Chương 8: Để vệ sĩ biết mình bị thiếu gia liếm lồn trong phòng thử đồ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Loại thuốc Cố Ly Sao uống phải chính là thuốc kích dục nổi tiếng nhất chốn vũ trường, thuốc vừa trượt xuống cổ họng, ngọn lửa dục vọng liền lan tràn trong nháy mắt. Lửa nóng châm đốt khắp thân thể, bùng một cái, ngay cả nơi bí ẩn kia cũng trở nên nóng rực, cần lắm cái thứ trong đũng quần đàn ông chui vào an ủi, đụ địt đến độ từng tấc thịt non đều kêu gào trong sung sướng.

Feld vốn không ôm ý định nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hắn đưa Cố Ly Sao vào trong xe, còn người bị thuốc điều khiển kia cứ dính lấy hắn không ngừng, đôi tay không thành thật vuốt ve cơ ngực cùng cơ bụng hắn, thậm chí còn liều mạng vươn tay vào trong quần, hiển nhiên là đang tìm cặc bự có thể khiến anh thoải mái. Bàn tay bị lưng quần ngăn trở, Cố Ly Sao bất mãn oán giận: "Ưm hức, khó chịu chết mất, mau cho em ăn cặc bự đi mà, ưm... Quỷ hẹp hòi, đừng keo kiệt như thế... Muốn, muốn cặc lớn của anh..."

Mạch máu trong người Feld như sắp nổ tung, nhưng vì sự phát triển lâu dài của đôi bên về sau, vẫn cố hết sức kìm chế dục vọng mà Cố Ly Sao đã châm lên. Trần xe thể thao mở ra, gió đêm từ trên đỉnh đầu thổi xuống, mát rười rượi. Nhưng chỉ nhiêu đó sao giảm bớt được lửa dục trong người Cố Ly Sao, cả người anh y như khối đường bị lửa hoà tan thành nước, nhất cử nhất động đều ngọn nị dính dính, mang theo cảm giác thân mật và phóng đãng không thể bỏ qua. Cái lồn đói khát nhiều năm rỉ nước ướt một mảng lớn nơi đũng quần, nước dâm lan tràn.

Lồn dâm khó chịu khôn cùng, trên đường đi vẫn luôn có cảm giác như bị dâm trùng cắn, nhưng vươn tay xuống lại không sao bắt được, Cố Ly Sao bị lửa dục thiêu đốt lăn lộn ở ghế sau, anh nhịn không được mà cởi quần dài ra. Feld không dám quay đầu về phía sau, sợ mình không quản nổi thân dưới mà húp sạch mỹ nhân phương Đông này. Cố Ly Sao bị kích thích lộ ra bản tính phóng đãng, trực tiếp cầm cái quần ném ra khỏi xe, anh nâng cao hai chân, cái lồn ướt nhẹp nước đối diện với bầu trời đêm, bị gió lạnh thổi đến sảng khoái.

Cố Ly Sao tách hai mép thịt non ra, thoải mái đón từng cơn gió đến thổi lồn, tay còn lại vuốt ve cặc nhỏ, anh sảng khoái ngâm nga: "A ưm, sướng quá, a... Lồn bị gió thổi sướng lắm, ưm a... Bị gió địt lồn... thích chết mất..."

Feld nắm chặt vô lăng, đôi tay thấp thoáng lộ ra gân xanh, hắn thấp giọng nói: "Baby, em ngoan ngoãn một chút, anh đưa em đi tìm bác sĩ, uống thuốc vào là hết thôi."

Cố Ly Sao căn bản không thèm nghe, đôi chân dài để lệch sang một bên, trực tiếp đặt trên ghế tài xế, bên sườn mặt người đàn ông, anh không biết xấu hổ dùng ngón chân khiêu khích, cọ cọ cằm hắn, miệng kêu: "Không cần tới bác sĩ, u hu... Không uống thuốc đâu, muốn ăn cặc bự cơ, a ha... Có ai không tới địt em đi, thả tôi xuống xe, hức hức, muốn đi tìm cặc lớn địt lồn..."

Feld giận dữ quay sang ngậm ngón chân của Cố Ly Sao cắn một cái, hắn đánh một vòng cua xe, đỗ trong một con ngõ nhỏ tối tăm. Người đàn ông tháo cà vạt, trực tiếp nhảy từ ghế điều khiển ra ghế sau. Cố Ly Sao còn chưa phát giác nguy hiểm, vẫn câu lấy người Feld, mơ hồ nói: "A, cuối cùng anh cũng chịu đưa em đi tìm cặc, ưm a, người tốt, a ha... Đi mau đi, tìm con cặc vừa to vừa nóng về địt em."

Feld nhanh chóng lột quần ra, khàn giọng nói: "Mẹ nó, cặc ở ngay đây còn tìm cái gì, tới đây đĩ dâm, nhìn thử xem cặc của chồng có đủ to hay không?"

Chim bự xổ lồng không khách khí đập vào mặt Cố Ly Sao, người đàn ông đã nghẹn một bụng lửa dục suốt nửa ngày, động tác lúc này cũng không còn bao nhiêu ôn nhu, bạch bạch vài cái, gương mặt trắng nõn của Cố Ly Sao lập tức hằn vết đỏ hình cặc, nước dâm rỉ ra nơi đầu khấc cũng dính lên mặt anh, dâm uế cực độ.

Cố Ly Sao chẳng e ngại đuổi theo liếm liếm cặc bự, lấy lòng nói: "To lắm, ưm... thật sự rất to, anh cặc bự ơi, mau mau địt lồn nhỏ của em đi, ư hức...Lồn dâm chưa bị ai địt qua cả, còn mới lắm, địt rất sướng mà..."

Mỹ nhân ra sức tiếp thị bản thân, Feld mới vừa nghe được anh chưa từng có đàn ông, tức khắc càng kích động hơn, hắn siết chặt người đẹp trao cho anh nụ hôn kiểu Pháp nóng bỏng, đầu lưỡi đảo sâu vào bên trong, đụ địt cái miệng nhỏ hay nói lời càn quấy. Con cặc cứng tới phát đau dập mạnh vào lồn dâm, như cái chày gỗ đâm thẳng vào nơi sâu nhất.

Thân thể ngấm thuốc kích dục, năng lực thích nghi cũng lớn đến kinh người, mặc kệ động tác của người đàn ông có bao nhiêu dã man, Cố Ly Sao đều cảm thấy sướng. Feld dập mạnh vài cái cho đã thèm, rồi hắn dựng Cố Ly Sao dậy, để anh đứng lên, nửa người trên ghé vào mui xe chịu địt. Ánh đèn lập loè bên ngoài con ngõ nhỏ, người đến người đi không dứt, bất cứ lúc nào cũng có thể có người tới, mà chuyện xấu hổ bọn họ đang trộm làm trong bóng tối lại tựa như yêu đương vụng trộm, khoái cảm tức thì tăng vọt.

Cố Ly Sao phóng đãng lột phăng cái áo sơ mi ra, để mui xe lạnh lẽo an ủi hai núm vú đang phát dâm, hai cái núm cọ lên cọ xuống mui xe không ngừng theo nhịp dập đụ của người đàn ông phía sau, khiến anh cảm giác như vú mình sắp hỏng tới nơi rồi... Bàn tay to của hắn bấu chặt lấy hông Cố Ly Sao, mang theo nhiệt độ nóng bỏng vuốt ve cái bụng nhỏ, mỗi lần hắn dập một cái, lồn đĩ đều chảy ra nước mật dâm đãng, tưới lên đầu cặc đang ngâm mình bên trong.

Chân Cố Ly Sao mềm nhũn, anh thở hổn hển ghé vào mui xe, cả người lơ lửng trên không, y như đã bị cặc đóng đinh giữa không trung. Toàn bộ nửa người dưới đều tê dại tới nhũn cả ra, hai cái lỗ dâm đều đồng thời mất khống chế, điên cuồng phun nước không kìm lại được, làn sóng cao trào nối tiếp nhau xô tới.

Cố Ly Sao bên đây đang cùng một tên lông vàng xa lạ phóng đãng chơi xe chấn, sướng không thấy trời đất đâu. Cùng lúc ấy, Chu Vân Khê ở trong nước vẫn không thể rời đi một bước, cùng chàng thiếu gia ngốc trải nghiệm vài chuyện sung sướng.

Đương nhiên, chuyện khiến cậu rầu rĩ hơn cả, là trước mắt vẫn chưa tìm kiếm được thông tin gì liên quan đến nhiệm vụ. Liếc nhìn di động, tin nhắn thúc giục cậu ra gặp mặt riêng đã nhiều tới độ vô số kể. Quá phiền toái, ra ngoài gặp cái tên biến thái kia một lát cũng chẳng sao. Nhưng, nếu Chu Vân Khê đi một mình lại dễ khiến cho người khác hoài nghi, cách tốt nhất chính là đưa Đường Diệc Minh đi theo cùng.

Hầu hạ thiếu gia ăn sáng xong, Chu Vân Khê ngồi xổm bên người hắn, lộ ra vẻ mặt tươi cười ôn nhu hiếm thấy, dịu dàng hỏi: "Thiếu gia có muốn đi mua quần áo không?"

Đường Diệc Minh nhìn thấy nụ cười của cậu, sửng sốt nửa ngày mới nhớ ra phải trả lời: "Vân Khê chọn cho tôi à? Vậy thì muốn."

Dưới sự kiên trì của tam thiếu gia nhà họ Đường, bọn vệ sĩ cũng không gọi xin chỉ thị của Đường Tiêu nữa, đội trưởng đội vệ sĩ trực tiếp chọn ra mười người, đi theo Đường Diệc Minh và Chu Vân Khê, lo thiếu gia nhà mình xảy ra chuyện gì sơ xuất.

Đoàn người nối đuôi nhau đi vào khu hàng hiệu đắt đỏ trong trung tâm thương mại, Chu Vân Khê nhanh nhẹn chọn phối một bộ đồ cho Đường Diệc Minh, bảo hắn đi mặc thử. Đường Diệc Minh dính chặt lấy cậu không chịu buông, cuối cùng liền kéo cả Vân Khê vào phòng thử đồ.

Diện tích bên trong phòng cũng không quá nhỏ, hai người lăn lộn vẫn thoải mái dư dả. Đường Diệc Minh giở thói chơi xấu, không chịu tự mặc quần áo. Chu Vân Khê vừa thấy người đàn ông cao lớn bày ra bộ dạng ngốc nghếch, trái tim cũng mềm cả ra, không tự chủ được mà đau lòng hắn, lập tức đồng ý. Vân Khê vuốt ve cơ bắp rắn chắc của Đường Diệc Minh, cậu tức thì kẹp chặt mông, vất vả lắm mới mặc được cho hắn cái áo sơ mi. Mới vừa cầm lấy quần, Đường Diệc Minh liền kéo tay cậu lại, trong mắt long lanh ánh mắt ướt, có chút đáng thương nói: "Vân Khê, tôi khát nước."

Chu Vân Khê bị nắm chặt tay, cái quần cũng rơi xuống đất. Vẻ mặt này, giọng điệu này... Vân Khê ôm ngực khẽ rên một tiếng. Từ lần dùng lồn dâm cho hắn uống nước ấy, Đường Diệc Minh liền mê mệt thứ chất lỏng ở chỗ kia, mỗi lần dùng giọng điệu này kêu khát nước, chính là lại muốn bú cái lồn nhỏ của Vân Khê.

Lồn nhỏ dư dả nước dâm tức thì run rẩy, dưới ánh mắt khát khao của người đàn ông, đũng quần bị thấm ướt một mảng. Phòng thử đồ không cách âm, còn có thể nghe thấy tiếng người bán hàng đang tư vấn, cùng với khách mua nói chuyện bên ngoài, thậm chí còn có người đang tiến về phía bên này muốn thử quần áo... Bọn họ đến cả cửa cũng chưa khóa, nhưng Vân Khê cũng lười quản, ở nơi vừa không an toàn vừa không kín đáo ngược lại kích thích máu dâm trong người cậu trỗi dậy, cơn ngứa lan tràn từ đầu vú đến dưới thân.

Vân Khê cởi nút thắt, đỡ cái vú bên phải trướng tới phát đau lên. Cậu không nhịn được xoa mặt người đàn ông, nhẹ nhàng thở dốc: "Đừng nóng vội, em, ưm... cởi quần liền đây."

Chu Vân Khê run rẩy đưa tay cởi quần dài, lộ ra hạ thân không hề che đậy. Vì tiện cho thiếu gia uống nước dâm bất kì lúc nào, Vân Khê đã sớm không mặc quần lót, khi ở nhà, quần ngoài còn không thèm mặc, tròng một cái tạp dề là xong. Tùy thời dùng lồn câu dẫn thiếu gia bất kì lúc nào, một ngày phải banh chân mười mấy lần, để hắn bú, để hắn liếm...

Môi lồn mập mạp hơn nhiều so với lúc ban đầu, vô cùng xinh đẹp, lúc nào cũng lóng lánh ánh nước, quyến rũ vô cùng. Đường Diệc Minh không chịu được ngồi xổm xuống hút liếm, Chu Vân Khê ấn lên tường, để người đàn ông phía sau uống được nhiều hơn, một tay cậu tách mép lồn ra, một tay ấn đầu hắn vào nơi riêng tư... Được người đàn ông chui vào giữa hai chân bú liếm khi đứng như vậy sướng hơn gấp mấy lần lúc nằm, động tác xấu hổ khiến người ta cảm thấy choáng váng.

Động tác của Đường Diệc Minh vô cùng thuần thục, hắn nhớ rõ rất kĩ liếm vào đâu sẽ ra nhiều nước, hút chỗ nào sẽ làm Vân Khê bật ra vài tiếng rên rỉ quyến rũ.

Đội trưởng đội vệ sĩ thấy hai người mãi không ra ngoài, sợ xảy ra chuyện, liền tiến lại đây gõ cửa dò hỏi. Đường Diệc Minh bú nhập tâm vô cùng, căn bản không thèm để ý, Vân Khê bị kích thích từ trong ra ngoài, không nhịn được bật ra vài tiếng rên rỉ.

Đội trưởng thiếu chút nữa phá cửa vào, vội vàng hỏi: "Hai người sao thế? Vân Khê, giọng của cậu bị gì vậy, bị uy hiếp sao?"

Chu Vân Khê đã bị liếm đến sắp cao trào, nước dâm không chỉ phun vào trong miệng người đàn ông, còn vương vãi trên mặt hắn. Cậu thoải mái sắp ngất mất, sợ bị người khác đánh gãy giữa chừng, vội vàng nói: "Không có, ưm... Thiếu gia hút mạnh chút nữa, ưm a... lưỡi liếm giỏi quá, a ha... Sướng chết bé bảo mẫu dâm đãng rồi. A, đội trưởng, anh đừng hỏi nữa mà, tôi đang bị thiếu gia liếm lồn..."

Đội trưởng đỏ bừng mặt, vội vàng lui về phía sau canh giữ. Đầu lưỡi lại quét ngang một vòng quanh lồn, Vân Khê sướng đến trực tiếp nằm xoài trên trên mặt đất. Duỗi tay lau nước dâm trên mặt người đàn ông, giọng nói của cậu vẫn mềm mại như cũ, hỏi: "Thiếu gia, nước lồn của bảo mẫu dâm uống ngon không?"

Đường Diệc Minh đột nhiên gật đầu, bĩu môi chỉ chỉ thân dưới của mình: "Vân Khê, nó lại sưng lên rồi, đau quá à."

Chu Vân Khê vốn có thể dùng tay giúp Đường Diệc Minh giải quyết, nhưng cái bọc trong quần kia thật là lớn, cậu bỗng thấy miệng mình khát khô, cởi quần lót của người đàn ông ra, dâm đãng bò đến giữa hai chân hắn ngậm vào.

Khoảnh khắc cặc bự tiến vào trong miệng, hai người đều kích động mãi không thôi. Miệng bị nhồi căng đầy, cảm giác này vô cùng sung sướng, Vân Khê giống như bé mèo cái động dục, ngậm cặc bự phun ra nuốt vào, nhớ lại động tác mà Đường Diệc Minh đã làm với lồn mình khi nãy, cũng vừa hút vừa liếm, đầu lưỡi chăm sóc từng tấc thịt, hầu hạ người đàn ông sướng lên mây.

Đường Diệc Minh chỉ biết làm như vậy còn sướng hơn so với dùng tay, hắn trầm mê liên tục kêu tên Vân Khê... Miệng nhỏ mút quá sướng, người đàn ông không thầy dạy cũng tự hiểu, đẩy hông cắm vào trong miệng Vân Khê, ma sát đến độ miệng cậu sưng đỏ lên mới thoả mãn bắn bên trong. Chu Vân Khê đang khát nước đương nhiên cũng uống sạch không sót một giọt tinh, sau đó dỗ dành Đường Diệc Minh mặc quần áo vào, ra khỏi phòng thử đồ.

Trông thấy thời gian hẹn sắp đến, Chu Vân Khê lại lựa thêm mấy bộ quần áo cho Đường Diệc Minh bảo hắn thử, sau đó thấp giọng nói: "Thiếu gia, ngài ở yên đây nhé, em đi mua vài thứ rồi quay lại."

Đường Diệc Minh bĩu môi, muốn đi cùng Vân Khê. Vân Khê hôn vài cái lên môi hắn, nói: "Thiếu gia ngoan nào, nếu không về sau không cho anh uống nước lồn nữa đâu."

Giọng nói của cậu không nhỏ, đám vệ sĩ xung quanh đều nghe thấy, đội trưởng biết rõ nội tình bên trong lại càng xấu hổ muốn nổ tung. Chiêu này quả nhiên hữu dụng với Đường Diệc Minh, cho dù có không muốn, vẫn phải ngoan ngoãn để Vân Khê đi.

Bước vào quán cà phê, Chu Vân Khê nhìn thấy một người đàn ông mặc tây trang màu trắng ngồi trong góc. Người nọ vừa nhìn thấy cậu, hai mắt tức thì sáng lên, tham lam nhìn Vân Khê chằm chằm, đôi mắt giống như con sói háo sắc khiến người ghê tởm mãi không thôi.

Chu Vân Khê cười lạnh: "Anh chính là anh ruột của tôi, cảm phiền thu lại ánh mắt buồn nôn đó giùm."

Chu đại thiếu không để bụng, nói: "Đầu năm nay anh em loạn luân nhiều lắm, Vân Khê, em thật sự không suy xét đến chuyện lên giường với anh một lần à, bảo đảm khiến em yêu chết cảm giác bị anh đụ địt."

Vân Khê mất kiên nhẫn thúc giục: "Có việc thì nói nhanh lên."

Chu đại thiếu chậm rì rì cất tiếng: "Ông nội bảo anh tới thúc giục em, nhanh chóng lấy đồ về. Lúc cần thiết thì dùng chút thủ đoạn, vẻ ngoài tốt như vậy đừng nên để lãng phí."

Giọng Chu đại thiếu chua lòm, nếu không phải ông nội kêu Chu Vân Khê đi sắc dụ cái tên Đường tam thiếu gì đó kia, hắn đã sớm ôm người lên giường mình. Đứa em trai này, nghĩ tới là ruột gan hắn lại cồn cào.

Chu Vân Khê nhíu mày: "Chuyện nhỏ bằng cái móng tay như thế, cũng cần anh phải tự mình đến nói?"

Càng lúc càng cảm thấy có gì đó không đúng, chẳng lẽ, mục tiêu của bọn họ là Đường Diệc Minh? Mặt Chu Vân Khê biến sắc, lần đầu tiên cậu có cảm giác lo lắng đến thế, không màng tới sự ngăn trở của Chu đại thiếu, chạy như bay về tìm Đường Diệc Minh .

Quả nhiên, Chu đại thiếu lợi dụng cậu để dụ Đường Diệc Minh ra khỏi Đường gia, sau đó phái sát thủ tới. Trong cửa hàng đã hỗn loạn thành một mớ, cũng may đám vệ sĩ của Đường Diệc Minh cũng không phải hạng xoàng, vẫn bảo vệ được hắn yên ổn. Đường Diệc Minh vừa nhìn thấy cậu, liền bắt đầu nôn nóng kêu lên, vội vàng chạy về phía bên đây, sợ Vân Khê mà hắn yêu thích bị thương.

Chu Vân Khê cũng thả lỏng cảnh giác, không nghĩ tới bọn sát thủ kia sẽ nổ súng về phía mình, mắt thấy không thể tránh khỏi, một bóng đen tức thì nhảy lên, sau đó là một tiếng kêu đau đớn nặng nề. Đường Diệc Minh... chắn đạn cho cậu.

Trong nháy mắt kia, hồn phách Chu Vân Khê như sắp lìa khỏi xác, chỉ còn lại thân thể đứng chết lặng tại chỗ, cậu quên mất chuyện phải suy nghĩ, phải tới nhìn thương thế của người đàn ông. Phải chăng, đây là cảm giác cả bầu trời bỗng chốc sụp đổ. Người đàn ông tươi cười ngốc nghếch như thiên sứ kia, vì bảo vệ cậu, bị thương... Chu Vân Khê trải qua biết bao cay đắng mà không khóc, giờ đây những giọt nước mắt lại nối tiếp nhau lăn dài trên gò má.

Chu Vân Khê bị bảo tiêu túm lên xe, mất một hồi lâu mới bình tĩnh lại, may mắn Đường Diệc Minh chỉ bị thương ở cánh tay, không có trở ngại gì lớn. Bác sĩ ở biệt thự khẩn trương đợi lệnh, Đường Diệc Minh vừa xuống tới nơi liền được đẩy vào trong phòng giải phẫu. Đường Tiêu giận sôi máu, trông cái tư thế kia, như chỉ hận không thể xé xác sát thủ.

Chu Vân Khê ngây ngốc canh giữ bên ngoài phòng phẫu thuật, trong lòng rối như tơ vò. Cuộc phẫu thuật kết thúc rất nhanh, Đường Diệc Minh gặp hoạ, nhưng cơ thể rất khỏe mạnh, không có chuyện gì lớn, chỉ cần tĩnh dưỡng cho tốt là được.

Chu Vân Khê ở bên chăm sóc hắn, một tấc cũng không rời, bất kể Đường Diệc Minh có yêu cầu gì cũng đáp ứng vô điều kiện.

Miệng vết thương của hắn khép lại rất nhanh, mỗi ngày uống chút thuốc hạ sốt là được. Nhưng Đường thiếu gia ghét ăn đắng uống cay, nhìn thấy viên thuốc liền mím chặt miệng, không chịu uống.

Chu Vân Khê hết cách, đành phải ngại ngùng kẹp viên thuốc vào trong lồn dâm người nào đó thích nhất, viên thuốc kẹp bên trong mép thịt, cái lồn trước đó đã bị người đàn ông chơi đùa đến rỉ ra nước, viên thuốc đặt bên trong có dấu hiệu như muốn hoà tan. Chu Vân Khê dạng rộng hai chân, cái lồn nhỏ biến thành nơi đựng thuốc đưa đến bên miệng người đàn ông, cậu thẹn đỏ cả mặt. Đường Diệc Minh nhìn nhìn, miễn cưỡng vừa lòng, ngậm lấy lồn đĩ béo mập, dùng sức liếm hút, cuốn cả nước dâm dư thừa lẫn viên thuốc nuốt xuống.

Đường thiếu gia uống thuốc xong còn không vui, cau mày cò kè mặc cả với Vân Khê, nói: "Đêm nay tôi muốn sờ vú mười phút rồi mới ngủ."

Đây là tật xấu hình thành nên sau khi bị thương của Đường thiếu gia, mỗi đêm trước khi ngủ đều phải chơi vú, vừa sờ vừa ăn, vui vẻ vô cùng. Vân Khê sợ chậm trễ thời gian nghỉ ngơi của hắn, cho nên quy định thời gian, qua thời điểm ấy liền khép áo lại không cho sờ vào.

Vân Khê sao mà không muốn được nắn bóp nhiều chút, chỉ là... Cậu nhìn đôi vú gần đây đã to lên trông thấy, còn đau đau trướng trướng một thời gian rồi, nếu bị chơi nữa, sợ sẽ phun sữa mất.

Nhưng cậu vốn không nỡ từ chối Đường Diệc Minh, đành phải gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro