Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Hồ Ly trong ngực nghe thấy thanh âm tức giận của Naruto, khẽ ngẩng đầu nhìn thoáng qua Naruto, lại không có lên tiếng ngắn cản.

Mà mọi người chung quanh, tuy rằng cũng có chút không đồng ý với giải pháp của Naurto, nhưng lai không có ý định ngăn cản, tuy rằng Naruto rất thiện lương nhưng trong mắt Lưu Tinh Phố lại có vẻ rất buồn cười. Chính là đối với bọn họ mà nói, Naruto chân chính đơn thuần như vậy, để ý tính tình đồng bạn như vậy mới đúng.

Cửu Vĩ tuy rằng không đồng ý với cách làm của Naruto, sinh sống ngàn năm hắn đã sớm không còn tình đồng cảm dư thừa, chính là hắn đã biết Naruto sinh sống ở Lưu Tinh Phố hắc ám ba năm cũng đã là thay đổi cực hạn.


Naruto bây giờ so sánh với Naruto hồi trước quả thật thay đổi rất nhiều, hồi trước Naruto nhiệt huyết thiện lương, hoặc là nói có chút điểm ngốc nghếch? Đối mặt với sự tình hắc ám của người không quen biết vẫn luôn nóng lòng tốt bụng muốn giúp đỡ, ngay cả khi đối mặt với vụ thảm án diệt tộc của tộc Uchiha, khi đó hắn vẫn còn là một hài tử, hết thảy đều công bằng.


Mà sau khi làm Hokage của Konoha, đấu với Akatsuki cùng tìm tên tiểu quỷ Uchiha kia lưu lạc vài năm, Cửu Vĩ là người luôn ở bên cạnh hắn, hắn chỉ luôn nói cho Tiểu Cửu mà không dám nói cho một ai biết niềm tin tưởng cố chấp của hắn, Sasuke sẽ trở về.

Chính là hắn căn bản không biết, mọi người, cả đội trưởng Hyuga Neji, Hyuga Hinata vẫn luôn thích hắn điên cuồng cuối cùng vẫn buông tay, hay là Haruno Sakura vẫn luôn thầm mến Sasuke nhưng biết Naruto thích Sasuke mà rời đi, hay đội trưởng khôn khéo Shikamaru, kỳ thật tất cả đều biết Uzumaki Naruto thích Uchiha Sasuke, chỉ có tên tiểu quỷ này vào lúc chết mới biết được.


Nhận chức Hokage vài năm, cũng chỉ có Cửu Vĩ vẫn luôn ở bên cạnh Naruto, tiểu quỷ sau khi lên làm Hokage, mới hiểu được không phải việc gì hắn muốn làm đều làm được, đối với những địch nhân muốn xâm chiếm Konoha cũng không thể hạ thủ lưu tình, khi đó mới xem như lớn dần.



Sau đó lại đến thế giới hắc ám này ba năm, không thể không nói Lưu Tinh Phố chính là nơi thích hợp với tiểu quỷ, ba năm cũng đủ để biến từ Naruto nhiệt huyết thiện lương biến thành người ngoại trừ đồng bạn, gϊếŧ người khác đều không sao cả, dù sao những người đó tay cũng đã nhiễm máu tươi, hắn đã từng khuyên nhủ Naruto như vậy.


Chính là Naruto cũng có cực hạn, cực hạn này không phải gϊếŧ người, mà là tuyệt đối nếu không phải bất đắc dĩ thì sẽ không gϊếŧ người vô tội, mà nếu gϊếŧ người thì sẽ không lợi dụng thân thể người khác, đây là điểm mấu chốt của tiểu quỷ.


Chính là Cửu Vĩ có thể lý giải, mọi người trong lữ đoàn bao quát cả đội trưởng cũng có thể hiểu được, nhưng không tính một thành viên nào đang đứng ngoài đó.


Eleanor mặt lạnh nhìn hài tử khoác áo choàng màu trắng nói, vốn tưởng rằng những người khác đều sẽ phản bác, không phản bác thì tốt xấu gì cũng phải có khinh bỉ đi, nhưng chờ nửa ngày, lại không có người lộ ra ánh mắt khinh thường, đều là một bộ dáng không sao cả, độ yêu quý cũng không thay đổi chút nào, những người khác thì tính, nhưng ngay cả Kuroro đại danh hắc ám nàng hiểu rõ cũng không nói gì, điều này làm cho nàng cảm thấy kinh ngạc cũng có cảm giác trào phúng.


"Tiểu hài tử, ngươi nói chuyện đừng thiện lương như vậy, người ở Lưu Tinh Phố không có người nào thiện lương." Rốt cuộc không nhẫn nại được, Eleanor mặt không đổi nói. Không thể bởi vì hắn là hài tử cho nên cứ như vậy mặc kệ, nàng nghĩ như vậy.

Nghe thấy được lời nói của Eleanor, Naruto lạnh lùng xoay người nhìn nàng một cái, từ giờ khắc này, hảo cảm của Naruto đối với nàng đã trở thành con số không không còn sót lại chút gì.

Không khí đang hết sức trầm mặc, đột nhiên xảy ra biến dị.

Không biết từ chỗ nào truyền đến một tiếng ca, hấp dẫn mà nguy hiểm, giống như hải yêu nỉ non, kèm theo tiếng gió nhè nhẹ truyền đến tai mọi người tạo nên từng đợt gợn sóng. Khiến tâm trí mọi người nhộn nhạo, ngay cả Kuroro luôn trấn định hay Naruto đơn thuần cũng không ngoại lệ.

Ánh mắt Naruto nhoáng lên một cái, trong tâm trí có một thanh âm theo tiếng nhạc kia truyền đến, phảng phất dụ dỗ hắn, gϊếŧ chết người bên cạnh ngươi đi, chỉ cần gϊếŧ chết bọn họ, ngươi có thể nhìn thấy ta. Gϊếŧ đi, gϊếŧ chết bọn họ đi, chẳng lẽ ngươi không muốn gặp ta sao? Gϊếŧ đi...

Đang hết sức hoảng loạn, trong lòng cảm giác lo lắng truyền đến, khiến Naruto rời khỏi ảo ảnh. Từ bên trong ảo ảnh ra ngoài, Naruto có chút hoảng hốt cúi đầu nhìn, mới phát hiện là Cửu Vĩ. Nằm ở trong lòng vẻ mặt đầy lo lắng nhìn hắn, con ngươi màu đỏ băng lãnh ngoài ý muốn tràn đầy lo lắng, còn có mấy tia khủng hoảng khó phát giác.


Suy yếu sờ đầu Cửu Vĩ, hắn biết Cửu Vĩ đã cứu hắn, Naruo lay động thân, tìm một gốc cây gần đó dựa vào, nghỉ ngơi chốc lát, dù sao tinh thần lực hai phe tranh đấu cũng khiến hắn không mấy dễ chịu, tinh thần lực bị chịu nhiều tổn thương, tuy nhiên không như vậy thì đến cả mạng hắn cũng không còn đi, thở dài một hơi, Naruto quan sát những người khác.

Chỉ thấy bọn họ giống như lâm vào bên trong ảo ảnh, định lực tốt thì sẽ đứng yên, định lực yếu thì đều đã giơ vũ khí lên khiến người bên cạnh chỉ có vô lực tránh né. Mà tiếng ca kia vẫn luôn vang lên, không có biến mất.

Naruto thở dài nhìn đội trưởng không làm gì được, quả nhiên đôi mắt đen kia đã chậm rãi dần thanh minh lên, giống như đang cố tránh thoát khỏi ảo ảnh, cũng không động thủ, không khỏi thầm than thở một câu, quả nhiên không hổ là đội trưởng đại nhân a,nếu mình không có Tiểu Cửu giúp đỡ, sau vài phút đồng hồ vẫn có thể tránh thoát, chỉ là có chút tốn sức hơn thôi.

Chính mình cũng không giúp được gì, Naruto chỉ có thể đứng một bên xem bọn họ đấu tranh với ảo ảnh.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro