CHƯƠNG 01 - KHAI TÂM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên thềm đất vương đầy cỏ dại, hiêu hắt gió lay, thổi vào lá nhỏ, bụi cát xung quanh, không tự chủ nhốn nhào tán loạn, lại rãi khắp hư không

Đúng lúc này bước chân nhẹ nhàng nhưng vô cùng chậm chạp, với những ký ức đau thương cùng bi lụy đã qua đi, hắn dường như cảm giác bản thân mình trên con đường hành tẩu phút chóc thiếu vắng tiếng ai cười, y đã đi rồi, y đã đi thật rồi

Tỏa Linh Nang ở trên người, ôn nhu ôm vào lòng ngực, hắn như muốn mời gọi cảm giác thân quen xa xưa mà đã lâu chẳng lần gần gũi, luyến tiếc người năm xưa hẹn ước khai tông, luyến tiếc người huynh đệ vì ai trao đôi mắt, luyến tiếc đi ân nghĩa đã chôn chặt vào tận đáy lòng

Chợt lúc này bất đồng cước bộ, tự lúc nào đã hiện diện phía sau, quay đầu lại ngẩn đầu nhìn đến, lại phát hiện kia thân ảnh tựa như đã từng trông thấy qua, bên kia đối diện hắn là một thiếu niên tuổi vừa chững chạt, y phục chỉnh tề, sáng rực ngũ quang, như là huyền môn công tử tông môn như tựa, vội dừng bước gật đầu đáp lễ, người đối diện cũng là cúi thấp bái chào, Tống Tử Sâm liền hỏi " Âu Dương công tử vì cớ gì đi theo tại hạ, có phải chăng là chuyện gì cần nói hay không ?? "

Âu Dương Tử Chân nhìn Tống Tử Sâm một lúc ngắn, mới bất chơt định thần, với ký ức lúc trước đối với người đang hiện diện, hắn vẫn còn có chút run người, liền khẻ đáp " Tống đạo trưởng chào ngài, ta một mực theo tại phía sau, không có ý gì xấu, chẳng qua.. chẳng qua là có chút chuyện muốn xin đạo trưởng thành toàn cho "

" Công tử có điều chi cần giúp, chỉ cần là việc nghĩa, tại hạ nhất định sẽ tận lực giúp ngươi " Tống Tử Sâm thấy hắn rục rè, bèn đi vào ý chính của sự việc, thúc giục Âu Dương Tử Chân lời nói hiện ra

" Mảnh tàn hồn của A Tinh cô nương .. "

Âu Dương Tử Chân ngấn mắt nghẹn ngào, không tự chủ tuông ra giọt lệ, chảy dài trên má đỏ, dùng cánh tay đang run chỉ vào trước ngực Tống Tử Sâm. Tống Tử Sâm thấy y hành vi có chút không ổn, trong lời nói chứa đựng bi thương, vẻ đau khổ như tàn như hiện trên đôi mắt, liền bất giác từ trong người đem ra một cái túi, liền nói " Công tử đối với Tỏa Linh Nang của A Tinh cô nương có vấn đề gì "

" Chỉ là, có thể xin Tống đạo trưởng, để cho tại hạ bảo dưỡng Tỏa Linh Nan của A Tinh cô nương, ngày ngày chăm sóc. Có được không " Vội vàng dùng lễ nghi thỉnh bái, lời thỉnh cầu như thiết tha ý nghĩ, hắn lúc này lại chả biết bản thân làm như vậy có đúng hay chăng, nhưng lúc này lời cũng đã thốt ra, chỉ có thể đành một mưc khẩn cầu

Mà nhìn thấy y như vậy khẩn xin, Tống Tử Sâm cũng lúc lâu bối rối, chẳng vội đáp lời, liền bèn đi đến bên người y, dùng hai tay ân cần đỡ y đứng lại, gương mặt lạnh băng chập chừng hiện vẻ ôn nhu, đôi môi đỏ bất ngờ khẻ miễm, nhanh chóng hỏi " Công tử vì lẽ gì lại muốn bảo dưỡng A Tinh cô nương, đây là điều vô cùng gian khó, mảnh tàn hồn này đã yếu ớt mỏng manh, chỉ cần một chú sơ sót, cũng có thể khiến nàng tan biến vĩnh viễn "

Nghe thấy Tống Tử Sâm lời nói, Âu Dương Tử Chân lúc vừa mới đứng dậy lại lập tức cúi quỳ, giọng rưng rưng ngửa đầu nhìn hắn, trong mắt lại ẩn chứa nét buồn khổ đớn đau, rất nhanh liền giải thích " Đối với những gì A Tinh cô nương đã làm, tại hạ vô cùng bội phục, nhưng khi nhìn thấy nàng yếu ớt tàn vong, miệng câm tóc rối, đôi mắt mù lòa, trong tâm can nhộn nhạo sự tiếc thương đồng cảm, chỉ là muốn vì nàng làm chút ít việc, coi như là đền lại ơn tình đã ngăn cản vào thành "

" Công tử như vậy, là đang thương hại A Tinh cô nương sao?? Nếu là vì lẽ đó, thứ cho tại hạ không thể cảm thông, càng không thể giao nàng cho công tử chăm sóc " Tống Tử Sâm một chóc trước còn ôn nhu thuận miệng, lại trên gương mặt đã tiêu tán chẳng còn, chỉ còn lại vẻ giận hờn trách cứ

" Xin Tống đạo trưởng đừng hiểu lầm, đây không phải ta thương hại lấy nàng, đối với nàng cảm giác, ta biết nàng rất tốt, nên muốn giữ nàng ở bên cạnh chăm sóc, cùng nàng bầu bạn, giữ cho nàng chút hơi ấm tình thân " Âu Dương Tử Chân không muốn từ trong lời nói của mình mà khiến y hiểu lầm, nên cũng ngập ngừng tiếng có tiếng không để giải thích

" Tình thân?? Công tử phải biết, kể cả khi công tử chăm sóc nàng tốt thế nào, và cho dù nàng sau này có hoàn hồn tỉnh lại đi chăng nữa, nhưng cũng không thể cùng công tử kết tóc se duyên, nên nghĩa phu thê chồng vợ được " Vừa nghe trong lời nói Âu Dương Tử Chân có điều ẩn chứa, Tống Tử Sâm lập tức nhận ra ngay, vội đáp lời tránh gieo cho y quá nhiều hi vọng không nên có

" Cứ xem là khờ đi, ta vừa gặp đã đối nàng ấn tượng khắc sâu, chỉ vừa mới nghe nàng câu chuyện, đã là liền chạm đến tâm can, bởi vì nàng trong tính cách, là đối cùng mẹ ta thân mẫu có vài phần tương tự. Đời này của ta, dẫu không thể cùng nàng làm được chuyện gì to tát, nhưng chí ít là có thể cạnh bên nàng, cũng đã mãn nguyện. Ngài đừng nghĩ ta tuổi còn nhỏ, chả biết suy nghĩ nông sâu, bởi kỳ thật đây điều là trong nội tâm hồi lâu ý nghĩ, quyết định này cũng là khắc cốt ghi tâm "

Từng lời y nói, từng chữ đã tuôn, Tống Tử Sâm cũng là đã vài phần thông cảm, nhớ lại hắn cùng người kia ở mấy năm lúc trước, đã đứng bên nhau thề nguyện trước sau, tự hỏi năm đó bản thân bao nhiêu tuổi, cũng là đã ghi tâm khắc cốt ý nguyện, bản thân hắn tự hứa làm được, thì tại sao lại nghĩ người ta dại khờ, bèn một lần nữa đưa tay vào áo, lấy ra bên trong một chiếu túi nhỏ đưa đến tay y

" Đối với công tử tính cách, ta đây chỉ có vài phần ký ức, vẫn chưa thấu hết vẹn tròn, nhưng những lời này của công tử, ta xem như là đối với ta hẹn ước, hi vọng công tử lời đã nói ra thì hãy làm được, đừng phụ lòng tin tưởng của ta. Nhưng nếu như công tử bội nghĩa vong lời, đối với tàn hồn của A Tinh có điều gì xằng bậy, ta tuyệt chẳng buông tha cho ngươi"

" Đa tạ đạo trưởng thành toàn tâm nguyện " Đón lấy Tống Tử Sâm trên tay Tỏa Linh Nan, Âu Dương Tử Chân hai tay nhận lãnh, vội vui mừng thỉnh lại đáp chào, liền nhanh đứng dậy, khẻ cười một tiếng, như thể hiện lời cảm tạ chân thành, liền quay bước rời đi

Nhìn thấy bóng lưng y vội nhanh cất bước, Tống Tử Sâm liền lấy tay sờ ngực, vội thầm nghĩ trong lòng " Tinh Trần, hi vọng Âu Dương công tử là người tốt, có thể chăm sóc A Tinh, đệ cũng coi như được yên lòng, đúng không "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#madaotosu