Chương 3: Cậu thề sẽ trở thành một học sinh giỏi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự tiến bộ của Toshi Die rất rõ ràng, đặc biệt là trong bài kiểm tra lý thuyết, trong một lần công bố kết quả của một buổi kiểm tra,  Haruno Sakura đứng trước phiếu điểm và nhìn vào cái tên bên cạnh tên mình với gương mặt không thể tin. Tương tự, nhiều người cũng không tin giống cô.

Trong bài thi viết, cả Toshi Die và Haruno Sakura đều đứng hạng nhất với số điểm tuyệt đối.

Thi lý thuyết luôn là điểm mạnh của Sakura, ở độ tuổi này không có nhiều người có thể bình tĩnh đọc sách và cũng không có nhiều người có được trình độ hiểu biết như cô, vì vậy trong những năm qua, Haruno Sakura luôn đứng đầu các kỳ thi lý thuyết.

Nói trắng ra, chỉ cần có Sakura tham gia kỳ thi viết, hạng nhất thuộc về ai liền không cần đoán.

Tuy rằng cô biết Die dạo gần đây cũng đang chăm chỉ học tập, nhưng tốc độ này có phải hơi nhanh quá không?

"Là giả..."

Sakura bị đả kích đến mức tự lẩm bẩm, sau đó liền hạ quyết tâm kỳ thi lần sau nhất định phải vượt qua Toshi Die.

Nếu không cô sẽ mất đi một lý do để từ chối lời tỏ tình của Die. Nhưng... cô và Die đều có điểm tuyệt đối, làm sao để vượt qua cậu được?

Bởi vì điểm tuyệt đối của Toshi Die làm rất nhiều người gây chú ý, nên Naruto đã đến trách cậu: "Cậu lại muốn gây sự chú ý của người khác à! Cậu gian lận phải không?"

Cậu ta đứng trước mặt Die hét lớn, những bạn học khác trong lớp cũng lặng lẽ vểnh tai lên nghe, đúng vậy, họ cũng cảm thấy Toshi Die có lẽ đang gian lận.

Nhưng mà Toshi Die chỉ liếc nhìn Sakura -  người đang ngồi bất động trước mình, hành động như một học sinh xuất sắc.

Cậu gấp sách lại và đặt nó xuống, chậm rãi nói: "Tôi không gian lận, nếu không tin thì cậu có thể đi hỏi giáo viên."

Uzumaki Naruto lắc đầu đánh giá Toshi Die, cậu cảm thấy lúc này Die trông cực kì kiêu ngạo, làm bộ làm tịch.

Rất giống cái tên Uchiha Sasuke cần ăn đòn kia. Nhưng hiện tại cậu càng tò mò vì sao Toshi Die tiến bộ nhanh như vậy, cậu ghé vào tai Die nhỏ giọng hỏi: " Die, cậu có bí quyết gì à? Nói cho tôi đi, hứa không đem kể cho ai khác."

Mặc dù cả hai là tình địch và mỗi ngày đều đánh nhau, nhưng đối với Naruto, Điệp có thể được coi là một người bạn ở một mức độ nhất định.

Bọn họ đều là cô nhi, đều thích Sakura. Đặc biệt, thái độ của Toshi Die với cậu khắc hẳn với những kẻ chỉ có ác ý và thờ ơ kia. Cậu đánh giá trong mắt của Toshi Die, người được chia ra làm ba loại: Sakura, tình địch, không phải tình địch.

Toshi Die chỉ đơn thuần đem cậu coi như tình địch. Hơn nữa, ở phương diện chống lại Sasuke thì họ còn là đồng đội tạm thời.

Dù là hằng ngày đánh nhau hay hàng ngày tranh nhau tỏ tình, thậm chí là cùng đối địch với Uchiha Sasuke, cậu cảm thấy Toshi Die với mình cũng coi như là bạn bè, đương nhiên, cho dù có là bạn bè thì Sakura cũng phải cạnh tranh công bằng.

Là người có thể nói chuyện bình thường với Naruto, Toshi Die không giấu diếm bất cứ điều gì nên rất thành thật nói với cậu ta: " Bí mật là có lẽ tôi thông minh giống Sakura."

......

Hiển nhiên, câu trả lời này làm Naruto rất bất mãn, và họ đã đánh nhau một trận.

Tại tiết sau, Uzumaki Naruto ngồi bàn đầu cố mở to mắt nhìn xem thầy Iruka, từ hôm nay trở đi cậu nhất định phải chăm chỉ nghe giảng. Thành thật đến nỗi Iruka cảm thấy không quá quen thuộc.

Tâm lý Naruto hiện tại không quá cân bằng, tóm lại chính là:

Chúng ta cùng nhau theo đuổi Sakura, rõ ràng đã nói sẽ cùng nhau ngồi chung mâm, sao tự nhiên cậu lại trở nên xuất sắc?

Mặc dù tâm lý không được cân bằng này , Naruto muốn học tập chăm chỉ trong lớp, và lần tới cậu sẽ đứng đầu như Toshi Die, và trở nên nổi bật trước mặt mọi người, cho Sakura thấy cậu thông minh như nào...

Nhưng mà....

Uzumaki thật sự không giỏi về lý thuyết, chưa được nửa giờ thì đã trợn tròn mắt, lăn ra bàn ngủ.

Về phần Uchiha Sasuke?

Tuy rằng cậu có chút không thoải mái với những người được chú ý như Toshi Die, nhưng cậu quan tâm tới thực chiến hơn là lý thuyết.

----9----

So với sự tiến bộ hoàn hảo trong phần thi lý thuyết, thì thực chiến của Toshi Die chậm hơn một chút, nhưng cũng chỉ là một chút thôi. Bất cứ ai tinh mắt đều có thể nhìn ra thành tích thực chiến của Die - Sự tiến bộ rõ ràng.

Ngay cả Shikamaru, vốn luôn lười biếng, cũng phàn nàn với bạn bè.

"Thật lãng phí khi cho cậu ta thiên phú như vậy."

Sau đó cậu ta nhận được một cú đấm từ Ino.

"Nói cái gì vậy? Shikamaru, cậu hôm nay cả ngày lười biếng, thấy đi học không lãng phí sao?"

Đừng hiểu lầm, Ino không nghĩ nhiều về Die, cô chỉ không chịu được việc Shikamaru lãng phí IQ của mình và đi phàn nàn về người khác.

......

Uchiha Sasuke có hơi lo lắng.

Tuy rằng hiện tại thể thuật và thực chiến, Toshi Die chưa vượt qua cậu. Nhưng kiểu tiến bộ mà mắt thường có thể thấy rõ này đang ngày càng ép sát cậu. Điều khiến cậu càng thẹn hơn là Die đang bắt chước cậu.

Có bóng dáng của Uchiha trong thể thuật của Toshi Die.

Tên hèn hạ đó học trộm thể thuật của cậu mỗi khi cùng cậu đánh nhau. Tuy nhiên, chỉ cần trải qua vài lần chiến đấu mà có thể sao chép và học trộm được, khả năng quan sát và sao chép đó có thể so sánh với Saringan.

Có lẽ đây chính là thiên tài và thiên phú.

Dù được coi là thiên tài, nhưng Sasuke chưa bao giờ coi mình là thiên tài thực sự, người ta luôn coi cậu là thiên tài mà thường bỏ qua những nỗ lực của cậu.

Cậu đã nhìn thấy một thiên tài thực sự - tên đó, nên cậu biết mình không phải thiên tài.

Cậu cần nỗ lực hơn người khác, cậu cần trả thù được tên đó, nên cậu phải chăm chỉ hơn những người cùng tuổi.

Nếu không thể đánh bại được người cùng làng thì làm sao có thể đánh bại được tên đó?

"Người như ngươi..."

Tại một tiết thực chiến, Sasuke và Toshi Die đấu với nhau, nhìn đối phương cùng khả năng thể thuật hoàn toàn sao chép từ Uchiha đó, trong mắt cậu bỗng cháy lên lửa giận. Xuyên thấu qua Die, cậu ta thấy được một thân ảnh khác.

"Người như ngươi, tại sao..."

Người như ngươi tại sao lại có được có thiên phú này?

Tại sao kẻ chỉ biết luẩn quẩn quanh một nữ sinh, không có bất kì mục tiêu nào như cậu ta lại có được thiên phú này?

Cậu ta kích hoạt Sharingan và dùng hết sức tấn công người trước mặt, nắm đấm của cậu cũng ngắm vào ngay điểm yếu.

Trận chiến đó khốc liệt tới mức các nữ sinh theo dõi và cổ vũ cho Sasuke cũng cảm thấy không ổn, khung cảnh trở nên yên tĩnh.

Tất cả những gì họ nghe được là tiếng hét mù quáng của Naruto:

"Đúng vậy! Die, đánh cậu ta mạnh vào! đừng sợ cậu ta, tiếp tục đi!"

"Uchiha Sasuke, đừng thua, đánh tiếp đi, đừng dễ dàng ngã xuống như thế!"

Hành vi này của Uzumaki Naruto không phải là cổ vũ, là thêm dầu vào lửa, nhưng chắc chắn cậu ấy sẽ không thừa nhận rằng mình đang cổ vũ hai người họ.

Haruno Sakura, người đang đứng trong đám người, bắt đầu lo lắng về cuộc chiến quá mức hung hãn này. Mặc dù cô thích Sasuke-kun và ghét Toshi Die, nhưng trong trường hợp này thì Sasuke có gì đó không ổn và Toshi Die sẽ bị thương nặng.

Lúc này, thầy Iruka đang quay lại văn phòng để lấy cuốn sổ. Nên Sakura liền quay đầu chạy đi tìm giáo viên, cô cảm thấy hiện tại nên đi tìm giáo viên tách hai người họ ra.

-----10----

Khi Iruka được Sakura dẫn tới, liền nhìn thấy Toshi Die bị Sasuke đè ép dưới thân. Sasuke vặn một cánh tay của cậu ta ra, kéo, trông như sắp gãy...

Ngay khi Iruka hét lên kêu hai người họ dừng lại, eo của Toshi Die vặn vẹo thành một góc độ lớn mà eo của người bình thường không bao giờ có thể vặn được, tóm lấy cánh tay của đối phương và vặn ngược nó lại....

Cuộc chiến dừng lại khi thầy Iruka đến, anh ta nhanh chóng kiểm tra cánh tay bị trật khớp của Sasuke, sau đó đưa cậu tới bệnh viện. Sau khi giải quyết xong mọi chuyện thì quay lại mắng Toshi Die.

"Sao em có thể ra tay tàn nhẫn như vậy với bạn cùng lớp của mình?"

Iruka thật sự cảm thấy rất thương tâm, anh cảm thấy mình không đủ tư cách làm một giáo viên, không dạy tốt được Toshi Die.

Toshi Die chỉ đứng yên nhìn anh, có chút khó hiểu hỏi: "Em ra tay rất nặng sao?"

rồi cậu ta biểu diễn một màn "vặn ngược tay" cho Iruka xem.

Iruka sợ tới mức muốn đưa cậu tới bệnh viện ngay lập tức, nhưng Toshi Die lại nhẹ nhàng xoay cánh tay bị vặn ngược của mình lại trước mặt anh.

Đương nhiên, Iruka vẫn đưa cậu tới bệnh viện. Anh ta cảm thấy cơ thể của đứa trẻ này có vấn đề rất lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro