Chương 17: Phùng Hoan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cùng Thiệu Mẫn một đêm nồng cháy xong, Diệp Thanh liền lui tới hạ viện của Phùng Hoan, nghĩ đi nghĩ lại cảm thấy mình chiều mỗi nữ nhân cũng thật mệt nhọc. Sau này không nạp thêm ai nữa, dương vật có chút không chịu được.

Đến phòng của nàng liền thấy người đang ngồi đọc sách, bên cạnh là nha hoàn đang đứng, Diệp Thanh bước vào liền vẫy tay cho nha hoàn lui ra không gây tiếng động, Phùng Hoan chăm chú đọc sách không biết rằng tỳ nữa của mình đã bị vương gia thay thế.

"Tiểu Tư đổi giúp ta ấm trà" một lúc sau vẫn chưa thấy ấm trà bị đổi, nàng bỏ sách xuống ngước nhìn sang bên liền giật mình, tỳ nữ của nàng đâu? Sao vương gia lại đứng cạnh nàng, lại còn cười cười nhìn nàng.

Thấy Phùng Hoan hoảng hốt, hắn mới từ tốn giải thích "Ta bước vào thấy nàng xem sách chăm chú như vậy không nỡ làm nàng mất hứng liền để nha hoàn lui ra, đứng cạnh xem mỹ nhân đây"

Nghe được Diệp Thanh nói xong nàng liền mặt đỏ dần lên, vương gia tới mà nàng cũng không biết còn sai hắn nữa mở miệng ngượng ngùng nói "Thần thiếp không biết ngài tới, sao ngài không lên tiếng để thiếp đón"

"Không sao, đến thăm phu nhân cần gì nàng phải đón ta" cúi xuống hôn phớt lên bờ môi hồng nhuận.

Nụ hôn lướt qua làm Diệp Thanh cảm thấy phấn khích lên, hắn mấy hôm nay đã không làm nàng rồi, vừa nãy đi đến đã nghĩ xong trò chơi mới, cho giải tán hạ nhân khỏi hạ viện, giờ đây chỉ còn hai người bọn hắn.

"Nàng có muốn bồi ta ra ngoài đi dạo không? Hôm nay thời tiết khá tốt"

"Thần thiếp phụng lệnh" được mỹ nhân đáp ứng, Diệp Thanh liền cầm tay nàng ra ngoài, đến hòn núi non bộ trong hạ viện liền ngừng lại, dẫn nàng đến chòi nghỉ ngơi.

Phùng Hoan cảm thấy lạ lùng, hạ nhân không hiểu sao đi đâu hết, định lên tiếng gọi người chưa kịp nói gì đã bị Diệp Thanh chặn ngang "Ta cho người lui ra hết rồi, muốn hai người chúng ta cùng yên tĩnh"

Dù thấy hơi kỳ quái nhưng nàng cũng không nói gì, đang cùng Diệp Thanh dựa sát vào nhau mà trò chuyện thì đột nhiên tay hắn chui vào sờ lấy bộ ngực nàng xoa nắn.

"Vương gia bây giờ là trời sáng, cũng đang ở bên ngoài chúng ta đợi trời tối có được không "

Nghe nàng năn nỉ không một chút dao động, cầm lấy cằm nàng ngửa lên hôn xuống, hai tay dùng sức kéo mạnh vạt áo bung ra, da thịt liền phơi bày tiếp xúc với sự lạnh lẽo.

Đặt nàng nằm lên bàn trà, đè lên thân ngậm lấy bầu vú bú mút như đứa trẻ con khát sữa, đầu vú bị Diệp Thanh bú đến phát đau, nàng phải rên rỉ mới được tha.

Hai người dục vọng cùng bùng cháy lên, Phùng Hoan dường như quên mất đây là đang ở ngoài, hai chân nàng dạng ra như mời chào hắn đến hôn nó vậy, cánh hoa huyệt hồng hào, vạch ra liền thấy các thớ thịt đang co bóp lại, nước tình nhỏ ra ướt đẫm xung quanh.

Diệp Thanh cúi xuống ngậm lấy nó, lưỡi đảo vòng quanh, cơ lưỡi như có như không đánh vào âm vật, mỗi lần như vậy động huyệt lại rỉ ra càng nhiều nước, hàm răng cà nhẹ gặm cắn, âm hộ non mềm giờ đây bị bao trọn trong khoang miệng hắn.

"Ưm..vương gia liếm thật sướng..a..mạnh nữa đi..."

Cơ thể Phùng Hoan đón nhận sự kích thích, hai chân không tự chủ đặt lên cổ như muốn kẹp chặt đầu hắn dán vào âm hộ nàng vậy.

Hai tay Diệp Thanh túm lấy hông nàng, ấn vào miệng hắn, muốn hút khô dâm thuỷ của nàng, càng không ngừng bú lấy nó càng chảy ra mạnh mẽ, đến nỗi cằm hắn bị ướt một mảng lớn.

Phùng Hoan cảm thấy mình như bị ngàn con kiến bò trên người, bên trong âm huyệt trống rỗng ngứa ngáy, nàng muốn côn thịt của Diệp Thanh hung hăng mà địt nàng, thao nàng đến dục tiên dục tử.

"Vương gia..mau đụ thiếp đi..bên trong thật ngứa..muốn côn thịt của ngài làm thiếp tới chết.."

Diệp Thanh cầm lấy côn thịt cứng rắn nóng hầm hập cắm vào hoa huyệt ướt nhẹp, dương vật to lớn ép mở bên trong, quy đầu đấm tới tử cung của nàng.

"Nàng vẫn tuyệt như vậy..hoa huyệt của nàng thật chặt.. ta thao nó nhiều như vậy vẫn không rộng chút nào"

Bên dưới bàn vì sự nhiệt huyết của hai người mà rung lắc, cảm thấy vẫn chưa đủ, Diệp Thanh cầm lấy một bên chân nàng gác lên vai, hoa huyệt càng là rộng mở hơn nữa, nhờ đó dương vật ra vào càng trơn tru và sâu hơn nữa.

Phùng Hoan nhìn rõ ràng âm hộ của nàng đang không ngừng nuốt vào rồi phun ra côn thịt to lớn, lần đầu được thấy như vậy làm nàng ngượng ngùng, thêm vào đó cơ thể càng là ngứa ngáy khó chịu làm khát vọng được thao lớn lên.

Mỗi lần côn thịt ra vào lại kéo theo dâm dịch ra ngoài, dưới mặt bàn và đất giờ đây bị thấm đẫm, hơi thở hai người bị dục vọng bao quanh lấy, chỉ muốn làm tại cơ thể đối phương đến khi không nổi nữa.

Chân của nàng khép lại không nổi, bên trong siết chặt lấy côn thịt, hai tay nắm chặt lấy bắp tay của Diệp Thanh giờ đây nó như thanh gỗ trên biển để nàng bấu víu vào.

Khoái cảm điên rồ làm hai người không kiêng nể chốn nào, bên ngoài viện Tiểu Tư nghe rõ mồn một tiếng rên rỉ của tiểu thư nhà mình, âm hộ nàng cũng dần ướt đẫm, không nghĩ tới vương gia như vậy thật mạnh mẽ.

Thân thể nàng đã tới cực hạn, lưng có chút cong lên, hai chân ép chặt lấy hông Diệp Thanh, mỗi lần hắn ra vào chạm tới tử cung bụng nàng co rút lại, dâm thuỷ trào ra bắn đầy lên côn thịt.

Diệp Thanh hô hấp có chút rối loạn nặng nề, côn thịt sưng to lên, dưới háng hòn trứng không ngừng va đập vào xương chậu của nàng, dập thêm vài cú liền túm chặt eo nàng hạ cú chót, tinh dịch bắn thẳng vào tử cung làm bụng nàng trướng lên.

Bắn xong liền nằm rạp trên người nàng, côn thịt vẫn không rút ra, một lúc sau hắn bế sốc nàng lên đi vào phòng, côn thịt nhanh chóng cương cứng, đi đường khiến cho quy đầu va đập vào tử cung.

Vừa ra xong khiến nàng có chút mệt nhưng là vương gia của nàng không mệt, lỗ lồn cũng từ từ chảy ra dâm thuỷ, bên dưới đường hai người đi qua đều để lại vệt nước, cánh cửa phòng khép lại còn tiếng rên rỉ vẫn vang vọng quanh hạ viện này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro