Nếu tôi là Lưu Diệu Văn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"大家好  我是刘耀文

Xin chào mọi người, tôi là Lưu Diệu Văn"

"Đài phong thiếu niên đoàn giải tán" lúc nghe thấy lời nói này cảm xúc của tôi có thể nói là vô cùng bình thường, thật sự không lên cũng chẳng xuống. Có một đoạn thời gian mọi người đều nghĩ rằng tôi vẫn chưa đủ khả năng để debut cho nên lần này đến Hàn Quốc cùng với những người anh em quen thuộc cũng như xa lạ, tôi nghĩ bản thân mình cũng có cơ hội cố gắng hơn nữa để mang thực lực của bản thân chứng minh cho mọi người. Trải qua một vài thử thách, chúng tôi cũng đã bước đến vòng loại người, kỳ thật mỗi người chúng tôi vào khoảnh khắc ấy đều có chút buồn bã cũng như lo lắng, và tôi cũng biết người áp lực nhất vẫn là Đinh ca và Mã ca. Nhưng không biết như thế nào, khi hai anh đi ra rồi vào lại phòng, Đinh ca đã nói rằng: "Không loại người", bốn con người ngồi trong phòng chờ đều vô cùng ngơ ngác xen lẫn ngạc nhiên và có chút mừng rỡ. Tháng 8 năm 2019, nhóm chúng tôi đã thành đoàn với bảy thành viên, sau này dù có gặp bao nhiêu khó khăn, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng xông lên!

[Bạn nhỏ Lưu Diệu Văn trong mắt tôi dù bình thường luôn tỏ ra ngông và cool ngầu nhưng vẫn luôn là một bạn nhỏ có nội tâm rất đáng yêu và luôn luôn nỗ lực vươn lên. Bạn ấy mãi là đứa em út bé nhỏ thỉnh thoảng thích làm nũng của các anh. Bạn nhỏ ấy không muốn mọi người vì bạn ấy là em trai và tuổi tác của bạn ấy mà nghĩ rằng bạn ấy không đủ khả năng, bạn nhỏ Lưu vẫn luôn cố gắng luyện tập không ngừng để không làm ảnh hưởng đến các anh lớn và để chứng minh cho mọi người thấy. Ở một nơi mọi người đã thấy hay chưa vẫn luôn có một Lưu Diệu Văn đang không ngừng nỗ lực trưởng thành, nỗ lực để được mọi người nhìn thấy, nỗ lực để tỏa sáng dù khi đứng trong phòng tập mồ hôi nhễ nhại hay trên sân khấu đầy ánh hào quang. Những năm tháng ấy, Lưu Diệu Văn đã trải qua những điều đó như thế nào chắc hẳn chỉ có bản thân bạn nhỏ ấy hiểu rõ. "Nếu tôi là Lưu Diệu Văn của những năm tháng ấy, tôi không nghĩ mình có thể trải qua sự trưởng thành vội vàng"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rindiaryy