16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đem cậu ta vào đi"

Gã nói vào chiếc điện thoại bàn nội bộ ý bảo đám gia nhân đem người đó vào. Rất nhanh sau đó cánh cửa được mở ra, có hai người đàn ông to lớn bước vào nét hung dữ bặm trợn trên mặt họ khẽ làm anh giật mình nên theo phản xạ anh vội nép mình vào Namjoon. Gã thấy thế thì liền tự nhiên ôm trọn anh vào lòng, tay nhẹ nhàng vỗ lưng trấn an anh. Bọn họ ngoài ra còn mang theo một cậu thanh niên nữa, chỉ đáng tiếc là cậu ta bị túi vải trùm đi khuôn mặt rồi nên anh không thể nhận ra đó là ai. Nhưng nhìn cái áo thun dính đầy máu kia thì anh cũng đoán được rằng cậu ta đã bị hành hung không ít lần.

Gã thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào cậu trai mới được mang vào đầy ý thắc mắc, gã nghiêng người kề sát vào tai anh khẽ hỏi:

"Anh không nhận ra đây là ai à?"

"Làm sao tôi biết được đây là ai chứ, cậu trùm mặt người ta mất rồi."

Anh khẽ quát vào gã thể hiện thái độ bất mãn của mình. Thấy thái độ của Seokjin như thế  gã không những không tức giận mà còn vui vẻ hôn cái chóc lên má anh rồi lệnh cho đám kia mở túi trùm ra. Cậu trai kia khi thấy được ánh sáng thì ngay lập tức hét lên:

"Thằng chó Kim Namjoon mày muốn giết tao thì giết đi chứ đừng có làm mấy trò mèo này."

"Xem tao có gì cho mày nè Seojoon"

Ngay khi định thần lại, cậu ngước lên thì thấy Kim Seokjin đang ngồi đấy. Cậu ta bất ngờ thốt lên:

"Seokjin...sa...sao cậu lại ở đây?"

Là Park Sejoon, anh ngỡ ngàng nhìn cậu, rốt cuộc Namjoon đã làm gì mà khiến Seojoon thân tàn ma dại thế kia. Seokjin vùng vẫy có thoát khỏi cái ôm của gã, chạy tới chỗ Seojoon, anh nhẹ nhàng chạm vào gương mặt chứa đầy vết thương kia, anh bật khóc:

"Là...là tại tôi...hức hức...tôi hại cậu rồi hức..."

Thấy màn tình cảm chướng tai gai mắt của Seokjin và tên Seojoon làm gã không khỏi khó chịu, gã ra hiệu cho mấy tên cao to tách hai người ra.

"Kim Namjoon, rốt cục cậu là người tàn nhẫn đến mức nào thế?"

Anh trừng mắt nhìn gã.

"Thắc mắc lắm à?"

"Chuyện này là lỗi do tôi, cậu muốn gì thì cứ tìm tôi mà tính sổ, đừng làm liên lụy đến người khác."

Lời nói của anh khiến gã thích thú cười lớn và điều này đã khiến anh tức giận. Kim Seokjin đứng dậy, bước tới chỗ Namjoon đang ngồi, gã này cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều liền dang tay ý chỉ người lớn hơn nên nhào vào lòng gã, nhưng ai mà ngờ...

"CON MẸ NÓ, ANH NÊN BIẾT GIỚI HẠN CỦA BẢN THÂN MÌNH ĐI."

Ai mà tin được rằng Kim Seokjin thẳng thừng đấm một phát thật đau vào mặt gã chứ. Đám người kia chứng kiến được hành đồng của anh cũng không khỏi ngỡ ngàng. Gã tức giận toan đứng dậy, vươn tay lên như đang định tát anh nhưng gã bỗng khựng lại, nhoẻn miệng cười đầy quỷ dị.

"Sao cậu muốn đánh tôi thì cứ việc đánh trả đi."

Anh cố tình đưa mặt tiến gần lại đầy vẻ thách thức nhìn gã, nhưng dường như gã đang cố nén sự tức giận của mình lại, mỉm cười nhìn anh rồi lôi anh đến bàn làm việc phía đối diện, lục lọi trong hộc tủ gã lấy ra một khẩu súng và lọ thuốc SLEEPY-91, gã đưa khẩu súng cho đám gia nhân ra lệnh

"Bắn nó đi, phát cuối để tao."

"Cậu...cậu làm gì thế? TÊN ĐIÊN NÀY, TRẢ LỜI NHANH!!"

Gã nhanh nhẹn bỏ một viên thuốc vào miệng anh, thậm chí gã còn dùng chính ngón tay của mình để đẩy viên thuốc đó xuống dạ dày của anh. Xong việc gã dùng khăn lau nước bọt trên ngón tay đi rồi lại kéo anh trở về chiếc ghế sofa để xem kịch hay. Kim Seokjin vùng vẫy cố đẩy gã ra nhưng có vẻ như thuốc đã nhanh chóng có tác dụng rồi, đầu óc anh bỗng dưng mơ hồ, mờ ảo khiến anh không thể phân biệt được gì cả, trong đầu bây giờ anh chỉ có cái tên Kim Namjoon.

"Namjoon..."

"Tôi đây xinh đẹp

Gã thỏa mãn kéo anh vào lòng, sau đó thì hôn thật nhiều vào tóc, má, môi của anh thế là  Seokjin lại không hề có ý định chống cự ngược lại anh còn đang rất tận hưởng nữa chứ. Park Seojoon sau khi thấy sự thay đổi đầy bất thường của anh, cậu ra bỗng vùng dậy, lao về phía gã, hét:

"MÀY LÀM GÌ ANH ẤY, THẰNG CHẾT TIỆT KIA!"

Chưa kịp làm gì thì cậu đã bị đám gia nhân kia lôi lại rồi bắn thẳng một phát vào chân. Trước tiếng súng đó, Seokjin thoáng giật  mình, anh nép người vào gã. Namjoon thấy thế thì hôn nhẹ lên môi anh một cái nhằm trấn an sau đó thì tiếp tục ra hiệu cho bắn tiếp.

"Nếu cưng sợ thì hôn tôi cho đỡ sợ hơn nhé."

Cứ như vậy mỗi phát súng hay tiếng thét đau đớn của Seojoon vang lên thì gã cư nhiên được người đẹp hôn một cái vào môi. Gã sướng rơn cả người, gã muốn kéo dài khoảnh khắc này nhưng nhìn lại Seojoon sắp không xong tới nói thì liền bảo gia nhân đưa súng cho mình. Sau đó gã đỡ Seokjin đứng dậy tiến về phía trước mặc Seojoon, gã hỏi:

"Có muốn nói lời trăn trối gì không?"

Park Seojoon phun ngụm máu lên chiếc quần tây của gã khinh bỉ trả lời:

"Ha, để tao cảnh báo cho mày, những chuyện xấu mày làm có trời biết, đất biết nên sau này mày sẽ sớm nhận lại quả báo thôi thằng khốn. Ác giả ác báo."

"Chắc mày cũng mong tới ngày đó lắm nhỉ? Nhưng tiếc quá, hôm nay mày phải chết sớm rồi Seojoon ạ. Để tao tiễn mày đi nhé."

Nói rồi gã quay sang hôn thật sâu vào anh, lưỡi của gã luồng lách, chơi đùa với lưỡi anh khiến anh cảm thấy chới với vì quá bất ngờ. Gã day day cánh môi mọng nước sau đó lại chuyển sang mút nhẹ lưỡi của anh. Seokjin khẽ rên lên, quá khích thích, nụ hôn của Namjoon khiến anh hứng lên rồi, anh ưm a vài tiếng nhưng có vẻ như Namjoon không để tâm đến nó lắm nhỉ. Gã hôn thật sâu, sau đó một tay gã cầm súng chuẩn bóp còi, một tay gã lại lần mò đến đũng quần đang có biểu hiện hứng lên của anh rồi chà sát. Quá bất ngờ, anh cắn vào lưỡi gã khiến gã đột ngột tách ra nhưng bàn tay hư hỏng kia vẫn không quên nhiệm vụ chà vào nơi nhạy cảm ấy.

Gã nâng tay anh lên ý bảo muốn anh cầm chung khẩu súng với gã, Kim Seokjin tuy trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh nhưng anh vẫn có suy nghĩ rằng bản thân không muốn làm việc này. Anh muốn rút tay lại nhưng Namjoon nhanh hơn một bước vừa lấy tay bao bóc cả tay anh và cán súng, vừa chà mạnh lên đủng quẩn khiến anh rên lên thành tiếng

"A...a...ưm Nam...Namjoon ahhh"

Anh nũng nịu gọi tên gã, khiến gã mềm lòng bảo:

"Chúng ta cùng nhau giải quyết tên này sau đó thì tới anh nhé, cục cưng."

Seokjin mơ màng gật đầu.

"Nào ta cùng đếm đến ba nhé?"

"Seokjin...Seokjin tỉnh lại đi....Seokjin"

Seojoon gào thét tên anh trong vô vòng.

"1"

"2"

"3"

"Đoàng"

Gã nhắm thẳng vào đầu Seojoon mà bắn một phát, máu cũng như thế mà văng lên cả người anh và gã.

"Xong rồi, bây giờ chúng ta đi giúp anh giải quyết thứ bên dưới nhé?"

"Ưm...đư...đừng chà...nữa...ưm...Namjoon"

Anh rên rỉ, rồi mềm nhũn cả người dựa nào ngực gã. Gã bế sốc anh lên ra lệnh cho gia nhân dọn dẹp sạch sẽ căn phòng rồi mình và anh rời đi, cả hai tiến về phòng tắm. Làm gì thì làm nhưng vẫn phải tắm rửa sạch sẽ cho cục cưng trước đã.

-------------------------------------------------

Halo, mấy bà ngủ chưa? Nói thiệc là lúc tui viết khúc Seokjin đấm Namjoon một cái mà tui hả dạ ghê luôn á :))))) Tuần sau là tui đi học chính thức rồi, chắc là việc ra chap mới sẽ hơi lâu, nhưng mà tui vẫn sẽ tranh thủ thời gian viết nên không phải lo nhaaaa. Nếu thấy hay thì cho tui một sao nha mấy bà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro