Chap 3 : Cung nữ to gan.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung nữ đưa cô vào phòng tắm riêng, tắm rửa sạch sẽ, đem đến cho cô 1 bộ quần áo dành riêng cho cung nữ,mặc vào và chỉnh lại tóc tai.

- Cung nữ diện kiến, thưa bệ hạ. _ thái giám hô to.

- cho vào. _ hắn nói

- mời các cung nữ vào diện kiến_ thái giám hô to gọi vào.

Ba cung nữ kia lần lượt bước vào, rồi đến cuối cùng là cô. Cô xuất hiện làm tất cả Quan tướng và các đại thần đều kinh ngạc trước vẻ đẹp của cô, cô có làn da trắng sáng, mắt bồ câu to, đôi môi anh đào hồng hào nhỏ bé.

- thưa bệ hạ, người nhìn đi, thần chọn đâu có lầm đúng ko ạ _ tên lính mừng rỡ vì thoát chết.

Hắn ko nói gì, im lặng nhìn cô ,hồi lâu hắn mới khẽ nói.

- đúng là người đẹp vì lụa mà,
hừ... Lính canh gác, coi như hôm nay ngươi may mắn_hắn nói.

- đa tạ bệ hạ.

- Giờ thì ngươi lui ra đi.

- Dạ bệ hạ.

Hắn hỏi chi tiết về 3 cung nữ kia, lát sau thì đến lượt cô.

- còn ngươi _ hắn nhìn cô hỏi.

- Dạ....??? _ cô to mắt nhìn hắn.

- ngươi bao nhiêu tuổi_hắn lạnh lùng hỏi.

- thần 16t ạ.

- gì, ngươi chỉ mới 16t thôi sao, vậy ngươi là cung nữ nhỏ tuổi nhất trong cung rồi, cha mẹ ngươi đâu sao lại để ngươi làm cung nữ thế _ lão đại thần nói.

- mẹ thần thì mắt lâu r... Còn ba thì mới qua đời ạ _ cô khẽ trả lời vs giọng run run.

Câu trả lời của cô khiến tất cả mọi người đều im lặng thương sót . một lão tướng quân vì tò mò nên cũng khẽ hỏi.

- vậy ngươi còn người thân nào ko? .

- ko ạ.

- còn nhà cửa?.

- cũng ko lun ạ.

một số người nhìn nhau r lắt đầu vì hoàn cảnh đau thương của cô .

Hắn thì đưa ánh mắt nhìn cô vs vẻ ko quan tâm. Và hắn nói bằng giọng điệu khinh thường.

- vậy ra ngươi là cô nhi à. ?

(....) ko nói gì, cô tròn mắt nhìn hắn vì lời nói mỉa mai.

- hừ... Vậy thì tốt, ngươi sẽ sống trong cung mà ko quan tâm gì thế giới ngoài kia nữa. Vì ngoài đấy, ngươi ko còn người thân nào hết ,nên ngoan ngoãn ở đây mà làm tì nữ đi. _ hắn cười nữa miệng nói.

Câu nói của hắn lm cô tức sôi máu. Cô ko ngờ trên đời này lại có 1 loại vua đểu và khinh người như hắn.

_ _ _ _ _ _ _ _ _1 lát sau

Cung nữ dẫn cô đi thăm quan khắp nơi trong cung, và những nơi cô sẽ làm việc trong thời gian tới . Cô phải công nhận sự huy hoàng, tráng lệ của cung điện này, nó hệt như trong phim cổ trang hàn quốc mà cô đã từng xem qua khi còn ở hiện đại.

Đến ngự Hoa viên, muôn hoa nở rộ, cây trái tươi tốt, những chú chim, bươm bướm đua nhau bay lượng khắp nơi ,làm cho khung cảnh trở nên mê hồn, dưới chân những tản đá lưa thưa, kèm theo đó là con suối nhỏ chảy sào sạc,trong thật đẹp mắt.

Đi thăm quan hết cả hoàng cung thôi mà cũng mất hết 1 ngày, cuối cùng là Cung nữ dẫn Cô đến phòng riêng của mình. Cô mệt mỏi nằm dài trên giường, cô suy nghĩ, ko hiểu tại sao mình lại ở đây, liệu mình có còn trở về thế giới của mình, bỗng dưng Cô nhớ mẹ nhớ ba hàng nước mắt Cô rơi, liên tục rơi ko ngưng, r Cô ngủ thiếp đi lúc nào ko hay biết.

_ _ _ _ _ _ _ _

Sáng hôm sau.

- Này công chúa,.... công chúa thức dậy đi, tr sáng bét r kìa _ mama gọi.

- Để con ngủ chút đi mà ba. _ Cô mắt nhắm mắt mở nói.

- Ai là ba ngươi, tr sắp mọc đằng tây r kìa, có chịu thức chưa hả _ mama thét to .

Làm cô giật mình bừng tỉnh, vì khi ở nhà mỗi sáng ba cô phải gọi dậy nếu ko cô sẽ ngủ quên đến tận trưa.

Tắm rửa sạch sẽ chỉnh gọn gàng đầu tóc. Cô chạy nhanh đến ngự thiện phòng để chuẩn bị đồ ăn cho cái tên Hoàng thượng đáng ghét kia, đồ ăn đc chuẩn bị rất kĩ càng,đc nấu bởi các đầu bếp nổi tiếng ở nước ngoài ,toàn những món sơn hào hải vị, những món mà phải nói nó rất hấp dẫn, lần đầu tiên trong đời cô mới đc tận mắt thấy .

Nhìn đống đồ ăn trên bàn mà bụng cô nó cứ biểu tình rột... rột ko ngừng. Làm cho các cung nữ và các đầu bếp phải bật cười.

- C... Cười gì chứ ? Chỉ là người ta đang đói thôi, .... có gì đâu mà cười _ cô nói mà khuôn mặt cứ ngượng ngượng trong rất là dễ thương .

Thấy cô tội nghiệp bà lão trưởng bếp mút cho cô 1 chén nhỏ thức ăn và nói.
- đây... ,con ăn nhanh đi, kẻo hoàng thượng đến là rắc rối đấy _ bà lão hiền từ nói.

- Dạ con cảm ơn.... À ko đa tạ bà ạ ,đa tạ _ cô lễ phép cảm ơn lia lịa

Vừa ăn đc vài ngụm thì. ' Hoàng thượng đến '. Tất cả các nô tì sắp ghế ngây ngắn và đứng nghiêm trang lại .
Cô thì ngậm cơm đầy miệng nhưng ko dám nhai vì sợ bị phát hiện ,và 2 tay cô cầm bát cơm đưa ra phía sau để giấu.

Hoàng thượng bước vào ngồi xuống ghế nhìn đóng món sơn hào hải vị, và liếc nhìn đám nô tì đang đứng ( trong đó có cô).

- này!!! _ hắn nhìn cô nói.

Cô bít hắn gọi mình nhưng lại giả vờ ko nghe để tránh bị phát hiện,.

- này, ngươi điếc à, ta gọi ngươi đấy.

Mắt cô vẫn nhìn thẳng ,ko dám nhút nhít, trán cô toát mồ hôi vì hồi hộp, 2 bên má thì nọng ra vì ngậm đóng cơm trong miệng.

- Con nhóc đó tên gì ấy nhỉ _ hắn hỏi thái giám đứng kế bên và đưa tay chỉ vào cô .

- Dạ... _ vừa nói thái giám vừa lật lật trang sổ. - là Park Hye Rin ạ.

- Nô tì Park Hye Rin, ngươi đang ngậm gì trong miệng thế. _ hắn nói giễu cợt.

- ạ... Hôm... Ó... Ì... Âu ( dịch : Dạ ko có gì đâu).

- ngươi vừa mới nói ngôn ngữ gì thế, ta nghe ko hiểu, ngươi nói lại lần nữa xem nào.

Cô bối rối nhai lia lịa, nuốt trọng vào và nói.

- Ý thần là ko có gì đâu ạ _ vừa nói cô vừa lắt tay để lộ bát cơm phía sau lưng.

- hừ... Thì ra là ngươi dám ăn sáng trước bổn cung, mới đến mà ngươi đã ko xem ta ra gì à _ hắn quát.

- ko đâu ạ, thần nào dám, nhưng... Tại.... Tại vì mới thức dậy nên bụng nó cứ chiến tranh ọt ọt nên thần chỉ ... Ăn 1 miếng thôi ạ, chứ ko có nhiều đâu. _ cô nói, 2 má cứ ửng hồng vì xấu hổ.

- ngươi là cung nữ mà ngủ đến tận giờ này mới dậy á.

💭 Ái cha, chưa đánh đã khai mình đúng là con ngốc mà _ nghĩ thầm tự trách bản thân.

- thì ...thì thần ko biết, nên mới ngủ quên, nhưng dù sao thần dậy vẫn sớm hơn ngài mà.

Cô hồn nhiên trả lời 1 cách vô tư ,lm hắn tức điên,còn mọi người xung quanh thì ko kìm chế được nên cũng bật cười. Hắn tức, lại càng tức 💢 ,hắn quát to.

- Người còn dám so sánh giữa chẩm và ngươi nữa à. Ngươi có muốn bị rơi đầu ko hả

- thần đã biết lỗi, xin người tha mạng._ cô cúi đầu mặt tái nhợt cầu xin tha thiết .

............ Còn Tiếp........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro