Những ngày ở quê ( phần 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

So với Lộc, Toàn biết điều hơn nhiều. Nó không xúi tôi làm những chuyện nguy hiểm. Toàn chỉ rủ tôi đi chơi.

Trưa hôm sau, lúc tôi đang nằm trên võng xem điện thoại, Toàn mon men lại gần:

- Anh làm gì vậy?

- Tao đang chơi. Mày chơi không, hay lắm!

Toàn nhăn mặt:

- Em không thích chơi game! Em chỉ thích đi chơi thôi!

Khác với thằng Lộc, Toàn chẳng buồn tranh cãi. Nó tỏ vẻ ơ thờ trước sự bắt bẻ của tôi. Nó không cần biết giữa " chơi game" và "đi chơi" thực ra thì cái nào hay hơn cái nào. Nó chỉ chép miệng, hỏi:

- Anh đi chơi với em không?

- Đi đâu?

- Đi bắn chim.

Tôi nhỏm người dậy, mắt sáng rỡ:

- Đi!

Đang háo hứng, tôi bỗng ngập ngừng:

- Nhưng tao không có ná!

Toàn khoát tay:

- Anb khỏi lo! Để em đưa anh cái nó của Lộc!

Thế là tôi vứt cuốn sách trên võng, lật đật theo Toàn.

Nó dẫn tôi đến cuối vườn, vẹt một lỗ hổng, chui ra ngoài.

Tôi ngạc nhiên:

- Ra đây chi? Ở trong vườn cũng có chim vậy!

- Vườn nhà mình chỉ lèo tèo vài ba con. Để em dẫn anh lên vườn ông Tiến Sỹ. Ở đó chim vô số, tha hồ bắn

Hai đứa tôi hai cái ná, men theo lũy tre xanh đi lần lên trên xóm trên. Trưa tĩnh mịch, cảnh vật như ngủ say. Chim chóc cũng biếng kêu. Thỉnh thoảng một tiếng chim khắc khoải vọng lại từ những gò xa.

Tôi đi đằng sao Toàn, chân cố bước thật khẻ.

Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro