Hồi 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng khóc xé lòng van xin tha thiết của than thể yếu ớt kia nghe mà đớn lòng

- " Tôi xin cậu tôi van cậu cậu ơi cậu tha cho tôi "

Tên bần tiện đó vẫn một mực không tha , Thạc Trân khóc to cố gắng vùng vẫy . Bọn gia đinh trong nhà hắn đều nghe nhưng cũng chỉ cười đểu rồi nói anh ấy là một con yêu tinh dụ dỗ người khác , khóc la to như thế chỉ để gây sự chú ý cho bọn nó.
Chị gái con Mận làm trong bếp nghe tụi gia đinh xì xầm thì áp tai vào cửa nghe

- " Cậu ơi cậu đừng làm như vậy cậu ơi"

- " Cái lỗ nhỏ của mày chắc chứa được củ khoai của thằng Tuấn nhiều rồi nhỉ, thế hôm nay tao cho mày trải nghiệm cái của tao "

Chị gái con Mận tên Hoa hốt hoảng chạy vội đi tìm Tuấn , chân vội không kịp mang dép mà chạy một mạch đi đến nhà Phú Ông Kim gọi lớn

- " Cậu Tuấn ơi cậu Tuấn ơi thầy Trân có chuyện lớn rồi cậu ơi "

Nam Tuấn hớt hãi chạy vội ra bên ngoài lắc mạnh con Hoa nặn từng chữ một

- " Mày nói gì mau nói cho tao chỗ Thạc Trân gặp chuyện nhanh "

Nói rồi hai người chạy vội đến nhà tên cặn bã kia đạp cửa xông vào, đám gia đinh xúm nhau cản trở nhưng chỉ với một cú vung tay gần như tụi nó không phải đối thủ của cậu

- " Sướng không, có sướng hơn của thằng Tuấn không "

Đập vào mắt họ là hình ảnh đôi nam nam trần trụi , một ngón tay thô bạo tên kia vẫn đang đút vào phía dưới của Thạc Trân. Y ứa nước mắt hướng ánh mắt cầu xin lên người Nam Tuấn. Cậu Tuấn khờ khạo trong lời nói của người trong làng lại mạnh mẽ giáng từng cú đấm mạnh bạo lên mặt thằng khố rách kia, tiếng chát oan nghiệt xé toạt không gian
Hoa chạy vội lại khoác áo cho thân thể yếu đuối đang run rẩy trong góc của Thạc Trân

- " Sao mày dám , Thạc Trân là của tao sao mày dám " _ Điên cuồng đấm từ đợt cú đấm như toé lửa của Tuấn khiến người ta phải kinh sợ

- " Cậu..cậu Tuấn..tôi mệt..cho tôi về "

Lời nói đầy yếu ớt vậy mà ngay lập tức từ kẻ điên cuồng lại trở về dáng vẻ dịu dàng, khoác chiếc áo lụa to lớn lên người Thạc Trân hiên ngang bước đi

- " Được được em đưa thầy về thầy đừng khóc "

Nam Tuấn bước đi ra khỏi nơi ô uế kia, bọn gia đinh nhìn lại cậu chủ tụi nó vừa thấy hả hê vừa hối hận vì đã không làm giống con Hoa. Không phải tụi nó biết cắn rứt mà là sợ bị cậu Tuấn trả thù thay cho người tình

Tuấn đưa Trân về nhà rồi xoa lấy cơ thể đang run rẩy dư âm của sự sợ hãi lúc nãy

_ Hết hồi 5 _

Chap sau có H++++
→(° ۝ °)┗ ┗(•ˇ_ˇ•)―→(☞゚∀゚)☞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro