Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy người cùng đi đến bãi đỗ xe của sân bay.

Bởi vì không cho rằng sẽ nhanh như vậy, sau khi về nước lại có hoạt động yêu cầu phải có trợ lý, những người khác đều là phụ trách trang phục cùng hoá trang, cũng không hiểu những việc kia, cho nên nàng không có lưu lại người ở New York tiếp ứng.

Tới bãi đỗ xe, mọi người thu xếp hành lý lên hai chiếc xe, nhóm người các nàng muốn đi đến công ty.

Hách Sơn dựa vào một bên chờ, nghe được Yến Đại đạo diễn bên cạnh cùng trợ lý đối thoại.

Trợ lý:" Đoàn đội làm hiệu ứng cho phim của chúng ta cũng sắp tới, nhưng chuyến bay còn phải mất 40 phút, ca, chúng ta chờ một chút hay là tự đi trở về?"

"??" Yến Hiệp nhíu mày:" không đợi, ở đây khắp nơi đều là paparazi."

"Nhưng ta đã đồng ý chờ hắn, người tới lại phát hiện chúng ta đã đi rồi, phim điện ảnh của chúng ta không phải là trực tiếp ngâm nước nóng sao?"

"Phim điện ảnh của ta có thể tuỳ tiệm ngâm nước nóng sao? Muốn ngồi nhờ ngươi liền đáp ứng? Ngồi nóc xe?

"....."

Hách Sơn hơi kéo khoé môi, sau đó nhìn đến hai chiếc xe của mình, trầm tư, nghĩ đến Đại đạo diễn lúc nãy cũng không keo kiệt nói cho nàng biết tin tức, thở nhẹ, bảo đoàn đội đem hành lý đến xe chuyên dụng là được.

Sau đó quay đầu:" Cần dùng sao? Chiếc xe này để lại cho các ngươi."

Yến Hiệp đảo mắt nhìn qua kia chiếc xe Audi.

Hắn liếc nhìn nàng một cái, quay đầu nhìn ở phía xa ẩn ẩn bóng dáng phóng viên giải trí, đã phát hiện mấy người mang khẩu trang bên này, bởi vì là hành trình riêng tư, đều không thông báo cho bên ngoài biết, cho nên trước tiên paparazi cũng không có phát hiện.

Yến Hiệp không có thời gian, cũng sẽ không ở bãi đỗ xe loại địa phương này chờ hơn nữa giờ, gật gật, quay đầu tiếp nhận chìa khoá xe.

"Cảm ơn."

Trợ lý bên cạnh nàng thấy bọn họ nói xong, đem tâm trí nàng gọi trở về:" thế nào tỷ? Ta lại bay trở về một chuyến là được, tuỳ tiện tìm người chúng ta cũng không yên tâm có phải không a?"

Yến Hiệp nghe vậy, đang muốn mở miệng, nàng thấy xe phóng viên giải trí tới, lập tức chui vào xe chuyên dụng:" muốn bay trở về cũng không cần bây giờ. Không vội."

Hàn Đường:" không có việc gì.... Ta có thể."

Trợ lý cũng lên xe, cửa xe đóng sầm lại.

Yến Hiệp quay đầu bảo trợ lý ở lại chờ, ngồi vào chiếc xe kia của nàng, một đường khởi động, nước chảy mây bay thuận lợi lái ra khỏi sân bay.

Chiếc xe chuyên dụng phía trước chạy nhanh đi, bởi vì phía sau có phóng viên giải trí đi theo, Yến Hiệp quét quét, chạy đến trước xe phóng viên giải trí, quả nhiên sau khi phát hiện ra hắn bọ họ lập tức bỏ gian tà theo chính nghĩa đuổi kịp hắn.

Đáng tiếc là kỹ thuật lái xe của hắn người bình thường không thể trêu vào, dẫm chân ga, chạy hơn nửa giờ đã tới tuyến đường chính của nội thành, phía trước phía sau sạch sẽ tươi mát.

Hắn ngừng ở trước đèn xanh đèn đỏ, trên làn xe kế bên, cũng dừng lại một chiếc xe chuyên dụng.

Yến Hiệp hạ kính, gõ gõ nhẹ lên cửa sổ xe.

Hách Sơn cũng hạ kính xe, vừa thấy là hắn, nhíu mày.

Trong xe nàng đang mở nhạc, khi hạ kính xuống, một câu hát ngọt ngào vang ra tới:" Đã ước định rồi, cùng nhau trải qua cuối tuần."

Nàng ngẩn người, môi đỏ khẽ nhúc nhích nhìn Yến Hiệp:" Sao lại là ngươi? Có chuyện gì?"

Yến Hiệp quét mắt nhìn điện thoại trong tay nàng đang tra danh bạ , ngước mắt:" Ta cho người của đoàn phim giúp ngươi xử lý."

"???"

Hắn nhướng mày:" Ân? Nói lời cảm tạ mà thôi."

Hách Sơn cong cong môi, người nam nhân này trừ bỏ tính tình chẳng ra gì, là thật chẳng ra gì, mặt khác, hành động thật đúng là trong mắt fans chính là một bậc thân sĩ quý tộc tự phụ a.

"Không cần."

"Vì sao?"

"Giữa chúng ta không có vì sao, bất kể là làm cái gì, tốt nhất là một giây liền quên mất, đỡ phải nhân tình còn tới còn đi. Ta vừa mới là trả ngươi ân tình còn thiếu, ngươi giúp ta ta lại thiếu ngươi, cuộc sống hàng ngày khó mà an."

"...."

Hách Sơn đem cửa sổ xe đóng lại.

Yến Hiệp duỗi tay ngăn cản.

Hách Sơn cứng đờ, lập tức hạ xuống, sau đó mắt nhìn hắn tay bị kẹp đến, sờ soạng nhìn xem, lại đỏ mặt thu hồi về.

"Ngươi làm gì? Quay đầu lại bị phóng viên giải trí chụp đến."

"Đêm đó là sơ xuất, nếu không ai lại chụp được ta." Nam nhân khẩu khí càn rỡ:" Ta tìm người xử lý giúp ngươi."

Hách Sơn vừa muốn mở miệng từ chối, hắn nhìn đèn đỏ sắp chuyển xanh, uy hiếp:" Cho ngươi ba giây suy nghĩ, quá thời hạn ngươi liền tự mình tiêu phí cùng tinh lực bay trở về đi." Nam nhân thu tay về, nhàn nhạt xem nàng," Ba, hai....."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro