Chương 3: Gặp lại người ta từng thương...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi ta gặp lại người đó- người ta từng thương...

Cảm giác vẫn xốn xang như lúc đầu, như chưa từng chia xa bao giờ vậy. Chỉ là, ta chẳng thể bắt chuyện với người được nữa, ta chỉ dám đứng từ xa nhìn người như thế. Biết sao được, những tổn thương ta gây cho người đã phai nhạt nhưng những tổn thương người gây ra cho ta vẫn còn đó, ta cố ý ngó lơ nó đi nhưng thật chất, nó vẫn hằn sâu trong tim ta, thôi rỉ máu nhưng trở lại trở thành một vết sẹo, khi gặp lại người, nó sẽ lại trở nên đau đớn.

Ta đứng từ xa nhìn người nhưng người chẳng nhìn ta lấy một lần. Đúng rồi, ta lỡ quên mất, có là gì của nhau đâu. Trước đây không là gì, bây giờ lại càng chẳng là gì cả!

Ta đau lòng, ta tự hỏi, người có đau không? Chắc là không đâu nhỉ, bởi đối với người, ta chỉ là hòn đá ven đường, chẳng đáng một xu.

Gặp lại người ta từng thương! Đau lòng làm sao khi ta phải đặt chữ từng vào đó. Người vẫn như vậy, vẫn chẳng thay đổi. Không biết, ngoài cô gái ấy, người đã thương thêm ai khác chưa. Nhưng thôi, đã chẳng là gì của nhau, thắc mắc cũng bằng thừa, nhất là khi ta đã có người ta thương hiện tại rồi. Nhưng mà sao ta vẫn lưu luyến khó tả. Ta vẫn như trước đây, ta vẫn muốn người chú ý đến ta, ta vẫn muốn người thấy ta thật xinh đẹp, ta vẫn muốn thấy người vui vẻ... Tưởng chừng như, chỉ cần người nói một câu ngắn ngủi "Thương lại đi!" thì ta sẽ buông bỏ mọi yêu thương hiện tại mà chạy về bên người, lao vào lòng người mà mỉm cười không hối tiếc, quên đi mọi tổn thương mà người gây ra cho ta ngày nào. Nhưng người chẳng biết những cảm giác của ta....

Và khi ta nghe nói, người từng mắng nhiếc ta là đồ ngu ngốc, ta thật không thể tin vào tai mình. Ta bỡ ngỡ! Ta đột nhiên trở nên hận người kinh khủng, ta muốn đến tát thẳng vào mặt người. Ừ! Ta ngu! Ta ngu vì đã lỡ thương người quá nhiều trong ngần ấy năm. Ta ngu vì đã lỡ đặt hết niềm tin của trái tim non dại vào người. Ta ngu vì đã lỡ bỏ qua tình yêu của người để chọn tình bạn. Ta ngu vì đã vẫn yêu người trong khi người đã có người mới. Ta ngu khi đã vì người mà đi xin lỗi người mới của người dù ta chẳng hề có một chút lỗi lầm. Ta ngu khi đã rơi nước mắt vì người quá nhiều... Ừ! Ta ngu lắm!

Ta hận người, ta cũng hận chính ta. Ta nhớ về người ta thương hiện tại, ta đột nhiên mỉm cười...

Người ta từng thương, cũng chỉ là người dưng đi qua cuộc đời ta, người chẳng thể cho ta được một nụ cười, người nắm tay ta nhưng tình cảm người đặt ở cô gái khác....

Cũng chỉ là người ta từng thương!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro