Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





Nghe thấy lời cảnh cáo của Machi, lữ đoàn ngược lại không có lên chạm vào động vật, tuy rằng trong lòng không cho là đúng, chính là mặt ngoài vẫn có người tin trực giác của Machi.

Mơ hồ cảm thấy sự việc có chút trở nên phức tạp, Machi ở bên cạnh căng thẳng hắn ở bên cạnh không phải không cảm thấy được, Naruto có chút nghi hoặc, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Nghĩ nghĩ, Naruto gia tăng tốc độ đến bên người Machi, "Machi tỷ tỷ, bộ dáng của ngươi có chút không thích hợp, làm sao vậy? Rất khó chịu sao?" Nhìn Machi sắc mặt càng ngày càng kém, Naruto hỏi.

Nghiêng đầu nhìn thoáng qua Naruto, Machi không chút nào thả lỏng bước chân, nhưng vẫn trả lời, "Ừm, khu rừng này thật không thích hợp, vừa rồi trực giác mơ hồ nói cho ta biết động vật này đều nguy hiểm, nhưng lại có một tinh thần lực mạnh hơn làm thay đổi ý nghĩ của ta, hai loại cảm giác tương giao, làm ta không chắc chắn được." Machi bên cạnh càng thêm băng lãnh.

Ôi chao, là như thế này sao? Ở trong lòng hơi kinh ngạc một chút, chẳng lẽ chủ khu rừng này mạnh đến mức làm thay đổi được tinh thần lực của người khác sao? Quả nhiên cần phải nói cho đội trưởng đại nhân biết, không thể kéo dài, khu rừng này có địch nhân, so với kẻ địch trước kia hắn từng gặp đều khó khăn như nhau, phỏng chừng nếu không dùng năng lực của Tiểu Cửu thì không cách nào đi ra ngoài, chính là hắn không muốn một mình mình ra ngoài mà để lại đồng bạn ở chỗ này.

Hạ quyết tâm, Naruto thoáng lui về sau mấy bước, cùng đi song song với Kuroro, vẫn cúi đầu như cũ, che dấu tia chột dạ trong mắt mình, vốn lừa gạt không phải cách làm của hắn, hơn nữa hiện tại còn phải lừa đội trưởng khôn khóe, hắn thật không nắm chắc được cái gì, bất quá vì đồng bạn, hắn chỉ có thể liều mạng.

"Kuroro ca ca. . . Khu rừng này hình như là ảo thuật." Đem toàn bộ thân mình giấu bên trong áo choàng, Naruto nhút nhát sợ sệt nói, thanh âm có chút nho nhỏ, giống bình thường không có gì bất đồng, kỳ thật đều là Cửu Vĩ dạy hắn.

"Hả? Ảo thuật?" Thanh âm đứt quãng, Kuroro không có nhìn hắn, chỉ là hỏi.

Trong lòng thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn cam đoan nếu như Kuroro nhìn hắn hắn sẽ không nói dối được, nếu không phải vì cứu bọn họ, hắn thật không có thói quen nói dối a. . . .

"Đúng vậy, là sư phụ ta trước kia từng đề cập tới, giống như năng lực của Eleanor ------ tỷ tỷ, chính là ảo thuật này cao minh hơn rất nhiều, ta không có cách nào phá giải." Naruto mới không tình nguyện gọi Eleanor là tỷ tỷ, mặc dù nói hắn không có bất hòa gì cùng với nàng, nhưng ánh mắt nữ nhân này thật đáng ghét, rõ ràng căn bản không có thừa nhận nàng, tuy rằng tính cách hắn rất đơn thuần, nhưng tuyệt đối không phải là ngu xuẩn.

Tại thời điểm Eleanor đi bên cạnh Kuroro, lại nghe thấy Naruto không gọi là 'Đội trưởng' mà gọi là 'Kuroro ca ca' trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc cùng tàn bạo. Cửu Vĩ luôn ở trong ngực Naruto dùng đôi mắt băng lãnh quan sát chung quanh lại nhìn thấy tất cả.

"Ảo thuật? Giống Eleanor sao? Vậy thì rất khó làm a. . ." Không biết khi nào Shalnark  đã đi tới bên người Naruto, bỏ qua Kuroro trầm tư, cười nói với Naruto.

Gật gật đầu, Naruto rơi vào trầm tư buồn rầu không nói gì nữa, chẳng lẽ bọn họ sẽ luôn ở trong này sao? Naruto thật ấm ức.

Tuy nhiên sự thực chứng minh chủ khu rừng này không kiên nhẫn tốt, thời điểm Naruto nhìn đám tiểu động vật nhỏ chặn đường bọn họ đã minh bạch.

"Đội trưởng. . . làm sao bây giờ?" Nhiều động vật cố ý che ở trước mặt bọn họ, không qua được a, hơn nữa vẫn luôn đi theo họ, thực phiền.

"Gϊếŧ đi." Nếu như không có biện pháp giải trừ ảo thuật, như vậy không cần theo lẽ thường, Genei Ryodan bọn họ trước nay đều không phải chịu trói buộc, mặc dù biết gϊếŧ chết đám động vật này có thể sẽ bị bắn ngược trở lại, chính là cũng không còn cách nào, đánh trước rồi tìm cách sinh tồn, hắn Kuroro, trước nay đều là một người chuyên đánh cược.

Nhận được mệnh lệnh của đội trưởng, không chút do dự, không có người không đành lòng xuống tay, cho dù là Pakun thích mèo cũng vậy, bởi vì là mệnh lệnh của đội trưởng, bọn họ sẽ vô điều kiện tuân theo.

Naruto lo lắng tiến lên đầu tiên, tùy ý phất tay khiến mọi người phía trước dừng lại, hắn biết tính toán của Kuroro, chính là, nếu nhất định muốn thử nghiệm, như vậy để hắn lên trước đi, trong lòng có một loại cảm giác không ổn, cảm thấy nếu động thủ trước thì sẽ phát sinh ra sự tình mình không thể tưởng tượng, chính là nếu tính thì năng lực của hắn cũng là mạnh nhất, cho nên nếu hắn tấn công trước thì sẽ bảo đảm hơn rất nhiều, để tránh thương vong, hắn hi vọng đồng bạn của hắn sẽ không chết ở khu rừng này.

Tùy tay một cái liền lên Rasengan, Naruto lui xuống chuẩn bị, không biết loại ảo thuật này như thế nào, vẫn là bảo vệ trước sẽ tốt hơn.

Mất mấy giây, Naruto sử dụng Rasengan triệt để đánh vào trên người động vật trước mặt, dừng lại một chút, cảm thấy được trận âm phong phất qua, quả nhiên động vật trước mặt cởi bỏ lớp ngụy trang hồn nhiên, tràn đầy đều là âm lãnh độc ác, mà móng vuốt lại hướng đến mặt Naruto vung đến.

Nháy mắt kịp phản ứng, Naruto cấp tốc lui về phía sau, chính là có một người so với động tác của hắn còn nhanh hơn.

Ôm Naruto lui về phía sau, một cái xoay người, tốc độ nháy mắt, thẳng đến khi lùi về phía sau, Naruto ngẩng đầu nhìn xem là ai cứu hắn, lúc này mới thấy sắc mặt khó coi của Kuroro ca ca cùng Shalnark, theo ánh mắt của họ ngẩng đầu, là Feitan, vẻ mặt băng lãnh gắt gao mà chế trụ hắn, Feitan.

Hơi chút không được tự nhiên Naruto muốn tránh thoát khỏi cái ôm của Feitan, chính là không nghĩ tới lại càng bị ôm chặt hơn, Naruto ngượng ngùng cười cười, "Feitan ca ca. . . Ta không có việc gì. . . Ngươi buông ta ra được không?" Feitan ca ca đối với hắn thật sự rất tốt, giống như người thân của hắn, có thể dùng mạng đổi lấy mạng người thân.

"... ... . .." Trầm mặc nửa ngày, Feitan vẫn là buông Naruto ra, còn chưa phải lúc, Feitan tự nói với mình, cảm giác bị mất đi độ ấm áp trong lòng, buồn bã mất mát.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro