Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

In the past I waited every minute and every hour every day to wait for it to be online ... there is no need to wait now because it is forever online
( ngày xưa tôi có thể đợi mỗi phút mỗi giờ mỗi ngày để chờ cậu online ... giờ không cần phải đời vì mãi mãi cậu sẽ không online )
Sau 3 tháng yêu xa cái chuyện tình yêu bằng tuổi của chúng tôi thật sự ngọt ngào và đầy mùi vị yêu thương , người ta thường bảo : " Yêu xa khó lắm người ơi ! Những lúc nhớ nhung biển khơi cũng như khô cạn " . Tôi cũng cảm thấy như vậy thật sự những lúc buồn không có ai bên cạch rất cô đơn nhưng mỗi khi cậu ấy online cái gọi là nhớ nhung cô đơn cũng tan biến thay vào đó là cảm xúc ngọt ngào tràn ngập màn hình điện thoại của tôi . Bây giờ cũng đang là mùa xuân , khác với mùa Đông lạnh giá mùa xuân có thời tiết mát mẻ và cũng hơi se lạnh . Hoa đào hoa mai nở rổ những chiếc cây cũng bắt đầu mọc trồi non nhỏ bé , nhắc tới mùa xuân ai ai cũng nghĩ ngay đến tết , đúng vậy giờ là những ngày tết những ngày cuối năm nhưng so với tôi khác với cảm xúc các năm trước . Năm nay tôi lại vui vẻ đến lạ thường vì tết này tôi được cùng đón tết với người ấy của mình . Cậu ấy tên là Dương Và cũng bằng tuổi tôi có thể nói Dương như một chàng trai ngôn tình đính thực có vẻ ngoài đẹp trai với vóc dáng 1m78 học giỏi với tính tình trái ngược ngoại hình nhây bựa và cực kì đáng yêu . Còn tôi thì khác hẳn cậu ấy , là cô gái bình thường với một cái tên rất bình thường
- Nhiên ơi ! ( Mẹ )
Hì đúng rồi ! Chính là tên của tôi Nhiên , Với một ngoại hình không có gì đặc sắc thành tính trái ngược cậu ấy không có gì nổi bật
- Ơi con đây ! ( tôi )
- có xuống đấy mua quần áo không ( Mẹ )
- có , giờ con xuống ( Tôi )
Với những ngày cuối năm ai ai cũng bận rộn dọn nhà và sắm sửa đồ mới để đón tết , nhà tôi cũng không ngoại nệ , nay mẹ tôi dẫn đi mua đồ để diện tết đây cũng khoảng khắc một đứa trẻ 15 háo hức điều này . Từ nhà đến chợ cũng mất 15-20 phút , ở chợ thật sự có rất nhiều quần áo đẹp mẫu mã kiểu dáng đa dạng và phong phú . Sau một hồi đi qua đi lại quanh chợ mãi tôi và mẹ mới về với chiếc váy xếp ly và cái áo len hơi rộng bộ này theo phong cách Hàn Quốc , một phong cách mà tôi cực kì thích và muốn theo đuổi nó , từ chợ về nhà trong đầu tôi luôn có một ý nghĩ nhất định phải chụp lên khoe Dương mới được , đoán xem anh chàng này có phản ứng gì đây ngồi trên xe mà tôi cứ tủm tỉm cười mãi , mẹ nhìn thấy tôi cười tủm tỉm một mình qua gương chiếu hậu với vẻ mặt hết sức khó hiểu . Nhanh như chớp xuống xe phát tôi đã mượn mẹ luôn điện thoại vào messenger lôi đống quần áo xì sò ra chụp gương cho Dương . Một lát sau Dương có rep :
- Màu sắc ghê !
- Chuyện Nhiên mà
Tự nhiên tôi nẩy ra một câu hỏi nhanh tay gõ bàn phím
- Tết mày có được ra Hà Nội không ?
- có !
Câu trả lời đó làm tim tôi loạn cả lên , Có! Dương có thể ra Hà Nội gặp mình , vậy là tôi có thể gặp cậu ấy suốt 3 tháng dài , chỉ nhắn tin gọi điện qua mạng cho nhau thôi , có lẽ đây là một tin cực kì vui cho những đứa yêu xa như tôi . Tôi bình tĩnh vào tin nhắn Nhóm của lũ bạn , Nhắn một câu :
- Chúng mày ơi ! Tết Năm nay Dương về Hà Nội Nàyyyy !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro