Chương 4: QUAN TÂM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Quang Dao nhẹ nhàng mở mắt, nhìn xung quanh liền biết đây không phải phòng mình liền bật dậy, Lam Hi Thần đi từ ngoài vào " A Dao ngươi tỉnh rồi hả?" Kim Quang Dao ngây người vì đây là lần đầu tiên hắn gọi cậu thân mật đến như vậy, cậu đang chìm trong suy nghĩ thì thấy đồng hồ báo đến giờ ăn tối, liền bước xuống giường để làm đồ ăn cho Giang Vãn Ngâm thì bị Lam Hi Thần ngăn lại" A Dao muốn đi đâu "," thiếu... Thiếu gia tôi đi làm đồ ăn cho ngài và phu nhân, tôi xin lỗi vì đã làm sai giờ " cậu ấp úng cuối mặt nhưng tay lại đặt nhẹ lên bụng.Giang Vãn Ngâm đi từ ngoài vào bảo" cậu xuống nấu cho tôi một tô canh củ sen "," Vâng " nghe xong cậu liền rời đi." oẹ....... Oẹ....... um khó chịu quá " Giang Trừng vừa thử một miếng canh mà Kim Quang Dao nấu liền liền chạy đi nôn thốc nôn tháo, Lam Hi Thần đứng đằng sau vỗ lưng cho hắn. Lam Hi Thần nào biết Giang Trừng khó chịu một thì Kim Quang Dao khó chịu gấp đôi, mặt cậu tái mét vì hai người kia ăn xong thì cậu mới được ăn cậu có thể chịu được , nhưng bảo bảo của cậu thì không, liên tục làm cho bụng cậu âm ỷ, đau đến nổi muốn ngất đi. Hai người kia ăn xong thì cậu liền dọn dẹp đồ trên bàn rồi đem một mâm cơm nhỏ chỉ có rau với một ít thịt vụn trong canh. Cậu cố gắng ăn để bảo bảo trong bụng cậu phát triển, Kim Quang Dao luôn cảm thấy tủi thân vì Giang Trừng và cậu cùng mang thai con hắn nhưng lại được đối sử khác nhau đứa bé của Giang Trừng thì được bồi bổ bằng thuốc đắt tiền, ăn sơn hào hải vị được Lam Hi Thần yêu thương nhưng bảo bảo của hắn thì sao, cơm cũng không được ăn đầy đủ chất dinh dưỡng, cơ thể cậu lại ốm yếu, nó còn không được Lam Hi Thần coi trọng, đẩy cậu làm thương thai trong khi đó cậu mới là người vợ dành chính ngôn thuận của hắn
Nữa đêm, Giang Trừng nói hắn thèm món thịt bò bít tết hảo hạng sốt nước cốt chanh dây vàng hoàng gia của nhà hàng thuộc Lam Thị. Lam Hi Thần Thấy thế liền chạy đi mua nhưng khi đi ngang phòng Kim Quang Dao thì thấy cửa phòng không đóng, nhìn hé vào thấy cậu đang cầm một hộp thuốc nhỏ , cậu nói " bảo bảo à, ba không được cha con thương như cha nhỏ của con, con cũng không được thương như đứa bé đó nhưng cha vẫn muốn con được bồi bổ có phải cha vô dụng lắm không " vừa nói mà hai hàng nước mắt chảy trên khuôn mặt cậu," thôi, cha cùng bảo bảo đi làm việc tiếp nào, cha sẽ không khóc nữa, để dành sức làm việc kiếm tiền mà bồi bổ cho bảo bảo " cậu lấy hai tay lau đi hàng nước mắt rồi đi ra cửa thì thấy Lam Hi Thần đứng ở đó, cậu giựt mình mà nói " Lam...... Thiếu Gia, cậu cần tôi làm gì không? "," không cần, mà bây giờ ngươi đi đâu "." A Dao đi giặt đồ cho ngài và thiếu phu nhân ", " ngươi không nghỉ cũng phải nghỉ cho đứa bé chứ !" cậu sửng sốt, hắn lại quan tâm đứa bé trong bụng của cậu "cảm ơn thiếu gia đã quan tâm, nó là con của A Dao, ba nó không thương nó thì A Dao sẽ thương, còn về việc nghỉ hay không thì thiếu gia không cần quan tâm, A Dao sẽ tự sắp xếp" nghe đến đó Lam Hi Thần không nói gì nữa liền đi xuống nhà, đánh xe ra đi mua đồ ăn cho Giang Trừng, hắn cố ý mua hai phần, hắn không ăn, mà là mua cho Kim Quang Dao vì biết món này có lợi cho bảo bảo
7/7/2020
疲惫的手,出主意

Tranh sủng hậu cung xin phép bắt đầu 🤗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro