Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Naruto nhìn sắc trời bắt đầu tối, nhìn nhìn vẫn là quyết định tìm trước một căn phòng để ở lại.

Đi đến căn nhà thứ hai ba đều bị mọi người cự tuyệt bằng ánh mắt lạnh băng cười nhạo, Naruto rốt cuộc hiểu được việc mượn phòng ở đây là hoàn toàn không có khả năng, cho nên đến nhà thứ hai mươi bốn, mặc dù nhìn bên ngoài không tồi chính là căn phòng bên trong khá sạch sẽ, hắn liền không do dự mang Tiểu Cửu tiến vào đoạt phòng ở.

Cũng không có phí bao nhiêu sức lực, Naruto rất dễ dàng liền cướp được tòa nhà này. Phòng bên trong trang hoàng nhưng có chút cũ nát, chính là cũng vẫn có thể ở lại, điều này làm cho Naruto rất là vui mừng, dù sao vẫn còn đỡ hơn là ngủ ngoài đường nhìn trời. Vì thế Naruto liền mang theo Tiểu Cửu vào trong phòng. Những ngày tiếp theo của Naruto trôi qua đều tính là rất tốt, cả ngày trừ bỏ việc cướp đồ ăn, thời gian còn lại Naruto vẫn ở trong phòng tu luyện.

Không sai, mặc dù nói là Naruto vẫn không quên ký ức kiếp trước nhưng thân thể hắn lại thu nhỏ. Hơn nữa thực lực của hắn cũng đã giảm sút không ít, phỏng chừng thực lực hiện tại của hắn đem so với kiếp trước thì nhẫn thuật vẫn giữ nguyên nhưng dùng lại chưa được đến một phần mười thực lực.

Tuy rằng, Naruto biết lấy thực của mình bây giờ sống ở đây là không có vấn đề nhưng là người ở thế giới này tựa hồ cũng có một loại năng lực kỳ lạ, điều này làm cho Naruto bị Tiểu Cửu nhắc nhở phải coi trọng. Tuy rằng bây giờ không ai đụng tới, nhưng ở cái thế xa lạ này năng lực của mình càng ngày càng mạnh sẽ an toàn hơn chút.

Nghĩ như vậy Naruto càng thêm khắc khổ tu luyện, cũng bởi vậy danh hiệu Sát Thần mà hắn đã dựng lên ở Lưu Tinh Phố cũng từ từ lặng xuống, không có người chú ý, nhưng vẫn có người tiếp tục chú ý.

Ngày thường, Naruto vẫn tiếp tục cướp đoạt đồ ăn, dọc theo đường đi Naruto dùng tốc độ cực nhanh, tuy rằng Naruto không biết tốc độ của hắn bây giờ rất nhanh. Nhưng điều này cũng có thể coi là một loại huấn luyện đi.

Nắm thật chặt cái bọc trong chiếc áo choàng màu trắng, Naruto đem mũ áo choàng kéo xuống dưới lần thứ hai, mái tóc kim sắc chỉ lộ ra một chút ra bên ngoài, không có biện pháp, mỗi lần ra ngoài đều gặp rất nhiều phiền toái, cuối cùng bất đắc dĩ hắn đành phải đề nghị Tiểu Cửu lấy một chiếc áo choàng trắng miễn cưỡng bảo vệ bộ dáng của mình không thì rất dễ thấy.

Hắn không chán ghét việc gϊếŧ người, nhưng tuyệt đối cũng không phải là thích.

Mà khi Naruto phi qua địa phương, ở phía sau khu núi rác rưởi, có một mái tóc đen trên trán buộc băng vải màu trắng thoạt nhìn là thiếu niên mười ba mười bốn tuổi, khóe miệng gợi lên nụ cười cực kỳ ưu nhã, có tính lừa gạt cực kì cao.

  "Feitan ngươi xem, thiếu niên vừa nãy như thế nào?" Thanh âm ôn nhu cũng là tối hảo ngụy trang, Kuroro bản chưa trưởng thành đối diện với mái tóc màu đen con ngươi kim sắc thoạt nhìn thật băng lãnh tàn khốc nói. Trong thanh âm để lộ ra hương vị hứng thú nói.

  "Rất mạnh. . . Thế nào? Đội trưởng muốn kéo hắn gia nhập bọn." Con ngươi kim sắc của thiếu niên không thay đổi, nhưng sâu bên trong con ngươi lại là ngọn lửa hưng phấn, người này thật sự rất mạnh a, nhớ tới chính mình vừa mới được thấy bóng lưng trong đạo ánh sáng vừa mới bay vụt qua, Feitan thực khó để bình tĩnh.

  "Ha hả. . . . ." Cuối cùng Kuroro cười cười không nói gì.

  Mà Naruto tự nhiên cũng không biết mình đã bị thế giới này cho vào mức độ nguy hiểm cấp SSS phải theo dõi.

––– Ta là dải ngăn cách ngày và đêm ––––––––😘😘😘😘😘

  Đêm khuya, Naruto mặc một bộ quần áo đơn giản, ngồi cạch cửa sổ nhìn ánh trăng ngẩn người.

Tiểu Cửu gần đây cũng rất bận, mỗi ngày đều bận rộn nghỉ ngơi, tuy rằng Tiểu Cửu không nói cho Naruto nhưng hắn vẫn biết Tiểu Cửu phải nghỉ ngơi để khôi phục cái đuôi của mình cho nên cũng không thể quấy rầy hắn.

  Nhưng bây giờ, không có người nói chuyện cũng thật nhàm chán. . . . Nhìn ánh trăng nhu hòa chiếu lại gần, Naruto vô thức nhớ tới bộ dạng thanh lãnh như nguyệt–– Uchiha Sasuke.

  "Sasuke. . . ." Không biết ở thế giới kia Sasuke bây giờ như thế nào, bất quá khẳng định là rất tốt, dù sao hắn luôn không biết mình yêu hắn, nhưng mà không vấn đề gì, vô luận là hủy diệt Konoha hay cái khác đều không vấn đề gì, hắn mệt chết được, thật sự là mệt chết được, nếu Sasuke nói muốn hủy diệt, vậy để cho hắn đi, tuy rằng, hắn có chút có lỗi với tiên nhân háo sắc, Hokage đệ tam. . .

  Đột nhiên một đạo hắc ảnh chặn trước mặt ánh trăng, cũng làm cho Naruto trong nháy mắt đề phòng.

  "Ai?" Không gian yên lặng, Naruto gắt gao nắm chặt lòng bàn tay. Naruto đề phòng nhìn thiếu niên mái tóc đen.

  "Ha hả, ta tự giới thiệu trước ta tên Kuroro Lucifer đội trưởng băng Genei Ryodan." Trước mắt thiếu niên tóc đen trên đầu buộc một băng vải mỉm cười, tươi cười thanh lãnh mà không có độ ấm.

Hiểu được sơ qua hắn nói, Naruto thoáng buông xuống đề phòng "Ta là Naruto, ngươi tìm ta có chuyện gì không?"

  Nhìn thiếu niên trước mắt con ngươi lam sắc đơn thuần, Kuroro khóe miệng nhiễm lên mỉm cười "Ta muốn mời ngươi tham gia băng Ryodan, thành đồng bạn của chúng ta."

  . . . Đồng bạn . . . sao? Naruto có chút hoảng thần, kiếp trước mình cũng có đồng bạn đâu. . . Bất quá bây giờ chỉ còn lại một mình, không còn gì cả. . . .

  Nhìn thấu sự bi thương sâu sắc trong mắt thiếu niên, Kuroro cùng không có nói, chỉ là trong mắt thú vị càng thêm nồng hậu một chút, ha hả, xem ra đồng bạn mới rất có ý tứ đâu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro