[NamTae] V's Day

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung nhón chân, nhẹ nhàng mở cửa bước vào phòng ngủ đã tắt đèn tối om. Cậu nín thở len lén bước đến chiếc giường màu xám, nơi bên dưới tấm chăn ấm áp có một người nằm ngủ, thở từng tiếng đều nhẹ. Cậu vén một góc chăn lên, giật mạnh con Ryan nhồi bông ra rồi thay thế bản thân vào chỗ của nó, ôm lấy thắt lưng Namjoon, vùi mặt vào lồng ngực ấm áp của leader, giở giọng nũng nịu: "Hyung~! Đừng có giả vờ ngủ nữa mà!"

Ai mà chẳng biết nếu anh ngủ thật thì sẽ phát ra âm thanh kinh thiên động địa tới chừng nào, giả bộ một chút cũng không giống.

"Sang đây làm gì?" Giọng Namjoon lạnh tanh, không có chút nào giống như mới vừa bị làm tỉnh giấc chiêm bao.

Trong đêm tối, anh có thể mờ ảo nhìn ra được đôi mắt đen lúng liếng đang giả vờ đáng thương nhìn mình của người trong ngực, thế nhưng cũng không vì thế mà siêu lòng. Namjoon đã quá quen thuộc với cái bộ dáng này của Taehyung rồi.

"Đi về ngủ đi!"

"Thôi mà hyung~! Em đã xin lỗi anh bao nhiêu lần rồi mà, cũng đã hứa từ nay không như vậy nữa rồi mà! Tha thứ cho em đi ~!" Cậu tiếp tục mặt dày nhõng nhẽo, cách này luôn thành công với tất cả các thành viên trong nhóm, đâu ai có thể chống lại được một Taehyung chân thành thế này, đúng không?

Quả nhiên chỉ thấy anh lớn chống tay ngồi dậy, mở cái đèn bàn nhỏ bên tủ đầu giường, thở dài nhìn thằng nhóc con gối cằm lên bụng mình, dùng ánh mắt cún con sáng lấp lánh nhìn anh.

"Vậy em nói đi, lỗi của em là gì?" Đảm bảo nhóc này vẫn chưa ý thức được hành vi của mình là gì đâu, nó xin lỗi vì thấy mình giận thôi.

"Thì...tại tuần trước em đã ngủ quên trong lúc làm tình với anh. Hại anh phải ra sớm, làm anh không thoải mái!"

Namjoon bất lực nhìn Taehyung, quả nhiên là vẫn chưa hiểu được vấn đề. Nhiều khi Namjoon không hiểu được trong đầu cậu chứa đựng những suy nghĩ và ý tưởng kì lạ gì nữa. Rõ ràng là một đứa thông minh, nhưng đôi khi hành động và lời nói phát ra lại chẳng khác gì một tên ngốc, ngốc hết thuốc chữa.

Namjoon chán nản búng một cái lên cái trán cao cao của cậu, trách: "Anh không có giận em chuyện đó, giận là giận em không biết tự lo cho mình. Chạy lịch trình mệt, về buồn ngủ thì cứ ngủ đi, đâu có ai ép em phải làm với anh đâu."

Hôm đó thấy thằng nhỏ đòi, anh cũng chiều vì nghĩ chắc nó muốn thoải mái một chút. Ai ngờ mình thì đang hì hục cày cuốc, không thấy phản ứng gì của đối phương, nhìn lại thì thấy mắt cậu nhắm nghiền làm cho Namjoon hoảng hốt một phen tưởng chuyện gì xảy ra, loay hoay hoang mang một hồi mới phát hiện thì ra Taehyung đã ngủ gật luôn vì quá mệt. Lúc đó phải nói Namjoon tức không chịu được, không phải giận thằng nhỏ bỏ mình và thằng nhỏ của mình ỉu xìu bơ vơ mà giận cậu cứng đầu cứng cổ không biết tự lượng sức.

"Tại...tại một tuần có một lần thôi nên là...!"

"Nên là bất chấp sức khỏe luôn hả? Một tuần một lần chứ có phải một năm một lần đâu! Nếu mà anh nói chuyện này với Jin hyung thì em đã tiêu tùng rồi biết chưa!"

"Vâng, em biết sai rồi!" Taehyung ỉu xìu trả lời, Jin hyung mà biết chuyện là dám cấm túc cậu cả tháng luôn chứ đùa. "Rồi hyung ơi, hôm nay em tỉnh táo lắm rồi!" Vừa nói vừa đưa đầu gối chạm nhẹ lên đũng quần ngủ mỏng manh của Namjoon, để tránh tình trạng như lần trước, hôm nay Taehyung tranh thủ ngủ đủ mấy giấc trên xe lúc di chuyển rồi, nên sẽ không có ngủ gật nữa đâu.

Namjoon còn biết nói gì nữa, chỉ có thể nhận mệnh.

"Vậy em tự làm đi!"

Taehyung chỉ chờ có thế, liền nhào lên gặm lấy môi Namjoon, tay cũng mạnh dạn thò vào quần anh, nắm lấy cậu nhỏ của Namjoon xoa nắn. Một thời gian không gặp, thật sự là có hơi nhớ nó.

Nhanh chóng cắt đứt nụ hôn vội vã để cởi cái áo ngủ của Namjoon ra, môi lưỡi lưu loát trượt xuống vùng ngực mê người của anh, thưởng thức ai khỏa ngực nho nhỏ một cách thích thú, thành công làm cho hơi thở của Namjoon trở nên hỗn loạn.

Cái thằng, bảo tự làm cái tự làm thật!

Giống như Jimin, Taehyung cũng rất bạo thế nhưng kiểu của cậu là thích gì thì làm nấy chứ không theo đuổi tình thú như sách vở, thế nên có đôi khi làm cho người ta trở tay không kịp, thống khổ vô cùng.

Chẳng hạn như lúc này đây, khi mà một phút trước cậu nhỏ của anh còn được bao bọc vuốt ve nhẹ nhàng bởi đôi tay mềm mại thon dài thì vài giây sau đó, chẳng biết bằng cách nào, Taehyung đã thay thế sự chăm sóc dịu nhẹ ấy bằng một nơi khác chặt chẽ và nóng bỏng đến phát điên. Mọi thứ diễn ra nhanh đến nỗi thậm chí Namjoon vẫn còn chưa chạm được vào người Taehyung nữa kìa.

"Em...muốn giết anh sao?" Namjoon giật mình ngồi dậy, nhìn cậu nhỏ vẫn còn chưa sẵn sàng của mình bị nuốt vào động bàn tơ, còn Taehyung thì vén cái vạt pijama của cậu lên cho đỡ vướng víu, nở nụ cười hình hộp nhìn anh đầy vô tội. Đến lúc này Namjoon mới phát hiện, Taehyung không có mặc quần mà đã chạy sang chỗ anh, thằng nhỏ của cậu đã cương cứng từ khi nào, còn rỉ ra vài giọt mật bóng bẩy, cảm giác bên trong của cái lỗ nhỏ đằng sau hoàn toàn mềm mại không có chút khô rát nào chứng tỏ đối phương có chuẩn bị mà đến.

Địch mạnh ta yếu, Namjoon chỉ có thể phản bội tổ quốc thân yêu mà trao thân cho giặc. Một tay nắm lấy vòng eo mảnh khảnh của Taehyung không để cậu nhấp quá nhanh, một tay còn lại nắm lấy bờ mông yêu kiều của cậu kéo sang một bên, ít nhất để cậu nhỏ của Namjoon có chút không gian và thời gian để 'thở'.

Và không hổ danh leader thượng thừa của Bangtan, chỉ vài phút sau, thứ chôn sâu trong cơ thể Taehyung đã hoàn toàn thích nghi và bành trướng, khiến cậu phải phát ra vài tiếng rên rỉ đầy ái muội.

"Hyung~ nó sâu quá!"

Áo Taehyung đã bung cúc, trượt xuống khỏi vai, từng giọt mồ hôi thấm mịn trên làn da màu mật khỏe mạnh. Namjoon nhẹ nhàng xoa nắn từng thớ thịt trên người cậu, ngón cái cẩn thận trêu chọc xoa lên đầu khất cương cứng không được chăm sóc kia, làm cậu tê dại từ ngọn tóc đến đầu ngón chân, cả người run rẩy.

Taehyung thích cảm giác chậm rãi cảm nhận từng tế bào mình được mở rộng, được đốt cháy nên tốc độ cũng theo đó mà rất từ tốn nhịp nhàng. Namjoon biết ý nên luôn chiều theo đứa em yêu dấu, thế nên là hai người làm lúc nào cũng lâu ơi là lâu.

"Hyung ơi, mệt quá!" Taehyung mệt lả cả người vì dùng sức quá nhiều, chân vì quỳ lâu để chống đỡ cơ thể với một tư thế mà tê cứng hết cả lên, thế mà cả hai vẫn chưa ai có dấu hiệu sắp tới đích cả. Cậu đổ ập người lên Namjoon mà thở, cậu nhỏ của Namjoon cũng thuận theo mà trượt ra ngoài, đứng vững trong không khí.

"Được rồi, khổ quá, nằm im đây!" Namjoon vừa nói vừa trở người đặt Taehyung nằm xuống giường, còn mình thì ngồi dậy tiếp tục thực hiện chuyện đang dang dở.

"Quả nhiên nằm dưới là thoải mái nhất!" Taehyung thở ra đầy thỏa mãn.

Namjoon cười nhéo nhẹ ngực cậu một cái làm Taehyung nhột đến giật bắn, nhìn anh bằng ánh mắt trách móc vì không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. Bên dưới bắt đầu nhịp tuần hoàn cũ, Namjoon cũng rất biết cách săn sóc mà vuốt ve cậu nhỏ của Taehyung làm cho cậu rên rỉ như một chú cún con được chủ nhân yêu chiều.

Taehyung kéo Namjoon xuống, trao cho nhau nụ hôn dài để tăng thêm kích thích, cậu bấu chặt lấy tấm lưng rộng lớn của Namjoon, để anh dùng đôi môi dày dặn nếm trải vị mồ hôi mằn mặn trên gương mặt mình.

Đôi mắt đong đầy nước của Taehyung mị đi khi Namjoon chọc trúng điểm sâu thẳm bên trong cơ thể cậu, cậu cắn nhẹ môi, thắt lưng hơi ưỡn lên đón nhận từng đợt khoái cảm tràn về.

"Đừng có làm cái vẻ mặt đó với anh, nó không có tác dụng gì đâu!" Namjoon trêu tức nhéo nhéo hai má cậu, để lại một tia đỏ ửng.

"Vẻ mặt...gì cơ?" Taehyung khó hiểu mơ màng nhìn anh. Người ta chỉ đang cảm nhận sự thoải mái của tình dục thôi mà.

"Thì cái vẻ mặt on stage này này, nó chỉ có tác dụng với fan của em mà thôi!" Cái vẻ mặt mơ màng đầy quyến rũ có thể thu hút mọi ánh nhìn ấy.

"Uhm, vậy sao, em không biết gì hết!" Taehyung rất thông minh, thế nên cậu sẽ không nói ra rằng cái vật nóng rực bên trong mình tự nhiên lại to hơn một vòng và nóng hơn rất nhiều đâu. Nếu mà nói ra, một là Namjoon sẽ nghỉ chơi với cậu, hai là cậu sẽ bị chơi tới chết, cái nào cũng không có lời nên thôi im lặng giả ngu là tốt nhất.

Cố dời đi lực chú ý của Namjoon bằng cách cắn nhẹ lên vành tai anh, điểm mẫn cảm mà khó khăn lắm cậu mới moi được từ chỗ Jin hyung. Namjoon hưởng thụ sự trêu chọc đó, bên dưới không ngừng chạm đến đích ngắm kia. Taehyung cuối cùng chịu không nổi sự sung sướng đó, buông súng đầu hàng.

"Em...em muốn ra." Nói xong liền bắn hết chất dịch trắng đục vào tay Namjoon. Cả người cậu mềm nhũn chìm vào đống chăn màn, ôm gối chờ Namjoon xong việc.

"Khi nào anh sắp ra thì nói em tiếng!"

Taehyung là đứa nhỏ ngoan, cậu sẽ không giống như mấy anh khác, ép buộc Namjoon phải ra sau khi mình đã thỏa mãn. Đối với cậu, ở trên giường thì cả hai đều phải thích thì mới gọi là làm tình, đối phương đã thỏa mãn mình thì mình cũng phải để cho họ sướng cùng mới đúng.

"Hyung, anh sắp xong chưa?" Taehyung bị chọc tới nỗi sắp có cảm giác lần hai luôn rồi, mà như vậy thì sáng mai sẽ hơi mệt nên thường cả hai chỉ làm có một lần thôi. Taehyung hết cách, chỉ có thể nhịn lại rồi kiên nhẫn chờ thêm một chút.

"Hyung ơi, em buồn ngủ quá, khi nào bắn thì gọi em dậy nha!" Vừa nãy mới vừa được dạy cho một bài học nên cậu quyết định mở miệng nói trước để khỏi bị giận dỗi nữa.

"Ai cái thằng nhóc này thiệt tình!" Namjoon cười khổ, khép chặt hai chân Taehyung lại để nó gác qua vai mình rồi đẩy nhanh tốc độ. Qua hơi thở và tiếng rên rỉ của Namjoon, Taehyung đoán được là anh cũng sắp đạt cao trào rồi.

"Hyung, bắn lên mặt em này!" Taehyung vội nói khi thấy Namjoon rút cậu nhỏ ra khỏi hậu huyệt của mình.

Trong cơn mê loạn, Namjoon cũng không kiểm soát được mà nghe lời Taehyung bắn hết lên mặt cậu. Dung dịch trắng đục chảy dài, thấm cả lên hàng mi dài của Taehyung.

Đến khi lấy lại hồn rồi, thì đã thấy Taehyung đang trây trét hết mớ dịch đó ra khắp mặt cậu. Namjoon định mắng cậu vì lại học theo mấy cái trò dơ bẩn trên video người lớn trên mạng thì Taehyung nói một câu làm anh muốn ngả ngửa.

"Em nghe nói tinh dịch đắp lên mặt là tốt cho da lắm, nhưng mà mùi hơi dị!"

Namjoon ngã phịch xuống giường, mệt chẳng buồn nói nữa.

Đúng là Kim Taehyung, trong đầu lúc nào cũng chứa toàn suy nghĩ quái dị.

____________

Viết xong mệt hết cả người! 

Tớ đi dưỡng sức và chuẩn bị tinh thần cho chap sau đây! Chẳng biết viết tới bao giờ mới xong cái bộ này nữa! ><

Mọi người ngủ ngon :> 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro