Tập 12: cái chết "đau buồn"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Tại bệnh viện Mai Thị:

Nó đang chăm sóc cho Huy, vì thể trạng Huy yếu nên nằm viện vài ngày cho bác sĩ kiểm tra bệnh tình. Ngọc ngồi kế bên nó đang từng muổng đút cho Huy ăn khiến Haru nhìn từ xa mà phải cắn móng tay ganh ty. Cậu ước gì người nằm đó không phải Huy mà là cậu, rồi cậu lắc đầu xóa đi cái ý nghĩ ấy vì như vậy là cậu rất ích kỷ, mà nếu ích kỷ thì Ngọc sẻ không thích, sẻ giận cậu. (suy nghĩ thấu đáo đấy)

Hắn thì nãy giờ không thấy tung tích đâu. Lúc đưa vào bệnh viện tớ giờ, nó cũng chưa gặp hắn chỉ nghe Haru nói là bác sĩ đang điều trị nên bảo nó ngồi đợi. bây giờ, tâm trạng của nó đang bất ổn, nó lo cho hắn biết chừng nào không biết hắn có hiểu cảm giác của nó không? Nhưng tại sao nó lại lo không biết? nó cảm giác mình đang có tình cảm với hắn thì phải?

"RẦM"

-có chuyện rồi mọi người ơi. –Yuki đập cửa chạy vô, anh chống tay lên gối thở lấy thở để.

Mọi người không hiểu diễn biến đó như thế nào, không biết chuyện gì mà Yuki hối hả như vậy nhưng nhìn sắc mặt anh ta thì ai cũng biết có chuyện nào đó không lành.

-thằng Long.......nó........-Yuki ấp úng nói, mặt anh cuối gầm xuống.

-anh long ảnh sao? –nó đứng dậy.

-theo như lời bác sĩ nói, Long bị bệnh tim giai đoạn 3 rồi, nhưng Long giấu không nói với mọi người. do từ vụ cứu Huy mà Long mất rất nhiều máu. Nếu truyền máu thì Long cũng không qua khỏi đêm nay do tim mạch nên.........nên chúng ta chuẩn bị lễ đưa tan đi là vừa.

Yuki nói xong thì nó đứng hình vài giây, tim của nó đau như một ngàn con dao đang cứa vào. Hắn sẻ lìa xa nó sao, không! Nó không muốn mất hắn, không muốn.

-PHÒNG CẤP CỨU ANH LONG Ở ĐÂU? –nó bức xúc không kiềm nổi lời nói của mình hét lên, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp của nó.

-ở cuối dãy hành lang. –Yuki giọng yếu ớt nói.

Nó lập tức chạy đi ngay, những người khác cũng chạy theo sau khi chứng kiến cảnh đó. mở toang cửa phòng, nó thấy hắn nằm bất động trên giường.

-ANH LONG, HUHUHU. –nó khóc lóc chạy đến nắm tay hắn.

Tại sao! Tại sao ông trời lại bất công với nó, khiến nó mất đi người con trai mà nó quý mến nhất.

-ANH LONG! ANH TỈNH DẬY CHO TÔI NGAY.......HỨC....HỨC.....ANH KHÔNG ĐƯỢC CHẾT LÃNG XẸT NHƯ VẬY.......HỨC......HỨC.

Những người khác đứng xung quanh giường của hắn, nhất là tụi con gái, đứa nào cũng nước mắt đầm đìa chứng kiến cảnh tượng này.

-anh......tĩnh dậy cho tôi ngay, hức.....hức –giọng nói của nó bắt đầu nhỏ dần.

-đồ ngốc......hức..hức......đồ tồi......bị bệnh tim mà không nói cho tôi biết.....hức.....hức......anh coi tôi là con nít hả.

Nó cứ khóc, khóc càng ngày càng nhiều, nước mắt dính đầy trên tay hắn.

-anh đã cướp mất đi nụ hôn của tôi, giờ anh muốn chết là được sao. –những lời nó nói làm những người xung quanh ngạc nhiên, thì ra hai đứa này đã kiss với nhau rồi.

-anh hãy......tỉnh dậy đi, TÔI YÊU ANH, tôi không muốn mất anh đâu.....hức.....hức..... –nó đã tỏ tình với hắn trong lúc đó nhưng đã quá muộn, hồn đã lìa khỏi xác, nó có nói cũng như lá thoảng mây bây.

Cái tình yêu đơn phương bây giờ cũng vậy và về sau cũng vậy, nó vĩnh viễn không được ở bên hắn dù chỉ một lần. Tại sao chứ? nó đã làm sai chuyện gì mà ông trời lại nhẫn tâm cướp mất đi người nó yêu thương nhất. nó bây giờ, không còn người để tâm sự, không còn người để cãi nhau lúc tức giận. nó vĩnh viễn mất đi mọi thứ về hắn, thứ nó muốn bây giờ là hắn có thể tỉnh dậy, trao cho nó sự yêu thương, lo lắng từ người nó yêu là thứ mà người con gái nào cũng mơ ước tới.

-cô khóc đủ chưa, tay tôi dính đầy nước mắt của cô rồi. –hắn nói làm nó giật mình, đưa đôi mắt còn lẩm đẩm nước mắt lên nhìn hắn.

-anh........sao......

"CHỤT"

Nó chưa kịp nói xong thì hắn đã kéo nó lại và đặt trên môi nó một nụ hôn, nó giật mình vì người con trai trước mắt nó đang còn sống, tim vẫn đập rất mạnh. Nó vui mừng, hắn đã chở lại với nó rồi sao. Không phải! hắn và mọi người ở đây đang bày trò chọc tức nó. Dồn nén sự bực bội, nó hôn hắn có phần mạnh bạo hơn, những người xung quanh nhìn vô ngạc nhiên "sao con nhỏ này nó xung sức thế". Nó hôn hắn rất mạnh bạo, chưa hết, hai tay của nó bốp cổ hắn và leo lên người đè hắn xuống, nụ hôn vẫn không kém phần ác liệt, mạnh bạo. (con nhỏ này ghê quá)

Ngọc nhìn mà không kém phần kinh hoàng "con nhỏ này bị thần kinh rồi", An thì muốn ói luôn "sao chị ta chịu nổi được", Haru và Yuki thì vẻ mặt có vẻ đăm chiêu "Ngọc/An mà làm vậy với mình thì con sướng hơn đi du lịch nước ngoài nữa."

Hắn bắt đầu không chịu nổi nữa rồi, nằm viện đã mệt rồi, bây giờ còn chịu cảnh chết lâm sàn nữa. hắn lấy tay đẩy nó ra, gằn giọng nói:

-cô muốn tôi chết lần nữa chứ gì?

-sao anh và mọi người lại lừa dối tôi, anh coi tôi là cái gì hả. Anh biết tôi lo lắng biết chừng nào không, có ai hiểu cảm giác của tôi không hả. –nó nói trong vô thức,mọi người xung quanh ai cũng hoảng sợ, trò này là do hắn bày ra để thử thách tình yêu của nó ai ngờ, vụ này lại quá lố, nó đã buồn bây giờ lại còn buồn thêm.

-tôi......xin.....lỗi....tại –hắn chưa kịp nói hết câu thì bị nó xen vô: -ANH ĐỪNG NÓI NỮA.

-ANH CHỈ XEM TÔI LÀ TRÒ HỀ THÔI CHỨ -tiếng của nó giảm dần –chứ anh có bao giờ quan tâm tới tôi đâu.

Đứng phắc dậy, nó chạy ra khỏi cửa để lại những bộ mặt hối hận, ăn năn về việc mình đã làm. 

  mày nên đi xin lỗi Nhi đi, người bày ra vụ này là mày chứ ai. –Haru nói.

-em thấy trong vụ này, ai cũng có lỗi cả vì góp phần vào trò chơi này, đâu có ngờ là chị Nhi lại yêu anh Long tới vậy. –An nói đang xen những suy nghĩ của mình.

-chuyện này tôi sẻ giải quyết bây giờ tối rồi, mọi người về khách sạn đi.

-mày cũng đâu có bệnh đâu mà nằm ở đây, đi theo tao về. –haru cười nói.

Thế là tất cả chuẩn bị đồ đi về, Huy đang nằm ở phòng bên kia kêu khóc, mếu máo "sao ai cũng bỏ em hết vậy"

Quay lại nó, nó đang ngồi trên nền cát trắng,hướng ra phía biển. Vì bây giờ trời tối nên cát có vẻ khô lại, sóng biển vẫn đập vô rì rào nhưng rất xa so với chỗ nó ngồi. Trong lòng của nó hiện giờ đang rất đau, ai cũng lừa dối nó hết và nhất là hắn, người nó yêu quí nhất cũng xem nó là trò hề cho người khác cười trên sự đau khổ của nó. Đối với hắn, nó là gì, chắc nó không bằng một súc sinh quá.

"bập"

"MAAAAAA"

Hắn vội bịt miệng nó lại, chuyện hôm qua tái diễn lại y như bây giờ. Hắn ngồi xuống cát kế cạnh nó. Nó không thèm quan tâm ngẩn mặt quay đi.

-cô ra đây làm gì.

-tôi ra đây để hưởng thụ gió biển còn anh thì sao?

-tôi sao cô vậy.

-muốn diễn biến vụ việc giống hôm qua hả. –nó tức giận nói.

-em giận sao? –hắn đổi cách xưng hô.

-em cái gì mà em, ai là bạn gái của anh chứ, hơn nữa tôi có giận ai đâu.

-lúc nãy ở bệnh viện còn nói "em yêu anh, em không muốn mất anh" mà bây giờ lại như vậy đó hả, có thiệt là em không giận?

-đã nói không là không, hỏi nhiều quá.

-cho anh xin lỗi nha. –hắn cười nói.

-anh đừng có mơ, đồ dối trá, gian dối, vô nhân đạo. –nó tức giận quay lại quát.

-vậy mà nói là không giận hả. –hắn cười đưa tay lên che chở.

-vậy anh phải làm gì để em tha lỗi chứ. –nó cũng thay đổi cách xưng hô, vẻ mặt điền tỉnh trở lại.

Hắn vui mừng vì nó đã tha lỗi cho hắn, không cần suy nghĩ hắn đứng dậy, dồn nén hết âm lượng phóng ra:

-ANH YÊU EM, NHI, YÊU SUỐT ĐỜI, SUỐT KIẾP.

Lời nói bay đi giữa đại dương mênh mông chứng giám cho tình yêu của hai người. Hắn ngồi xuống, đưa vẻ mặt gian tà quay qua nó:

-anh muốn........muốn.....

-đồ biến thái, anh tham vừa vừa thôi. –nó phồng má lên nói trong dể thương vô cùng.

-biến thái mới là người yêu của em.

Hắn đè nó xuống giữ chặt hai tay nó lại đưa lên trước. Nó không phản kháng lại bắt đầu nhắm mắt đón nhận nụ hôn từ hắn, hắn cũng bắt đầu tiến sát xuống đặt lên môi nó nụ hôn nồng nàn chứa chan tình yêu.

Phía bụi cỏ gần đó, một nhóm người đang theo dõi diễn biến xảy ra, không cần vé mà cũng được xem phim miễn phí. An và Haru mãi mê ngồi xem phim hay, còn bàn luận vấn đề nữa. Ngọc và Yuki không xem, chán nản quay đi, hai người vốn không thích xen vào chuyện người khác mà chỉ vì bị An và Haru này lôi đi nên mới ngồi đây thôi.

Nó nghe bụi cỏ có tiếng động nhỏ thì biết ngay có người đang dòm ngó, không ai khác chính là đám bạn cô hồn của nó và hắn. Hắn thì không biết chỉ mải mê hôn nó, nó liền lắc mặt tránh né nên hắn thôi. Vì tay của nó đang bị hắn giữ không thể đẩy hắn ra nên không còn cách nào khác nào việc nó lắc mặt quay đi.

-em sao vậy, anh hôn chưa có đã. –hắn cười đểu nói.

-như vậy thì chán lắm, em cho phép anh hôn khắp cơ thể em đấy. –nó nói ra câu đó mục đích để mấy đứa kia lòi mặt chuột ra.

Hắn nhìn xuống khắp cơ thể nó nuốt nước bọt cái ực, có cần phải kích thích như vậy không?

Ngọc và Yuki ngồi trong bụi nghe nó nói như vậy liền tiến tới coi cảnh nóng, gì chứ chuyện này là phải xen vào thôi. Bốn người chống mắt lên coi, đây sẻ là phim hay nhất thế kỷ.

-anh làm ngay đi, em chịu hết nổi rồi, ơ....ơ....ơ –nó nói chèn thêm vô âm thanh kích thích.

Hắn chịu không nổi, da gà nổi khắp mình, mặt nóng rang lên. tay của hắn giữ chặt tay nó, cơ thể bắt đầu leo lên người nó. Khuôn mặt hắn bắt đầu đưa xuống cơ thể đầy quyến rũ, kích thích của nó. Những người từ trong bụi cỏ bắt đầu tiến tới và sau đó người đằng sau đè người đằng trước thế là té ra ngoài bụi cỏ. Môi hắn tiến sát cách vùng bụng nó chỉ còn 2cm nữa thôi thì bị một đám nào đó phá đám.

-trên đời không có dịch vụ coi phim miễn phí, tất cả đưa tiền đây, 1 triệu một người. –nó quay qua cười với vẻ mặt đăm chiêu nói.

-tụi bây chết với tao, Haru, Yuki, dám phá ngay khúc gây cấn nhất của tao hả. –hắn đứng lên và lao tới nện cho hai thằng bạn một trận.

Haru và Yuki đâu chịu ngồi yên liền chạy đi để hắn đuổi theo. An tiến lại kế nó ra vẻ khăm phục nói:

-công nhận chị kích thích ghê thiệt, em còn không dám mở miệng nói câu đó với anh Quân nữa đấy.

-đúng đấy, cậu quá là cao siêu,tớ còn không dám nữa. –Ngọc cũng khẳng định.

-NÈ, ANH QUÂN, ANH TUẤN. NGỌC VÀ AN MUỐN HAI ANH LÀM GIỐNG VẬY NHƯ ANH LONG KÌA. –nó hét lớn.

-NGHĨA LÀ SAO? –Yuki và Haru đang chạy liền đừng lại.

-NGHĨA LÀ MUỐN HAI ANH HÔN LÊN CƠ THỂ GIỐNG NHƯ ANH LONG LÀM LÚC NÃY VỚI EM.

-TỚI LIỀN. –Yuki và Haru nhảy cẩn lên nói.

-CẬU/CHỊ CHƠI ÁC QUÁ ĐÓ. –Ngọc và An đồng thanh la lên.

-ANH ĐỪNG CÓ MƠ. –đồng thanh tập hai

Thế là tối hôm đó, những tiếng cười đùa, chửi bới nhau diễn ra ngay tại vùng biển. Tình yêu giữa hắn và nó càng ngày càng tiến xa hơn khẳng định tương lai tươi sáng và không kém phần gian nan của hai người. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro