Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Từ trong ý thức của mình đi ra, Naruto mở mắt, khoé miệng vẫn còn vết cười, lại ngoài ý muốn phát hiện ra có một chiếc chăn màu trắng che lên thân mình?

Không đúng, đây không phải trọng điểm, trọng điểm chính là. .. ....

"Kuroro ca ca. ..... ngươi ở gần ta như vậy làm gì?" Naruto có chút kinh hãi phát hiện thiếu niên trước mặt gần sát mặt mình, được rồi được rồi, mặc dù là rất đẹp trai không sai, chính là.. .... vừa mở mắt đã thấy gương mặt ngay sát gần mình tuyệt đối sẽ bị dọa sợ!!!

Naruto cảm thấy mình vừa mở mắt đã thấy gương mặt phóng đại trước mặt mà không hét lên thì thực lực phải thật cường a, nhưng nói thật nếu hắn hét chói tai giống nữ hài tử thì mặt mũi còn để đâu, cho nên, trầm mặc nửa ngày, Naruto đành hỏi một câu, "Kuroro ca ca. . . ngươi gần ta như vậy để làm gì?" Tuy rằng nội tâm hắn muốn kêu to lên nhưng không được. Chính là, hắn là thuần hảo hán a. (Au: Naruto ngươi rốt cuộc đối với cái thân phận thuần hảo hán này có bao nhiêu chấp nhất a.......)

Làm như không có chuyện gì nhanh chóng lui ra phía sau, Kuroro ngồi lên cửa sổ,dựa tay trên ghế nhanh chóng lấy  bừa một quyển sách, bày ra bộ dáng thuần nhiên vô tội, khóe miệng mỉm cười ôn nhu bình tĩnh.

"Không có gì, chỉ là nhìn Naruto ngủ nên muốn đắp chăn cho ngươi."

Kuroro nói dối không thay đổi sắc mặt, không hề nói ra ý tưởng vừa rồi muốn hôn lên môi Naruto, hoàn toàn là một bộ dáng đoàn trưởng hoàn hảo, nhưng thật sự đáng tiếc đâu, nhẹ nhàng vỗ về khóe miệng, Kuroro cười đến có chút nuối tiếc, còn kém một chút a......

Tuy nhiên, như là nhớ tới cái gì, ánh mắt Kuroro thoáng hiện lên một tia ý nghĩ sâu xa, nếu hắn không lầm, Naruto vẫn luôn ngủ say...... Không chỉ nháy mắt mà đã thanh tỉnh, hơn nữa... khoé miệng còn có dấu vết mỉm cười? Kỳ quái a... trước đó tuyệt đối không có.

"Vậy sao." Gật gật đầu, Naruto đơn thuần thực dễ dàng mà tin lời nói của đội trưởng, tuy rằng hắn cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng căn cứ vào là đồng bạn, lại là đội trưởng của chính mình sẽ không lừa gạt mình, cho nên rất dễ dàng bỏ qua nghi hoặc trong lòng mình, bất quá... "Đội trưởng, xăm xong rồi sao?" Naruto có chút tò mò hỏi.

"Ân, xong rồi, Naruto nếu muốn có thể vào phòng tắm xem kết quả như thế nào." Gật gật đầu, Kuroro cười đến có chút giảo hoạt.

Như một cơn gió vọt vào phòng tắm, Naruto đối với hình xăm mới của chính mình vạn phần tò mò, rốt cuộc là thế nào đây? Có phải hay không là rất tuấn tú? Nghĩ như vậy, Naruto hứng thú bừng bừng đi đến trước gương, nhưng một khắc sau khi xem xong hình xong, Naruto ngốc rớt bừng tỉnh.

Trước mặt là chiếc lưng trơn bóng  như ngọc của thiếu niên, dùng thuốc màu xích hồng, tinh tế thêu lên trên một con hồ ly cơ hồ chiếm hết toàn bộ lưng sau vòng eo, hồ ly xích hồng sắc được thêu đến thập phần rất thật, độ lạnh băng của đôi mát lửa thập phần giống Tiểu Cửu, tỏa ra ngạo khí lạnh băng, nhưng mà cái đuôi cùng thân thể hoàn toàn kém xa, chín cái đuôi tỏa ra như vậy cao ngạo, lại ngoài ý muốn... Có vài phần đáng yêu.

Không biết vì sao, quả nhiên có một cái đuôi đâm vào thoáng trường* một ít, vẫn luôn biến mất ở phía cuối xương sống thiếu niên, dần dần khắc họa ra sự quyến rũ mà đương chủ không hề biết.

( Tiểu nữ ngu dốt mong các sư phụ chỉ điểm chỗ này*)

Nhưng mà , hình xăm tinh xảo như vậy, thoạt nhìn ở trong mắt Naruto lại có chút khá là kì quái, nói như thế nào đây... Cảm giác rất quái lạ? Chính là, rốt cuộc ở chỗ nào? Ừm..... A hắn đã biết.Không sai, tuyệt đối là do đoàn trưởng xăm quá tinh xảo không phù hợp với thói quen của mình, không sai không sai, tuyệt đối không phải vì cái đuôi gì đó thoạt nhìn không thích hợp nên mới cảm thấy kỳ quái!!!

Nghĩ như vậy, Naruto lần hai chạy nhanh như gió ra ngoài, lấy tốc độ không thể tưởng tượng được mặc quần áo, ngồi ở mép giường, nhìn Kuroro, không biết suy nghĩ cái gì.

"Suy nghĩ cái gì đâu? Đi xuống thôi, tất cả đoàn viên  đều ở bên dưới đâu." Rõ ràng nhìn thấy ánh mắt rối rắm của Naruto nhưng Kuroro lại không vạch trần, ngược lại lại nói sang một vấn đề khác, dẫn đầu đứng lên chuẩn bị xuống lầu.

"A? Thật vậy chăng? Đội trưởng đội trưởng, có phải có hoạt động mới không a? Lại nói tiếp, ta tới băng Genei Ryodan cũng không lâu, tựa hồ mới chỉ tham gia hoạt động một lần a." Naruto quả nhiên bị dời lực chú ý, bế Tiểu Cửu lên tò mò hỏi.

Kỳ thật tới lâu như vậy hắn có chút oán niệm, đều là do Kuroro người này kì lạ... Nói cái gì hắn đã rất lợi hại nên không cần tham gia, hơn nữa cũng muốn cho thành viên mới gia nhập rèn luyện, thật ra là hắn rất muốn đi a.... Vốn dĩ nhiều lần còn không cho hắn đi, lần này ngẫu nhiên cho hắn đi làm sao có thể bỏ qua?

"Đúng vậy, đi xuống sẽ biết." Thanh âm Kuroro vẫn trấn định như cũ, lại khó tránh nghe ra một tia kích động. Hình như là do khát vọng nhiều năm của chính mình, rốt cuộc cũng có thể viên mãn.

Không nói gì, Naruto đi ở phía sau Kuroro, ánh mắt có chút mê mang, rồi lại ẩn ẩn một loại dự cảm không biết là tốt hay xấu.

Cùng Kuroro đi xuống lầu, quả nhiên những thành viên ngày thường không thấy nay đã có mặt đông đủ, Feitan ca ca đang ngồi trước tivi chơi game, Shalnark ca ca thì đang chơi điện tử, Franklin cùng Shizuku không biết đang nói cái gì, Pakun tỷ tỷ đang ngẩn người, Machi tỷ tỷ gương mặt lạnh lùng không nhìn ra cái gì, Uvogin cùng Nobunaga tựa hồ đang tranh cãi nhìn thấy đội trưởng nháy mắt tiêu mất thanh âm, Kortopi ngồi trên ghế sofa tóc dài che mất hai bên má không biết đang làm gì đó, Bonolenov giống như trên, về phần Phinks sao.... Không biết vì cái gì ra vẻ cắm vào trung gian Uvogin cùng Nobunaga.

Nói tóm lại, tất cả thành viên Genei Ryodan cùng đội trưởng Kuroro Lucifer, đúng rồi còn có vật biểu tượng Uzumaki Naruto cùng với hồ ly màu đỏ trong tay, toàn viên đều đông đủ.

Thấy một màn như vậy, Naruto có chút nghi hoặc, nhiều người như vậy toàn bộ đều tề tựu, đội trưởng có tính toán gì sao?



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro