c3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3: # Người phạm vào sai lầm đơn giản như thế tuyệt đối không phải ta #
Edit: Tiểu Tà
Beta: Dandyshin
Lam Chỉ có bố trí người bên trong, độ tinh khiết linh lực của hết thảy nhân vật trọng yếu tự nhiên là bị hắn dùng tỉ lệ phần trăm tính toán. Nói thí dụ như, Lam Chỉ linh khí độ tinh khiết là 92%, Trì Túc là 83%, Nhược đệ tử Bạch Phong Dương là 81%, Trì Thủy Hâm là 54%.
Còn độ tinh khiết linh khí của tử ngựa đực?
# ha ha #
# phí lời #
# chuyện tốt trên thế giới này toàn bộ đều ở trên người y #
Trên thực tế, trong thế giới này không có máy đo linh khí chính xác. Tinh thạch đo được độ tinh khiết linh khí, cũng chỉ có thể là đo đại khái, tương đối chủ quan, không thể làm căn cứ tin cậy.
Cho nên, còn có vòng kế tiếp.
Sau nửa canh giờ, kết quả tinh thạch đo được rốt cục nêu ra.
Một lượt nghiệm thí này, đánh rớt mấy trăm người.
Mấy trăm người: …
Lam Chỉ: …
Mấy trăm người: Tác giả chết tiệt, chúng ta mất thời gian mấy tháng đi tới Bắc Hành Phái, đứng chờ giữa trưa, lại mất thời gian mấy tháng chạy trở về —— ngươi có nghĩ tới cảm thụ của chúng ta không?
Lam Chỉ: Không…
Mấy trăm người: … Chúng ta có thể đánh ngươi rồi mới trở về được không?
Lam Chỉ: …
Mẹ kiếp hắn vừa mới viết xong đại cương, còn chưa có bắt đầu viết văn thì đã bị ném vào đây này!
Những chi tiết này còn chưa bắt đầu cân nhắc!
Mấy trăm người bị yên lặng mà quét rụng, tự nhiên một câu nói cũng không dám nói lung tung.
Tràng tu luyện rộng lớn lập tức vắng đi không ít.
Lam Chỉ: Cho các ngươi niệm bài thơ đi.
Các ngươi lặng lẽ đi, cũng như các ngươi lặng lẽ đến, các ngươi vĩnh viễn chỉ là bối cảnh, phụ trợ cho phong thái của nam chủ.
Tiếp đó là thi vòng hai.
Độ tinh khiết linh khí là biểu hiện tối trọng yếu, người tu luyện phải có năng lực khống chế linh khí. Linh khí càng tinh khiết càng dễ dàng khống chế, càng vẩn đục thì lại càng khó điều động. Có người tu luyện trải qua nhiều năm khắc khổ luyện tập, nắm giữ linh khí xuất thần nhập hóa, có thể bù đắp linh khí không tinh khiết bẩm sinh. Cho nên nói, muốn đắc đạo, ưu thế bẩm sinh mặc dù trọng yếu, cần cù bù ngốc nghếch cũng có khả năng.
Đương nhiên, trong thế giới này, ngoại trừ đạo tu, còn có ma tu cùng yêu tu, phương pháp tu luyện cũng không giống nhau.
Thi vòng hai, nhằm kiểm tra người tu luyện có năng lực nắm giữ linh khí hay không.
Bản thân Trì Thủy Hâm là một trong ba mươi đệ từ dưới trướng của Lam Chỉ, giờ khắc này nàng đứng ở bên cạnh Lam Chỉ, nói nhỏ: “Lam sư huynh chọn được hai người nào rồi?”
Lam Chỉ bí hiểm nói: “Hiện nói còn quá sớm.”
Nội định đã có, tạm thời không tiết lộ cho truyền thông, đặc biệt là truyền thông bát quái.
*nội định: quyết định nội bộ
Năm mươi hai người tụ tập đến trước tràng tu luyện, đồng loạt ngẩng đầu nhìn bọn họ, ngưỡng mộ tinh anh Bắc Hành Phái không thôi.
Lam Chỉ mặt như một khối bạch bản: “Bắt đầu.”
Mọi người xếp hàng ngang, mỗi người trong tay cầm một khối thủy tinh, mặt ngoài đã bị san bằng. Việc bọn họ cần phải làm là trong vòng một canh giờ, dùng linh lực đem khóa trình đạo tu cơ bản <Khí quyết> khắc ở phía trên. <Khí quyết> tổng cộng có 121 ký tự, phải khắc hết ở trên, mà chữ viết có thể thấy rõ ràng, như vậy mới nói năng lực khống chế linh khí thuộc loại thượng thừa.
Mọi người im lặng khắc chữ, một canh giờ thực quá dài, mấy người Lam Chỉ cũng bắt đầu tĩnh tọa tiến vào trạng thái tu luyện. Cuối cùng, một tiếng gõ thanh thúy vang lên, thời gian đã hết, đệ tử mặc hoàng y lập tức tiến lên thống kê kết quả.
Lam Chỉ liếc nhìn Thiện đệ tử Tề Mạch Nhiên, người kia từ từ đứng lên, đem hai tay chắp phía sau lưng, hắng giọng, bắt đầu ngữ trọng tâm trường*.
*ngữ trọng tâm trường: lời nói thấm thía
Tề Mạch Nhiên linh khí độ tinh khiết chỉ có 74%, mặc dù có thể lăn lộn đến Bắc Hành Phái xếp vị trí thứ hai, chủ yếu là bởi vì hắn có năng lực giao tiếp khéo léo.
Chuyện hắn làm, là chuyện Lam Chỉ không muốn làm.
Có sự tồn tại của hắn, Lam Chỉ mới có thể chuyên tâm tu luyện, sau đó đem hắn dẫm nát dưới chân.
Tề Mạch Nhiên quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người, miệng lưỡi lưu loát, thao thao bất tuyệt giới thiệu từ lịch sử cho đến bí quyết tu luyện của Bắc Hành Phái, nói gần nửa canh giờ, mãi đến tận Lam Chỉ ra hiệu cho hắn đã có kết quả vòng hai mới im miệng.
Năm mươi hai người “Ba ba ba” nhiệt tình vỗ tay.
Tề Mạch Nhiên ở vị trí này, cho dù nói đại tiện đều sẽ có người vỗ tay.
Ánh mắt Lam Chỉ hữu ý vô ý đảo qua Giản Thương, lại đột nhiên phát hiện y đang nhìn mình, lập tức lông mày run lên, khuôn mặt lạnh băng suýt chút nữa hold không được.
Thiếu niên mi mục như họa, đáy mắt lạnh lẽo, ngũ quan rõ ràng băng lãnh, nhưng mỉm cười lại khiến người ta có cảm giác như mộc xuân phong.
Y nhìn Lam Chỉ nhẹ nhàng vuốt cằm.
Lam Chỉ: …
“Lam sư huynh, nên quyết định bố trí các đệ tử mới.” Tiểu Hồng Hoa nhiệt tình đẩy đẩy cánh tay Lam Chỉ, cắt ngang hắn cùng một thiếu niên không biết tên phía dưới đối mặt, không hề hay biết ánh mắt của mình dính vào trên người tử ngựa đực không dứt ra được, “Vậy là ai?”
Lam Chỉ mặt không thay đổi tiếp nhận danh sách, đưa mắt nhìn thân ảnh thon dài của Giản Thương cùng năm mươi hai người rời đi tràng tu luyện, đem lực chú ý thu hồi lại.
Sau đó là màn kịch quan trọng, tứ đại đệ tử nội chiến.
Bọn họ xem tư liệu tính danh, thân phận cùng thành tích nghiệm thí trên tay từng đệ tử, muốn người nào, liền đem tên người nọ gọi ra. Nếu là người chỉ có hắn muốn, đệ tử đó có thế đứng dưới trướng của hắn. Nếu là đệ tử tất cả mọi người đều muốn, tứ đại đệ tử sẽ rơi vào trạng thái nội chiến.
Lam Chỉ năm nay chỉ cần hai người, tất cả mọi người vô cùng ăn ý né qua hai người có thành tích tốt nhất. Nếu cùng Lam Chỉ đánh chính diện, một năm kế tiếp bọn họ sẽ không có ngày nào sống dễ chịu.
Lam Chỉ cấp tốc đem danh sách xem lướt qua một lần, đột nhiên có chút lúng túng.
Giản Thương là giả mạo thân phận một người đệ tử khác tới, nói cách khác, hắn đang dùng danh tự của người đó.
Vấn đề là, Lam Chỉ không có viết bên trong đại cương người đệ tử kia tên gì.
Nói cách khác, hắn không biết trong danh sách này ai là Giản Thương.
Hiện tại, mỗi đệ tử đều ở đem người mình muốn bỏ qua. Nếu hắn một vòng này không có gọi Giản Thương ra, Giản Thương sẽ về tay người khác.
# phạm vào sai lầm đơn giản như vậy tuyệt đối không phải ta #
Lam Chỉ đỡ trán, da mặt trắng nõn hơi nóng lên.
Nhược đệ tử Bạch Phong Dương nói: “Lam sư huynh?”
Lam Chỉ lần thứ hai cấp tốc ước định thành tích trong danh sách một chút. Giản Thương bây giờ linh khí độ tinh khiết của hẳn là thượng thừa —— linh khí độ tinh khiết thượng thừa tổng cộng có sáu người —— dựa theo năng lực Giản Thương bây giờ, đối với năng lực khống chế linh khí hẳn là còn chưa tốt —— cho nên hắn hẳn là hoàn thành khoảng 80 tự đến 100 tự —— người như vậy còn bốn người.
Bạch Phong Dương: “Lam sư huynh?”
Lam Chỉ: “…”
Lam Chỉ chỉ vào bốn cái tên trong danh sách, mặt lạnh hướng một đệ tử mặc hoàng y dặn dò: “Gọi bốn người này đến.”
Mọi người: “…”
Lam Chỉ hàn băng trên mặt không thay đổi.
Lão tử muốn lạm dụng chức quyền ngươi có thể làm gì.
Lão tử là quan lớn đè chết người ngươi có thể làm gì.
Các ngươi không phục có thể làm gì?
Ha ha.
Bốn người bị dẫn tới , Giản Thương cũng ở trong đó, trên mặt vẫn cứ mang theo nụ cười ôn hòa không đổi.
Bạch Phong Dương một mặt lấy lòng nhìn Lam Chỉ: “Lam sư huynh, ngươi muốn người nào?”
Lam Chỉ ở trong lòng hừ khẽ.
Bạch Phong Dương ngươi gấp cái rắm.
Lão tử biết ngươi nhìn trúng Giản Thương, bởi vì ngươi căn bản là biết y phẫn trư ăn hổ.
Hiện tại lôi kéo một chút.
Phần đầu đại cương, Giản Thương quả thật theo Bạch Phong Dương. Nguyên nhân là Bạch Phong Dương ngày trước xuống núi truy kích một ma tu, đuổi tới mấy chục dặm ngoài thành trấn.
Bắc Bộ đại lục là thiên hạ của đạo tu, ma tu ở đây hiện thân, tất nhiên có vấn đề. Ma tu cùng Bạch Phong Dương triền đấu, hai người đều bị thương. Sau đó, thời điểm Bạch Phong Dương trốn ở trong rừng cây, nhìn thấy Giản Thương đến, dùng linh lực của mình chữa khỏi cho ma tu kia —— tự nhiên là nữ tử tuyệt mỹ. Ma tu thán phục với linh lực độ tinh khiết của Giản Thương, biết được y muốn đi Bắc Hành Phái, liền đưa y nhẫn không gian, có thể che giấu năng lực của mình, để tránh khỏi người ghen tỵ, đưa tới tai họa giết người.
Cho nên, Bạch Phong Dương vừa bắt đầu liền coi trọng Giản Thương, cũng biết rõ tên của y, liều mạng đưa y cướp tới dưới trướng mình.
# khiến cho người ta muốn đem gã bóp chết dưới giếng nước sâu #
Bất quá, đấy là bên trong đại cương.
Hiện tại, đấng tạo hóa chủ trì thiên hạ, Bạch Thâm Thủy Tỉnh* chỉ có thể đứng ở bên.
*Bạch Thâm Thủy Tỉnh: ý nói là bạn Bạch có dụng ý sâu như giếng nước
Lam Chỉ nhẹ nhàng từ chỗ ngồi bay đến, một mạt lam nhạt trên không trung bay qua, vạt áo dài phiêu phiêu lay động , chậm rãi ở bên bốn người hạ xuống.
Mọi người: …
Lam Chỉ đứng ở phía sau bốn người, giả ý đem thành tích bốn người bọn họ đọc một chút, trầm ngâm một lúc, sau đó chỉ vào Giản Thương nói: “Người này, ta muốn .”
Mọi người: “…”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#danmei