Chap 0: Bé út nhà họ Fan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một thương nhân họ Fan nọ nhân một ngày rảnh rỗi nhìn một vòng từ trên xuống dưới mấy đứa con của mình, nhận thấy cả đám toàn là con trai, nhìn đến nhìn lui liền sinh ngán ngẩm.

Nếu đổi lại là gia đình khác, hẳn là mừng đến chết đi sống lại. Ai mà không ao ước sinh ra con trai để nối dõi tông đường kia chứ? Nhưng vợ chồng thương nhân họ Fan thì trái ngược.

Thay vì suốt ngày con trai mình đi gây gổ khiến hàng xóm láng giềng phiền hà, họ lại mong có một cô con gái dịu dàng ở nhà dệt vải, cắm hoa.

Thay vì cả cuộc đời nghe giọng nói oang oang của mấy đứa con trai, họ muốn nghe thanh âm con gái bé bỏng ngọt ngào gọi tên mình.

Trời cao có mắt, cuối cùng, phu nhân họ Fan ở tuổi tầm bốn mươi hạ sinh được một nữ nhi đáng yêu với hai cái má bánh bao phúng phính mê người.

Ngày ngày, hai vợ chồng và mấy đứa con trai xúm quanh cái nôi của em gái út với ánh mắt lấp la lấp lánh, chờ đợi ngày con bé cất tiếng nói đầu tiên.

Ngày ấy... cuối cùng cũng đến!

Đứa bé nằm trong nôi, cánh môi hồng đào nhỏ nhắn hơi mấp máy, dường như đang bập bẹ nói điều gì đó.

"Ôi con gái! Nói đi con, gọi 'mẹ' đi con!"

"Út ơi út à! Gọi 'anh' đi em!"

"Gọi một tiếng 'cha' đi con gái à!"

Cô bé vẫy vẫy hai cánh tay, cái miệng nhỏ nhắn chu ra: "Mẹ..." Báo hại phu nhân ôm ngực thở dốc vì con gái đã gọi tên mình.

"Trời ơi, con gọi em đầu tiên kìa!"

Nhưng—

—Không!

Sau khi bập bẹ nói được chữ 'mẹ', con bé hít một hơi dài:

"...nó Lý Thượng Thần!!!!"

Vợ chồng họ Fan: "..."

Anh em trai họ Fan: "..."

Có một dự cảm không lành cho tương lai (gà bay chó sủa) của bé út a...

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, vèo qua vèo lại đã gần năm năm trôi qua kể từ cái ngày cô bé út cất tiếng nói đầu tiên đầy khả ái và ngất ngây lòng người.

Nhưng có lẽ, dù đã trôi qua bao lâu, phụ huynh của bé vẫn không quên câu nói đầu đời đó...

Mà chuyện kể ra thì á, hời, cũng dài lắm...

Bé út ngồi chống cằm, nhìn ra cửa sổ, điệu bộ suy tư, chốc chốc lại thở dài hệt như người lớn.

"Ủa con út nó lại bị gì vậy?" Anh tư vừa về đến nhà, bắt gặp cái background tuyết rơi lả tả đầy lạnh lẽo của em gái, khó hiểu hỏi.

Anh cả tỏ vẻ đã quen, vỗ vỗ vai anh tư: "Ngày nào con út nó chẳng thế, để ý làm gì."

Còn nhớ, lần đầu tiên bé út trưng ra bộ mặt trải sự đời ấy là vào năm bé hai tuổi. Đang đêm mùa đông lạnh lẽo, phu nhân họ Fan tỉnh dậy chẳng thấy con gái mình đâu, vội vàng bật đèn đi tìm, nhốn nháo cả căn nhà lớn.

Lúc tìm ra, phu nhân và mọi người act cool đứng hình mất 5s vì bé út đang nhìn xa xăm ra ngoài trời đêm tối đen như mực, bóng lưng nhỏ bé cô đơn đến lạ, vài cơn gió không biết từ đâu thoảng qua, đem theo những bông hoa tuyết trắng tinh vướng vào mái tóc vàng rực rỡ...

Phu nhân chợt tỉnh, hét lên một tiếng, gia nhân lập tức mang chăn mền bông ấm áp quấn cô bé lại thành giò chả, ném lên giường.

Lần đầu tiên đối diện với loại tình huống này, cả quá trình bé út đúng kiểu ngơ nhác chả hiêu mô tê gì. Nhưng càng về sau, tần suất bé bò ra cửa sổ ngày càng nhiều.

Thế là đêm nọ, anh ba vác nệm gối ra ngồi chung với bé. Nhìn một đêm, vẫn chẳng phát hiện ra cái gì lạ.

Lúc đầu, phu nhân sợ hãi tưởng con gái nhà mình bị bệnh, vội vàng tìm y sĩ đến khám. Khám ra, con bé chả sao. Mà lâu dần, phu nhân nhìn chuyện này thành quen, dẫu lo lắng nhưng cũng vớt đem người quấn thành xác ướp ném vào phòng.

Sự thật, bé út có một bí mật không thể nói ra. Rằng bé đến từ một thế giới khác, đến đây với một nhiệm vụ mang trên người. Và trước khi đến, đã bị ông thần cai quản thế giới ác ôn đá một phát bay vèo vào cánh cổng.

Ngày ngày, bé nhìn ra cửa sổ, chính là ngóng trông về nơi mà mục tiêu của mình đang sống.

Rồi một ngày kia, gia đình họ Fan chuyển đến một nơi ở khác. Chính là hướng mà bé luôn nhìn về.

Bé út mừng lắm, thầm nghĩ cha mẹ thật chu đáo.

Cuối cùng, gia đình thương nhân nọ dừng chân lại tại Phong Quốc, làng Cát.

Bé út nghe tin, mừng rớt nước mắt...

"Bé út nhìn vui chưa kìa!" Anh ba nhìn con bé đang ngồi trong phòng ngây ngốc cười một mình, cảm thán.

Bé út nghe thấy, cười lại càng cười...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro