Là người nhớ người thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nơi khung trời u tối
Vầng trăng tròn sáng soi
Khuất dần chân trời mới
Chỉ tỏa bầu đêm đen
Ánh trăng sáng lấp dần
Sau màn mây tản ra
Tôi ngơ mình ngắm miết
Thẫn thờ người lúc lâu
Trăng hình như biến dạng
Là người nhớ , người thương
Ngơ mình chẳng muốn nghĩ
Nhưng dối mãi chẳng được
Ta quặn lòng lại đau
Vì một người đã từng
Làm lòng mình xao xuyến
Nhớ mãi những mầm cây
Mong nó ngày nảy mầm
Mà sao lại lâu vậy
Lâu đến ngớ cả người
Ngỡ rằng sẽ quên được
Quên được bóng hình ấy
Nhưng lại rồi  thêm sâu
Chẳng thể lu mờ nữa ..

Ta nói lời cự tuyệt
Với thế tục trần gian
Trong đêm đen tối ấy
Trăng rọi xuống ga giường
Chói rọi qua ô cửa
Nhịp thở hững lại rồi
Chỉ có khoảng trời nhỏ
Chứa tran vào đêm đen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huyang