Chap 2: Xuyên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô chập chờn mở mắt ra, nhớ lại vừa rồi cô đã bắt tỉnh do luồn ánh sáng, nhìn xung quanh toàn cây và cỏ cô nghĩ .

- Chắc có lẽ đây thiên đàng, quả là yên bình thật. _ cô cười nhẹ rồi tựa lưng vào góc cây,bỗng cô thét ... 

- ui da, con nhím đáng ghét sao lại đâm ta hả, ủa mà mình còn biết đau sao, ko lẽ mình còn sống. _ cô vừa nghĩ vừa khó hiểu .

- này này đi nhanh lên kẻo muộn giờ mất _ nghe có tiếng cô liền vội vàng nắp vào thân cây to nhìn 2 ông lão .

- ủa họ mặc đồ hanbok của thời cổ xưa mà, sao... Sao lại thế _ cô nghĩ. 

Cô nhanh chân đi ra khỏi khu rừng, đi... đi mãi cuối cùng cũng có lối ra.  Ra đến bên ngoài, Cô ko thể tin vào mắt mình, đây là thời cổ đại. Từ con người,lẫn nhà cửa đều là thời xưa hết.
Mọi người đi đường ai cũng nhìn cô,vì lúc này cô mặc đồ khác họ, Cô mặc chiếc áo sơ mi trắng và váy ngắn (đồng phục Đi học), mặt mài thì lắm lem bùn đất. Từ đằng xa có tiếng ngựa, và binh đoàn binh lính đang chạy tới ,mọi người ai cũng hoảng hốt và lo sợ.

_ hí hí hí....  Tiếng ngựa dừng lại. 

Một tên lính hô to. 

- tất cả nghe đây.

Mọi người im lặng và lắng nghe tên lính nói. Tên lính nói tiếp. 

-Hoàng thượng có lệnh, cần tuyển cung nữ, ai đồng ý thì bước ra.

Phía bên cô có 3 cô nương rất hào hứng, họ thì thầm vs nhau và tiến lên phía trước. 

- được, được còn ai nữa ko. _ tên lính nói. 

Bắt chợt cô đứng ở xa nhưng bị tên lính phát hiện, tên lính thấy cô ăn mặc lạ, ko giống người trong thành , hắn tưởng cô là người dân ngoài nước, vì tò mò hắn cũng bắt cô về . Mặc cho cô vùng vẫy ,hắn vẫn cứ nắm chặt cô, và đẩy mạnh vào trong kiệu cùng vs 3 cô nương lúc nãy. Trên đường đi mấy cô nương ngồi gần xù xì nói vs nhau. 

- nghe nói hoàng thượng đẹp trai lắm đấy.

- đúng đấy, có lần hoàng thượng xuất cung, nên tôi đã gặp rồi . Đẹp trai vô cùng. 

- nghe nói ngài ấy chỉ mới có 18 tuổi thôi. 

- trẻ thế mà làm vua rồi à. 

- đúng vậy nghe đồn là do phụ thân mất sớm, nên là Đc lên ngôi.

- Hoàng thượng tuy rất  đẹp ... nhưng nghe nói là rất tàn bạo và rất kiêu ngạo,ko xem ai ra gi cả. 

- Tôi ko quan tâm , chỉ cần đc vào cung ngắm hoàng thượng mỗi ngày là tôi đã mãn nguyện r.

Nói rồi họ nhìn qua cô... Hỏi.... 

-Này cô gái ,Cô là ai thế, nhìn cô chẳng giống người trong thành , Cô là người ngoài nước hả._ 1 cô nương hỏi .

- tôi... Tôi ở... Ngoài nước, tôi... Bị thất lạc người nhà ,nên tôi mới... Ở đây _ biết là nói ra sự thật họ cũng sẽ ko hiểu nên cô đành viện cớ. 

- tội nghiệp, chắc cô nhớ người nhà cô lắm _ 1 cô nương nói. 

- Đúng vậy ạ _ cô cúi mặt xuống nói vs giọng điệu buồn.

3 cô nương kia im lặng ngồi nhìn cô và chia sẻ.

Đến nơi, tên lính mở kiệu. Cô cùng vs 3 cô nương kia xuống kiệu, trước mặt cô 1 toà thành khủng lồ, có cả vạn binh lính canh gác,cung nữ từ trong cung bước ra dẫn cô và 3 cô nương kia vào. Bước vào thái giám hô to. 

- Thưa bệ hạ, các cung nữ đã được đưa đến, xin bệ hạ xem qua. 

Các cô nương kia ngỡ ngàng khi thấy cận cảnh nhan sắc mỹ miều đẹp hơn cả nữ nhân của Hoàng thượng, cả cô cũng phải công nhận nhan sắc của hắn rất đẹp, đẹp hơn cả các nam Thần ở hiện đại ,nước da trắng nõn nà, đôi mắt to,lông mi dài và đen đậm, môi thì mỏng mà hồng hào. Chỉ nhìn thôi cũng đủ để các cô gái bị hớp hồn. 

- xin bệ hạ xem qua ạ _ thái giám nhỏ nhẹ nói lại. 

- đem hết vào trong đi_ hắn lạnh lùng nói. Mắt thì ko rời khỏi quyển sách đg cầm trên tay. 

- Dạ thưa bệ hạ. 

Cung nữ đưa cô và các cô nương kia vào trong... Thì... 

- khoan đã _ hắn bắt chợt nói, mắt rời khỏi quyển sách, nhìn cô chầm chầm. 

- B... Bệ hạ, người có ý kiến gì sao _ thái giám ấp úng hỏi. 

- ai là người mang bọn cung nữ này về.

- Dạ là lính gác cung ạ. 

- mau gọi hắn vào đây cho ta. 

- Dạ.... _xoay ra cửa Thái giám hô to.

-Cho gọi lính gác cung vào. 

Tên lính vội vàng chạy vào. Chấp 2 tay lại , cúi đầu hỏi. 

- hoàng thượng gọi hạ thần có việc gì ạ. 

- Ta bảo, ngươi ra ngoài tuyển cung nữ vào cung , chứ ko phải gôm rác vào cung. Sao ngươi lại tuyển cái thứ gì về thế kia._ hắn quát tên lính và đưa mắt nhìn cô.

Cô tức giận vì hắn xem mình là rác rưởi, nhưng ko thể làm gì đc, cô chỉ có thể cắn răng chịu đựng. 

Tên lính toát mồ hôi nói.

- Xin bệ hạ tha mạng, thần chỉ thấy cô nương này ăn mặc ko giống vs người dân trong thành nên thần đưa về cho lạ mắt thôi ạ. 

- lạ mắt, ý người nói là do ả ta dơ bẩn hơn người thường nên ngươi cho là lạ mắt hả. _ hắn quát to,lm tất cả Quan tướng và các đại thần đều giật mình và sợ hãi. 

Còn cô thì im lặng, cúi mặt xuống ,ko nói gì vì cô nghĩ, việc này ở thế giới hiện đại cô cũng nhiều lần bị chà đạp vậy rồi nên Giờ cũng vậy thôi. 

- bệ hạ... Xin nghe thần nói, thần nghĩ cô nương này ko tệ như người nghĩ đâu ạ,xin người hãy tin tưởng thần. 

- nếu ả ta xấu xí thì sao _ hắn nhâu mày nói .

- thì... Thì thần xin chịu tội ạ.- tên lính mặt mài tái nhợt nói.

Hắn suy nghĩ 1 lúc r nói :

- Đc thôi, lm theo ý ngươi đi._ hắn cười nữa miệng nói. 

- đa tạ bệ hạ. 

.......... Còn Tiếp.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro