Chap 4: Tiện tì... ta sẽ trừng phạt ngươi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn xong hắn rời khỏi ngự thiện phòng, để lại cho cô đống bát đĩa chất chồng lên cao .

Cô mếu môi ,than thân chách phận , sống ở hiện đại đã khổ nay xuyên ko lại càng khổ hơn. Ở hiện đại ăn 1 bát cơm rất bình thường, nay thì... ăn mới vài ba muỗn thôi lại bị hăm là lôi ra chém đầu. Huhu ... có ai trên đời mà khổ như tôi ko.

Vừa than vừa khóc lóc,làm ai trong ngự thiện phòng cũng bật cười vì độ đáng iu và trẻ con của cô. 1 cung nữ bước đến,ngồi cạnh cô rửa cùng, cười hỏi:

- Muội tên là Hye Rin phải ko ?

- Đúng r, sao tỷ biết ? cô tròn mắt nhìn cung nữ kia hỏi.

- Thì lúc nãy hoàng thượng gọi tên e còn gì.

Lại là tên đáng ghét đó , mới gặp lần đầu mà chẳng có thiện cảm r, tên đáng ghét, ta mà là phụ hoàng của mi thì còn khuya ta mới cho mi lên ngôi vua.

Vừa nói cô vừa nghiến răng vì tức giận. Cung nữ kia thấy lạ liền hỏi.

- Muội... Muội ko sao chứ, sao nhắc đến hoàng thượng thì muội lại...

- tỷ đừng để ý, muội mà sủng ái ai thì muội thường vậy đấy... Hihi_ (ngoài mặt thì cười cười, nhưng trong lòng thì muốn cào xé hắn thành ngàn mảnh mới hả giận ).

- mà tỷ tên gì thế ? .

- tỷ tên Song Ji Seok.

- tên tỷ đẹp thật, Ji Seok.

- đa tạ muội.

Thế là cả 2 cùng nhau trò chuyện vui vẻ.

................tẩm cung ..........   

Hắn ngồi trên sàn được lót bởi tắm thảm lông mềm mại, vs cái bàn thấp , tay cầm mấy quyển sách binh thư đọc.
- Hoàng thượng, thần thấy ... Ngài đã đọc suốt mấy canh giờ r, ngài cũng nên nghĩ ngơi 1 chút, hoặc là đi tản bộ cho khuây khoả ạ ._ thái giám nhỏ nhẹ nói.

- im lặng đi, đừng nhiều lời _ hắn nói mà mắt vẫn nhìn chăm chú vào sách .

- xin người hãy nghe lời thần, thần chỉ muốn tốt cho long thể của hoàng thượng nên...

Hắn liếc mắt sắc đá nhìn thái giám. Thái giám xanh mặt và im lặng.

Bên ngoài cửa có tiếng công công nói :

- thưa bệ hạ, thái hoàng thái hậu cầu kiến.

- Mời vào.

Nói xong ,hắn gấp sách lại, đứng lên cúi đầu  .

- tham kiến thái mẫu.

- Hoàng thượng, miễn lễ.

Hắn nhìn thái hoàng thái hậu hỏi.

- thái mẫu người đến có việc gì ạ.

Hỏi vậy chứ hắn biết thái hoàng thái hậu đến là vs mục đích gì. Là mục đích mà bao năm qua miễn là gặp hắn là bà lại nhắc đến ,khiến hắn nghe đến phát chán .

- Ai gia đến để nói vs hoàng thượng việc thành thân , ai gia nghĩ tuổi mình đã cao, nên trc khi nhắm mắt ai da muốn nhìn thấy trắc của mình. Nên xin hoàng thượng suy xét.

- thái mẫu à, nhi thần còn chưa lo xong việc nc, thì làm sao có thể thành thân đc ạ.

- ai gia sẽ tìm cho Hoàng thượng người thích hợp,có thể hổ trợ người về việc nc . Bên nước láng giềng có rất nhiều vị công chúa danh giá, chỉ cần người thành thân vs 1 trong số họ , thì gian sơn của họ sẽ thuộc về người , và nước ta sẽ là 1 nc hùng mạnh... Người thấy sao.

- Dù thái mẫu có nói gì đi nữa, thì nhi thần vẫn ko thể đồng ý, xin thái mẫu đừng phí công vô ích.

- Đến lúc này, ai da sẽ ko chờ đợi câu 'đồng ý ' của người nữa, ai gia sẽ làm theo ý mình, cho đến lúc đó ai da sẽ làm người tự động mà đồng ý.
Ai gia xin cáo từ.

Nói r thái hoàng thái hậu bước ra khỏi tẩm cung, để lại hắn khuôn tức giận lạnh nhạt.

_______________

Tại phòng chứa đồ cổ, mà các nước láng giềng tặng cho triều đình, công công dẫn các cung nữ đến lâu chuì, và quét dọn, có cả cô và tỷ tỷ mới quen Song Ji Seok.

- woa đồ cổ nhiều và đẹp quá._ cô ngơ ngác nhìn quanh nói.

- Đúng vậy, những thứ này là lần đầu tiên trong đời mà tỷ mới thấy đó. _ ji seok nói

Cả 2 lâu dọn cùng với các cung nữ khác, công công thì quét sàn, mỗi người chia nhau làm một việc... Bỗng có tiếng.

--- Bốp ---

Cô nhìn qua, là... Là ji seok, ji seok làm bể bình sứ lâu năm nhất trong các loại bình cổ.

Công công xanh mặt chạy đến quát.

-Nô tỳ đáng chết, sao ngươi dám làm bể cái bình sứ này chứ, ngươi có biết nó quý giá thế nào ko, cả gia tộc nhà ngươi làm nô tì suốt đời cũng ko trả đủ đấy, ngươi có biết ko hả.

Ji seok tay chân run rẩy, ko nói nên lời.chỉ biết khóc lóc van xin.

- thần... Thần ko cố ý đâu ạ, xin ngài tha mạng, xin tha mạng cho nhi thần.

- ngươi Đi mà xin hoàng thượng đấy.

- Công công à, dù gì thì tỷ ấy cũng chỉ là vô tình thôi mà, ngài đâu cần phải thét to vậy, vả lại nó chỉ là một cái bình cổ thôi mà._ cô bênh vực nói.

- Chỉ là bình cổ thôi sao.

Cô, công công và tất cả cung nữ xoay qua nhìn, ai cũng giật mình, sợ hãi cúi đầu hành lễ.

- nhi thần tham kiến hoàng thượng._ tất cả đồng thanh nói.

Hắn nhìn xuống sàn và lạnh nhạt nói.

- ai, ai là người làm bể cái bình này hả.
Cô bc ra phía trước, kế hắn.cô nói :

- người lm bể chiếc bình này là tiểu nữ.

Lời nói của cô làm tất cả cung nữ và công công phải giật Mình , ji seok bất ngờ vì hành động của Hye Rin, cô bước ra phía trước kế Hye Rin nói.

- mọi chuyện ko phải do muội ấy lm đâu ạ, mà là do thần lm, xin người đừng phạt Hye Rin, mà hãy Phạt thần đi ạ, cầu xin người đấy. _ cô vừa nói vừa khóc.

- Tỷ nói gì vậy đây là lỗi của muội mà.

Công công thấy cô là 1 cô bé nhỏ tuổi,mà lại biết bảo vệ người khác, ko nỡ để cô bị hoàng thượng chách phạt nên công công lo lắng nói.

- Hye Rin à, ngươi có biết ngươi đang làm gì ko hả, bình cổ ko phải do ngươi lm ,nên đừng có nhận tội linh tinh vậy chứ.

- Công công à, tất cả do thần làm nên hãy để thần chịu tội.

Hắn cười nhết môi nói.

- Đc ,nếu đó là điều ngươi muốn thì ta sẽ chiều ý ngươi , bổn cung cũng đang có chuyện bực bội trong lòng, nên ta sẽ đem ngươi ra để làm nguôi cơn giận này.

Câu nói của hắn làm mọi người ai cũng lo lắng, ko biết cô bé tội nghiệp sẽ bị tra tấn thế nào.

-Người đâu giải tiện tì này đi cho ta.

............ Còn Tiếp.........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro