Tập 4: Chuyến đi chơi vui vẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Bây giờ là 6h, nó đang ung dung ngồi ở nhà học bài. Ngọc cũng học nhưng lại bị phạt, cô vác lên bao khoai tây 15k giống nó bị phạt hôm bữa và phải đứng học chứ không được ngồi. Lý do bị phạt là cô đã vi phạm 2 điều quy định trong nhà. (ai không biết thì xem lại tập 3) nó đang chăm chú vào đống bài tập của mình thì tiếng điện thoại vang lên. Nó cầm điện thoại lên xem ai gọi cho nó thì trong điện thoại in rõ hai chữ "tên biến thái", nó nói:

-alo, anh gọi tôi giờ này làm gì?

-em đang ở nhà phải không? –đầu dây bên kia nói.

-ừm, thì sao.

-anh tới nhà em được không?

-anh mơ hả, tôi sẻ không chỉ cho biết nhà tôi đâu.

-khỏi cần chỉ, 5s nữa anh tới.

-anh tưởng nhà tôi dể kiếm lắm hả, giỏi thì tới đây. –nó nói với giọng thách thức.

Tiếng mở cửa làm nó và Ngọc giật mình, hắn từ ngoài bước vào trong nở nụ cười chào nó. Hắn mặc áo thun đen với quần dài, chân mang giày bata đen đeo mắc kính đen, tóc kiểu mái xéo đen. Nó chống mắt lên nhìn cục than đang ở trước mặt nó, sao hắn lại biết nhà nó chứ. quay qua con bạn nó thì đang nhìn hắn say mê đến chảy cả nước vãi.

-sao anh biết nhà tôi ? –nó ngạc nhiên hỏi hắn.

-sao không, tôi cho người điều tra về cuộc sống của cô mà. –hắn cười nói.

-Em tên Ngọc đúng không. –hắn quay qua cô bạn nó.

-dạ phải, rất hãnh diện khi được quen biết anh. –Ngọc nhìn hắn ta không ngớt.

-vi phạm 1 trong 3 điều trong nhà chắc em cũng mệt lắm phải không?

-dạ, đúng vậy đó anh. Ủa, mà sao anh biết. –Ngọc ngạc nhiên nhìn hắn. (thì nãy giờ cô ta có rời mắt đâu)

-anh điều tra kĩ dữ ha. –Ngọc trừng mắt nhìn hắn, tên đó đi quá đà rồi.

-thôi, ta vào vấn đề chính. Các em dọn đồ qua nhà anh ở đi vã lại anh muốn em làm quản gia cho nhà anh.

-HẢ??? –hai tụi nó đồng thanh.

-cậu sướng thật, mình muốn được như cậu mà không được kìa. –Ngọc cầm vai nó lắc mạnh.

-vậy có được không ta? –nó tự hỏi mình.

-chuyện ăn uống thì tôi sẻ lo, tới tháng thì cô sẻ nhận được gấp đôi số tiền ban đầu.

-không bao giờ và đừng mong chờ. –nó khoanh tay nói chắc nịch.

-theo như trong hợp đồng, cô phải nghe lời tôi. –hắn giơ bản hợp đồng lên nói.

-nè con nhỏ ngu, được sung sướng như vậy mà không chịu à. –Ngọc cóc đầu nó một cái rõ đau, cục u trên đầu bự tổ chảng, nó lấy tay xoa đầu nói:

-ây da, làm gì dữ vậy, ở thì ở, đúng là con bạn phản bội.

Tụi nó bắt đầu dọn đồ đạt trong nhà. Hắn cũng lại giúp nó bỏ đồ vào bali, cứ bỏ không đúng ngăn thì nó lại la hắn làm hắn tức không chịu nổi. Hắn đã giúp nó không trả ơn thì thôi mà còn bị chơi lại một câu "ai biểu anh giúp" làm hắn nhụt chí không thèm quan tâm nó nữa. Hắn chỉ ngồi một góc nhìn nó, càng nhìn hắn càng không muốn rời con mắt xa nó, giống như có một lực hút vô hình nào đó kéo hắn lại phía nó. Hắn nhìn nó rất lâu mà không biết nó và Ngọc đã dọn đồ xong bây giờ chuẩn bị đi ra cửa.

-anh muốn ngồi đó làm ông địa hay sao mà không đứng lên đi. –câu nói của nó làm hắn quay lại thực tại, hồn bay về thể xác.

Hắn không nói gì cả, chỉ lẳng lặng đi theo nó. Bây giờ, tất cả đang hợp mặt ở nhà bà chủ.

-tiền nhà của bác đây. –nó đưa bà chủ tiền nhà mà nó thiếu bà vào mấy tháng trước.

-con đi rồi thì bác cũng buồn lắm. –bà chủ nắm tay nó nói.

-chứ không phải tụi con phá xóm làm bà mệt mỏi sao. –Ngọc nói với vẻ mặt hơi gian.

-cái đấy thì............thì –bí đường để nói.

-cái đấy thì đúng rồi phải không bà?, hahaha –nó vừa nói vừa ôm bụng cười. Ngọc và hắn cũng cười theo, bà chủ cũng không nhịn được nên cười luôn. Thế là trong nhà tràn ngập tiếng cười hạnh phúc.

...................................................................................................................................................................................

Thời gian trôi qua, cuối cùng đã tời ngày chủ nhật. Đây là ngày chúc mừng nó được nâng chức lên làm quản gia vì mấy ngày trước nó toàn đi học nên hắn phải bắt buộc lấy ngày chủ nhật. Lúc dọn tới đây, tụi nó cũng không quen cho lắm nhưng càng về sau thì tụi nó rất thoải mái, tự do. Nó thì với thân phận quản gia đã tạo được lòng tin của tất cả người làm trong nhà. Ngọc thì vui chơi với Huy và coi Huy như em ruột của mình vậy. Về nó và hắn thì vẫn y như vậy, lúc nào cũng kiếm chuyện để cãi nhau và người bày ra chuyện là hắn, cứ như là nó không la thì hắn sẻ không sống nổi. 

  Nhi ơi! Nhanh lên đi, sao cậu lề mề thế. –Ngọc lớn tiếng kêu nó.

-ra rồi nè, làm gì mà dữ thế. –nó cằn nhằn nói.

-đợi cô làm xong thì tôi đã ăn ba cái đùi gà KFC, năm ly nước ngọt, mười ly kem rồi đấy. –hắn giở trò châm chọc làm cô nàng ta vác nguyên cái núi lửa lên đầu.

-trừng nào làm được đi rồi hãy nói.

-nếu tôi làm được cô hun tôi nhé. –mặt hắn cười gian.

-dám nói dám làm, chơi với anh luôn.

-nè! Hai người có thể ngừng gây gỗ được không? Lớn rồi mà y như con nít. –Ngọc xen ngang cuộc nói chuyện của nó và hắn. Thiệt tình, nếu cô không can chắc vụ này tới mai mới xong quá.

"vèo.......vèo"

Chiếc BMW X6 đang phóng thật nhanh trên đường, lạng lách qua những chiếc xe khác để tới nhà hàng. Với tài nghệ lái xe của hắn thì không có vấn đề gì cả. sau khi quậy phá rất thoải mái trên đường giao thông, gây ra những cuộc đụng xe, kẹt xe và cuối cùng tất cả cũng đến nhà hàng. Bốn người bước ra lập tức gây sự chú ý đến mọi người xung quanh. Nó và hắn bước đi trước gây sự chú ý và nhất là hắn, bao nhiêu cô gái làm ánh mắt đưa tình nhìn hắn. nó thì nhận không biết bao nhiêu ánh mắt thèm thuồng của tụi con trai. Bước phía sau nó, Ngọc hất tóc lên để lộ khuôn mặt xinh đẹp và mùi thơm từ tóc thoang thoảng bay ra kéo tụi con trai lên chín tầng mây. Đi sau Ngọc là Huy, cậu tung tăng nhảy nhót, tay cầm con robot đưa qua đưa lại y như mấy thằng điên(mà nó điên thiệt mà) kéo toàn bộ người xung quanh về lại thân xác của mình và họ bắt đầu giải tán vì hết người đẹp rồi.

Tất cả đều đã yên vị trên chiếc ghế của nhà hàng. đúng là nhà giàu có khác, đi ăn sáng mà ăn ở nhà hàng. Nó và hắn cầm thực đơn lên nhưng thật không may lại bóc chúng thực đơn của nhau. Thế là nó và hắn giựt qua và giựt lại cho tới khi cô phục vụ ra thì mới thôi.

-các anh chị gọi món gì ạ? –cô tiếp viên nhẹ nhàng nói.

-cho tôi món súp gà. –nó nói.

-không được lấy súp gà, ăn cơm chiên dương châu đi. –hắn nói.

-vậy thì cho tôi món bò bít tết

-cho tôi món lẩu hải sản.

-cho tôi lẩu dê.

Thế là trận đấu gọi món ăn diễn ra rất sôi động, nó và hắn không ai chịu thua cứ liệt kê hàng tá thức ăn ra trong đó có những thức ăn không có trong thực đơn và những món trên trời dưới đất mà không ai biết. Ngọc thì nghe hai người cãi nhau om sòm nên quyết định chọn món ăn thay cho họ. Huy thì không quan tâm, cậu chỉ để ý tới con robot của mình thôi. Một lúc sau, tất cả thức ăn được trưng bày ra bàn trong rất đẹp mắt. nó và hắn bắt đầu cuộc thi gắp thức ăn. Nó gắp món gì là hắn lại chặn không cho nó gắp và hắn cũng vậy.hai người làm đi làm lại trên dĩa thức ăn khiến chúng không còn đẹp như ban đầu nữa mà chở thành đống bùi nhùi. Bây giờ suy nghĩ của bốn người hiện ra rất rõ trên khuôn mặt, nó thì "muốn chơi với tôi sao, không có cửa thắng đâu", hắn thì "cho cô biết thế nào là chọc giận tôi", Ngọc thì "hai đứa cô hồn này phá hoài sao mình ăn đây", Huy thì "con robot này đẹp quá, khuôn mặt ngu y hệt anh mình"

Một lúc sau, tất cả dĩa thức ăn trên bàn đã được chén sạch sau đợt công phá dữ dội của hai người. Hắn móc thẻ ra trả tiền, nó, Ngọc và Huy đi ra cửa trước. khi đã được an tọa trên chiếc BMW x6, hắn lái xe tới công viên đầm sen khô.

*tại công viên đầm sen khô:

-nè, người mua vé đông quá chen vào không được. –nó mệt mỏi nói.

-cô coi con gái chiếm tỉ lệ bao nhiêu trong số đó. –hắn vừa nói vừa chăm chú vào điện thoại.

-theo như thống kê, con gái chiếm 80% -Ngọc nói.

-được thôi, để tôi mua vé. –hắn cất điện thoại vào túi và bước đến chỗ đó.

nơi bán vé rất đông người, cô nhân viên đang rất đuối sức, ngay cả hắn chưa làm gì cả cũng đổ mồ hôi.

-NÀY MỌI NGƯỜI, CHO TÔI QUA ĐƯỢC KHÔNG? –hắn hét lớn tạo sự chú ý.

Tất cả ngưng hoạt động quay qua nhìn hắn và cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt bạn nữ là khuôn mặt điển trai, nở nụ cười sát gái. Tụi con gái tránh qua một bên nhường đường cho hắn đi, tụi con trai không biết gì thì cũng bị mấy tụi nó kéo sang một bên. Nó và Ngọc thì đơ toàn tập, mấy tụi con gái đúng là đồ mê trai.Hắn đến gần cô nhân viên nhẹ nhàng nói:

-cô có thể bán cho tôi 4 vé vào cổng được không?

-ờ.........được. –cô nhân viên bị kéo lên chín tầng mây vì cậu nói của hắn.

-em cho anh vé nè.

-anh lấy vé của em đi.

-không được, phải là của em.

Toàn bộ tụi con gái đến đưa hắn rất nhiều vé nhưng hắn chỉ lấy bốn vé thôi. Những người được hắn lấy vé thì thật là hạnh phúc. Hắn đến chỗ nó thì thấy ai cũng đơ hết chỉ có Huy là không thôi.

-nè, mấy người có đi không thì bảo.

  Không ai nói gì chỉ lẳng lặng đi theo hắn. Thế là tụi nó chạy khắp nơi, quậy khắp chỗ này, quậy xuyên chỗ khác. Ngồi tàu lượn siêu tốc, ai nấy cũng la hét vì sợ nhưng vang đâu đó là những tiếng chửi bới lẫn nhau.

-chỗ anh còn nhiều sao ép sát tôi thế, muốn lợi dụng hả. –nó đẩy hắn qua nói.

-cô mới còn nhiều đó mà nói tôi ép sát cô. –hắn cũng đẩy nó qua.

Hai người đẩy qua đẩy lại trên chiếc tàu lượn siêu tốc đang chạy. ai cũng la hét sợ hãi chỉ có hai đứa này tỉnh bơ ngồi cãi nhau, quả thật là kì tài. (t/g cũng khâm phục) tiếp theo là đi đạp vịt, hắn cũng dùng nam nhân kế để dụ mấy đứa con gái nhường đường đi trước. Nó và hắn ngồi chung còn lại là Ngọc và Huy. Tụi nó vừa đạp vừa ngắm cảnh trong rất thú vị.

-nè huy, em xem phong cảnh nào đẹp nhất. –Ngọc đẩy vai Huy nói.

-em nghĩ phong cảnh là này đẹp nhất. –Huy chỉ ra phía sau.

Ngọc quay xuống thì thấy một cảnh "hữu tình" giữa nó và hắn. Hai người đang tranh nhau đòi đạp cho bằng được trong khi dưới chân tụi nó có tới hai bàn đạp, thật là bó tay.

-để tui đạp, anh bỏ chân ra.

-cô là con gái mà đạp cái gì, để tôi.

Hai người cứ tranh nhau mà đạp, tới khi nhân viên kéo tụi nó lên bờ nếu không số phận của con vịt sẻ rất thê thảm. sau khi đi chơi vui vẻ, tụi nó tập chung lại ăn trưa. Nó và hắn lại tiếp tục cuộc chiến sinh tử là tranh giành thức ăn. Ngọc và Huy thì lựa bàn khác để ngồi và coi như chưa từng quen biết với hai tên đó.

Chỉ trong có vài giờ đồng hồ, tất cả những trò chơi trong đầm sen đều được tụi nó tham gia, ông chủ đầm sen phải bỏ tiền tu sửa những thiệt hại nó và hắn gây ra. Tất cả lên xe và đến rạp chiếu phim Galaxy Kinh Dương Vương. Tới nơi, đầu hắn chợt sáng lên, khuôn mặt gian tà lộ rõ.

-ta coi phim này đi. –hắn chỉ vào tấm áp phích ghi tựa đề "quả tim máu"

-thấy ghê lắm, không coi đâu, hay là coi phim này đi. –Ngọc sợ hãi nói, tay chỉ vào tấm áp phích "bí kíp luyện rồng 2"

-nhưng tôi lỡ mua vé rồi, không coi thì uổng lắm.

-thôi được rồi, ta vô coi đi. –nó an ủi bạn nó nói.

Tất cả đi vô phòng rạp, Ngọc trong lòng vẫn đang sợ hãi "sao tắt đèn hết rồi, sao không bật đèn lên". Vì hắn mua vé vip nên tất cả ngồi ở vị trí đầu tiên. Trong suốt thời gian coi, ai cũng la hét sợ hãi chỉ có gương mặt buồn toát ra từ hắn. đơn giản vì nó không sợ gì cả, ngồi đó coi tỉnh bơ. Hắn nghĩ sẻ lợi dụng được nó một chút ai ngờ nó không ôm mà thằng em Huy ngồi kế bên hắn cứ ôm riết. Nó thì được Ngọc ngồi bên mình ôm tay vì sợ hãi. Thế là trong suốt quá trình coi phim, hắn không thực hiện được mong muốn của mình.

Phim kết thúc, tất cả ai nấy đi ra kèm theo khuôn mặt sợ hãi chỉ có hắn là buồn và nó thì tỉnh bơ. Tụi nó lên xe và đang trên đường về nhà. Nó chợt thấy cửa hàng bán bánh kếp, trong lòng nó đang rất muốn ăn.

  nè, anh dừng lại cho tôi mua bánh kếp coi. –nó ngoắc tay hắn.

Hắn nghe theo nó liền dừng lại, thực ra hắn cũng thích ăn bánh kếp lắm. Nó xuống xe và tung tăng chạy đến cửa hàng thì va phải một nhóm người nào đó.

-cô em đi phải nhìn đường chứ, va phải vào tụi anh rồi nè. –một tên trong đó nói.

-cho tôi xin lỗi. –nó đứng dậy phủi áo và nói.

-cô em đụng tụi anh mà nói xin lỗi là được sao.

-cô em cũng đẹp đó, đi với tụi anh không?

-Nè, mấy người kia làm gì thế? –Ngọc chạy lại cùng hắn và Huy nói.

-đâu ra mấy đứa này nữa. –một tên nói.

-các người làm gì bạn tôi thế? –Ngọc trừng mắt nhìn từng tên.

-em hỏi bạn em đó, hay là hai em đi chơi với tụi anh đi.

-các người buông tha cho bạn tôi được không? –tới lượt hắn mở miệng.

-mày là thằng nào, khôn hồn thì đừng xen vào chuyện tụi tao.

-các anh chơi robot không? –Huy cầm robot lên đưa cho thằng cầm đầu. Tên cầm đầu tức giận vì bị thằng nhóc lăng mạ nên hất tay Huy khiến con robot rớt xuống đất.

-nè, anh dám đánh em tôi sao. –Ngọc tiến lên phía trước chỉ tay vào mặt tên đó

-cô em cũng có gan dữ lắm đấy. –một tên cười nói, nụ cười tỏ vẻ mĩa mai.

-Bây giờ các người muốn gây sự phải không? –Ngọc chống hông nói.

-Đúng vậy, em làm gì anh nào?

-đánh mấy ảnh thôi chị Ngọc –Huy hung hổ tuyên bố.

Thế là cả hai chạy về núp ngay sau lưng nó và hắn. hai tay chỉ về phía tụi kia đồng thanh nói:

-cậu/anh hai xử hết tụi nó đi.

-mấy người giỡn mặt đó hả. –nó và hắn đồng thanh tập 1.

-cái tên núp sau thằng kia nó bị điên phải không mày.

-tao thấy đúng đó, hahaha

Câu nói đó làm hắn tức điên lên, những người từng nói em hắn điên đã bị hắn cho vào bệnh viện. bây giờ, mấy tụi này dám nói câu đó đúng là hết muốn thấy má nó rồi.

-con nhỏ đằng sau để tao, mày lấy con nhỏ dữ kia đi.

Mấy người này dám nói nó dữ sao, nó hiền lắm mà (hiền quá). Đầu nó muốn bốc khói vì câu nói đó. thế là hai người xoắn tay áo lên bước tới.

-đánh thì đánh, sợ gì. -Đồng thanh tập 2.

"bốp.....binh.....bốp....rầm"

Trong phút chốc, từng tên một tạo dáng trên đất. Người thì kiểu ếch ngồi đáy giếng, người thì kiểu trâu đi ngang giếng, người thì kiểu sâu bò quanh giếng và người thì kiểu ruồi lọt xuống giếng trong rất đẹp mắt. Hắn phủi tay và lên xe ngồi đợi, nó thì mua mỗi người cái bánh kếp và cũng bắt đầu lên xe. Chiếc xe dần dần khuất dạng trong màn đêm "tĩnh lặng" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro