Chương 10: Đại Thao Thiết: Cho bạn nhỏ 99 điểm cộng thêm 1 điểm diễn xuất.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Nấm

CHƯƠNG 10

Buổi tối, Lăng Hề mang kịch bản tập 4 《 Đồ tham ăn thiên hạ 》 đến.

Có 2 triệu của Lê Tần, vốn là một chương trình sắp chết non cuối cùng cũng được sống lại một lần nữa, đạo diễn Trương bỏ ra một tuần lễ, thức đêm đến bạc cả đầu, rốt cuộc đã sửa lại hoàn chỉnh kịch bản một lần..... Kỳ thật cơ bản chính là viết lại.

Kịch bản hiện tại, Bao Hiểu Vân hoàn toàn là vai chính, những người khác đều là lá xanh, làm nền cho cậu.

Thời điểm Lăng Hề tới biệt thự, Lê Tần đang ăn cơm.

Trên bàn tròn bày đầy đồ ăn, Lăng Hề nhìn lướt qua, tính sương sương một chút ít nhất cũng hơn 15 món.

"....." Khó trách mỗi lần Lê Tần đi quay phim, tổng đạo diễn luôn vui vẻ bỗng bày ra biểu tình đau lòng.

Vui vẻ là vì kĩ thuật diễn xuất của Lê Tần rất xuất sắc, có hắn tham gia, tỉ lệ phòng vé chắc chắn được bảo đảm, còn lại là đau lòng bởi vì Lê Tần ăn quá nhiều, có thể ăn mạt cả đoàn phim!

Nhìn thấy người đại diện của mình, Lê Tần thuận miệng hỏi một câu, "Muốn ăn không?"

"Không ăn, tôi ăn rồi mới đến đây."

Thật ra mỗi lần nhìn Lê Tần ăn ngon miệng như vậy, Lăng Hề đều cảm thấy được hương vị món ăn chính là đệ nhất thiên hạ, trong lòng hơi rục rịch, nhưng hắn đã có bài học kinh nghiệm – trước kia còn trẻ, không hiểu chuyện, Lê Tần mời hắn ăn hắn liền ngây ngốc ăn.....

Sau đó hắn ăn no căng cả bụng, cực căng, phải vịn tường mới đi được, trở về bị trướng dạ dày suốt một tuần.

Bởi vậy có thể thấy được tuyệt đối đừng cùng Lê · tham ăn · Tần ngồi cùng bàn ăn cơm, rất dễ dàng bị dụ dỗ ăn nhiều vô hạn.

Bao Hiểu Vân bưng món ăn cuối cùng đi ra, thấy Lăng Hề đứng cạnh bàn ăn, liền tươi cười chào hỏi, "Lăng ca anh đến rồi."

Trải qua hơn một tuần ở chung, Lăng Hề thật sự rất rất thích Bao Hiểu Vân, nếu như không phải không thể bắt cóc về nhà, thì hắn đã mang về làm con trai nhỏ mà nuôi dưỡng rồi, cho nên hắn vừa thấy Bao Hiểu Vân tươi cười, lập tức cười lại: "Tôi mang kịch bản chương trình đến, cậu cơm nước xong hẵng lại đây xem."

"Vâng ạ!" Bao Hiểu Vân gật đầu, lại hỏi, "Lăng ca anh có muốn ăn không? Tôi đi lấy chén đũa cho anh ha?"

Lăng Hề lắc đầu, "Không ăn, hai người ăn đi." Hắn nói xong, liền quay ra phòng khách, ngồi ở sô pha.

Lê Tần vỗ vỗ cái ghế bên cạnh mình, "Tiểu Bao, lại đây ngồi ăn đi."

Trên người tiểu Ấu Tể tỏa ra khí tức vừa thơm vừa có thể giải thèm, trải qua mấy ngày nghiên cứu, hình như còn có thể giúp hắn hòa hoãn lại bản năng mãnh thú, cho nên dùng mùi vị của Tiểu Ấu Tể ăn với cơm là tốt nhất!

Bao Hiểu Vân mặc tạp dề hồng nhạt in hình Peppa Pig*, "Bịch bịch bịch" chạy đến bên cạnh Lê Tần ngồi xuống, nhưng nhìn kỹ, kỳ thật lúc ngồi xuống cậu rất chú ý, chỉ ngồi sát mép ghế, bất cứ lúc nào cũng có thể đứng dậy chạy.

*chòi oi đáng yêu xỉu: 

Tuy rằng Thao Thiết mất trí nhớ, nhưng Thao Thiết vẫn là Thao Thiết, Bao Hiểu Vân chỉ là một con Tiểu Tì Hưu vừa mới thành niên, ham muốn sống sót còn rất mạnh.

Lê Tần nhìn thấy, cũng không vạch trần, chỉ cảm thấy chơi rất vui, Tiểu Ấu Tể rõ ràng là sợ mình muốn chết, tại sao lại nhất định muốn tiếp cận mình?

Có liên quan đến mấy con ma quỷ và yêu quái lần trước ư?

Lê Tần nhìn nhìn Bao Hiểu Vân, lại nhìn đầy bàn thức ăn, tạm thời vứt đi ý tưởng tìm tòi nghiên cứu, thôi, Tiểu Ấu Tể đáng yêu như vậy, quan trọng là biết nấu ăn, cho 99 điểm đi.

1 điểm còn lại chính là điểm diễn xuất, sợ cho 100 điểm tiểu nhóc con sẽ bay lên.

Bao Hiểu Vân cũng không biết Lê Tần đang suy nghĩ gì, cậu cởi tạp dề Peppa Pig ra, cẩn thận gấp lại để bên cạnh, bắt đầu ăn cơm.

Lượng cơm của Bao Hiểu Vân rất bình thường, hơn mười món ăn mỗi món gắp mấy miếng, lại xới một chén cơm, bụng đã căng đến tròn xoe.

Lê Tần kiên nhẫn mà chờ Bao Hiểu Vân thả đũa xuống, hỏi: "Ăn no rồi sao?"

"Ưm, no rồi ạ." Bao Hiểu Vân nhăn mặt xoa xoa bụng, hai má phính phính, giống như một cái bánh bao trắng mập mạp nhân trứng sữa. Cậu có chút buồn bực, Thao Thiết ăn đồ ăn quá thơm, quá dễ dàng ảnh hưởng tới người khác, làm người ta không tự chủ ăn nhiều ơi là nhiều!

Ông già và Cửu Vĩ Hồ nói quả không sai, không thể ăn cơm cùng với Thao Thiết, lượng cơm ăn vào không thể khống chế được!

Lê Tần "Ừ" một tiếng, tiếp tục ăn cơm.

Ngô nhật tam tỉnh ngô thân.

Bữa tối ưu nhã sao?

Trả lời: Hoàn toàn ưu nhã nhé.

Lê Tần thiết lập tính cách ưu nhã bất biến, động tác ăn cơm trước sau như là ở nhà hàng kiểu Âu cao cấp, nhưng mà tốc độ cho vào miệng, rõ ràng nhanh hơn gấp đôi vừa nãy.

Hắn vừa rồi cố ý để dành đồ ăn cho Tiểu Ấu Tể ăn, nếu nhóc con ăn xong rồi, hắn cũng không cần phải nhịn nữa.

Nhanh chóng mà ưu nhã giải quyết xong bữa tối, Lê Tần lau lau miệng, chủ động đứng lên, đem chén đĩa trên bàn dọn vào phòng bếp, ném toàn bộ vào máy rửa chén.

Rửa tay sạch sẽ đi ra, Lê Tần thấy Bao Hiểu Vân đã ngồi xuống bên cạnh Lăng Hề, nên cũng đi tới.

Lăng Hề thấy Lê Tần ngồi xuống, liền đem kịch bản 《 Đồ tham ăn thiên hạ 》 đưa cho hắn, "Cậu xem thử đi."

Lúc nói chuyện, hắn trừng mắt nhìn Lê Tần, hết sức bất mãn.

Cái chương trình này, căn bản tham gia chẳng được ích lợi gì!

Lê Tần không thấy, trở tay đem kịch bản ném sang bên cạnh, bốc một trái quýt trên bàn, ung dung thong thả lột vỏ, "Không cần xem."

Bao Hiểu Vân khó hiểu, "Tại sao vậy?"

Cậu nhặt kịch bản sang, mở ra nhìn nhìn, kết quả nhìn đến đầu óc muốn hôn mê luôn.

Lê Tần giật kịch bản ném qua một bên, nhét vào miệng Bao Hiểu Vân một múi quýt, nói cho cậu biết, "Chương trình truyền hình thực tế, đương nhiên phải chân thật chứ, có kịch bản xem trước rồi, làm sao còn 'thật' được nữa? Chỉ còn là sự sắp đặt thôi.

Hơn nữa mấy khách mời trong chương trình chỉ lo đoạt màn ảnh, chơi trò chơi thì dở tệ như vậy, làm sao có thể dựa theo kịch bản mà diễn tốt được chứ?"

Bao Hiểu Vân bừng tỉnh đại ngộ, trong mắt đều là những ngôi sao nhỏ lấp lánh sùng bái, "Lê đại ca thật thông minh."

Bị Tiểu Ấu Tể dùng đôi mắt nhỏ sùng bái nhìn, đại Thao Thiết thập phần hưởng thụ, hắn nhéo nhéo mặt tiểu nhóc con, cười hỏi: "Thông minh nhiều không?"

Bao Hiểu Vân làm hình cung bằng hai tay, vẽ một hình tròn thật lớn, đôi mắt sáng lấp lánh, "Thông minh nhiều chừng này nè!"

Lê Tần nhìn Bao Hiểu Vân, nhìn biểu cảm của cậu, không nhịn được nảy ra ý xấu, bắt đầu đùa giỡn Tiểu Ấu Tể, "Chỉ một chút như vậy sao?" Lông mày hắn suy sụp hướng xuống dưới, lộ ra biểu tình rối rắm lại buồn bực, tựa hồ còn có một chút khổ sở.

Bao Hiểu Vân nhìn thấy liền cuống lên, cả mặt sụp xuống, xua tay giải thích, "Không phải không phải đâu, là rất nhiều rất nhiều, thật sự rất nhiều nha!"

Cậu nói năng đều đã lộn xộn.

Lê Tần đầy hứng thú nhìn Tiểu Ấu Tể, quả nhiên nhìn thấy được một quả ớt nhỏ trong tay áo Tiểu Ấu Tể.

Đây là chuẩn bị đem ớt chà lên mắt hả?

Nhóc con này đang âm mưu cái gì đây?

Ngừng bổ não, Lê Tần cười cười, đưa tay bóp bóp mũi Bao Hiểu Vân, "Được rồi, không sao đâu, tôi đùa em thôi mà."

Bao Hiểu Vân ngốc một chút, mở to hai mắt lên án, "Anh đúng là đồ xấu xa!"

"Ừ, tôi xấu xa." Lê Tần cười cười, lại đút cho Bao Hiểu Vân một múi quýt.

Lăng Hề ở bên cạnh bị thồn một mâm cẩu lương, nhưng vẫn không nhịn được từ tận đáy lòng nguýt một cái thật dài với tên móng heo Lê Tần kia.

Vừa nãy không để ý kỹ thuật diễn, chính là vì ỷ vào Tiểu Bao thích hắn!

Đáng tiếc Lăng Hề không biết rằng, một màn này, Bao Hiểu Vân cũng là diễn – thiết lập "Phi thường thích Lê Tần" không thể toang được!

...Thương xót cho Lăng Hề ba giây.

Lê Tần ăn xong quả quýt, lại cầm một quả táo gọt vỏ, tầm mắt chuyển sang Lăng Hề, "OK, quay lại chuyện chính, anh gọi điện thoại cho đạo diễn Trương, nói cho hắn biết, bắt đầu từ tập bốn, vứt cái kịch bản loạn như rác kia đi, thời điểm quay chỉ cần nói đại khái nội dung, để cho khách mời tự do phát huy, sau đó tìm thủy quân PR, trọng điểm nhắc đến 《 Đồ tham ăn thiên hạ 》 chính là một chương trình "không kịch bản, con người thật".

Kể từ sự nổi lên của một chương trình thực tế chiếu trên đài Kim Ngân mấy năm trước, sau đó một hai năm, chương trình thực tế bắt đầu tràn lan, bất kể có làm ẩu như nào đi nữa, vẫn được cho là kì công quay dựng, mỗi chương trình đều có một bệnh chung – nghiêm trọng hóa kịch bản, không có "Thực", chỉ còn "Tế" thôi*.

*chương trình thực tế = 真人秀Zhēnrén xiù. Gốc là không có chỉ còn ý chỉ không phải thực mà chỉ là bày ra bộ mặt hoàn hảo trên màn ảnh.

Khán giả xem mà đầu óc đều mỏi mệt.

Chương trình thực tế không phải là để xem con người thật của ngôi sao ư, bằng không thì tốn thời gian xem làm đíu gì? Chẳng qua giờ chương trình thực tế đều vì ratings, ngôi sao cũng chỉ là công cụ, nếu như không có kịch bản, sợ là quá trình sẽ nhàm chán, hoặc là bại lộ khuyết điểm của ngôi sao, chương trình sẽ dễ dàng trở thành tấm bia cho dân mạng chửi.

Bất quá 《 Đồ tham ăn thiên hạ 》 không giống như vậy, chính nó đã flop đến tận cùng, lại không có một nghệ sĩ nổi tiếng nào tham gia, các tập trước thậm chí còn không có tập nào lết được 50 ngàn views, thôi thì lành làm gáo vỡ làm muôi* vậy, trái lại có thể chiến đấu tới cùng, biết đâu có thể on top.

*lành làm gáo vỡ làm muôi: Không sợ đụng chạm, không sợ hỏng việc, sẵn sàng chấp nhận mọi tình huống, kể cả sự đổ vỡ.

Trực tiếp nói cho khán giả biết "Không kịch bản, con người thật", mới có thể cứu vãn một chút đối với vô số lỗ hổng của mấy tập trước.

Nghe xong, Lăng Hề kinh ngạc nhìn Lê Tần, "Không tệ nha, tôi còn tưởng hiện tại cậu chính là tờ giấy trắng, không hiểu bất cứ thứ gì."

Lê Tần cười đến rất "Lương thiện", "Tôi chỉ là mất trí nhớ, không phải biến thành thằng ngốc."

Lăng Hề ho khan một tiếng, lấy điện thoại ra đứng dậy nói: "Tôi đi gọi điện thoại đây."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro