chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(HỘI TỤ ĐÊ CÁC ANH CHỊ ƠI, PẶC TY ĐÊ)
Bọn họ ngồi lên sáu chiếc xe đạp tan nát hôm qua ra hướng đến rừng. Họ chuẩn bị lều này, đồ ăn này, đồ làm tiệc nướng này. Đúng vậy, hôm nay sáu người họ đi cắm trại.
- Mấy đứa con trai kia, mấy người mau đi kiếm củi nhóm lửa dựng lều cho ba bọn ta.- Yến đổi giọng đáng sợ.
-Thế mấy bà chả làm gì à? Bất công quá vậy.- thằng Dương đần lại dám cãi tay đôi với bà chằn.
-Chúc ông một vé lên thiên đường bình an, chúng ta sẽ thắp nhang cho cậu.-nghe vậy, Dương bỗng nghĩ ra mình đang làm gì. Cãi với ai không cãi đi cãi với bà chằn Như Yến.
-Tạm tha ông đấy đồ mất dậy.- Yến bỏ đi lấy đồ ăn trong xe
-Bà tha cho tôi thật à. Chuyện lạ có thật.-Dương nói, trên trán còn cài giọt mồ hôi lạnh.
Bọn con trai cuối cũng nhận trách nhiệm là việc. Bọn con gái đùa nhau mà đến nỗi bo xì nhau làm cho bọn con trai phải bay vào làm hòa. Bữa tiệc BBQ lại bắt đầu với những tiếng cười sảng khoái. Họ kể chuyện hồi còn bé. Không phải trùng hợp nhưng thực sự là sáu người họ học với nhau từ cấp một, đúng là có duyên.
-kể chuyện ma không mọi người.- Yến bỗng đưa ra ý kiến.
- good idea. Chúng ta kể luôn đi.- Khánh nói.
- Thô...thôi đi. Khô...không chơi va trò này đâu.- Nhi bắt đầu run sợ.
- Đừng sợ, có tớ ở đây.- Thiên vòng tay qua ôm lấy vai nhi.
-gato quá đi- Quỳnh nói
- đồ sến ấy. Nổi hết da gà rồi.- Yến nhìn mặt ghê ghê nói
-hahahaha.- Quỳnh và Dương bỗng cười phá lên.
-gì vậy, tuột hứng à.-Thuên nói.
-Ơi ốn ìm i. - Yến vừa ăn vừa nói
-gì thế, ai hiểu không.-Dương hỏi. Và cả đám nhìn nhau lắc đầu
-Chơi trốn tìm đi, chơi theo cặp.
-Hể....hay. Một nam một nữ một cặp nha.
- tôi biết bắt cặp với ai.- Quỳnh nói mặt vẻ bấn loạn.- cũng chỉ còn mình Đình Dương à, bắt cặp nha.- thấy Dương gật đầu họ cũng bắt đầu chơi.( kể từ đây ta sẽ nói tên cặp nha.Yến Khánh, Nhi Thiên, Quỳnh Dương.)
Cuối cùng là cặp Nhi Thiên bắt. Họ trốn rất kĩ. Yến Khánh rúc vào trong một bụi cây lớn có thể che hết đầu của đứa con trai cao mét tám mươi kia.
-Chà, bọn họ trốn kĩ quá.- Nhu Thiên than.
-suỵt, im lặng đừng lên tiếng.- đang nói thì bỗng Yến quay lại nhanh quá cuối cùng thành....môi chạm môi luôn. Yến thấy thế đỏ mặt, ôm má quay đi. Khánh thì thất thần rồi mỉm cười.
-Nụ hôn đầu của ta.-Khánh ngạc nhiên rồi cười.
-Vật là nụ hôn đầu của cậu thuộc về tớ rồi nhá. Sau này phải làm friend girl chả tớ.- Khánh nói.
-Cái này có thể coi là tỏ tình à
- cậu thích nghĩ sao thì nghĩ, giờ thì...- Khánh lấy tay nắm tay Yến
'Cái tình thế gì thế này. Cậu ấy đang tỏ tình mình. Trời ơi, có phải mơ không vậy. Nếu là mơ thì đừng cho mình tỉnh lại'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tưởng