CHƯƠNG 02: LƯU LUYẾN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm sương lạnh giá, gió thoảng u sầu, khiến cho lòng người nặng trĩu, như có muôn vàn phiền muộn thuở sớm hôm đang đè nặng lên lòng người cô tịch mà vương vấn muộn phiền, đứng giữa nơi rừng sâu nước độc, cỏ lá um tùm, cây cao chẻ nhánh, nhưng cũng không ngăn nổi tiếng chân người đang điều bước nghiêm trang

Đoàn người Âu Dương thị đã cất bước từ biệt mọi người từ sớm, lẽ dĩ nhiên cũng không gấp rúc rời đi, nên đã khiến hành trình từ Nghĩa Thành quay trở về Ba Lăng thành cũng cùng lúc chậm chạp, những tưởng phải rất nhanh trở về, cũng chỉ vì đường nẻo quanh co, trèo đèo lội suối, khiến cho sức người suống dóc, mệt nhọc thở dài

Âu Dương Tử Chân tuy là công tử thế gia, nhưng vốn từ nhỏ đã được phụ thân nghiêm khắc chỉ dẫn, dạy bảo nên người, nên hành sự đôi lúc cũng vô cùng chính chắn, nhất là những lúc như thế này, thân là chủ tử đi trước, y càng không được tỏ ra vẻ mệt mỏi, mặc dù hơi thở càng lúc càng nặng nề, nhưng cư nhiên đi riêng biệt ở phía trước, nên hầu như hạ nhân phía sau chả ai thấy được vẻ khốn đốn hiện giờ của cậu chàng

Bổng phía sau y môt tên thuộc hạ cước bộ bất ngờ tăng nhanh, liền chóc lát đã đi đến bên cạnh, khẻ vào tai của Âu Dương Tử Chân vài lời, vốn dĩ hắn cũng biết vị chủ tử này của mình cũng không mạnh mẽ như vẻ bên ngoài ngay lúc này, bởi hắn thực sự đã nhìn ra mọi chuyện, nhưng cũng không vạch trần mà còn điểm phấn tô hoa cho hành động của Âu Dương Tử Chân càng chân thật, liền bảo:

" Công tử, chúng ta xuất phát cũng đã có gần một ngày đường, tuy công tử không thấy mệt mỏi, nhưng phía sau tất cả mọi người mồ hôi đều đã đẩm hết áo quần, thật sự không đi nổi nữa đâu, hay là dừng lại nơi này, nghĩ một đêm rồi hay đi tiếp.. "

Âu Dương Tử Chân một bên vừa đi vừa nghe thấy thuộc hạ căn nhắc đôi lời cũng liền từ từ dừng lại cước bộ, tay phải chạm đến trước ngực, cảm nhận lấy khí tức yếu ớt của Tỏa Linh Nang đang ở trong người, bất chợt đôi mắt đảo lia lịa từng vòng sau đó mới chậm rãi quay người lại nói:

" Được rồi, vậy thì ngươi hay mau dẫn theo vài người tìm kiếm xung quanh, xem xem có nơi nào gần đây có nước, hay đại loại ao hồ gì đó cũng được, đêm nay chúng ta sẽ dựng liều ở nơi đó "

Âu Dương Tử Chân cũng không phải dạng người cứng đầu hay nghiêm nhị. Nên khi nghe thấy lời khẩn cầu mà lại đúng ý của mình thì cũng lập tức nhận lời. Kỳ thực mà nói, đây cũng là một phần điểm yếu của y, quá nhẹ lòng và tâm can mềm yếu, đôi lúc sẽ rất dễ bị người đời lừa gạt

" Vâng ạ "

Tên thuộc hạ lúc nãy vừa nghe Âu Dương Tử Chân đồng ý thì cũng nhanh chóng nhận lệnh lập tức rời đi nhanh. Mặt khác, cậu chàng lại cũng rất nhanh hạ lệnh cho các thuộc hạ khác, kẻ đi kiếm củi nhóm lửa, kẻ đi dò xét xung quanh khu vực nghĩ ngơi để nâng cao an toàn và cảnh giác

Rất nhanh mọi việc đều được thu xếp một cách mau chóng và ổn thỏa, lửa đã được chụm, liều đã được dựng, cả lương thực tạm bợ như cá nướng hay gà rừng cũng được hoàn thành tốt đẹp, riêng trên phương diện lãnh đạo, tuy Âu Dương Tử Chân không phải lai vô cùng xuất sắc, nhưng chí ít cũng coi như là kẻ có tài, chỉ huy rất tốt

Liều của y được đặt ngay vị trí ở giữa để đảm bảo an toàn tuyệt đối, đối với chuyện này lý giải cũng vô cùng hợp lý, thân là chủ tử, tương lai còn là người kế vị tông môn, dĩ nhiên an nguy của Âu Dương Tử Chân phải luôn được đặt lên hàng đầu. Ngồi tại nơi trung tâm đống lửa ngay cạnh liều của mình, lại nhanh chóng từ trong người lấy nhanh ra một món đồ vật

Ngắm nhìn Tỏa Linh Nang đang phát ra chập chờn ánh sáng nhỏ yếu ớt quơ quơ, Âu Dương Tử Chân cảm xúc lúc này trăm mối ngổn ngang, vừa nhìn nó lại vừa thương vừa xót, thương vì y hiện tại có thể cận kề ngày đêm chăm sóc người y thầm cảm mến, mà xót là bởi vì nàng tuổi nhỏ thiện lương, nhưng đã phải chịu đến cảnh chua xót đớn đau, phải nhìn đến bao cảnh máu me thê thảm không sạch sẽ

Đờ đẫn đâm chiêu nhìn ngắm một hồi lâu, níu giữ trên tay như hứng hoa nâng trứng, đôi tay uyển chuyển nhẹ nhàng đặt lên xoa xoa túi nhỏ, bờ môi khẻ động, lại cất vội vào trong người, kẻ nói thầm:

" A Tinh cô nương, khoảng giữ chiều mai là chúng ta có thể trở về thành Ba Lăng, nơi đó là nhà của ta, sau này cũng coi như là nhà của cô nương, cô nương có thích không .. "
_______

#Link_Facebook: https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=997521363951814&id=100010818789347

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#madaotosu