[ Naruto fanfic ] Himawari

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Title : Himawari ( hoa hướng dương )

Fandom : Naruto

Rating : Em nghĩ là 13 trở lên.

Pairing : HinaNaru, SasuNaru

Category : Romance, Sj,…and somethings 

Author : Akaku ( It’s me )

Summary : Thử đứng về phía Hinata xem sao…

A/N : Fic của những ngày đầu tiên cầm bút. Mong mọi người nhẹ tay chém ~ TT^TT

Himawari 

Tớ_ một cô bé rụt rè nhút nhát.

Cậu _ một cậu nhóc nghịch ngợm, năng động.

Và…

Tụi mình là bạn của nhau…

Tớ không nhớ vì cớ gì mà cậu đã đến bên tớ.

Tớ ngồi cuối lớp học im lìm.

Chỉ nhớ rằng cậu đã đi qua và cất tiếng chào thân thiện : ” Ohiyo, Hinata_san ! ”

Trong trái tim bé nhỏ của tớ lúc ấy vang lên tiếng nhạc du dương và … tớ đã mỉm cười từ lúc nào.

                                       Cho tớ người bạn đầu tiên…

Tớ rất thích hoa hướng dương _ loài hoa mang sắc vàng rực và luôn hướng về phía mặt trời.

Cậu cũng thích hoa hướng dương .” Tớ chính là mặt trời đấy, Hinata_san ! “_ cậu luôn tự hào nói như vậy.

” Ưhm, giống lắm chứ ! ” _ tớ luôn gật đầu. Bởi cậu có mái tóc vàng rực như muốn át trọn màu nắng và một tâm hồn đẹp như ánh bình minh.

Mỗi lần như vậy cậu lại cười tươi đầy vui vẻ. Nụ cười ấy _ với tớ _ nó đẹp và ấm áp y như ánh nắng.

                                                                              Cho tớ nụ cười…

Ngọn đồi phía sau trường có một khoảng đất trống và là ” khoảng vườn bí mật ” của cậu.

Cậu ( cùng với tớ ) quyết định sẽ trồng hoa hướng dương.

Thế là cậu một mình lặn lội đi mua hạt giống hoa về, tự mình vun vén chăm sóc.

” Chúng sẽ lớn nhanh thôi ! Đợi khi tất cả trở thành những bông hoa thật lớn, tớ tặng hết cho Hinata_san ! ” _ cậu cười toe với ý định ấy khi kể cho tớ nghe lúc cả hai đang ngắm những mầm non đầu tiên.

Cậu luôn hồn nhiên như thế…

                                                                               Cho tớ niềm vui…

Tớ thích thiết kế thời trang.

Trường tổ chức cuộc thi thiết kế đồng phục.

Bản vẽ của tớ chất đóng trong hộc bàn nhưng tớ…sợ không dám tham gia.

Cậu biết điều đó.

Cậu xềnh xệch lôi tớ tới đăng kí và nộp bài.

” Thử thôi mà ! Biết đâu Hinata_san sẽ được chọn !” _ cậu chắc nịch nói như vậy trong khi tớ chỉ lo lắng lắc đầu.

Mẫu thiết kế mang chủ đề ” Himawari ” của tớ được chọn, tớ giành giải nhất.

Hôm lên nhận giải, nước mất tớ trào ra ướt đầm. nhưng tớ vẫn nghe thấy tiếng cậu hò reo to nhất ở bên dưới cổ vũ tớ.

                                                                                Cho tớ niềm tin thực hiện ước mơ…

Tớ nhút nhát.

Tớ chỉ có thể chơi với mình cậu.

Cậu chẳng nói chẳng rằng, lôi tớ tới lớp học karate.

Tớ từ chối, nhưng cậu ép học với lời thách thức : ” Hinata_san, để xem tới khi nào cậu đánh bại được tớ nào ! ”

Cậu rất mạnh, cậu luôn hạ gục tớ. Luôn luôn bắt tớ tự mình đứng lên, cậu lại buông những lời thách thức khó chịu hơn.

Tớ quyết tâm… tớ sẽ đánh bại cậu.

Nhưng tớ cũng nhận ra rằng tớ đã dần dần bỏ lại lớp vỏ nhút nhát đằng sau để có nhiều bạn bè hơn.

Món quà tớ được nhận thêm chính là nụ cười của cậu.

                                                             Một lần nữa…

                                                                       Cậu… cho tớ thêm mạnh mẽ…

 

Học sinh mới _ Uchiha Sasuke.

Sasuke_kun tài giỏi, đẹp trai, lạnh lùng và… là đối thủ của cậu.

Cậu và cậu ấy cùng bàn _ cãi nhau liên miên nhưng như bóng với hình.

Cậu ít đi với tớ hơn.

Cậu lạ hơn _ cứ nhắc đến Sasuke là đỏ mặt.

Cậu không tới lớp karate.

Và… dường như… cậu đã bỏ quên vườn hoa hướng dương hôm nào…

Cho tới khi Sasuke tuyên bố : cậu và cậu ấy là một cặp, cậu đã cho tớ nhận ra…

                                                                               Tớ đã thích cậu từ lâu lắm, Naruto_kun!

Tớ đã buồn.

Tớ đã khóc.

Tớ đã tự hỏi cậu đã bao giờ thích tớ chưa ? Nếu không tại sao lại dành cho tớ nhiều thời gian đến thế ?

Nhưng rồi… tớ cũng có câu trả lời…

Cậu trở lại lớp karate tập luyện cùng tớ.

Cậu trở lại với vườn hoa hướng dương để chăm sóc, vun vén mỗi ngày.

Và… một sáng tới trường, tớ đã thấy cậu cầm một bó hao hướng dương thật to trao cho tớ. Cậu cười toe toét : ” Tớ giữ đúng lời hứa nhé, Hinata_san ! ”

Trong giây phút ấy tớ chợt nhận ra rằng : cậu luôn dành cho tớ một tình ban đẹp đẽ và trong sáng nhất.

Tớ… lại mỉm cười.

Himawari…

Himawari…

Hãy cho tớ là những bông hoa hướng dương luôn hướng về phía mặt trời…

Và mặt trời là cậu…

Để tháng ngày trôi qua êm đềm…

Đôi mắt ướt của tớ sẽ lại trong veo và tớ sẽ mỉm cười mỗi khi cậu đi qua.

~* END *~

Lời tác giả : Em mới viết fic, mong mọi người nhẹ tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro