CHAP 1: KHÔNG THỂ VỀ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Xào xạc xào xạc" cơn gió mạnh mẽ cuốn theo các chiếc lá cành cây, từng hồi liên tục, cơn gió ngày càng mạnh dần, xung quanh nó bắt đầu tỏa ra một luồng khí khó chịu, tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn..và bây giờ nó đã hình thành một cơn bão, sẵn sàng cuốn trôi mọi thứ....Tại làng Lá, mọi người đang tất bật chuẩn bị chiến dịch kháng bão, các trường học, cửa hàng, nhiệm vụ đều bị đình trệ, trong những ngày này mọi người không được phép rời khỏi hay vào làng, họ phải chuẩn bị một nguồn dự trữ lớn thức ăn, vì theo nguồn tin dự báo, cơn bão sẽ kéo dài một, thậm chí là hai tháng...Hiện tại, anh và cô đang vội vã quay về làng, thông qua Byakugan, anh có thể thấy một điều tồi tệ sắp xảy ra. Đột nhiên từ đằng xa có thứ gì lao đến...

- TENTEN!!!

- Ok!

"p h ụ t" con chim lao vào cuộn ấn thư, một dòng chữ hiện lên...

"Neji, Tenten, bão sắp đến, tạm thời hai ngươi đừng về làng, có thể nó sẽ kéo dài 1-2 tháng, vì vậy thời gian này hai ngươi hãy tìm một nơi ở, khi nào bão tan, ta sẽ cho người đến gọi"

- Đừng về?? Vậy chúng ta sẽ ở đâu????

- Chịu!

Vì quá bất ngờ, nên họ chả biết đi đâu, tối đó cả hai đành ngủ tạm ở bìa rừng. Dưới ánh lửa bập bùng, loe lói trên nền đất lạnh, anh và cô ngồi cạnh nhau, khung cảnh thật yên tĩnh, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng cười đùa mang đầy tính chất trêu ghẹo..

- Hihi, Neji thua rồi nhé!

- Ăn gian, chơi xấu!

- Đâu, ai bỉu cậu không suy nghĩ mà trả lời! Đồ-ngốc!

- Cá chín rồi kìa! (Au: có người đánh trống lãng~)

- Ưm, ăn thôi!...Nóng nóng nóng!!

Nhìn thấy con người hấp ta hấp tấp, ham ăn vội uống kia, anh chàng mắt bạc không khỏi bật cười..

- Hứ! Cười cái gì?

Anh dùng một tay xoa đầu cô, bảo cô ngốc rồi nhấc con cá lên, gỡ từng miếng sau đó đút cô, chẳng mấy khi "tảng băng di động" lại quan tâm đến người khác, chụy nhà ta liền tranh thủ cơ hội xem cảm giác được "hầu hạ" là như thế nào, thế là cô nàng tóc nâu vui vẻ há miệng ra chờ thức ăn dâng lên, khi đã no nê, cả hai tựa lưng vào gốc cây ngắm cảnh đêm...

- Ne, Neji! Neji!

- ...

- Hừ! Suốt ngày, thiền với chả thiền!...*gương mặt nham hiểm*..*nói nhỏ* Để tớ giúp cậu đắt đạo nhé!

Nói rồi cô dùng tay bịt mũi anh lại, trong lòng thầm nghĩ chắc chắn anh sẽ chịu không nổi mà mở mắt ra, thế nhưng...đã nửa tiếng trôi qua mà vẫn vậy, nhìn anh chả có vẻ gì là mệt nhọc, cô gái tóc nâu có chút lo lắng..

"Chết rồi, có khi nào..." Cô hoảng hốt tay buông ra, lay mạnh anh với hi vọng anh sẽ tỉnh lại...kết quả chỉ là con số 0, đặt anh nằm xuống đôi đồng tử nâu cụp mắt lại, trên khóe mi đọng vài giọt nước mắt, giọng run run, cô nói..

- Xin lỗi cậu!

- Về việc gì?

- Tại tớ mà cậu...hở? *nhìn anh với vẻ ngạc nhiên=> tức giận, sát khí tỏa ra ngùn ngụt* Sao-cậu-dám???

Vâng, chụy bây giờ có thể nói là tỏa sáng như sao, cỏ cây gần đấy đều bốc khói, chúng né sang một bên để tránh khỏi áp lực, đôi mắt bọn thực vật long lanh lấp lánh nhìn Neji với vẻ thương hại, tất cả đều có chung một suy nghĩ "Chết chắc!" (Au: khúc này hơi bị hư cấu + nhân hóa). Còn Neji, vẫn là khuôn mặt điềm tĩnh không chút nao núng, anh nhanh chóng kéo cô xuống, gối đầu lên cánh tay, tay còn lại ôm ngang hông cô, rồi anh thản nhiên phán một câu..

- Đi ngủ!

Dứt lời, anh nhắm tịt hai mắt lại, đôi môi vẽ lên một nụ cười. Về Tenten, cô khá bất ngờ khi thấy thái độ của anh, sát khí giờ đã biến mất, thay vào đó là vài chấm hồng xuất hiện trên má, mặt cô nóng phừng, đôi mắt chăm chăm nhìn anh. Thiên tài mở một mắt ra, nhích lại gần cô, hai gương mặt chạm vào nhau..

- Bộ đây là lần đầu tiên cậu ngủ với tớ à?

- ... *sa mạc lời*

Mặc kệ ai kia đang đỏ mặt, anh cứ vô tư lật cô lại, xoay về phía mình, gác lên đôi chân nhỏ nhắn kia và...ngủ...

- zzzzzz

"Cậu ấy...gần mình quá...còn một cm nữa thôi là.." Vâng, khoảng cách môi của họ đã rút ngắn đến đáng kể, chỉ cần một trong hai người di chuyển thôi là chúng sẽ chạm nhau...tếch tắc tếch tắc..(đồng hồ á)..nhờ thánh thần phù hộ, anh Nẹ nhà ta đã lòi ra tật xấu...ngay lúc con người kia đang ngượng chín mặt chả biết làm sao trong tình huống này thì anh đã đứng ra...à không, lăn ra giải quyết tất cả thưa quý vị, từ tư thế nằm nghiêng, anh đã chuyển hẳn sang nằm sắp với góc tọa độ là 90, chính xác hơn thì bây giờ hai anh chụy đang hun nhau, anh trên chụy dưới và có nguy cơ sẽ có biến, để trường hợp đó không xảy ra au sẽ cho họ một giấc ngon lành, chụy nhà đã bất tỉnh nhân sự ngay lập tức, theo dự tính của t/g cùng mọi người thì sáng mai chụy mới tỉnh dậy. (Au: trong lúc chờ họ chúng ta đếm sao nhá!

Một ông sao sáng~

Hai ông sáng sao~

Ba ông sao sáng~

Sáng chiếu muôn áng vàng~

Kìa bốn ông sáng sao~

Kìa năm ông sao sáng~

Kìa sáu, bảy, tám,...what the cái lũ sao, sao tụi bây nhiều vại??? À, vì một số lí do mà chương trình phải dừng lại, thui, không để mọi người chờ lâu! Gà trống!!!
Ò ó o o~)

Sáng hôm sau, cả hai thức dậy, như có thần dao cách cảm, anh vừa thức được vài giây thì cô cũng thức theo, kết quả là mặt hai người đỏ lựng, anh chủ động rời khỏi người cô..

- À hứm à hứm! *ho*

- Ưm....vậy giờ tụi mình đến làng Sunno đi! Cha mẹ tớ đang ở đó đấy!_ Cô lên tiếng giải vây cho anh

- Ờ...đi!

Cuộc khởi hành bắt đầu>>>tua tua>>>
Tại dinh thự Nishizawa.... Vì đường không xa lắm nên chẳng mấy chốc họ đã đến nơi, vừa đến cổng, hai tên người làm đã ngăn lại, nhưng chụy đâu có vừa, cô cố lục lọi kí ức, sau một lúc, cô lên tiếng..

- Con Milo đâu rồi ta? Lâu rồi không ra ngoài, chắc nó buồn lắm!

Đột nhiên hai tên đó hoảng hốt, vội vã ôm nhau, chân run cầm cập như sợ cô ăn thịt, liền tránh sang một bên cho hai người vào....Thiên tài nhìn họ trong đầu không khỏi ngạc nhiên khi họ lại cư xử như vậy, anh sẽ hỏi cô vào lúc khác, và bí ẩn của "Milo"...
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Au: nhiêu đây đủ òi! Ahihi! Mọi thắc mắc, điển hình là "con Milo" sẽ được giải đáp ở chap sau ạ! Bật mí xíu thì đó là vật cưng của chụy nhà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro