Phần 5: Thầy Chủ Nhiệm Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

tối qua mới đánh nhau song, tâm trạng nó thật rất là thõi mái, sáng sớm cùng ba nó ăn sáng nhẹ rồi bước ra cổng đeo kính vào, đi bộ đến trường học, vừa đi cũng không quên ngó nghiêng ngó dọc, đi ngang qua tiệm tạp hóa, không quên ghé vào mua một ít bánh snack và kẹo nhét hết vào cặp, rồi mới tiếp tục đi đến trường. vừa tới cổng nó gặp ngay Yến vừa xuống xe lon ton chạy vào.

- Yến.

- Vũ. ăn sáng chưa.

- rồi, nhưng mà khát.

- xuống căn tin uống nước.

- ok, tớ có mua rất nhiều snack và kẹo, lên lớp dẹp cập rồi hả đi mua nước, lên lớp tám chơi.

- ể gì chứ cái này tôi chịu nà.

hai đứa hí ha hí hửng lên lớp, chưa bỏ cặp vào bàn đã bị 2 cô gái chặn lại.

- Thẩm nhị tiểu thư hai cô muốn gì đây?

- ể, sao có tới hai người lận vậy, kính tớ bị hư rồi à?

- nói nhảm gì vậy con ngáo, tụi tao là chị em song sinh.

- thế à, mai quá, kính của tôi vẫn còn tốt hơ hơ.

- ai thèm quan tâm cái kính cùi của mày. hai đứa mày cúc qua bên kia ngồi.

- xí, sao tụi tao phải đi chứ.

- hai đứa mày ngồi đây mà không thấy nhục à, 1 đứa thì khỏi nói, nhà đéo có cái chi nhánh nào, còn 1 con nhà có mỗi 2 cái, nghèo xơ vậy mà cũng muốn quấn lấy tứ công tử, tụi mày mặt củng dày quá đó.

- mày nói gì hả con kia...

- Yến, bình tỉnh, bình tĩnh, chúng ta chuyển chỗ.

- sao chúng ta phải chuyển chứ, chúng ta không xứng hai đứa nó xứng sao, ừng ụm iệng ui, ui ang ói à, ui ẫn ưa ói ong á.

nó bụm miệng Yến lại kéo qua bên kia, nói nhỏ.

- cậu cứ nghe tôi đi, đợi vào lớp sẽ có kịch vui để xem.

- nghe cậu đó,nếu không có gì vui, tôi qua đánh hai đứa nó giành lại chỗ.

- rồi, rồi, không có gì vui hai đứa mình đi đánh nhau giành chỗ được chưa.

hai đứa nó đặc cặp sách vào bàn rồi xuống căn tin.

- gặp tứ công tử cũng không được nói chuyện đổi chỗ ngồi, biết không?

- tại sao chứ?

- vào lớp cậu sẽ biết, haha.

- tin cậu lần này đó.

lời vừa dứt tụi nó thành tâm điểm của căn tin.

- Yến, Vũ, ở đây nè.

được tận tay Ngọc thiếu nắm dẫn lại bàn.

- sao vào chậm vậy, hai người ăn gì tụi anh mua.

- haha, tụi em không ăn, định mua nước rồi lên lớp ạ.

- vậy tụi anh củng lên, để anh đi mua nước cho hai người.

Bạch thiếu đi mua nước, tam thiếu còn lại thì đứng chung quanh, vâng và giờ tụi nó là trung tâm của ngàn đôi mắt rực lửa.

- sao thấy tụi mình sống không thọ vậy?

- có khi nào không qua khỏi ngày hôm nay không.

tụi nó cùng lên lớp, lúc đi vào tự dưng lại rẽ sang tổ 2.

- đi đâu vậy?

- về chỗ ngồi ạ. - Yến đáp tỉnh queo.

- chỗ hai em không phải ngay đây sao?

- tụi em nghèo quá nên bị đuổi rồi anh ạ, tụi em đúng là không biết nhục, nghèo mà dám trèo cao quấn lấy tụi anh.

- từ giờ em sẽ không mặt dày đến thế nữa ạ.

nói sống hai đứa quay đi ngồi vào bàn cũng không quay mặt qua nhìn tụi hắn, mặt 4 đứa đen lại, đi vào bàn ngồi, đợi xem là ai dám cả gan đuổi hai đứa nó.

chuông vừa điểm báo hiệu vào học, hai cô tiểu thư nhà họ Thẩm bước vào, ngồi nhẹ nhàng, khép nép hết sức yểu điệu, nét mặt phố ra 1 nụ cười rất ư là đáng yêu.

- wao hai đại mỹ nhân nào đây ta. - Ngọc ra vẻ rất ngạc nhiên.

- dạ tụi em là chị em nhà Thẩm gia ạ.

- ủa, hình như hôm qua chỗ... này của ai ta, nhưng hình như không được xinh như tụi em thì phải. - Bạch cho thêm một câu tâng bốc.

Yến xuýt nữa nổi cáu, mai mà nó ngăn lại kịp.

- phải rồi đó anh, bởi vậy hai đứa em ngồi đây mới là đúng đó, phải không ạ.

- tụi em không những rất xinh mà còn rất dễ thương nữa. - Long đưa lên tận mây xanh.

- nhưng tụi này thích hai người kia. - và Kì thiếu nhà ta buông tay khiến họ rơi vô cùng thảm hại.

- đúng rồi đó, giờ đi về chỗ của hai em, trả lại bọn họ cho tụi anh ngay.

- em không đi đó, 4 anh thật quá đáng, tụi em làm gì sai chứ, có gì không xứng kết bạn với tụi anh chứ.

- đúng đó, chúng em cùng học chung với 4 anh mà.

- vã lại còn là thiên kim của các chi nhánh người thừa kế tương lai.

- có điểm nào không bằng bọn họ.

- sao mấy anh không mãi mãi nhìn bọn em.

- sao không nói chuyện với bọn em.

- mấy anh làm tụi em đau lòng chết đi được.

lớp bắt đầu nhốn nháo, cả bọn con gái trong lớp, mỗi đứa một câu, nói sống còn thức thích, khiến cả 4 ngơ ngơ xoay tới xoay lui, hai đứa nó thấy tụi kia khốn đốn lền ụp mặt xuống bàn cười không ngừng được.

- mấy anh nói đi, tụi em không bằng ở chỗ nào chứ.

- mấy em muốn biết.

- vâng. - tất cả đồng thanh.

- trong trường này ai cũng là thiên kim. ai cũng có liên quan đến Hoàng Kim gia.

- đúng ạ.

- nên đi đâu trong trường tụi anh cũng gặp, quá nhiều rồi, nhưng Vũ thì không phải, nên em ấy độc.

- vậy cũng được nữa sao ạ.

- được chứ, không những thế mà còn lạ.

- nhưng nó xấu. - tất cả đồng thanh.

- haha, giờ giải quyết làm sao?

- vậy công bằng đi - Yến lên tiếng - bây giờ lớp mình ai cũng có thể nói chuyện với tứ công tử, quy định là một tuần, ai nói được nhiều câu nhất, người đó được làm trưởng FC của tứ công tử trong trường, mọi người đều phải nghe theo trưởng FC, thế nào.

- cá thì cá, tụi này ngắn hai đứa mày à.

- nói trước không được chơi xấu, ai chơi xấu tụi anh đuổi khỏi trường biết không.

- Vâng ạ.

- giờ trả chỗ lại cho bọn họ được rồi chứ.

- không ạ.

- hả?

- hahahaha.

- hai em còn cười.

- bọn họ không chuyển chúng ta chuyển.

tụi nó chuyển hết qua tổ 2, hai đứa thì lo cười 4 tên mặt đang bí xị thì từ ngoài, tám của lớp chạy vào.

- mấy đứa mấy đứa, nghe tin động trời gì chưa.

- có chuyện gì nữa hả? ai nhảy lầu hả? con nào bị đánh ghen hả? có trai đẹp nào hả?...

- tụi mày im cho tao nói coi, nhoi nhoi như con dòi à. ông thầy chủ nhiệm lớp mình về nuôi mẹ ổng đẻ.

- cái gì, mẹ hổng trên 60 rồi mà còn đẻ hả?

- ừ ha? hỏng lẽ hòi nãy tao nghe lầm.

- trời ơi.....

- bỏ qua đi, tin đó không có quan trọng, quan trọng là thầy chủ nhiệm mới của bọn mình kìa.

- làm sao? ổng xấu lắm hả? hay ổng khó? hay ổng ...

- im cho tao, xé miệng tụi bây giờ.

- ổng là du học sinh mỹ, nghe nói ổng có tới hơn 10 chi nhánh Hoàng Kim, đã thế còn đẹp trai cực kì.

- cái gì? mọi người điều ngạc nhiên và cái miệng to nhất là của nó.

- haha, không phải chứ, không lẽ xui dữ vậy trời.

- Vũ, cậu sao vậy?

- ể? không lẽ là... - và giờ là tới 4 người hắn la lên.

sự tập chung của cả lớp nằm trên 5 đứa tụi nó. bỏng lúc đó từ cửa 1 nam thanh niên cao 1m82, mặc áo sơ mi quần âu bước vào, cả lớp im lặng trong 1 phút.

- chào mọi người, thầy là chủ nhiệm mới rất vui được làm quen.

- chúng em chào thầy ạ.

cả lớp ngồi xuống, chỉ có 5 đứa nó vẫn ngơ ngơ đứng đó.

ánh mắt hắn và nó giao nhau.

- "Đằng Phong anh giỏi lắm, về nhà anh biết tay em".

- "để xem, lần này anh còn không trị được em".

thế là đại chiến bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro