Chương 2: h

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngực mềm ịn lên cánh tay Đào Khanh cảm giác rõ mồn một, rõ ràng còn ngăn cách vài lớp vải nhưng cô vẫn cảm nhận được hai nhũ hoa cương cứng chạm vào tay mình. Hương thơm ngọt ngào như mật đào bao trùm lấy cô thấm vào ruột gan. Trong giây lát, hai đôi mắt chạm vào nhau thế giới như lắng đọng lại.

Trịnh Ngưng nhéo lấy vạt áo trước ngực Đào Khánh, khuôn mặt đỏ rực, đôi mắt ngập nước như động tình.

Trong NTR, một trong những lý do khiến nữ chính thuận theo sự cưỡng bức của người đàn ông khác chính là bị lạnh nhạt về đời sống tình dục, không được thỏa mãn. Điều này khiến họ làm trái với đạo đức tiếp tục mối quan hệ không đúng đắn. 

"Anh à..." vạt áo bị nắm chặt hơn, Trịnh Ngưng tiến lại gần mặt cô, hơi thở phả vào mặt cô như gió thoảng nhẹ. Đào Khanh nhắm mắt lại đón nhận nụ hôn sắp tiến tới.

Hai môi mềm chạm nhau, Trịnh Ngưng liếm mút môi Đào Khanh, đầu lưỡi vói vào trong khoang miệng quấn lấy lưỡi cô

Đào Khanh kéo eo Trịnh Ngưng ngồi lên đùi cô, hai tay cô vuốt ve từ lưng xuống mông bóp lấy hai mảnh thịt căng tròn. Luồn tay vào trong váy sờ đến quần lót lúc này đã ướt nhẹp, một tay bóp lấy cánh mông, đưa ngón tay giữa mơn trớn khe tiểu huyệt qua lớp vải, nhợt nhạt vài cái chạm làm Trịnh Ngưng rên rỉ vài thanh.

Ngón giữa nhẹ ma sát vẽ theo hình dáng thịt trai đến phần thịt nhô lên ngón tay ấn xuống đè ép nó rồi lại nhẹ cọ xát hai bên thịt viên.

"Ưm— a" Trịnh Ngưng rên rỉ, môi cả hai tách ra Đào Khanh theo đó lướt xuống cổ úp mặt vào ngực nàng hít hà thứ cô hằng mong chờ. Lại mềm lại lớn, hương hương...

Cô cắn lấy đầu ti đã cương cứng sau lớp vải, liếm mút nó.

Bị tấn công cả trên lẫn dưới Trịnh Ngưng càng ngứa chết được. Giương cao cái mông muốn Đào Khanh nhiều sờ tiểu huyệt. Nó cơ khát thực một chạm liền chảy ra mật dịch thấm qua quần lót làm ướt ngón tay cô. Thịt huyệt bên trong co bóp không ngừng, càng co bóp càng chảy ra nhiều dịch thèm khát được thao lộng.

Đào Khanh lúc này cũng đã cương cứng dựng thành cái lều ở đũng quần, côn thịt biến thô bị quần bao vây đến sinh đau, cô bế Trịnh Ngưng ngồi lên mép bàn banh hai chân nàng ra, dùng phần nổi lên của côn thịt cọ sát vào tiểu huyệt, trêu đùa thịt trai rồi lại nhợt nhạt đâm vào tiểu huyệt. Đào Khanh là muốn nàng mở miệng câu xin cô.

Bị tra tấn hồi lâu Trịnh Ngưng như muốn hỏng mất, vài lần sắp đến cao trào lại lại bị hoãn lại khó chịu chết được. Nàng đẩy ra Đào Khanh, lột ra quần áo, tay sờ xuống quần cô liền một mạch cởi ra, nắm lên côn thịt nóng bỏng vuốt ve.

Ánh mắt nàng si mê nhìn côn thịt, quỳ xuống ngậm lấy dữ tợn côn thịt, liếm từ quy đầu xuống rễ rồi lại đi lên, miệng ngậm tay loát. 

"Trịnh Ngưng— ưm" Đào Khanh bị liếm đến da đầu tê dại, hai chân mềm nhũn. Hai tay cô giữ lấy đầu Trịnh Ngưng như nửa muốn đẩy nửa muốn đâm sâu vào.

Trịnh Ngưng con mắt híp lại cười như được thỏa mãn, cái lưỡi linh hoạt lướt trên quy đầu đi vòng quanh rồi lại ngậm lấy mút, tay một bên loát một bên xoa trứng. Cặp mông tròn trịa giơ lên cao theo tiết tấu ăn côn thịt mà lắc mông, phía đằng sau tiểu huyệt là càng ngứa chảy ra càng nhiều nước sốt ướt đến hai mảnh đùi.

Đào Khanh bắt lấy cặp vú đang lắc lư, nặng trĩu tay, da thịt mềm mịn mát lạnh, ngón tay cô vân vê đầu ti rồi lại kẹp chặt nó, ngón trỏ cọ xát đầu ti, ấn nó thụt vào bên trong rồi lại kéo ra cứ thế lặp lại. 

Hơi thở Đào Khanh nặng dần, cô sắp cao trào, muốn đâm sâu vào khoang miệng nhiều hơn nhưng sợ nàng đau chỉ dám nhẹ đâm sâu hơn một chút, thấy vậy Trịnh Ngưng ngẩng đầu nhìn cô.

"Anh sắp ra?"

Đào Khanh nhẹ ừm một tiếng.

Mặt cô đỏ bừng, lấm tấm vài giọt mồ hôi, mày cau lại như bất mãn không được ăn no. Một thân âu phục chỉnh tề vẫn như thường ngày nếu không có côn thịt dựng đứng lộ ra.

Nhìn Đào Khanh lúc này Trịnh Ngưng không khỏi nuốt nước miếng, chồng nàng hôm nay quyến rũ lạ thường.

Đào Khanh trước nay không quá mặn mà với chuyện tình dục lại thêm thường xuyên tăng ca, công tác công việc vô cùng bận rộn vậy nên nàng nhiều lúc tuy muốn cũng chỉ lại dám giữ trong lòng, hôm nay là lần đầu tiên nàng thấy chồng lộ ra bộ mặt dục cầu bất mãn.

Trịnh Ngưng đứng dậy, nửa ngồi lên bàn, hai chân mở rộng ra, ngón tay sờ vào mảnh ướt át banh miệng huyệt gọi mời Đào Khanh.

"Anh đút nó vào đây đi."

Mỹ nhân mời gọi sao có thể chối từ. 

Cô tiến lên phía trước, cầm côn thịt kề sát tiểu huyệt, cọ xát miệng ngoài liền dùng sức nhét vào. Hoa huyệt lầy lội, mềm mại thi nhau liếm mút côn thịt chật kín. Đào Khanh một tay tì xuống bàn, một tay luồn xuống chân Trịnh Ngưng nâng lên, một phát đâm mạnh vào tiểu huyệt đỉnh vào tầng sâu nhất.

"Ư—aaa"

Bị bất ngờ thúc mạnh vào hoa huyệt Trịnh Ngưng đạt cao trào, bàn chân cô co quắp lại, hai bàn tay ôm chặt lấy cổ Đào Khanh.

Nhưng Đào Khanh vẫn tiếp tục thao lộng, ngày càng sâu vào trong va chạm với tần suất cực đại.

"Đợi mộ—a ư aaa..."

Tiểu huyệt vừa cao trào mẫn cảm thực lại bị thao lộng mạnh nó càng siết chặt vách huyệt, mút lấy côn thịt. Mỗi lần ra vào côn thịt lại mang theo một lượng mật dịch chảy ra ngoài làm ướt chỗ hai người giao hợp chảy xuống bàn.

Bạch~ Bạch~ Bạch~

Cả căn phòng tràn ngập mùi dâm dục, tiếng rên ái muội, tiếng chân bàn rung lắc, cọ xuống sàn nhà khiến người nghe đỏ mặt. 

Đào Khanh thở gấp càng nặng, dưới thân mỗi lần một nhanh điên cuồng thao lộng vào bên trong. 

Trịnh Ngưng bám chặt lấy quần áo cô, miệng ngày càng kêu lớn.

Cao trào cùng lúc, ôn thịt đỉnh sâu vào bên trong bắn ra một luồng tinh dịch.

















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro