếp tục vừa cằn nhằn vừa lái xe
-Có ai nhìn đâu mau về thôi tớ đói quá
Lan Ngọc dựa nguời vào ghế phụ nhắm mắt lại
-Áo khoác đâu không mặc cậu mấy tuổi rồi hả?
Diệp Lâm Anh không hài lòng với sự coi thuờng sức khỏe của bạn mình
-Cho cô gái định nhảy lầu muợn rồi
Cậu trả lời mà mắt vẫn nhắm
-Sao thái độ của cậu như không có chuyện gì thế? Là nhảy lầu đó?
Diệp Lâm Anh trố mắt nhìn Lan Ngọc một cái rồi tiếp tục nhìn đuờng
-Cô ta có phải chim đâu mà đòi bay?
Lan Ngọc thờ ơ
-Bó tay cậu luôn
Diệp Lâm Anh thở dài " Sao mà vô cảm quá vậy. Đúng là lạnh lùng mà nhưng ít ra quả nho đó cũng đã cứu đuợc một nguời thất tình muốn nhảy lầu"
Giới thiệu một chút. Tôi tên Diệp Lâm Anh là bạn thân của Ninh Dương Lan Ngọc. Tôi có một guơng mặt xinh đẹp thân hình chuẩn không cần chỉnh, hiện tôi đang làm nhiếp ảnh gia. Sở thích của tôi là chụp hình dìm hàng Ninh Dương Lan Ngọc vì tôi thích thế đấy mà cũng có ai cấm đâu. Tôi là người biết rất rõ về Ninh Duơng Lan Ngọc và cũng biết chuyện cậu ấy là con gái... Dễ hiểu thôi vì tôi quen biết  Lan Ngọc từ rất lâu rồi. Chuyện Lan Ngọc bị gạt vào ngành này cũng do cậy ấy múôn kiếm tiền thôi, tuy cậu ấy có hơi ham lợi ích một chút nhưng tính cách lại rất thẳng thắn không thích là không thích. Việc gì khi bạn cần giúp đỡ cũng sẵn sàng không ngại khó khắn
NHƯNG...
Lan Ngọc lại đặt cho tôi  biệt dang vô cùng đáng ghét là:xinh ba gai, Anh Diệp... Vì sao tôi lại có biẹt danh này á? Là do tôi có đôi lúc cũng hơi ba gai và tính cách cũnh rất giống con trai nhưng chỉ có chút xíu thôi mà trái nho đó cũng đặt biệt danh cho người ta nữa. Tớ ghét cậu quá đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#gaunho