Ngẫu hứng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỹ nhân làm rung động lòng ta 

Dung nhan yêu kiều chọc nhân gian thương tiếc 

Khóe miệng khẽ nhếch làm chúng sinh điên đảo

Bàn tay ngọc ngà nhấc lên vạn người đến đỡ

Vẻ đẹp trời sinh cớ sao bạc tình......

  Y né bàn tay mang ý trêu chọc đang vươn tới, giọng trầm xuống cảnh cáo đối diện " Ta không rảnh rang đùa với ngươi, cút về" Kẻ đa tình có cái đáng sợ, kẻ đa tình mới dám tình nguyện " Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ vẫn phong lưu" với nhiều người. 

 Làn mi khẽ chớp dồn lệ ngược vào trong, nhìn hắn gây ra chuyện ác mà vẫn nhởn nhơ sống, tâm y liền thắt lại, quặn đau. 

 Cô nương thuyền hoa tháng trước treo cổ tự vẫn đêm khuya ôm đàn tranh ngân nga khúc nhạc dở dang, y thường hỏi nàng:

   "Dở dang vì ai?"

Bóng hình nho nhỏ hơi lay động, bàn tay vươn sang ngang tạo thế lan hoa.

   " Công tử, ngài ấy để quên tín vật ở nhà, hẹn ta ngày mai. Hoa sớm chiều lặng lẽ tàn phai, độ xuân sắc nhạt qua thời gian, công tử, chấp niệm cả đời ta đành cất nhờ chỗ ngài vậy? " Váy áo thướt tha cuốn mây che khuất trăng đi mất.

Ánh sáng vằng vặc đánh thức người ngủ quên bên song cửa. Nước mắt  giàn giụa tích tụ bao ngày càng thêm mặn chát, đầu đau khiến mọi thứ đều mờ ảo, y khó khăn bám cạnh bàn đứng dậy.

Tấm gương đồng kề sát phản chiếu dung nhan độ tứ tuần dọa y hết hồn. Sáng trời buồn vui lẫn lộn, tối thắp đèn ngồi đầu thuyền chờ làm nếp nhăn mỗi lúc hiện rõ.

  " Cầm nhầm kính chiếu rồi. Đây đâu phải gương soi" Y lầm bầm xoay mặt gương vào góc tường, tự pha ấm trà mới, hương thoang thoảng vấn vương đầu mũi giống hồi ức chôn sâu. 

Bụi phủ dải lụa vắt tựa ghế không sao che mờ sắc tím mê hoặc. Chép miệng cảm thụ vị ngọt lá trà, y mân mê góc vải cháy xém từ lâu, đồng tử ngưng đọng phút chốc giãn ra.

Y đã nghĩ thông, vốn nên quyết tuyệt rũ bỏ con người trước kia, y dẫm lên ghế cất giọng oanh vàng, hát lên bao trùm khúc sông mờ mịt, sương mù kéo đến dày đặc.

 Mãi tận sớm, chiếc thuyền hoa cong cong như chưa từng xuất hiện.

 Cảnh sinh hoạt diễn ra thường ngày chốn thành đô náo nhiệt.

........

Mỹ nhân làm rung động lòng ta

Dung nhan yêu kiều chọc nhân gian thương tiếc

Khóe miệng khẽ  làm chúng sinh điên đảo

Bàn tay ngọc ngà nhấc lên vạn người đến đỡ

Vẻ đẹp trời sinh cớ sao chàng nỡ bạc tình......



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro