Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yến Hiệp đi đến bên xe chuyên dụng, quay đầu lại nhìn người đi theo tới,:" Có việc gì?"

"Muốn trả tiền."

Yến Hiệp nhíu mày, nghĩ đến sự việc paparazi tối hôm qua,: "Ta đã nói không cần."

Hắn mở cửa muốn đi lên, Hách Sơn đứng ở trong tuyết trắng bay bay nhìn cửa đóng, sau một lúc lâu, hắn mở cửa.

Hách Sơn nhẹ giọng hỏi,:" Làm sao?"

"Có việc gì lên xe nói, sợ ngươi chết cóng ở đây."

Hách Sơn đem trà sữa còn trên tay ném cho hắn, nam nhận một tay nhận lấy, sau đó nàng dẫm lên bàn đạp bước lên xe.

"Ngày hôm qua đã muốn trả lại cho ngươi, nhưng Yến đạo thật là rất bận rộn, cả đường đều tiếp điện thoại."

"Ta hiện tại cũng vội."

"Ta xem là ngươi muốn ngủ một giấc." Đóng phim rất mệt mỏi, huống hồ hắn còn là đạo diễn, nàng nói xong liền sẽ lập tức đi.

"Ta là muốn thay quần áo."

"...."

Hách Sơn trong mùa đông giá rét cả người không tự chủ nóng lên, nàng mím môi:" Việc kia nói rõ ràng, ngài đổi đi."

"Nói cái gì? Áp xuống một đoạn video tai tiếng mà thôi, ta còn không có nghèo như vậy."

Hách Sơn nghe được hai chữ tai tiếng, mặt một trận nóng lên, sau chầm chậm nói:" Bởi vì là nhân vật chính, lại để một mình Yến đạo bỏ tiền thật sự ngượng ngùng."

"Ta không phải nhân vật chính sao? Một mình ngươi làm sao có thể truyền tai tiếng?"

"....."

Hai người ở khoảng cách một mét ánh mắt chạm nhau, Hách Sơn cảm giác không khí trong xe chuyên dụng hơi cao, làm người ta khó có thể hô hấp.

Nàng muốn chạy:" Ý của ta là, cho dù là loại chuyện này, cho dù là Yến đạo xa hoa đi nữa, ta cũng không nghĩ muốn thiếu ân tình của Yến đạo."

Yến Hiệp đôi mắt hẹp dài sáng ngời nhìn nàng, đảo mắt đến chỗ mắt cá chân đeo một cái xích chân, tinh tế vòng đeo ở mắt cá chân mảnh khảnh nhìn có vẻ đặt biệt xinh đẹp.

Hắn thu hồi ánh mắt:" Không phải vì ta tới phòng ngươi mới xảy ra việc này sao? Bởi vì ta nhất thời sơ sẩy, ngươi hiểu không? Đi ra ngoài đi, ta muốn thay quần áo."

Hách Sơn im lặng nhìn hắn tỏ vẻ nguyên nhân là vì hắn mới xảy ra sự tình, cho nên không nhận nàng trả tiền.

"Ân? Như thế nào ta thay quần áo ngươi cũng có hứng thú."

"......" Nàng thật lòng nói:" Phòng ta cũng là ngươi đổi, đừng nói ngươi bởi vì xin lỗi mới làm, vậy ngày hôm qua ngươi còn đưa ta trở về."

Yến Hiệp sáng quắc mắt nhìn nàng, lấy ra di dộng, mở ra Wechat mã QR,:" Thêm đi."

Hách Sơn vừa thấy, liền nhìn chằm chằm hai giây:" Ta không có Wechat."

"??" Hắn khẽ nhíu mày: "Cái gì?"

"Không dùng Wechat."

"Ngươi đùa cái gì vậy?"

Hách Sơn dưới ánh mắt lạnh lẽo cùng khó hiểu của hắn, duỗi tay quét lên mã QR của hắn, Wechat hiện đến thông tin người dùng, sau đó bấm vào thêm bạn bè mới.

Thêm xong, dừng lại ở tài khoảng nào đó dùng lại, duỗi tay làm động tác thỉnh giáo.

Yến Hiệp quay lại màn hình , vừa thấy, dừng lại trước một cái tài khoản nick name HEQI, chân dung là ảnh chụp của nàng.

Mặt trên biểu hiện đối phương thêm ngài làm bạn tốt, ghi chú tin tức:" Yến đạo, ta là Hách Sơn."

Nhưng là... Hắn không có thông qua.

Yến Hiệp ngước mắt nhìn nàng, trong đầu thoáng qua sự việc đầu năm bữa tiệc chưa ăn liền giải tán, mặt sau thực là nàng có thêm hắn Wechat, nhưng hắn không có thông qua.

Hách Sơn hơi liếm cánh môi, nhìn tuyết bên ngoài, cười một cái:" Vẫn nên là chờ đoàn đội của ta gửi tiền vào thẻ chính của Yến đạo đi."

Hách Sơn một phen đẩy cửa ra.

Yến Hiệp giữ chặt tay nàng:" Trà sữa."

"Không cần, không diễn phim của Yến đạo, uống thật ngượng ngùng."

Hắn im lặng, ở tài khoản kia bấm "đồng ý thêm bạn bè".

Giấy tiếp theo, điện thoại của nàng có thông báo, cầm lên điện thoại, mở ra, đem hắn kéo vào sổ đen.

Yến Hiệp:"...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro