Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Cùng Kuroro đi xuống, Naruto quy củ ngồi trên ghế sofa, ngồi ở bên người Shalnark, phát hiện Shalnark cũng không yên lòng giống hắn, cái này có thể thấy nhờ việc Shalnark không hề di chuyển ngón tay trên máy chơi game.

Nói như thế nào đây.... Hắn cảm thấy không khí bây giờ có chút áp lực, trầm mặc mà ngưng trọng... Kuroro sau khi xuống cũng không nói gì nữa, động tác chơi game cùng máy vi tính đều ngừng lại, không khí lập tức yên lặng xuống.

Được rồi, tuy là có áp lực, dù sao hắn cũng coi như là chịu được, nhưng mà ... Cái loại ánh mắt quỷ dị của các ngươi là xảy ra chuyện gì a? Một đám người tụ họp rốt cuộc định đi đâu a!!! Tiếp thu ánh mắt khó hiểu của mọi người, còn có vài tia hâm mộ, Naruto có cảm giác như da gà trên người mình dựng hết lên, không khỏi ôm thật chặt  Cửu Vĩ ở trong lòng đang nhàn nhã ở không gian ý thức.

Kuroro ngược lại đối với ánh mắt của mọi người không lưu tâm, ngồi ở trên ghế sofa đối diện, khóe miệng mỉm cười đột ngột biến đổi, chậm rãi, mang ra tia tàn nhẫn băng lãnh từ chỗ hắc ám sâu nhất, đây, mới là bộ mặt chân chính của Kuroro.

"Đội trưởng, có hoạt động gì mới sao?" Uvogin nhìn thấy Kuroro thay đổi mỉm cười, hưng phấn hỏi. Có hoạt động mới, như vậy liền có thể đánh.

"Phải.... Chúng ta có hoạt động mới, hơn nữa, hoạt động này rất quan trọng, hoạt động này..." Ngón tay xoa bên môi, Kuroro cười ưu nhã lạnh lùng "Hoạt động này có liên quan trực tiếp tới việc chúng ta có thể ra khỏi Lưu Tinh Phố hay không."

Ra khỏi Lưu Tinh Phố? Naruto lập tức hoảng hốt đứng lên, hắn trước nay đều không có nghĩ đến chính mình có thể rời khỏi nơi này đâu, ở đây lâu như vậy tốt xấu cũng có một loại cảm tình, hiện tại đột ngột nghe Kuroro nói phải rời khỏi, giật mình còn có một loại cảm giác không chân thật.

Dĩ nhiên, không chỉ Naruto, những người ngồi đối diện, phần lớn cũng bắt đầu xì xào đứng lên bàn tán, dĩ nhiên Feitan cùng Machi tỷ tỷ tự nhiên là không có biểu cảm gì, muốn khiến hai người họ kinh ngạc tựa hồ là không có khả năng. Nhưng mà lần này là ngược lại, có thể thấy từ sâu trong tròng mắt màu vàng của Feiatan ca ca mơ hồ có điểm hưng phấn.

Chờ các thành viên an tĩnh lại, Kuroro mới mở miệng nói chuyện, "Nghe ta nói xong, mọi người cũng biết hoạt động lần này quan trọng bao nhiêu đi? Cho nên ta hi vọng mọi người đều không xảy ra vấn đề."

"Kia, đội trưởng, chúng ta cần làm gì đâu?" Lần này lên tiếng chính là Shalnark mặt đầy sáng lạn, con ngươi xanh biếc không chút nào che dấu vẻ vui sướиɠ, đương nhiên Naruto có thể hiểu được hắn, đối với một thành viên thích sản phẩm điện tử mà nói, tự nhiên là gấp không chờ nổi để ra bên ngoài.

"Ta nghĩ mọi người đều biết, nếu muốn đi ra khỏi Lưu Tinh Phố, cần phải có nhân viên cao tầng Lưu tinh Phố đồng ý mới được, chính là chúng ta không có cách nào để đi đường này, cho nên nếu muốn ra khỏi Lưu Tinh Phố, chỉ có một con đường khác có thể đi."

Hơi hơi dừng một chút, Kuroro thanh âm không đổi nói tiếp, "Con đường này như thế nào thì tất cả mọi người đều biết rõ, nếu muốn rời khỏi Lưu Tinh Phố mà không được cao tầng đồng ý, như vậy chúng ta phải chọn con đường khác, nếu không thể dùng tàu bay rời đi, như vậy lựa chọn duy nhất là chúng ta phải đi qua lục địa."

"Ta đã nghe qua rồi, đối diện Lưu Tinh Phố là sa mạc, có một thành thị nhỏ, từ nơi đó có thể đi ra ngoài, tuy nhiên bởi vì sa mạc kia có rất ít người xông qua, những người xông qua đều không thể trở về, cho nên cũng không có ai biết vùng sa mạc kia như thế nào, nhưng mà, đó chính là sa mạc, cho nên ta muốn nói là chúng ta có thể đi qua vùng sa mạc kia đi ra khỏi Lưu Tinh Phố.

".............." Trầm mặc, một lát trầm mặc, trầm mặc qua đi, chính là thanh âm hưng phấn của mọi người.

"Ôi chao? Biện pháp này của đội trưởng rất tốt a, không nghĩ tới một ngày lão tử cũng có thể rời khỏi Lưu Tinh Phố." Đây là thanh âm hưng phấn của Uvogin.

"Ha hả, thế giới bên ngoài nhất định rất vui a, thật sự muốn đi xem đâu." Đây là thanh âm của Shalnark.

"Cái kia? Đội trưởng vừa nói gì đó Franklin?" Shizuku.

"Đội trưởng nói chúng ta sẽ ra khỏi Lưu Tinh Phố." Là giọng Franklin.

"A, như vậy xin hỏi, ngươi là ai?" Shizuku tiếp tục thiên chân vô tà hỏi. Mọi người cười ngất.

Tóm lại hết thảy đều là không khí hài hòa. Tất cả mọi người vì có thể ra khỏi Lưu Tinh Phố đều hưng phấn không thôi.

"Cho nên" Đợi tất cả mọi người đều dừng, Kuroro ra quyết định cuối cùng, "Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát, hiện tại mọi người hãy chuẩn bị tốt đồ đạc." Hơn nữa cao tầng của Lưu Tinh Phố cũng thật phiền toái.

"Vâng!!!" Tất cả cùng lên tiếng, các thành viên Genei Ryodan đều đi thu dọn đồ đạc, Naruto cũng theo họ lên tầng, mặc dù hắn cảm thấy không có gì chính mình không có đồ đạc gì để dọn cả.

Ngồi trong căn phòng mình đã ở ba năm, Naruto tùy tiện thu dọn một chút đồ vật, dù sao đồ vật hắn thật sự muốn mang đi cũng không nhiều lắm, trừ bỏ chiếc áo choàng trắng mình vẫn luôn mặc từ thế giới Hokage cho đến bây giờ, liền không mang gì nữa.

Tùy tiện thu dọn một chút, Naruto ôm Cửu Vĩ thoải mái ngồi lên cạnh cửa sổ, đối với bầu trời tối bên ngoài ngẩn người.

"Tiểu Cửu... Kuroro ca ca nói sẽ đưa chúng ta ra bên ngoài. Ngày mai xuất phát." Cảm giác được Cửu Vĩ trong lòng mở mắt, Naruto nói thật nhỏ.

"A, làm sao vậy? Tiểu quỷ, chả lẽ ngươi luyến tiếc nơi này?" Lười nhác tựa vào lòng ngực Naruto, Cửu Vĩ cũng không thấy ngạc nhiên lắm, với loại ngoài như Kuroro, ra khỏi Lưu Tinh Phố cũng chỉ là việc sớm muộn mà thôi.

"Có chút không muốn rời đi a, dù sao cũng là nơi sinh hoạt ba năm đi." Naruto thở dài một hơi, chuyện này làm hắn nhớ tới làng Konoha của mình.

"Thiết, Tiểu quỷ ngươi hiện tại không phải một mình, ra khỏi Lưu Tinh Phố không chừng càng tốt, bộ dáng trầm thấp này một chút đều không giống ngươi." Hiểu được trong mắt Naruto thoáng vài tia buồn rầu, nếu không phải vì hắn tâm trạng không tốt thì mình sẽ bị ảnh hưởng, thì hắn sẽ không an ủi cậu đâu!!!

"A, nói cũng đúng, dùng sao ta còn có Tiểu Cửu ngươi đâu, ngươi chính là người thân cận duy nhất của ta ở thế giới này!!!" Thở dài một hơi, Naruto ra vẻ rộng rãi.

"Cái gì a tiểu quỷ!!! nói ngươi bao nhiêu lần ngươi phải gọi ta là Cửu Vĩ không phải Tiểu Cửu!!!" Hồ ly trong ngực không hài lòng oán giận.

"Ha hả......" Naruto đối với Cửu Vĩ không hài lòng trong ngực đáp lại.
Dưới bầu trời đen, hình ảnh thiếu niên ôm hồ ly đặc biệt rõ ràng.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro