Chương 12: Mười năm thanh xuân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Em đã không còn nước mắt để mà khóc thêm nữa.

 Tim em đau đến vỡ vụn. Em đau đến chẳng còn có cảm giác.

 Giờ đây, dưới ánh đèn đường mờ ảo, dưới cơn mưa phùn cuối đông và giữa dòng người ngược xuôi qua lại, em nhỏ bé đến lạ.

 Em cô đơn.

 Em trống rỗng.

Nhưng, em biết trách ai bây giờ?

 Em đã yêu cậu ấy đến mức chẳng nỡ trách cậu ấy nữa rồi.

 Hay, em trách bản thân mình?

 Em có hối hận không, khi đã yêu cậu ấy bằng cả tuổi thanh xuân?

 Em không biết.

 Em thực sự không biết!

 Em chỉ muốn được khóc thôi, nhưng nước mắt chẳng rơi.

 Mưa ngày một lớn hơn. Mưa đang khóc thay em chăng?

 Mưa, sao cuộc tình em lại ngắn đến thế?

         MyS Gen_ "DÙNG CẢ THANH XUÂN ĐỂ ĐẾN BÊN ANH"

                21h10' 0 4/08/2018

                     HOÀN


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro