Phiên ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

If tuyến HashiMada trọng sinh, Hajime chế bá Konoha

Chế độ nhẫn thôn thành lập, hội nghị ngũ Kage lần thứ hai tiếp tục tổ chức ở Konoha, đã năm năm từ hội nghị lần trước, lần này vẫn tuyển Konoha làm chủ nhà, cũng là vì Konoha có Hashirama và Madara tọa trấn, an toàn hơn bất cứ đâu trên thế giới.

Mà có Hashirama, lại có thể bảo đảm an toàn của họ.

Mấy năm trước, hai người họ không hiểu sao đánh nhau một trận ra trò, cơ hồ vạ lây nước láng giềng, tứ Kage còn lại thậm chí xa xa thấy dư ba chiến cuộc từ nhẫn thôn nhà mình, tứ đại nhẫn thôn thành thật hẳn đi, hiệu quả ngoài ý muốn làm Tobirama cực kì vừa lòng, kiến nghị đại ca thường thường kiếm mấy chỗ cách xa Konoha mà đấu tay đôi với Madara.

Tuy không ngoài ý muốn bị Madara xách quạt bác bỏ.

Nhưng hiển nhiên dư uy lần đó di lưu tới hiện tại, ngũ Kage rất nể tình nhất trí tỏ vẻ để Konoha gánh vác hội nghị quan trọng, ẩn ẩn có thế cục lấy Konoha cầm đầu.

Từ sau buổi sáng mấy năm trước Hashirama bỗng rời đi Konoha, rồi đột ngột ẵm về Madara và một đứa trẻ còn trong tã lót, Tobirama tự giác dọn ra nhà tộc trưởng Senju, xây căn mới bên cạnh, hai anh em không tiếp tục ở chung, tính theo tốc độ tứ Kage và tùy tùng, chừng sáng nay sẽ đến Konoha.

Tobirama sớm một ngày sắp xếp nhân viên nghênh đón, xong việc cũng không thấy bóng đại ca đâu, cho nên khi hai người hội hợp ở cửa Konoha, Tobirama nháy mắt vặn mặt sau đó bình tĩnh và ch·ết lặng chất vấn đại ca:

"Áo choàng Hokage đâu, đại ca!"

"......"

"A ha ha ha ha ha ha ai biết được, Tobirama, ta đâu có am hiểu gia chính!" Hashirama chuyển mắt, vuốt đầu cười to hai tiếng.

"Vậy ngươi còn dám đeo cái thứ trên cổ ra ngoài, hôm nay chúng ta nghênh đón tứ Kage! Cái vòng này là của Hajime đi!"

"Hajime khen nó rất hợp với tộc phục, ta cũng thấy vậy, phối màu trắng xanh như này, trọn vẹn một khối!"

Tobirama tức giận đến say xe, hắn ôm trán: "Kích cỡ, kích cỡ, đại ca......"

"A, là Mizukage."

"......"

Tobirama trơ mắt nhìn đại ca đeo vòng cổ ngọc lam nhỏ hơn tiêu chuẩn cỡ gấp đôi, thậm chí không kịp duỗi tay ngăn cản.

Mizukage đến, tam Kage khác cũng liên tiếp đạp đất, sôi nổi đi lên hàn huyên với đỉnh nhẫn giới được công nhận hiện giờ.

"Hokage, đã lâu không gặp......" Mizukage liếc tộc phục Senju chỉnh chu trên người Hashirama, thu liễm tính toán trong lòng, bất động thanh sắc mà hàn huyên, nhưng hắn nhanh chóng bị một xâu vòng cổ ngọc lam hấp dẫn ánh mắt, nín thinh.

Tam Kage đi theo sau cũng không hẹn mà cùng nhìn quần áo Hashirama.

Ngoại trừ hắn, các Kage khác đều mặc áo choàng Kage nên có khi tham dự đại hội.

Tobirama: "......"

"Hôm nay Hokage rất có phong cách cá nhân." Tsuchikage uyển chuyển nói.

Hashirama chỉ chỉ vòng cổ ngọc lam: "Tsuchikage nói cái này sao? Đây là Hajime-chan nhà chúng ta chọn cho ta, nói là rất hợp với tộc phục ta mặc hôm nay, thẩm mỹ Hajime-chan giống Madara, khá hơn ta nhiều ha ha ha ha ha! Hai ngày trước.................."

Tứ Kage:......

Tsuchikage hối hận.

Mấy năm trước Hokage mới mang con gái bảo bối về nhà, trong đại hội ngũ Kage, họ đã tự trải nghiệm năng lực khoe khoang xuất chúng của một tên ngốc mới thăng cấp thành ba ba tay mới.

Dùng đúng một cái miệng quẩy nát hội nghị quan trọng phân chia vĩ thú thành đại hội chia sẻ bé con, hướng đi hội nghị phát rồ như con ngựa hoang thoát cương, nếu Madara không đến, chỉ sợ hôm sau họ cũng không thể kéo lại lưu trình hội nghị bình thường, tuy bởi vì Madara tham dự, cuối cùng các thôn đều phải bỏ vốn to mới đón được một con vĩ thú.

Không nghĩ tới mấy năm sau, công lực Hokage không giảm mà tăng.

Đáng ra không nên hỏi xâu vòng cổ bất thường kia.

Tsuchikage thầm đánh miệng mình.

"Hội nghị ngũ Kage?"

Nhẫn giáo ngay gần cửa thôn Konoha cũng đang thảo luận đề tài toàn nhẫn giới chú ý.

"Hôm nay hả?"

"Không đúng không đúng, nghe nói mấy ngày nữa mới bắt đầu."

"Hajime-chan biết không? Hajime-chan biết đi!"

"A?" Bỗng bị điểm danh, Hajime chống mặt, chớp chớp mắt, "A...... Hôm nay hẳn sẽ tới, sáng nay ba ba tìm áo choàng Hokage, đi tiếp mấy vị khách quan trọng."

"Oa ——" Học sinh được giải đáp thỏa mãn ngồi xuống.

"Nào nào," Yamanada-sensei trên bục giảng bất đắc dĩ nói, "Hôm qua có nhờ mấy bạn học giúp chuẩn bị đạo cụ sân khấu, hai ngày nữa nhẫn giáo chúng ta sẽ diễn kịch sân khấu cho họ xem...... Hajime-chan, làm phiền em!"

Hajime lục loi tay áo, móc ra một quyển trục nhỏ, đi đến bên bục giảng, ngồi xổm trên đất mở quyển trục, tranh phong ấn bên trong xiêu xiêu vẹo vẹo, miễn cưỡng thành hình, rất thiếu mỹ quan, nhưng Yamanada-sensei đứng mỉm cười nhìn cô lại kinh ngạc: "Hajime-chan tự vẽ tranh phong ấn?"

Tuy xiêu xiêu vẹo vẹo, là tranh phong ấn đơn giản nhất, nhưng một đứa trẻ năm sáu tuổi, vốn cũng không có khả năng hoàn thành nhẫn thuật này.

"Dạ! Papa nói, bài của mình thì phải tự mà làm lấy, quyển trục phong ấn cũng là một phần bài tập, không được giao cho người khác."

"...... Không, không hổ là Madara-sama, thật nghiêm khắc ." Yamanada-sensei lau mồ hôi lạnh trên đầu, mặt toát mồ hôi: "Hajime-chan quá lợi hại......"

Hắn đột ngột kẹt cứng giống như Mizukage.

Theo tư thế kết ấn gượng gạo của Hajime, một bộ quần áo to rộng xuất hiện trên đất, che kín quyển trục nhỏ.

Yamanada-sensei ngồi xổm trên đất, bọn trẻ dưới bục cũng xông tới như tổ ong vò vẽ.

"Oa, giống thiệt, áo choàng Hokage Hajime-chan chuẩn bị đây sao?"

"Không hổ là Hajime-chan, như bảo sao áo choàng của Hokage-sama ấy, tỉ mỉ đến từng chi tiết!"

"Hajime-chan nghiêm túc hoàn thành việc được giao, nhưng......" Yamanada-sensei lật nhìn áo choàng Hokage trên đất, rồi nhặt nón cói lên nhìn, "Kích cỡ quá lớn, còn cần......"

"Đương nhiên!" Hajime kiêu ngạo rầm rì hai tiếng, "Lớn là đúng rồi, đây là áo choàng Hokage của ba ba mà!"

Yamanada-sensei:..................

"Cái gì!!!" Tiếng thét chói tai vang vọng cả khu trường, "Hôm nay Hokage-sama mặc cái gì đi đón tứ Kage!!!!"

Cuối cùng là Yamanada-sensei mang Hajime lúc chưa tan học và bộ áo choàng Hokage không nên xuất hiện ở nhẫn giáo, vội vàng chạy tới văn phòng Hokage trả lại cho Hashirama.

"Xin lỗi! Hokage-sama, là tôi không nói rõ yêu cầu với Hajime-chan, mới dẫn tới sơ xuất hôm nay!" Yamanada-sensei khom lưng, "Lần sau tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không xuất hiện vấn đề này, Hokage-sama cứ việc xử phạt!"

Hajime quen cửa quen nẻo bò lên đầu gối phụ thân.

Hashirama duỗi tay bế bé con nhà mình, đặt cô lên đầu gối, Hajime dò đầu ra sau bàn làm việc.

"Ba ba, ba có đeo!" Hajime giữ chặt vòng cổ ngọc lam trên cổ Hashirama, lấp lánh nhìn hắn.

"Hajime-chan chọn nhất định phải đeo!" Hashirama mặt dán mặt con gái, cười nói với Yamanada, "Không sao, hôm nay chỉ là tiếp đãi tứ Kage, tộc phục Senju cũng là trang phục chính thức, nhẫn giáo đang chuẩn bị sân khấu kịch sao, cứ lấy của ta mà nghiên cứu thiết kế."

"A? A, không không không, chúng tôi đã biết hình thức áo choàng, còn lại có thể tự chuẩn bị, làm phiền Hokage-sama!"

"Không sao, còn phải cảm ơn các thầy, Hajime-chan nhà ta nghịch ngợm, phải nhờ các thầy trông nom nhiều."

"Hajime-chan rất ngoan, hoàn toàn không......"

"Đại ca! Nghe nói Hajime tới, con bé đâu!" Tobirama đẩy cửa văn phòng, đập mạnh trên vách tường.

"Yamanada-sensei về trước đi, Hajime-chan cũng......"

"Không, Hajime ở lại." Tobirama nghiến răng nghiến lợi, "Yamanada-sensei về trước đi."

Hajime xoay người ôm lấy Hashirama, vùi mặt vào ngực hắn, dùng áo khoác tộc phục bao lại đầu nhỏ, trốn như đà điểu.

Hashirama ôm con gái, oán trách: "Tobirama, nhẹ tay nhẹ chân chút, ngươi dọa sợ Hajime."

"Dọa? Con bé lớn gan thật sự, còn có cái gì dọa được con bé, Hajime đừng trốn, tại sao hôm nay mang quần áo phụ thân đi, mang thì mang, còn làm phụ thân đeo vòng cổ của ngươi!" Tobirama giận choáng cả đầu, "Hôm nay là thời khắc quan trọng nghênh đón tứ Kage!"

"Hajime-chan có ý muốn giúp." Hashirama tiếp tục nói, "Nhẫn giáo tập diễn kịch sân khấu cho Hội Nghị Ngũ Kage, hiện tại đang chuẩn bị đạo cụ, Hajime-chan phụ trách quần áo, đương nhiên là lấy áo choàng Hokage!"

"......"

"Vòng cổ thì sao!"

"Nhưng......" Hajime ủy khuất chui ra ngực Hashirama, "Nhưng thật sự, thật sự thật sự rất hợp với tộc phục của ba ba...... Ba ba......"

Hashirama cúi đầu nhìn, con gái dẩu miệng, mắt to ngập nước, tức khắc đau lòng, kéo cô vào trong ngực: "Hajime-chan!"

"Ba ba!"

"Bảo bối!"

"Ba ba u u u ~"

"Bảo bối ô ô ô ~"

Tobirama:........................

Đừng có làm như hắn là tay ác ôn ức hiếp cha con nhu nhược, là ai gây họa trước!

"?"Madara mờ mịt đi vào, "Sao vậy?"

"Madara!"

"Papa!"

Hai cha con đồng thời bắn hai cặp mắt ủy khuất về phía Madara.

Madara tức khắc bất thiện nhìn Tobirama.

Tobirama:..................

Một nhà ba người các ngươi có lý tí đi, là ai gây họa trước!

Hắn khó thở: "Đừng quá cưng chiều Hajime, cưng con như gi·ết con......"

"Câm mồm, Tobirama!" Hashirama liễm hẳn biểu tình vừa rồi, biến sắc, "Đừng nói chữ đó trước mặt Hajime."

Hắn biến sắc quá nhanh, Tobirama nhất thời không kịp phản ứng, không hiểu tại sao chữ này thọc mạch đại ca, sững sờ tại chỗ.

Madara nhìn Hashirama, vẫn bất thiện nhìn Tobirama: "Ngươi ra ngoài."

Tobirama mím miệng, lui ra ngoài, đóng cửa văn phòng Hokage.

Hashirama thở dài: "Ta quá kích động, chờ chốc nữa xin lỗi Tobirama đi, hắn cũng muốn tốt cho Hajime."

"Biết là được." Madara điểm giữa trán Hajime, "Lại gây họa, từ khi con vào nhẫn giáo, chưa thấy con ngừng nghỉ bao giờ, hồi nhỏ rất ngoan, sao đi học ùn ùn rắc rối."

Hajime che lại giữa trán bị chọc: "Không có mà, ba ba tự nguyện cho con mượn quần áo, vòng cổ cũng thật sự, thật sự! Rất hợp với quần áo ba ba!"

Madara nhìn cổ Hashirama, cười nói: "Không tồi, rất hợp."

Hajime tức khắc kiêu ngạo: "Đúng không đúng không, quả nhiên papa có thể hiểu thẩm mỹ của con!"

"Đây là ta mua cho con."

"Hắc hắc." Hajime ngượng ngùng lại vùi vào trong ngực Hashirama.

Sắc mặt Hashirama đã tốt hơn nhiều.

"Nhiều năm qua, dù không quên được, cũng đừng kích động chỉ vì mấy chữ nói miệng," Madara thở dài, "Hajime đã biết khống chế mộc độn."

"Hình ảnh ngày đó, đả kích, rất khó quên đi," Hashirama ủy khuất, "Đều do năm đó Madara cố ý kích thích ta......"

"Nếu phải so sánh, ta từng tận mắt nhìn thấy, ta có vấn đề tâm lý lớn nhất mới đúng." Madara vô tình bác bỏ thế công sa sút tinh thần.

"Chuyện này không có tất yếu so sánh!"

"Được," Madara cong lưng, hôn khóe miệng Hashirama, "Hajime ở trong ngực ngươi, ta ở bên cạnh ngươi, còn lại, có thể quên hết."

"Madara......"

Hashirama duỗi tay đè lại gáy Madara, gia tăng nụ hôn này.

"Con ra ngoài được chưa?" Hajime chôn trong ngực Hashirama, thấp thấp hỏi.

"Không được."

Hai ba ba vô tình từ chối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro