tưới cây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi chắt chiu khoảnh khắc
Mong cầu ta mãi đôi
Nhịn nhục khó
Mặc khổ để mình được cùng em
Nếm trải vị ngọt bùi
Tôi sẵn lòng nuốt trọn
Hết cay đắng cuộc đời
Săn sóc từng ngọn cây
Cho em ăn quả ngọt
Mua từng tấm lụa dệt
may từng cái áo thô
Nhịn chút cho em vui
Tích tiền rồi còn góp
Sính lễ để rước người
Tôi hết lòng vì em
Dù bao lời kiến nghị
Của người dưng ngoài kia
Dù bao lần ngục ngã , nản chí
Rồi nản lòng
Có thể yêu được không ?
Có thể cho em sống
Một cuộc sống mong cầu ?
Nhục lòng thế chưa đủ
Ngoài kia còn dèm pha
Miệng lưỡi cay độc lắm
Mà chà đạp tiếc gì
Nhưng nghĩ về ánh mắt
Vì nụ cười lúc ấy
Tôi lại cố sức mình
nuôi hoài vọng trong tim
Chắc chỉ được tới vậy
Vì em nào có hay
Khi tôi hồ đồ tưới
ngọn cây xanh bên đường
Mà miệt mài từng ngày
Để cả một tấm lòng
Rồi ngày ngày chăm sóc
Chăm sóc là như vậy
Vẫn chẳng thể cản nó
Ngưng lụi tàn theo thời
Sự ngu ngốc dại khờ
Ngộ nhận nhầm sẽ tốt
Thật ngu ngục em nhỉ ?
Đến giờ chẳng hiểu nổi
Vì em như thế đấy
Tôi nhận lại được gì ?
Những giả dối bay bổng
Thoảng từ bờ môi em
Rồi dốc mình tự tưởng
Như lông vũ dịu êm
Để rồi giờ còn chi ?
Ngay cả chưa bắt đầu
Em đã lờ lợ đi
Tôi cứ mãi hoài tưởng
Cứ mãi nuôi tình cảm
Hư hình em trao tôi
Tự tạo một mắc xích
Nhốt mình vô ảo tưởng
Nơi đó sẽ có em
Cùng với đàn con thơ
Chìm mình vào vũng lầy
Ràng buộc bởi thật nhiều
Mắc xích quấn quanh người
Nặc mùi tình mù quáng
Mặc có là mắc xích
Ảo tưởng có viển vông
Lún mình chìm vào đó
Chạy chốn chẳng thể ra
Trách mình đã vì em
Mà dốc hết tình cảm
Cứ thế mà lao đầu
Không gợi nghĩ đâu xa
Chẳng khác con thiêu thân
Lúc nhận ra nguy hiểm
Đã chẳng kịp quay đầu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#huyang