-- Sinh nhật tồi tệ nhất (2/2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Happy birthday to you, happy birthday to you! Happy birthday dear Chenle! Happy birthday to you!!"

BỤP

"Má ơi Jaemin." Jeno đẩy thằng bạn một cái. "Tiếng đèn flash máy ảnh của mày to quá đấy."

"Tao biết, cái máy ảnh này mới nên tao chưa lần mò cái chức năng đó được."

"Cắt bánh đi!" Kun nói, chỉ vào chiếc bánh cao hơn 60cm bằng bông lan sô-cô-la, kem vani và kẹo bông rải phía trên mà bất kể đứa trẻ nào cũng mê. Cái bánh này chính là hiện thân của bệnh tiểu đường.

Chenle cố nặn ra một nụ cười. Cậu chắp tay lại và ước. Cậu thổi nến và mọi người cùng reo vang. Kun ở đây, Taeyong, Ten, Johnny, Lucas, Jungwoo, Yuta và Sicheng cũng ở đây. Mark cùng Donghyuck và những người bạn của hai đứa cũng ở đây. Chenle biết họ đã tốn hàng giờ để biến quán cà phê của Taeil thành bữa tiệc sinh nhật hoàn hảo cho mình. Mọi người thậm chí còn cố gắng trang trí bằng những nhân vật anime Bảy Viên Ngọc Rồng và Pokemon mà cậu yêu thích. Kun nhìn cậu em họ âu yếm. Cậu biết anh họ mình đã rất cố gắng để khiến mình được vui vẻ.

Vì vậy, cậu cảm thấy rất biết ơn và luôn cố gắng để mỉm cười.

"Doyoung với Jaehyun đâu rồi anh?" Ten hỏi Taeyong.

"Kun nhờ hai đứa nó đi lấy hộ quà sinh nhật của cậu ấy."

"Ôi. Cảm ơn các anh." Chenle giơ chiếc áo phông hình chuột Micky to đùng mà Yuta và Sicheng tặng cho mình lên.

"Không có gì. Để kỷ niệm lần đầu tiên chúng ta gặp nhau ấy mà." Yuta ngượng ngùng cười.

"Ồ. Đúng rồi." Chenle cười tươi. "Hồi đó vui mà, đúng không?"

"Hẳn rồi." Sicheng cũng cười đau đớn. "Đừng dính vào rắc rối nữa nhé nhóc."

"Em có bao giờ thế đâu?"

"Đừng nói gì cả." Sicheng bịt tay lên miệng Yuta.

"Tới lượt tụi anh!" Renjun chen lên trước, đẩy Yuta và Sicheng qua một bên. "Bọn anh tốn nhiều công sức cho món quà này lắm đấy."

"Có một thôi à?"

"Chenle." Johnny vỗ lên vai cậu, nghiêm mặt lại.

"Em đùa thôi mà." Chenle phì cười. "Em thích quà cả tất cả mọi người." Cậu mở lớp giấy màu nâu bọc món quà ra. Đó là một cuốn sách được trang trí bằng nhũ lấp lánh. Trên bìa có những hình vẽ mang thương hiệu đặc trưng của Renjun và tên của Chenle được viết bằng nhũ vàng rất lớn ở phía trên.

"Đây là một cuốn nhật ký hành trình tình bạn." Renjun hớn hở. "Bọn anh ghép hết kỷ niệm của chúng ta vào trong này đó."

"Ảnh là anh chụp hết đó nha." Jaemin mỉm cười.

"Jeno với anh viết lại những kỷ niệm trong đó cả đó nha." Mark nói.

"Anh cũng muốn giúp nhưng chúng nó chỉ cho anh làm mỗi phần bọc quà thôi." Donghyuck bĩu môi.

"Vì cho mày sờ vào thì mày vẽ bậy lên từng trang mất." Renjun đảo mắt.

"Ý mày là sao?"

"Các anh." Giọng Chenle nghẹn lại. "Tuyệt quá."

"Nhìn nè! Cái này là lần anh Taeil chuẩn bị cho một đám cưới tổ chức ở tiệm nên bọn mày đến giúp nè!"

"Còn đây là lần bọn mình xem A Star is Born với nhau." Jeno chỉ vào một tấm ảnh khác.

"Nhớ lần bọn mình ngẫu hứng đi chơi trên chiếc Volkswagen của anh Mark không?" Renjun khúc khích.

"Chiếc Volkswagen của ai cơ?" Johnny lườm Mark, người rất tiện thể 'quên mất' chuyện về chiếc xe.

"Ừm... ôi xem lần bọn mình đi dự tiệc Halloween của Lisa này!!" Mark né Johnny để quay về hướng đối diện.

Sáu người cùng chụm đầu vào quyển sách, vừa nói vừa cười khi xem lại những kỷ niệm đã trải qua cùng nhau. Ngón tay của Chenle cẩn thận lật giở từng trang, miệng cậu vừa khóc vừa cười.

"Chenle?" Mark nhẹ nhàng gọi.

"Em..." Chenle sụt sịt, nước mắt chảy xuống gò má. "Cảm ơn các anh rất nhiều. Em chưa bao giờ có bạn bè từ thời thơ ấu. Ông cứ chuyển em hết từ trường này sang trường khác nên em không bao giờ chơi được cùng ai lâu cả. Các anh là những người bạn thực sự đầu tiên của em. Cảm ơn các anh rất nhiều. Cảm ơn vì đã cho em một mái nhà."

Renjun cũng lau nước mắt của mình rồi kéo Chenle lại ôm. Sáu người cùng ôm nhau, thì thầm an ủi trong khi siết chặt lấy cậu nhóc đang đón tuổi mới vào giữa. Đột nhiên, Mark cảm thấy một vòng tay lạ lẫm quanh eo mình, nhìn lên thì thấy Lucas đang ôm cả bọn.

"Khoảnh khắc này tuyệt vời quá đi." Lucas sụt sịt.

"Ờm... Lucas? Anh có thuộc nhóm bọn em đâu."

"Tuổi trẻ mới đẹp làm sao. Đây chính là lúc có được tình bạn vĩnh cửu đấy." Anh lại hít hít mũi, chùi thứ gì đó ở khóe mắt. "Ôm nhau tiếp đi nào."

"Này lôi bạn trai của mày về đi được không?" Ten nhìn Jungwoo còn đang bận liếm kem của bánh ga-tô dính trên ngón tay mình.

"Tại sao? Em thích phá đám mà."

"Xin lỗi mọi người!" Tất cả quay lại và thấy Jaehyun cùng Doyoung đang đi vào quán, há mồm thở hồng hộc. "Bọn em chưa muộn chứ hả?"

"Hai đứa đi đâu về thế? Bọn anh cắt bánh rồi." Taeyong hỏi.

"Xin lỗi nhưng tại Kun không có nói quà của anh ý bị kẹt lại ở chỗ nhập cảnh." Jaehyun vừa thở vừa nói. "Chenle, chúc mừng sinh nhật nha."

"Jisung!!!!" Chenle reo ầm lên rồi chạy nhào vào trong vòng tay của cậu bạn thân. Jisung cười, miệng ngoác đến mang tai khi nhấc Chenle lên khỏi mặt đất. "Cậu làm gì ở đây thế?! Tớ tưởng ngày mai cậu mới rời Ý để về đây!"

"Tớ xin anh Taeil cho bay về sớm. Tớ thề tớ đã có thể kịp giờ nếu như bên nhập cảnh không vẽ chuyện với đống phô-mai anh Taeil cố tha về nhà."

"10 cân phô-mai luôn đấy mà họ cứ cố kiểm tra. Trong khi bà cô đằng sau anh mang cả con gà sống kẹp nách mà họ cho qua luôn." Taeyong càu nhàu trong khi kéo vali vào trong quán.

"Tại vì đấy là con gà giúp bà ý chữa trầm cảm mà anh." Jisung thở dài.

"Tốt thôi. Lần sau anh sẽ bảo chỗ phô-mai của anh là để chữa trầm cảm. Nghe thế có được không?"

"Để em giúp anh cất đồ." Donghyuck nói, với tay đỡ lấy chiếc vali.

"Em nữa." Jaemin và Jeno gật đầu.

"À chúng ta vẫn còn đồ ăn ở trong bếp đấy. Đi lấy đi." Ten ra dấu, nháy mắt và kéo tay Taeyong và Johnny.

"À ừ đúng rồi. Đi thôi Lucas, đi nào Jungwoo."

"Tới ngay đây." Jungwoo khoác tay Lucas và kéo cậu đi.

"Kun!" Sicheng thì thào lớn tiếng. "Đi thôi!"

"Anh tới ngay đây." Kun trả lời, mắt vẫn không rời khỏi Chenle và Jisung. Yuta chỉ lắc đầu rồi tóm lấy cổ tay Kun mà kéo vào trong bếp.

"Tớ xin lỗi." Jisung nói khi mọi người đã rời đi, để hai đứa lại một mình. "Tớ nên ở đây vào sinh nhật cậu."

"Nhưng giờ cậu đang ở đây rồi mà." Chenle mỉm cười trong khi vuốt má Jisung, lần này là một nụ cười đúng nghĩa. "Chưa qua sinh nhật của tớ đâu."

"Tớ có quà cho cậu từ Ý này." Jisung lấy ra một gói nhỏ màu nâu từ trong túi áo. "Đây là một cái móc khóa ở Rome, có hình giống như Đấu trường La Mã."

"Xinh quá." Chenle cầu lấy món quà nhỏ. "Nhưng thật lòng thì đây không phải là món quà tớ muốn. Món quà tớ muốn là cậu về nhà cơ."

Jisung hôn lên trán Chenle. "Chúc mừng sinh nhật Chenle."

Chenle nhón chân lên để chạm vào môi Jisung. Ngón tay hai đứa quấn lấy nhau trong khi trao cho nhau một nụ hôn. Chenle vòng tay qua ôm cổ Jisung, thở phào vui sướng.

Có lẽ cậu đã làm vô số điều ngu ngốc, mạo hiểm và phạm pháp, nhưng phải lòng Jisung là điều tuyệt nhất mà cậu đã từng làm.

BỤP

"Ối cha mẹ ơi Na Jaemin!" Giọng kêu cả của Donghyuck vang lên từ trong bếp.

"Xin lỗi nha!"

Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro