Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mang thai tháng thứ 2, vòng eo của Kim Seokjin rất nhỏ, cho dù có mập lên cũng không ai nhận ra, phải nhìn kĩ cậu trong gương mới phát hiện điểm bất thường.

Đi thăm ông nội không bao lâu, Kim Namjoon được mời dự tiệc, muốn cùng cậu đi cùng.

Kim Seokjin không tin được, sửng sốt một chút, hoảng loạn cự tuyệt: "Em...không có ý đi."

Họ kết hôn cũng đã lâu nhưng gã chưa bao giờ cùng cậu ra khỏi cửa, có lẽ cảm thấy Omega này quá bình thường, nên không muốn giới thiệu.

Gã cũng ghét cậu theo đuổi hội hoạ, chán ghét mùi sơn dầu, nhiều lần muốn cậu từ bỏ công việc, có vài đồng thu về từ tranh vẽ không đáng.

Nếu là trước kia, Kim Namjoon muốn mang theo cậu tham gia tiệc, cậu sẽ rất vui vẻ. Nhưng khi gã ngoại tình, cậu lại mang thai, hơn nữa họ đã ly hôn, cậu không còn muốn cùng gã đi bất kì đâu nữa.

Tiệc tùng đương nhiên không tránh được việc uống rượu, cậu có em bé, càng không thể uống. Nơi đó ồn ào náo nhiệt, lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, càng không tốt.

Kim Namjoon xem nhẹ ý kiến cậu, đẩy cậu đi thay quần áo :"Cho em 20 phút."

Cậu ủy khuất :"Em không muốn đi."

Kim Namjoon hờ hững :"Tự thay hay là anh thay giúp."

Kim Seokjin nắm góc áo, cuối cùng vẫn đi thay.

Cậu chỉ có mấy bộ vest, gã khi muốn may quần áo thuận tiện may cho cậu. Nhưng cậu ít khi ra ngoài, nên những quần áo đó vẫn luôn đặt trong góc tủ.

Thay quần áo xong, cậu không đeo caravat, chỉ mang cho có chứ không thắt cho chỉnh tề, đang muốn rời đi mới nhẩm tính lại, hôm nay phải uống thuốc.

Nghĩ đến tác dụng phụ khi uống, Kim Seokjin chần chừ chốc lát, cầm viên thuốc trong tay không biết nên uống hay hoãn. Nếu uống, Alpha biết chuyện sẽ tra hỏi cậu đến cùng, không chừng còn dẫn cậu đến bác sĩ, chắc chắn sẽ bại lộ.

Cậu rối rắm, do dự, bên ngoài gã gõ cửa liên tục, nếu cậu còn chưa mở e là gã sẽ lấy chân đá. Seokjin vội vàng giấu viên thuốc, chạy đến mở cửa.

Gã nhíu mày :"Mặc quần áo thôi mà cũng chậm thế."

Kim Namjoon quét mắt qua cậu, nhìn cậu xinh đẹp hệt như một hoàng tử nhỏ. Mắt gã sáng ngời, nhưng ngoài miệng lại không thốt lên lời khen, nhìn đến caravat, giọng ghét bỏ: " Caravat sao không thắt lại, nhìn không đàng hoàng gì cả."

Lời tuy khó nghe nhưng gã vẫn tiến lại gần, khom người xuống thắt lại caravat cho cậu.

Kim Seokjin thấy gã không ngửi được hương của mình, nhẹ nhàng thở ra.

Xem ra thuốc vẫn còn tác dụng.

Cậu còn chưa kịp uống thuốc, Alpha đã lôi cậu đến cửa, ngồi trên xe cậu thất thần, nghĩ xem lát có thể trốn ở đâu uống thuốc.

Cùng ngồi trong không gian hẹp, hơi thở 2 người giao hoà lẫn nhau. Trên đường đến, gã nghi hoặc nhìn cậu: "Trên người của em...có hương gì thế?"

Kim Seokjin sợ đến mức toàn thân cứng đờ, cố gắng lấy lại sự bình tĩnh, ngồi lùi sang cửa xe: "Không có gì."

Kim Namjoon vẫn còn nghi ngờ, gã còn muốn ngửi thêm lần nữa để xác minh.

Vừa lại gần, gã ngửi được hương của cậu, như có như không, tuy mùi rất nhẹ, nhưng lại tạo cảm giác thoải mái vô cùng.

Mùi hương này tạo sức hấp dẫn cho người khác rất nhiều, hệt như đang ở nhà làm gã cảm thấy mềm nhũn, gương mặt cậu hệt như cún con, như mong gã ôm cậu vào lòng vỗ về.

Thậm chí không muốn rời xa cậu nửa bước, nếu có Alpha nào đến gần, gã chắc chắn sẽ xé nát người đó.

Mùi vị cùng cảm giác dần dần mất đi, mí mắt gần như nhắm lại.

Thật kì quái.

Lần đầu tiên Kim Namjoon ngửi được hương vị như thế này, tiềm thức mách bảo có chuyện quan trọng khiến anh không ngừng được muốn ngửi thêm.

Nhưng hương vị này không hiểu sao lại bị giấu đi, gã đến gần cậu lại ngửi không thấy.

Gã cúi đầu, bị ngăn chở làm Alpha bực bội, nhíu mày nhìn Omega của mình, phát hiện đối phương vẻ mặt khiếp sợ, gã bất mãn :"Em là Omega của anh, vẻ mặt kia là sao? Cũng có ăn thịt em đâu."

Kim Seokjin thấy gã nghi ngờ nhưng vẫn chưa phát giác ra, cậu nhẹ nhàng thở ra. Chưa kịp nhẹ nhõm đã bị Alpha nhéo vào eo: "Dạo gần đây em ăn gì thế, có vẻ mập lên rồi đó."

Kim Seokjin không ngờ cách lớp quần áo mà gã lại có thể nhận ra điểm khác thường trên cơ thể cậu, suýt thì sợ đến hét lên, thiếu chút nữa là đá trúng anh.

Xe dừng lại, hốc mắt vì sợ đỏ ngầu lên cùng với uất ức phẫn hận trừng mắt nhìn Alpha, mở cửa xe đi xuống.

Kim Namjoon bị trừng đến không hiểu, buồn bực hỏi tài xế: " Trước kia em ấy có thế đâu nhỉ, sao giờ lại vậy?"
Tài xế yên lặng nhìn gã, ngẫm đến tiền lương của mình, cười cười không nói lời nào.

Kim Seokjin do nổi giận nên mới trừng mắt nhìn Alpha như thế, nhìn vào trong người đông nghịt cùng không gian rộng lớn, bước chân chậm lại.

Kim Namjoon bước đến liếc cậu một cái, nhưng không mở miệng chê bai cậu, cùng cậu đi vào, bình tĩnh giới thiệu cậu với mọi người.

Gã lần đầu dẫn theo cậu, ai nấy cũng đều tò mò, tất cả ánh mắt đều chăm chú nhìn cậu, Kim Seokjin cố gắng giữ bình tĩnh, người xích lại gần Alpha.

Dáng vẻ Omega ỷ lại làm gã vô cùng hài lòng, hắn giới thiệu Kim Seokjin, các đối tác làm ăn nhìn cậu, đều cười trộm: "Quả nhiên là người đẹp nha, hèn gì giấu kĩ đến thế."

"Hoá ra mẫu người của cậu là thế này à."

Trong đó có một Alpha đánh giá cậu, cười hì hì: "Omega nhà anh lớn lên xinh đẹp như vậy, sao giờ mới giới thiệu với mọi người thế."
Kim Seokjin được người khác khen, có chút ngại nhìn gã kia.

Kim Namjoon bên cạnh bỗng trầm xuống, tiến lên một bước, ngăn cách tầm mắt của Alpha kia, không mặn không nhạt nói: "Cũng bình thường thôi."

Ừ, quả nhiên, cậu đúng là "Cũng bình thường thôi."

Kim Seokjin cúi đầu, cảm giác hưng phấn vì lần đầu tiên được người khác khen ngợi cũng biến mất.

Cậu lần đầu tiên xuất hiện, có rất đông người đến kính rượu. Kim Seokjin còn chưa từ chối, gã đã nâng ly rượu chắn giúp cậu: "Em ấy uống không được, để tôi."

Xung quanh rộ lên tiếng cười to, ai cũng ồ lên nói gã cưng vợ.

Kim Seokjin nâng mắt, nhìn bóng dáng cao lớn của Alpha, tận trong đáy lòng còn chưa kịp vui mừng vì được bảo vệ, mắt đã nhìn thấy đại minh tinh - người tình tin đồn của gã.

Truyện vẫn duy trì mỗi ngày 1 chương nha mọi người ơi. Vì mình còn bận công việc riêng nữa ( với cũng ráng lấp hố mới được nửa phần 😅)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro