Gặp mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Phu nhân, Hạ tiểu thư.
-Ừm, Tiểu Vũ, đến đây, chúng ta cùng đi vào nhà.
-Đây là đâu?
-Đây là Cung gia, từ nay con sẽ sống ở đây.
-Vậy còn mẹ con, bà ấy có thường tới không?
-Sẽ tới.
-Lão gia, phu nhân đã về.- Tiếng quản gia Kim vang lên.
-Ừ, để ta ra đón con dâu
Từ trong phòng khách bước ra là một người đàn ông trung niên, mặc trên mình bộ vest đen tuyền lịch lãm, người đó là người đứng đầu Cung gia- Cung Nham.
-Lão gia, tôi về rồi đây.
-Bà, bà có biết tôi chờ bà lâu lắm rồi không?
-Chờ tôi hay chờ con dâu của ông đây?
-À, haha chờ cả hai- quay sang Tiểu Vũ- Tiểu Vũ đây sao? Thật xinh đẹp nha.
-Chú là ai?
-Ta tên Cung Nham, con là con dâu của ta.
-Con dâu?
-Đúng.
-Không, chúng ta lần đầu gặp mặt, sao tôi lại là con dâu ông được.
-Tuy đây là lần đầu chúng ta gặp mặt, nhưng con và Tiểu Dương nhà ta đã có hôn ước từ nhỏ.
-Tiểu Dương là ai?
-Là tôi.
Từ trên lầu bước xuống, một cậu nhóc chạc tuổi Tiểu Vũ.
"Thật đẹp trai a"- Tiểu Vũ nghĩ thầm.
Quả thật rất đẹp trai, cậu có mái tóc cắt tỉa cẩn thận, vuốt ngược lên, bộ đồ đắt tiền, khí chất mang đậm vẻ lạnh lùng, hào nhoáng.
Bên cạnh, một cô bé có mái tóc nâu cắt ngắn ngang vai, cũng khoảng 10 tuổi, khoác tay Cung Âu Dương bước xuống , cô là Đường Hoa Nhiên, con gái của Đường gia.
-Dì Cung, dì đã về.
-Hoa Nhiên, sao con lại tới đây vậy?
-Dì Cung, chẳng lẽ con không được đến đây sao? Con và Âu Dương là một cặp mà.
-Ai nói vậy? Tiểu Vũ và Tiểu Dương mới là một cặp.
-Tiểu Vũ? Con nhỏ này sao? Thật xấu xí.
-Con nói cái gì?
-Dì  Cung,con thật không ngờ gu thẩm mĩ của dì thật quá kém.
-Đường Hoa Nhiên, không còn gì nữa thì cậu có thể về, và nhớ cái mồm đừng nhanh hơn cái não, không tốt đâu.
-Âu Dương...
-Còn không đi?
-Hừ, con nhỏ xấu xí, bổn tiểu thư nhất định không tha cho ngươi.
-Quản gia Kim, tiễn khách.
-Vâng thưa thiếu gia. Đường tiểu thư, mời.
-Hừ, không cần ông tiễn, tôi tự đi.
-Haizzz, con nhỏ này, bao giờ mới lớn được đây- Cung Hi thở dài.
-Thôi thôi, Tiểu Vũ, Tiểu Dương, đến đây với ta. Hai đứa làm quen nhau đi.- cung lão gia nhẹ giọng gọi hai đứa trẻ đang nhìn nhau bằng ánh mắt nảy lừa
-Tiểu Vũ, giới thiệu với con, đây là Tiểu Dương. Tiểu Dương, đây là Tiểu Vũ, con phải đối tốt với Tiểu Vũ, nghe chưa?
-Nhàm chán.
-Này, con thật không biết lễ độ, con không đến nhà họ Hạ ta đã bỏ qua, bây giờ có Tiểu Vũ ở đây con lại nói vậy, thật không coi ai ra gì.
-Mẹ, con không ưa cậu ta, con tại sao phải đến Hạ gia, nhảm.
-Con...
-Thôi, hai mẹ con bớt cãi nhau chút đi, không thấy Tiểu Vũ đứng đây sao?
-Tiểu Vũ, không cần để ý tiểu tử kia, nào, chúng ta đi ăn cơm.
-Ba, mẹ, hai người ăn đi, con sang nhà Tiểu Nhi.
-Laị tiểu Nhi, Cung Âu Dương, hôm nay là ngày đầu tiên tiểu Vũ đến nhà ta, con không thể nhẹ nhàng chút được hay sao?
-Tất nhiên là không, không nói nữa, con đi đây.
-Này,, con...
-Dì à, con đói rồi.-Tiểu Vũ nhẹ nhàng lay áo Cung phu nhân
-Ôi, Tiểu Vũ, mẹ xin lỗi, nào, con đến gọi ba đi, chúng ta đi ăn cơm.
-Ba?
-Con từ nay sẽ gọi hay chúng ta là ba mẹ.
-Không, con chỉ có ba mẹ Hạ mà thôi.
-Tiểu Vũ, nhà họ Cung là nhà của con, vậy nên con hãy gọi chung ta là ba mẹ. Con mà không gọi thì ta buồn lắm đó
-Nhưng... Vâng, ba , mẹ.
-Tiểu Vũ của chúng ta thật ngoan ngoãn, Vũ, ta yêu con quá. Con đi mời ba vào ăn cơm đi.
-Vâng, ba, người vào ăn cơm.
-Tiểu Vũ, đến đây, ta cõng con.
-Vâng.
Nhà ba người cùng nhau ngồi vào ăn cơm, họ cười nói vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#có#man