#1. Gặp gỡ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh và em đã gặp gỡ...
Trong một chiều nắng hạ, anh, một cậu bé 10 tuổi với trái tim non nớt đã gặp em, một cậu trai lạnh lùng với đôi mắt có thể xé nát tâm can người nhìn.
Hai chúng ta đều đứng chung một vạch xuất phát vàng chói vô cùng đẹp mắt. Em là con của nhà sáng lập ra WT- tập đoàn về thiết bị điện tử hàng đầu Nhật Bản. Còn anh là con của một gia đình với truyền thống bác sĩ, ba mẹ anh đều là bác sĩ nức tiếng xứ hoa anh đào
Còn anh chỉ đơn thuần là Kim Doyoung, còn em là Watanabe Haruto . Người nắng hạ kẻ chiều đông vô tình gặp gỡ tạo thành luyến tình suốt bốn mùa luân hồi.

"Doyoungie à! Con ở đâu vậy?"
"Dạ mẹ con đây ạ"
" Mẹ đã dặn con không được chạy lung tung cơ mà "
Doyoung cùng đôi má phúng phính cùng đôi môi chúm chím liền chu ra như muốn nũng nịu mẹ mình. Tay cậu chỉ về hướng căn nhà xa hoa trước mắt rồi hỏi mẹ
"Liệu con có thể tìm một người bạn ở đó không mẹ ? "
Người mẹ như hiểu ra liền cười xòa
"Sao lại không thể nhỉ ? Mẹ biết hình như nhà bên có một cậu nhóc chạc tuổi con đấy. Tên gì nhỉ Ruto hả ta! "
Cậu bé khi nghe thấy mẹ mình bảo vậy hai mắt sáng bừng, rốt rít tạm biệt mẹ để chạy sang căn nhà đối diện. Căn nhà đối diện ấy to lắm, có khi phải to hơn cả nhà mới của Doyoung. Cậu bé với hy vọng ngập tràn đưa tay bấm chuông, tiếng chuông vang lên mơ hồ như tiếng nhịp đập của cậu.
"Cạch..."
Một ông cụ lớn tuổi gầy mặc áo vét thắt nơ chỉn chu bước ra, cụ cười hiền khi nhìn thấy ở cửa một nhóc tì tầm 10 tuổi tay cầm gấu bông ngước đôi mắt trong veo nhìn ông đầy thánh thiện
" Cháu tìm ai vậy cháu bé "
" Cháu nghe nói nhà ông có bạn Ruto đúng không ạ? Bạn ấy có ở đây không ạ ? "
" Thì ra nhóc sang chơi với cậu chủ "
Cậu bé ngơ ngác
"Cậu chủ ấy ạ ? "
" Đúng vậy cậu đang tìm cậu chủ Watanabe . Thất lễ cho tôi mời cháu vào nhà, ta sẽ dẫn cháu đi gặp cậu chủ "
Cậu bé phần khích, đôi mắt sáng bừng lên, cậu được quản gia dẫn vào nhà . Chà phải nói sao nhỉ ? Đây có lẽ là căn nhà lớn nhất mà Doyoung từng được vào, thậm chí cậu có thể thấy từng chiếc xe hơi trông thật sang trọng đang được trưng bày ngoài sân . Trong nhà thậm chí con tráng lệ hơn với hai cầu thang rộng nối lên tầng trên . Thông sang hai bên là phòng ăn vô cùng sang trọng nhưng cũng không kém phần hiện đại . Doyoung thích thú lắm nhưng cũng lo sợ chút xíu. Rồi cậu được dắt đến một căn phòng
" Cộc... Cộc... Cộc, cậu chủ cậu có bạn đến này "
Một cậu bé tầm 8 tuổi với khuôn mặt lạnh lùng đến khó tả ra mở cửa
Và Kim Doyoung đã gặp Watanabe Haruto.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro