VI. Ninh đi công tác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương đi công tác là việc thường ngày nhưng Ninh đi công tác là chuyện hiếm khi.

Kể từ lúc Ninh làm văn phòng đến giờ số lần Ninh đi công tác chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mỗi lần đi như vậy từ 6 đến 8 ngày, đi còn lâu còn hơn Dương chạy đám cưới ở trong miền Nam. Đợt công tác này có cả sếp cấp cao nên trước khi đi mấy hôm Ninh phải chuẩn bị chu đáo các loại giấy tờ, sổ sách, gần như là lead cả team cho chuyến đi lần này.

Sáng tinh mơ, Dương bị thức giấc bởi tiếng chén bát va lạch cạch ngoài phòng bếp, thì ra là Ninh đang vội nấu mì ăn để kịp ra sân bay.

"Anh ngồi đó để em nấu cho nhanh"

Dương mang dép lót bông, gãi bụng xoạt xoạt từ phòng ngủ đi ra, cầm lấy cái vá trên tay Ninh, cho hắn ra ghế ngồi đợi ăn thôi.

"Dậy sớm thế elm?" Ninh mò tay vào bụng sữa Dương xoa xoa, dí đầu hôn em iu một cái.

Dương mới ngủ dậy, mắt còn đang nheo nheo, giọng mềm xèo: "Có con chuột trong bếp, phải ra bắt nó lại"

Ôm ấp một lúc rồi Ninh đi thay quần áo, bộ đồ tây Dương ủi tối qua treo trong phòng thay đồ vẫn còn có chút mùi nước xả vải. Mỗi lần có dịp quan trọng chẳng cần Ninh bảo Dương đều chọn quần áo cho Ninh trước sau đó ủi phẳng, đến giờ chỉ cần mặc vào là xong. Đồng hồ phụ kiện cũng được chọn sẵn hai ba cái, Ninh thích cái nào thì đeo cái đó.

Mùi mì thơm ngào ngạt khắp nhà, Ninh thay đồ xong đã thấy một bàn đồ ăn sáng thịnh soạn: mì trứng trần, thịt sườn ngày hôm qua và một cốc sữa đậu nóng hổi vừa ra lò.

"Ngon thế" Ninh tròn mắt nhìn một bàn đồ ăn hấp dẫn, lòng đen to lay láy lại còn long lanh y như cục trân châu trong milo dầm mà Dương ăn hôm nọ ở Sài Gòn.

Dương ngồi xuống đối diện nhìn Ninh ăn, có vậy mà cũng cảm thấy vui.

Trước khi đi đương nhiên không thể thiếu tiết mục tình chàng ý thiếp, bởi vì hiếm khi Ninh đi công tác lâu như vậy nên Dương buồn, Ninh đi tới đâu Dương ôm theo tới đó, y hệt như gấu Koala.

"Đừng đi được không?"

"Nhớ chết đi được ấy"

"Khi nào về nhớ mua quà cho em nha"

Ninh ôm hôn Dương lần cuối, bịn rịn chia tay ở tầng hầm bãi đỗ xe, nhìn chiếc xe khuất dần trong tầm mắt, Dương sắp khóc đến nơi.

...

Ngày đầu tiên trôi qua cũng bình thường, Dương rảnh rỗi nên làm gì cũng báo cáo cho chồng iu, còn Ninh thì bận rộn, hầu như chỉ rep vài tin nhắn, đến tối muộn thì nhắn được mấy câu sau đó lăn ra ngủ.

9h30

Lỗi: [a đi tới nơi chưa?]

Lỗi: [tới rồi thì thả tym nhaa]

10h10

Babe đã bày tỏ cảm xúc ❤️

10h20

Lỗi: [hình ảnh]

Lỗi: [mấy bé cây xanh tốt ghê]

Lỗi: [bỏ k chăm vậy mà vẫn sống]

11h

Lỗi: [hình ảnh]

Lỗi: [cử trà sữa đầu tiên]

Lỗi: [và cơm suờnnn]

Lỗi: [tiền ship đắt vl ấy, hơn cả tiền ts]

Lỗi: [trưa ăn gì thé Nink?]

11h45

Babe: [ăn than]

Babe: [vừa đi khảo sát trong mỏ ra]

Babe: [phải gọi là ăn vô tư]

Lỗi: [:)))]

Lỗi: [sướng nhá]

Lỗi: [ăn đồ đắt tiền còn gì]

13h

Lỗi: [mẹ vừa bảo nhớ zai út này]

Lỗi: [zai út đi chưa đc 1 ngày mẹ đã than nhớ r]

Lỗi: [Hình ảnh]

Lỗi: [xin của mẹ đc giỏ đồ ăn vặt 😗]

Lỗi: [Hình ảnh]

Lỗi: [Shu béo vl]

16h

Lỗi: [miss...]

Lỗi: [nhà yên ắng quá k quen]

18h30

Babe: [a cũng nhớ e mò]

Babe: [ở nhà chán thì về mẹ chơi đi]

Lỗi: [bố mẹ e đi du lịch gòi]

Lỗi: [hiuhiu]

Lỗi: [nói chứ lát qua nhà a ăn cơm này, mẹ làm ốc chúi đậu cho em đó]

Lỗi: [anh rể còn mua quá trời dưa]

21h

Lỗi: [e buồn nôn quá..]

Lỗi: [nãy ăn cả quả dưa, giờ k tiêu đc]

22h

Babe: [e sao r?]

Babe: [còn buồn nôn k?]

Babe: [nay bận quá k nhắn tin với e đc, mà anh đọc qua hết tin nhắn của e rồi, k bỏ sót cái nào đâu nên e yên tăm😚]

Babe: [nếu khó chịu thì phải gọi cho a ngay]

Babe: [a đi ngủ đây, bai em iu]

23h

Lỗi: [đỡ hơn rùi ạ]

Lỗi: [Ninh ngủ ngon]

Lỗi: [nhớ đừng có uống nhiều quá đó]

...

Ngày thứ 2 và những ngày sau đó

8h

Lỗi: [ngủ dậy thấy chỗ trống kế bên tự dưng thấy nhớ ai đó]

Lỗi: [nay xuống văn phòng chơi với các chị😗]

Lỗi: [outfit ngày lười]

Lỗi: [hình ảnh]

9h30

Babe: [hình ảnh]

Babe: [giờ mới đc ăn sáng]

Babe: [k hợp khẩu vị lắm]

Lỗi: [hôm nọ e soạn cho cái áo mới, a mặc ch đấy]

Babe: [à cái đấy để chiều nay mặc đi gặp khách hàng]

Babe: [áo đẹp:))]

Lỗi: [tất nhiên, tôi lựa cho bác mà]

13h

Lỗi:

Lỗi: [nắng dã man con ngan]

Babe: [èo ơi má sắp rớt ra r kìa, lấy cái rổ hứng vào]

Lỗi: [má đâu ra]

Lỗi: [k hề có má]

Babe: [gắp vội đc 1 kí]

Lỗi: [🙂]

Babe: [mà Dương đi đâu thé?]

Lỗi: [Dương đi làm việc]

Lỗi: [ăn nằm chảy thây ở nhà mấy hôm ròi, phải đi làm kiếm tiền để nuôi gia đình chứ]

Babe: [đáng iu kkkk]

Babe: [a đang đi golf, tí chụp ảnh gửi e xem]

Babe: [view quá đỉnh]

14h

Babe: [gọi a là gì 😤]


Lỗi: [ông xạ😳]

Babe: [gọi to lên tôi hổng có nghe]

Lỗi: [Ông xã]

Babe: [to lên chút nữa]

Lỗi: [🙂]

Lỗi: [bớt bớt]

Lỗi: [a coi phim hơi nhiều r đó]

...

Mấy ngày đầu bận tối mặt nhưng những ngày sau thì khối lượng công việc ít hơn nên Ninh có nhiều thời gian face time cho Dương không thôi thì Dương buồn đến chết mất.

Ninh quay phòng ngủ cho Dương xem, review cái nhà vệ sinh, kể cho Dương nghe mấy ngày đi khảo sát trong mỏ than và xưởng vật tư có gì, mặc dù Dương nghe không hiểu gì nhưng Dương cảm thấy chồng của mình ngầu ghê...

Gần 1 tuần trôi qua Dương vẫn chưa quen việc ngủ một mình một giường, gấu bông phải tấn ở xung quanh mới cảm thấy an toàn.

Cây thông noel ship đến nhà sớm hẳn 1 tháng, Dương mua đồ về tự trang trí cây thông, tự chơi một mình rất ngoan.

Lỗi: [về thoy]

Lỗi:                             

Lỗi: [nhà cửa tươm tất đợi iu xạ về]

Babe: [ôi bị nhớ nhà ấy]

Babe: [ebe khoé tay thé, về cho thơm mín]

Chiều ngày thứ 7 Ninh về, Dương mang sẵn một đôi dép lông để ở cửa, đếm từng giây từng phút cho tới khi bên ngoài truyền đến tiếng tít tít bấm mật khẩu. Cánh cửa mở ra,  Ninh nghe thấy tiếng ai đó kêu lên rồi nhào vào ôm chặt mình không buông.

"Ninh vèee!"

Dương ôm Ninh chặt ơi là chặt, vùi đầu vào vai Ninh ngửi thấy mùi hương quen thuộc. Đi có mấy ngày mà trông gầy đi hẳn rồi này...

"Ôi tên em bé này từ đâu ra thế này?" Ninh mỉm cười oánh bép bép vào mông Dương, hôn chụt chụt lên mặt Dương cho đến khi má trái của Dương dính đầy nước miếng. Dương bĩu môi làm nũng, Ninh đầu hàng, đẩy vali qua một bên, ôm Dương vào ghế sofa tâm sự mỏng.

30 phút sau Ninh mới đổi giày tây thành dép lông, mang vali vào phòng khách unbox quà cho em iu.

Dương cuối cùng cũng hiểu cảm giác những lần Ninh đợi mình đi công tác về, vừa vui vừa mong chờ, nụ cười hạnh phúc không khỏi hiện lên trên môi. Chả trách sao mỗi lần đi là mỗi lần Ninh bám người.

Tối nay Dương lại có bạn cùng phòng trở lại rồi. Tung hoa, tung hoa!!

...

Góc delulu 2 chả face time 😋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro