Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Rời khỏi cái ôm ấp ấm áp của Feitan, Naruto kéo mũ áo choàng lên che hoàn toàn gương mặt của mình, liền tính không cần nhìn hắn cũng biết, mặt mình tuyệt đối là đang đỏ, nhưng mà là vì cái gì nha? Nghiêng nghiêng đầu, Naruto có chút kỳ quái, chẳng lẽ mặt mình phát sốt rồi sao? Rõ ràng không phải mọi người đều là nam sao? Lại không phải nữ nhân ôm mình, đến lúc chết mới phát hiện ra mình rất thích Sasuke ôm, nhưng làm gì có đỏ mặt a. . .

Lắc lắc đầu, Naruto đỏ bừng mặt lui xuống, lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía đội trưởng bọn họ.


Nếu không nhìn thì không biết, nhưng vừa nhìn đã giật mình, đám tiểu động vật vừa bị hắn đánh thoạt nhìn đáng thương, thế nhưng dưới ánh mắt chăm chú của mọi người lại từ từ sống lại? Không sai, chính là sống lại, điều này lại làm cho tâm Naruto càng thêm đề phòng.

Vừa rồi dùng Rasengan có bao nhiêu lực sát thương hắn đều biết, tuy rằng chỉ dùng một ít, hắn cũng không mất bao nhiêu lực đạo, chính là không thể phủ nhận, thời điểm luyện tập cùng với tiên nhân háo sắc cũng có thể đánh gãy thân cây, hồi đó cũng có thể đánh bay Uvogin, làm sao có thể. . . Không thương tổn đến loài động vật này?

Trong lòng có dự cảm chẳng lành, càng ngày càng nghiêm trọng.

Nhìn động vật phía trước vốn tưởng đã chết lại đang run rẩy đứng lên, đôi mắt thiên chân vô tà trong suốt đột nhiên trở nên, đột nhiên trở nên thâm trầm, tràn đầy âm lãnh độc ác, còn có nhè nhẹ ai oán, phảng phất muốn lên án Naruto tại sao lại gϊếŧ nó, đôi mắt màu đen thẳng tắp nhìn vào Naruto mà thân thể lại đang từ từ biến hình.


Động vật dưới đất chậm rãi đứng lên, động vật chung quanh như bị cái gì đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đồng tử khô héo biến thành màu đỏ sậm, không giống đôi mắt lửa đỏ băng lãnh cùng cao ngạo của Tiểu Cửu, mà là màu đỏ sậm của máu đã khô héo.

Đồng thời, thân thể đáng yêu của chúng cũng từ từ mà biến lớn, da lông đuề biến thành màu đen, khô khốc mà không có ánh sáng, nhìn qua thập phần đáng sợ, nhìn qua hết sức âm lãnh.


Vì phối hợp với động tác của chúng, khu rừng cũng phát sinh biến hóa, bầu trời xanh thẳm trực tiếp biến thành màu xám, cây cối chung quanh đều khô héo hết, mặt cỏ xanh biếc cũng biến mất, biến thành mặt đất khô khốc, nhìn qua giống như khu rừng ma quỷ.


Trong lòng đã minh bạch đây chỉ là ảo thuật mà thôi, Naruto vẫn cảm thấy bốn phía tràn ngập hàn khí, thấm vào xương tủy, khiến Naruto không sợ lãnh cũng phải rụt rụt thân mình, nhưng vẫn quật cường nhìn đám động vật trước mặt, chờ mệnh lệnh của đội trưởng.

Kuroro nhìn đám động vật vây xung quanh họ, nhíu nhíu mày, nhìn đồng bạn chung quanh đang chờ chỉ thị của mình, không chút do dự nói, "Động thủ đi." Một khi đã như vậy, chủ nhân bố trí ảo thuật này đang ở gần đây nhìn bọn họ, nếu không có biện pháp giải trừ, vậy thì đành động thủ!!!

Nghe thấy mệnh lệnh của đôi trưởng, thành viên đều không chút do dự, đặc biệt là phần tử hiếu chiến Uvogin cùng Nobunaga, vàng trực tiếp xông tới, đương nhiên Naruto cũng dùng Rasengan tiến lên, mười phần lực, không chút khách khí.

Dùng Lôi thần chi thuật vượt qua mọi người, Naruto mặc áo choàng màu trắng dưới bầu trời u tối, lóe ra tia sáng chói mắt, tựa như sát thần, ỷ chính mình có nhiều Chakra, trong tay liên tục ra Rasengan, đến chỗ nào, tuyệt đối là một mảnh màu đen ngã xuống, lại không có nửa điểm đồ vật dơ bẩn bắn lên áo choàng của hắn.

Mà hồ ly trên vai hắn vô luận làm động tác cũng không có nửa điểm rơi xuống, hấp dẫn ánh nhìn của ngươi khác.

Naruto động tác rất nhanh mà lại xuất sắc hấp dẫn ánh nhìn của người khác, quỷ mị động tác, bạch sắc quang mang chợt lóe lên chói mắt, Cửu Vĩ  như hỏa diễm xuất hiện, khiến người ta không chú ý cũng khó khăn.
Nhất là tiểu cầu màu trắng kia, thoạt nhìn có lực lượng thật cường đại, điều này làm cho những người xem trận đấu vào đội của Naruto trước đó trên mặt từ từ hoảng sợ, nguyên lai đây mới chính là lực lượng thực sự của tiểu cầu đó sao? Thật sự. . . quá mạnh. Quả nhiên lần này lữ đoàn nhặt được bảo vật a.

Eleanor tự nhiên cũng chú ý tới, sắc mặt nàng có chút khó coi, từ đầu nàng hoàn toàn không nghĩ tới, nam hài tử thoạt nhìn thật nhu nhược kia, lại có thực lực mạnh như vậy, nhìn Kuroro bên kia, sắc mặt càng thêm khó coi, Kuroro, xứng với ngươi chỉ có thể là ta!!!

Naruto tự nhiên cũng không biết mình đã tạo nên những hiệu ứng oanh động nào, dù sao hắn nhất thời không kịp phản ứng đây là thế giới khác nên đã dùng rất nhiều lực lượng, chỉ là dựa theo phản ứng của chính mình, cùng với suy nghĩ không muốn đồng bạn chết ở nơi này ,nên đã nhất thời dùng toàn bộ lực lượng. Chỉ là hắn vẫn còn thu liễm chưa có sử dụng Rasen Shuriken, nên không tạo thành oanh động lớn hơn.

(Anh mà dùng Rasen Shuriken chắc bay hết quá cái này uy lực ko nhỏ a)

Lại tiêu diệt thêm một đám khác, Naruto xoay người, nhìn từng đám quái vật ngã xuống phía sau, nhìn từng đám quái vật phía sau, ánh mắt lạnh lùng, hắn không hề gì, chỉ là nhóm đồng bạn lại không giống hắn, thể lực không có nhiều Chakra giống hắn.

Trong lúc vô tình cúi đầu, ánh mắt Naruto đột nhiên biến đổi, có chút bất khả tư nghị khϊếp sợ, nguyên lai đám quái vật vừa bị gϊếŧ chết, màu đen trên người biến mất thay vào đó là những khối thịt tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cuộn mình, gầy như que củi!!! Dù sắc trời màu xám nhưng Naruto vẫn nhìn thấy rõ, những cái xác này đã chết lâu ngày. Nhìn qua hết sức ghê tởm.

Ánh mắt quay trở lại bên người Kuroro, cố nén ý nghĩ muốn nôn mửa, báo cáo lại cho Kuroro, khom lưng xoay người, sắc mặt tái nhợt đến dọa người.

Chết tiệt, tuy rằng Naruto gϊếŧ qua không ít người, cũng từng tham gia chiến tranh, chính là một màn máu tanh ghê tởm như vậy hắn chưa từng thấy qua, kể cả là Orochimaru biếи ŧɦái cũng không có ác tâm như vậy a!!!

Nhìn thấy bộ dáng Naruto, Kuroro trấn tĩnh vỗ vai hắn, giơ động tác đình chỉ, "Đều dừng lại, trở về đi, không cần thiết."


Nghe được lời nói của đội trưởng, tất cả thành viên cũng dừng động tác lại, trở về bên người đội trưởng,, mà những quái vật màu đen cũng chỉ là vây quanh bọn họ, không có thiến thêm bước nào nữa.


Đem những gì Naruto thấy được báo cáo nói cho bọn họ, Kuroro khé miệng mỉm cười có chút cứng ngắc, "Hiện tại xem ra chúng ta có gϊếŧ nhiều hơn cũng vô dụng, nếu ta nói không sai, đám quái vật màu đen này là do những người trong Lưu Tinh Phố vào khu rừng này biến thành, gϊếŧ nhiều hơn nữa cũng vô dụng."

"Kia. . . . Hiện tại chúng ta nên làm sao bây giờ?" Naruto hỏi Kuroro, nghiêng đầu một chút nhìn mấy thân thể kia, không khỏi có chút không đành lòng, mặc dù nói hắn cũng từng gϊếŧ người, chính là đối đãi như vậy quá mức tàn nhẫn đi!!! Làm sao có thể gϊếŧ nhiều người vô tội như vậy được? Chủ khu rừng này vô luận là bộ dáng gì, hắn tuyệt đối cũng phải đem người đó đánh cho một trận!!!

Nghĩ như vậy, Naruto tức giận hô to, "Chủ nhân khu rừng này, ngươi hãy nghe cho kĩ đây, vô luận ngươi là ai, ta lấy tên Uzumaki Naruto xin thề sẽ tìm ra ngươi!!! Gϊếŧ nhiều người như vậy ngươi thật quá đáng!!!" Thanh âm phẫn nộ truyền rất xa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro