[C6] Bạn học Lý giúp ta học bổ túc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiếng chuông báo hiệu hết giờ reo lên, môn thi cuối cùng của học kì này cũng kết thúc. Ngao Bính cất hai chiếc bút vào túi quần, nhẹ nhàng thở ra. Sau kì kiểm tra này sẽ phân khoa, cha rất hy vọng cậu có thể đỗ vào khoa chuyên lý, nói là như vậy tương lại sẽ dễ tìm việc hơn. Đáng tiếc bản thân cậu học mấy môn tự nhiên lại không tốt, thầy Thái Ất khuyên cậu nên đăng kí vào khoa chuyên Văn.

Na Tra từ phòng thi khác đi tới, từ xa đã nhìn thấy Ngao Bính đứng nghĩ ngợi gì đó liền trộm đến sau lưng cậu, đưa tay che mắt cậu lại nhưng chưa kịp hỏi đã bị cậu phá.

"Na Tra."

"Sao cậu lại biết là tôi." Na Tra không thấy thú vị gì cả, bĩu môi.

"Tớ cũng không biết, chỉ cảm giác được là cậu thôi."

Na Tra đỏ mặt, lần đầu tiên được nếm trải hương vị á khẩu như thế nào: "Ờ."

Hai người sóng vai ra khỏi trường học. Thành phố Trần Đường không hiểu sao lại nóng như vậy, không khí xung quay đều nóng muốn tan chảy. Ngao Bính đi nhanh như bay, nhanh nhanh chóng chóng muốn trở về nhà nhảy vào trong nước lạnh, vĩnh viễn không bao giờ đi ra ngoài nữa.

Na Tra đi bên cạnh cậu nhưng lại có cảm giác sắp không đuổi kịp, trong lòng cuống lên, đưa tay bắt lấy cổ tay cậu: "Cậu chạy nhanh như vậy làm gì."

Ngao Bính vô tội quay đầu lại, "Tớ nóng." Na Tra cả người cũng nóng như lửa, bàn tay hắn nắm lấy tay cậu giống như bàn ủi, ủi ra dấu tay hồng hồng: "Na Tra cậu bỏ tay tớ ra trước đã, cậu nóng lắm."

Na Tra giận dỗi buông tay. Ngao Bính cảm tưởng mình gặp ảo giác, ngửi thấy cả mùi thịt nướng luôn rồi.

"Nóng lắm sao?"

Ngao Bính không nói gì, mồ hôi cậu chảy xuống, nhỏ lên nền xi măng. Na Tra không tự chủ được nhìn chằm chằm một lúc, cả người Ngao Bính toàn là mồ hôi, từ thái dương ướt đẫm đến cả quần áo cũng ướt một mảng lớn.

"Ừm, nóng thật đấy." Na Tra gật đầu nói: "Đến nhà tớ bật điều hòa là được."

"Không được, tớ phải về nhà dọn dẹp đồ đạc."

"Cậu đi đâu?"

"Tớ về quê. Cha tớ nói ở quê rất mát mẻ nên đưa tớ về đó nghỉ hè." Lúc nói đến về quê mắt Ngao Bính liền sáng lấp lánh, tưởng tượng đến quê nhà rộng lớn biển xanh mênh mông, gió từ ngoài biển thổi vào vô cùng mát mẻ, vừa tự do vừa sảng khoái, thổi đến mái tóc màu lam bay phấp phơi. Dường như nhận ra bản thân quá hưng phấn, Ngao Bính quay đầu nhìn Na Tra: "Na Tra, nghỉ hè cậu muốn làm gì?"

Na Tra đột nhiên bước nhanh qua cậu: "Không cần cậu lo."

Tâm trạng vui vẻ của Ngao Bính rơi xuống, nhỏ giọng nói "Ừm" một tiếng. Cậu không dám hỏi nhiều, sợ Na Tra không vui.

Na Tra đi ở phía trước, chép miệng khó chịu. Đến một giao lộ, Ngao Bính chọt chọt bả vai Na Tra, chọc con thú dữ càng thêm dữ. Lão đại Na Tra không hề cao hứng xoay người, ngữ khí ác liệt: "Chuyện gì?"

"Tớ đi đây, gặp Na Tra sau nhé."

Na Tra lập tức túm lấy cổ tay cậu: "Ai cho cậu đi? Về nhà tôi."

Ngao Bính không phản kháng, để yên cho Na Tra kéo cậu về nhà.

Nhà Na Tra rất gần trường học, Ngao Bính chưa nghĩ ra cách từ chối đã đi đến nơi. Na Tra mở cửa, bật điều hòa, lập tức Ngao Bính không còn ý nghĩ muốn ra cửa nữa, ỡm ờ theo Na Tra ngồi xuống.

Na Tra mở máy tính dụ dỗ Ngao Bính chơi game, chỉnh chế độ hai người chơi, chọn một ván trong rừng rậm. Ngao Bính chơi người màu xanh, nhiều lần không nhảy qua được đọan nham thạch, Na Tra vượt qua rồi sẽ quay qua giúp cậu chơi. Vài lần như vậy Ngao Bính không để hắn giúp mình nữa, một hai đòi tự mình làm, nhảy qua nhảy lại còn thấy hứng thú.

Ngao Bính đang chuyên tâm chơi đến màn đẩy một hòn đá lên cầu bập bênh, muốn dùng nó để nhảy lên bậc thang đột nhiên nghe thấy Na Tra hỏi: "Cậu định vào khoa chuyên văn hay là khoa tự nhiên?"

Na Tra đã nhảy lên bậc thang từ lâu, lúc này nhìn chằm chằm vào Ngao Bính. Ngao Bính bỗng trượt tay, không cẩn thận rơi vào nham thạch màu đỏ, nhân vật màu xanh lập tức hóa thành một luồng sương khói.

"Còn cậu?" Ngao Bính cắn môi một lúc lâu, cuối cùng hỏi ngược lại.

"Chưa nghĩ ra. Dù sao tôi học khoa gì cũng được." Na Tra buông tay cầm "Tôi thấy cậu học môn văn tốt hơn là các môn tự nhiên, cậu hẳn là chọn khoa văn đi."

"Thầy Thái Ất cũng nói như vậy."

"Vậy còn cậu? Cậu nghĩ như thế nào?"

"Cha tớ muốn tớ học khoa tự nhiên."

"Tôi hỏi cậu chứ không hỏi cha cậu." Na Tra tức giận nói.

Ngao Bính nói: "Tớ không biết."

"Mình thích cái gì mà cũng không biết?"

"Vậy Na Tra thích khoa nào?"

Na Tra gãi cằm, do dự một hồi rồi nói: "Khoa học tự nhiên đi, tôi thấy làm thí nghiệm hóa học rất thú vị."

Ngao Bính "Ừm" một tiếng. Cậu ngẩng đầu nhìn màn hình, nhân vật của cậu đã chết, màn hình xuất hiện một khung chữ "Mời thử lại một lần".

"Tớ thích khoa văn, cũng thích học lịch sử nữa."

Na Tra đưa tay xoa xoa mũi, quay mặt đi nên không thể thấy rõ biểu tình của hắn, "Tôi sau này cũng không thể giúp cậu học bổ túc nữa rồi."

Một lúc sau, Ngao Bính nói: "Còn kì thi kiểm tra trình độ hàng tháng mà."

"Vậy đi, không biết thì tới hỏi tôi, tôi không biết thì hỏi giáo viên, không được hỏi người khác."

"Được." Ngao Bính nghiêm túc gật đầu.

"Về sau vẫn phải tới nhà tôi làm bài tập."

"Được."

Ngao Bính vẫn tiếp tục gật đầu, dù sao Na Tra nói gì cậu cũng sẽ đồng ý.

"Còn phải tiếp tục cho tôi thao." Na Tra quay mặt đi chỗ khác không dám nhìn phản ứng của cậu, lại nói thêm: "Cậu nguyện ý."

Ngao Bính trầm mặc một hồi, Na Tra không kìm được quay lại nhìn cậu. Mặt cậu đỏ bừng, chậm rì rì phun ra một chữ "Được"

Mặt Na Tra cũng đỏ. Hắn khẽ hỏi: "Ngày mai đi sao?"

Ngao Bính nói "Ừm."

Na Tra đưa tay cởi quần cậu "Cậu nói xem, bây giờ tôi thao cậu không xuống khỏi giường được thì có phải ngày mai cậu sẽ không đi không?"

Ngao Bính nhẹ nhàng đẩy hắn: "Không được, ngày mai nhất định phải đi, mọi thứ chuẩn bị xong cả rồi."

Na Tra không quan tâm đè cậu lên trên giường, đưa tay nắm lấy mông cậu, niết hai cánh mông mập mạp đến đỏ lên: "Cậu như thế này có tính là gầy không nhỉ?"

"Nhẹ một chút, trời nóng như vậy khó chịu lắm."

Na Tra ấn ấn sờ sờ giúp cậu khuếch trương, nói với cậu, "Cơm cũng không chịu ăn, tôi thấy cậu sợ nóng đến mức sắp tự tử luôn rồi, không biết vì sao cậu lại sợ nóng như vậy." Hắn nhéo mông cậu: "Nói, ngươi có phải là yêu tinh dưới biển trốn lên nhân gian phải không?"

Lực tay Na Tra rất lớn, nhéo mạnh khiến Ngao Bính run rẩy nói: "Tớ không phải mà." Thanh âm tinh tế, nhỏ nhẹ giống như bị Na Tra bắt nạt đến phát khóc.

Na Tra không để ý tới cậu nữa. Hạ thân hắn nóng hầm hập, cương cứng tiến vào bên trong cơ thể Ngao Bính. Ngao Bính phải nín một hơi mới không kêu ra tiếng. Na Tra liếm hai viên đậu đỏ trước ngực cậu lại nhẹ nhàng cắn một ngụm, hút một cái, hạt đậu nho nhỏ lập tức bị hắn làm sưng phồng lên. Hắn vẫn chưa thỏa mãn, hôn lên môi Ngao Bính, cắn hai mảnh thịt mềm, vươn đầu lưỡi vào trong miệng cậu cắn một ngụm mới chịu rời đi.

Ngao Bính nhanh chóng bị hắn làm cho không thể hô hấp, không tự chủ nắm lấy mái tóc đen của Na Tra, không đẩy cũng không kéo, lại không muốn làm hắn đau nên cuối cùng dứt khoát buông ra, nắm lấy khăn trải giường, hốc mắt cậu đỏ bừng, mắng hắn: "Cậu lại bắt nạt tớ."

Na Tra dừng lại, nhìn chằm chằm đôi mắt Ngao Bính, ánh mắt cậu trong suốt lại kiên định, cuối cùng hắn đành đưa tay che mắt cậu lại, nói: "Vớ vẩn, tôi thích cậu nhất."

Na Tra vừa nhéo eo Ngao Bính lại kịch liệt chuyển động, mỗi lần đâm tới đều chọc vào sâu bên trong cậu, thẳng tắp mà hướng tới điểm mẫn cảm mềm mại chết người kia đâm chọc. Mồ hôi hắn theo sợi tóc đen nhánh rơi xuống bụng Ngao Bính. Na Tra cúi đầu liếm sạch sẽ mồ hôi trên bụng cậu, chép miệng: "Ngọt."

Cả người Ngao Bính bị hắn làm cho mềm nhũn, hóa thành một vũng nước, ân ân a a mà rên rỉ không ngừng. Cậu giống như con cá mà cong thân mình lên, trước mắt một tia dịch trắng xuất hiện, bắn lên bụng Na Tra. Khi cao trào cậu không tự chủ được mà co chặt hạ thân, Na Tra bị kẹp vừa đau vừa sướng, giống như phát điên dùng hết sức thao cậu, cuối cùng bắn vào bên trong khoang thịt mềm ấm.

Ngao Bính vừa cao trào lại bị bắn ở trong mông, khoái cảm giống như thủy triều ập tới bao phủ lấy cậu, đồ vật bên dưới vốn đã mềm rũ lại không kìm được chảy tiếp một cỗ tinh dịch. Na Tra làm xong vẫn chưa rút ra, bá đạo ôm Ngao Bính vào trong ngực.

Ngao Bính giãy giụa, rút tay ôm lấy eo hắn, vùi đầu vào hõm vai hắn nói: "Tớ cũng thích cậu."

Hai người ở trên giường ôm nhau một hồi lâu, Na Tra nói giúp Ngao Bính đi tắm rửa, cuối cùng lại ở trong phòng tắm làm thêm một lần nữa.

Lần này làm xong Ngao Bính thật sự không cử động nổi nữa, lúc bước xuống giường chân cậu mềm nhũn, thiếu chút nữa quỳ trên mặt đất. Na Tra vội tới bế cậu đến bàn ăn.

"Tôi đi nấu cơm."

Ngao Bính ghé vào trên bàn nhìn hắn bận rộn việc bếp núc. Na Tra động tác nhanh nhẹn xắt thịt rửa rau, hương vị dần dần lan tỏa trong bếp, "Cậu còn biết nấu cơm sao?"

Na Tra bưng lên vài đĩa đồ ăn: thịt rang, trứng xào cà chua, đỗ xào cùng canh thịt và dưa chuột cắt lát. Ngao Bính nhìn ánh mắt Na Tra, nói mỗi món muốn thử một chút, khâm phục giơ ngón tay cái: "Ăn ngon lắm."

Na Tra giống như mọc ra cái đuôi phe phẩy, rụt rè gật đầu: "Cũng may là làm được, còn tiến bộ một chút.", lại uyển chuyển nói "Đây là lần đầu tiên tôi nấu ăn cho người khác đấy, ba mẹ tôi cũng không có được đãi ngộ như vậy đâu."

Ngao Bính hiểu ra, gắp thêm một miếng trứng xào cà chua lên ăn. Na Tra nắm lấy cơ hội giữ gáy cậu hôn lên, "Đúng là rất ngon."

Lúc Ngao Bính về nhà trời đã khuya. Trong nhà đang bày ra một cái rương, cha cậu tự mình thu dọn quần áo cho cậu, Ngao Bính thấy vậy vội vàng chạy lại giúp. Ngao Quảng liếc cậu một cái: "Lần sau đi chơi với bạn học phải chú ý thời gian, đi quá muộn sẽ không an toàn."

"Vâng, ba."

Hai người đag bận rộn sắp xếp đồ chợt Ngao Quảng nhận được một cuộc gọi lạ.

"A xin chào, xin hỏi có phải là cha của Ngao Bính không?"

"Đúng vậy, chị là?"

"Tôi là mẹ của Na Tra, không biết Ngao Bính đã nói với anh nó hay đến chơi cùng Na Tra nhà tôi chưa?"

Ngao Quảng cầm điện thoại đi ra ban công. Ngao Bính đang thu dọn quần áo cũng nhịn không được dựng lỗ tai nghe ngóng động tĩnh. Ngao Quảng từ ban công quay trở lại nói: "Na Tra muốn theo con đến quê nhà mình chơi, ba đã từ chối, mẹ của Na Tra lại nói Na Tra thực sự rất muốn đi nên ba muốn hỏi ý kiến con thế nào."

Ngao Bính cúi đầu trầm mặc một hồi, cuối cùng vẫn là đỏ mặt gật đầu.

--------------

[Na Tra gọi điện thoại cho mẹ]

"Mẹ, nghỉ hè rồi, mẹ sắp xếp cho con thế nào?"

"Con muốn đi chơi đâu?"

"Không đi chơi, muốn cha mẹ về nhà với con."

"Tra nhi ngoan, cha mẹ đều đang bận công tác, chờ một tuần nữa cha mẹ sẽ về, được không?"

"Không cần, muốn bây giờ."

"Còn Ngao Bính thì sao?"

"Cậu ấy về quê."

"Con muốn đi cùng bạn không?"

"Không muốn!"

"Không muốn sao, vậy mẹ đặt vé máy bay cho con tới chỗ mẹ nhé?"

"Không cần."

"Hay là con nói chuyện với Ngao Bính xem."

"Tút tút tút......."

[Mẹ Ân gọi điện cho Cha Ngao]

"Con trai tôi muốn đến nhà anh chơi."

"Sợ không có ai kèm nó được."

"Con trai tôi tự lo cho mình được mà."

"Không được."

"Ai, anh đừng vội từ chối, anh hỏi ý kiến Ngao Bính xem."

"Vậy đi." (Ngao Quảng nghĩ: Bính Bính chắc sẽ không đồng ý đâu.)

Sau đó...

Ngao Quảng: gửimẹÂnvékhởihành.jpg

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro