Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong sân của Loan cẩm cư , hiện tại Ngọc Di đang bị Loan Loan ép vào thế bí .

- tiểu thư a , lão gia dặn ta không được cho người ra ngoài , người đừng ép ta mà !!!

- Ngọc Di a , ở đây là rất rất chán nha ! Ngươi cùng ta ra ngoài chơi , ta sẽ không cho phụ thân biết a ! Nếu người biết , ta sẽ bao che cho ngươi mà

- tiểu thư nếu thấy chán , hay đi sang Nha cư của nhị tiểu thư chơi nha , được không ? - Nàng như nhìn thấy ánh sáng , cười tươi nhìn Loan Loan.

Hử ? Nha cư ? Là của Uyển Thục Nha sao a ? Hảo , đi thì đi nga !!!

- được rồi , vậy đi thôi

- khoan đã tiểu thư a , người định để tóc thế này đi sao?

- hử ? Thì sao ?

Ngọc Di cứng người , thầm óan : đây có phải hay không tiểu thư nết na hiền dịu , luôn đoan trang nhà mình không a?

- tiểu thư , người có muốn hay không ta vào búi tóc cho người ?

- à , ta không phải đã tết tóc rồi sao ? - Nàng chớp chớp mắt nhìn Ngọc Di . Ở hiện đại nàng rất thích tết xuông thế này nha , vừa gọn ,đẹp mà giản dị nữa a , chả lẽ cổ đại này là rườm rà lắm sao a ?

- tiểu thư , vẫn là nên vào búi tóc cho người - Ngọc Di day day thái dương , chu môi nói với nàng.

Nha cư

Loan Loan vẫn 1 thân cẩm y , đuôi váy thêu vài bông cẩm tú cầu xinh đẹp , thanh nhã , giản dị mà ko mất vẻ xinh đẹp . Nàng gài 1 trâm ngọc hồng lựu tím , tóc tùy tiện búi lệch một bên , vài sợi buông xoã xuống trước ngực.

- nhị muội a !!! - nàng vui vẻ cất tiếng gọi Uyển Thục Nha .

-Có phải hay không là Loan tỷ ??? - Uyển Thục Nha 1 thân lam y bước ra , khoác áo ngoài màu hồng , thêu vài bông hoa đào . Trên tay bế 1 con sói trắng . Như Ngọc Di kể thì là phụ thân tặng nàng . Tóc buông xoã xinh đẹp , chắc nàng mới ngủ dậy a . Bên cạnh là nha hoàn thân cận ủa Thục Nha , tên Dương Hỷ ,tỉ muội tốt của Ngọc Di.

- Nha nhi , ta là muốn chơi với muội !!!

- tỷ a , tỷ đã nghĩ ra trò gì rồi sao??? - mỗi khi Loan Loan tới tìm nàng nghĩa là nàng đã có trò nghịch rồi nha.

- Nha nhi a ! Ta cùng muội đi dạo ! - người ta nói tương kế tựu kế quả không sai , đi với Nha nhi thì thực sự sẽ trốn ra ngoài rất nhanh nha !!!

- hử ? Hôm nay tỷ ngoan vậy ? Không lẽ sợ sao ?

- xì , đi thôi !

Trong sân của Nha trúc cư

Nơi này quả là đẹp , nơi nào cũng trồng trúc như tên của nó .

- Nha nhi , muội là về trước , ta đi có việc chút - nàng trốn được Ngọc Di rồi , chỉ cần trốn xong Thục Nha thôi a !

- tỷ có tính toán ?

- không a , tỷ là chẳng có gì , là có việc thôi a !

- được ,muội về trước - Thục Nha quay đi , Nha trúc cư này là rất quen với nàng , nên tự đi cũng được .

1 cẩm y nữ tử đang thu hút mọi sự chú ý của đông đảo người qua đường . Nàng thân cẩm y , thêu vài bông cẩm tú cầu dưới đuôi váy , tóc tím bạc búi lệch với trâm hồng lựu tím , 1 phần rơi xuống áo . Khuôn mặt tinh xảo , đáng yêu cùng thuần khiết . Mắt phượng to màu tím đen , chớp chớp có vẻ rất ngạc nhiên với mọi thứ xung quanh . Và tất nhiên , chẳng ai khác là Loan tỷ .

Nàng vất vả lắm mới trèo được cái tường tướng phủ cao ngất . Bộ Uyển tướng phủ ky bo lắm sao mà tường cao vậy để chống trộm à ???

Nàng vừa đi vừa bĩu môi .

Uỵch...

Loan Loan ko để ý , va vào 1 nam nhân trước mắt . Đang định quay mặt lên chửi bới thì đập vào mắt nàng là vẻ lạnh lùng , cao cao tại thượng của hắn.

Nàng bị cuốn vào đôi phượng mâu của hắn. Đôi mắt nâu lạnh lẽo ấy như có thể xuyên thủng mọi vật . Hắn sở hữu vẻ xinh đẹp có 3 phần của nữ tử . Phái nữ còn ghen tị ko thể sở hữu 1 phần xinh đẹp của hắn . Mày kiếm thẳng tắp , môi mỏng khiêu gợi ,mũi cao thẳng . xinh đẹp thuần khiết y như tiên tử . Dù gặp nhiều mỹ nam nhưng vẻ lạnh lùng của hắn làm nàng mê mẩn , nàng đỏ mặt , ngơ ngác nhìn hắn.

Hắn nhếch mép , khuôn mặt vốn xinh đẹp thuần khiết giờ lại mang vẻ đẹp như yêu nghiệt. Hắn ghé sát tai nàng , thầm nói:

- đừng nhìn nữa, mặt hiện ra 2 chữ " biến thái" rồi kìa - lần đầu 1 nữ tử ko biết ngại là gì , cứ ngồi trên đất ngắm hắn như vậy , chả lẽ muốn hắn kéo nàng dậy .

Nàng trợn mắt , khuôn mặt vốn đỏ càng đỏ hơn . Đứng phắt dậy , nghiến răng ken két lườm hắn :

- ngươi ! Mau đền đi !

- đền ? - hắn trợn mắt , khó hiểu nhìn nàng

- ngươi làm ta ngã , ko đền thì làm gì ???

- ta không đền đó , làm gì được sao ? - hỏi ở đâu có loại nữ nhân ko biết liêm sỉ là gì ? Va vào hắn rồi bắt hắn đền ?

" ục _ ục "

Nàng lại đỏ mặt , xoa xoa bụng

- hức . Đói quá , sao lại đúng lúc quá vậy ..... - gãi gãi tai ,cúi đầu

Hắn trợn mắt nhìn nàng , trong lòng chứa tà khí , nhếch mép như nghĩ ra trò vui :

- vậy ta mời ngươi đi ăn , coi như đền bù

- tự nhiên ngươi nghe lời vậy , không phải âm mưu chứ ?Nàng khó tin nhìn hắn

- vậy ngươi là không muốn đi ?

- không , ta đi

Hắn cười , nha đầu này là có phần đáng yêu đấy

Hắn kéo nàng vào quán ăn gần đó , ngồi xuống bàn thì tên chủ quán dáng vẻ cung kính đứng trước mặt

-vươ.....- chưa nói hết câu thì bị ánh mắt của hắn chặn họng , liền sửa lại

- công tử , người là muốn ăn gì a ? Lão phu liền cho người đem ra.

- để nàng chọn- hắn liếc mắt nhìn nàng .

- ta hả ? Ta muốn ăn hết ! - nàng mỉm cười . Lão chủ quán khó hiểu nhìn nàng .Hắn thấy vậy, liền gật đầu . Lão chủ quán cũng hiểu ý , đi ra.

1 lúc sau , tất món ăn đặt trước mặt nàng. Loan Loan nhìn đống đồ ăn với đôi mắt tràn ngập tinh quang xâu xé vào ăn ,không ngần ngại . Hắn thấy vậy , nhếch mép . Giờ mới nhận ra nha đầu này rất xinh đẹp : tóc tím bạc , búi lệch đáng yêu với trâm hồng lựu ngọc màu tím . Mặt trái xoan tinh xảo , mũi cao thẳng , môi đào chúm chím , quang mâu tím đen , mi dài cong vút , mày ngài liễu phượng ,, nước da trắng hồng . Vẻ đẹp hoàn toàn tự nhiên , ko chút phấn son nào . Dứt ra khỏi suy nghĩ , hắn đứng dậy

- ngươi làm gì ?

- đi về

- vậy ai trả tiền ?

- ngươi - nàng đang ăn nghe thấy câu này liền ho sặc sụa

- không phải ngươi mời ta sao ?

- ta mời nhưng không có nghĩa là ta trả tiền - hắn nói xong , liền quay đi

- Đứng lại - nàng hét lên . Hắn quay lại, đang nghĩ , ko biết nàng định dở trò gì

Chưa nghĩ xong , 1 thân ảnh lao tới phía trước hắn.

- chàng đừng đối xử với ta như vậy mà - nàng phất khăn lụa trong ống tay ra , trưng ra vẻ mặt ủy khuất , lau nước mắt . Vẫn dáng vẻ ủy mị xinh đẹp. Câu nói của nàng thu hút khá nhiều người quay lại xem . Hắn chưa hiểu việc gì thì nàng đã nói tiếp

- ta biết chàng yêu nàng ta hơn ta , ta biết nàng ta thân phận và có quyền lực hơn ta , có thể làm cho chàng hạnh phúc , nhưng sao chàng lỡ phũ phàng với ta như vậy ??? - 1 phần trêu chọc hắn, 1 phần tự ý châm biếm hắn thành 1 tên yêu tiền hơn tình . Đã có vài nam tử lên tiếng

- mỹ nhân a , mau về với ta , ta sẽ yêu thương nàng

- ta sẽ ko làm nàng đau khổ , luôn yêu thương nàng , mỹ nhân a

- ta sẽ ko làm nàng phải chịu ủy khuất , ta sẽ chỉ lấy mình nàng thôi mỹ nhân

.................

Hắn ko hiểu gì vẫn đơ mặt ra đó , nàng là đang trêu chọc hắn ?

- hức , ta biết , ta không thể bên cạnh chàng được nữa. Chúc chàng hạnh phúc - nói xong , nàng chạy vọt đi

Giờ mới lên tiếng , hắn nói:

- Thiếu Quân , xác định danh tính nàng . - 1 hắc ảnh bay xuống , cung kính nói :

- dạ , vương gia- rồi bay đi

Loan Loan sau khi đi khỏi đó thì gặp 1 thanh lâu đang giao bán .Nàng xem trên tivi thanh lâu là nơi thu nhập thông tin rất tốt . Liền mua , bảo họ về tướng quân phủ lấy ngân lượng

Đi 1 hồi nữa , nàng tìm được chợ đấu giá nô lệ , còn lại 2 người

+ 1 nữ tử khoảng 16,17 tuổi , da trắng như phấn nộn , đặc biệt hơn là nàng có mái tóc bạch kim xinh đẹp . Tuy có phần hơi nhếch nhác nhưng tắm song có thể là 1 mĩ nhân

+ 2 là 1 nam tử tóc đen 19 , 20 tuổi , nhìn có vẻ cường tráng nhưng sao lại bị đày làm nô lệ . Nhìn thoạt ko bằng người lúc nãy nàng gặp nhưng cũng thuộc dạng mỹ nam

Nàng nhìn chằm chằm 2 người họ . Nếu thu nhập họ làm thủ hạ , có tốt hay ko ? Bắt đầu đấu giá

- giá khởi điểm .... - tên chủ đấu giá chưa nói xong , đã bị Loan Loan chặn họng

- ta mua 2 người họ , 500 vạn hoàng kim

Tên chỉ đấu giá khó tin nhìn nàng

- ta hiện tại ko mang đủ tiền , ngươi cầm cái này tới Uyển tướng phủ , mang đổi ngân lượng - nàng vừa nói vừa rút cây trâm trên đầu ra , đưa hắn

- tiểu thư a , thế này....

- ngươi ko tin ? Vậy đem thứ này đổi ra ngân lượng ở hiệu thế chấp đồ - nàng vừa nói vừa tháo vòng cổ và vòng tay ra , đây toàn ngọc qúy hiếm cả , chắc đáng giá .

Tên chủ đấu giá sáng mắt , chỗ này chắc chắn hơn 500 vạn hoàng kim ấy chứ

- tạ tiểu thư , tạ tiểu thư

Nàng ngồi xuống trước mặt 2 người kia , mỉm cười

- các ngươi có hay không muốn làm thủ hạ của ta

- ngươi mua ta , ta là thủ hạ của ngươi - nữ tử nói

- đúng như vậy- nam tử gật đầu

-Vậy 2 người tên gì ? Có biết võ công hay ko ? - Nàng hỏi

- ta biết chút khinh công và dùng ám khí . Tên ta là Bạch Bạch - nữ tử nói

- ta tên Trọng Nam . Ta có biết võ công. - nam tử tiếp lời

- hảo , mau cùng ta về phủ - Loan Loan cười

Trước cửa Uyển tướng phủ

Ngọc Di vẻ mặt lo lắng đợi nàng về.  

Thấy Loan Loan , nàng kích động hét lớn - tiểu thư!!!!!

- Ngọc Di , phụ thân ta đâu ?

-tiểu thư , người chưa có về .Người mau vào phủ a . Người làm Ngọc Di sợ chết mất

- lá gan ngươi thật bé ! Mau mang 2 người này vào tắm rửa , thay đồ cho ta - nàng chu môi nói với Ngọc Di , rồi chỉ vào Bạch Bạch và Trọng Nam

- được , tiểu thư , 2 người theo Ngọc Di ! - nàng mỉm cười , có vẻ sẽ có bằng hữu mới.

---

Hoàng cung


Từ Ninh cung ( cung của thái hậu )

- Phương nhi a , bao giờ con mới chịu có phi a ? Trong 4 anh em các người chỉ mình con vương phi là chưa có ! - thái hậu trên ghế , trang sức rực rỡ nhìn Hoàng Lam Phương hắn.

- mẫu hậu , ta là.......- chưa nói xong , hắn liền nhớ tới nữ tử mới gặp có mái tóc tím bạc xinh đẹp đó . Nàng là đích nữ Uyển đại tướng quân . Người đã chết sống lại - đệ nhất tài nữ Hoàng thành

- ngươi làm sao ?

- ta là có ý trung nhân - hắn cười , hắn là hứng thú với nàng nha !

- ai ? Ngươi nói ta nghe - thái hậu kích động đập bàn

- không biết tiểu thư nhà nào lọt vào mắt Phương đệ của ta ? - Hoàng Thiên Minh long bào bước vào ( ca nè là hoàng thượng @@ )

- Hoàng huynh ? - Hoàng Lam Phương cúi người , hành lễ .

- huynh đệ 1 nhà , ko câu nệ lễ tiết - Hoàng Thiên Minh đỡ hắn dậy- nói đi , đệ là vừa ý tiểu thư nhà nào? ta giúp đệ ban hôn !

- huynh không cần , ta tự tới cửa cầu hôn - hắn mỉm cười , vậy mới làm nàng động tâm ! Thái hậu và Hoàng Thiên Minh sửng sốt , đây là ý gì ? Tam vương gia cao cao tại thượng nhà họ đây sao ?

Hoàng Lam Phương tâm trạng vui vẻ bước ra ngoài , thầm nghĩ nha đầu , ta sẽ nhanh chóng bắt được nàng !!!

Sau khi tham quan 1 lượt nơi này , nàng đã tuyển vô số xử nữ tới làm việc tại thanh lâu và tất nhiên bán nghệ ko bán thân. Lâu của nàng mang tên Cẩm sắc lâu . Cho Bạch Bạch làm tú bà . Thanh lâu giúp nàng kiếm thêm ngân lượng rất nhiều và cả thông tin a nha !!!

Trọng Nam khá giúp ích , hắn thường vận khinh công giúp nàng ra ngoài , không cần trèo tường mệt nhọc như lần đầu . Chủ yếu nàng tới xem Cẩm sắc lâu làm việc như thế nào , nơi này từ ngày có nàng chủ trì hiện tại rất tốt , đã thành thanh lâu lớn nhất Hoàng thành

Hiện tại đang bị Ngọc Di đứng chặt bên người , không rời nửa bước , nàng chỉ còn cách ngồi ngắm mấy loại hoa tím xinh đẹp mà nàng thích thôi . Ngồi dưới cây bằng lăng , gió khẽ mân mê váy trắng của nàng . Nàng mặc váy trắng , điểm vài bông dạ yến thảo , khoác 1 dải lụa tím qua tay , tóc tết 2 bên với cột tóc trắng . Nàng giản dị mà xinh đẹp . Thuần khiết cùng thanh tao , ko có gì sánh nổi.

- Loan nhi !!!

Đang ngắm vài bông dạ hương thì 2 tiếng hét đâm vào tai nàng . Nàng ngồi phắt dậy , mỗi khi có người gọi tên nàng to vậy là có chuyện vui a nha. Trước mắt , là Uyển tướng quân _ Uyển Gia Khinh và Uyển Minh Phong đang đi tới .

- ca , phụ thân ? Ko phải cả 2 người đang ở ngoài biên giới ?

- là có chuyện liên quan tới muội nên ta mới về - Uyển Minh Phong thở gấp nói

- chuyện gì ?

- tam vương gia , là tam vương gia tới ! - Uyển Gia Khinh nói

- hắn là ai ? Tới làm gì ?

- hắn tới cầu hôn a ! - Uyển Minh Phong nhíu mày

- cầu hôn ai ? Huynh sao ? - Loan Loan giọng giễu cợt nói .

- Loan nhi , muội là đừng đùa nữa , mau ra đi ! Là cầu hôn muội ! - Uyển Minh Phong hét to , nắm tay nàng đi ra .

Nàng thầm nghĩ : chẳng phải tên vương gia 21 tuổi ko thê thiếp , mà Ngọc Di kể sao a ? Ta đâu quen biết hắn ???

Phủ chính

Loan Loan đang ngơ ngác , thầm oán : tại sao ? Tại sao ? Tại sao lão thiên gia a ??? Sao người đùa cợt ta như thế !!! Hắn ta là tới tận nhà đòi nợ sao ? Là muốn méc phụ thân sao a ????

- Loan nhi , đây là tam vương gia , con mau hành lễ - thấy nữ nhi cứ ngơ ngác nhìn hắn , Uyển Gia Khinh liền nhắc nhở . Biết là nữ nhân ai thấy người này đều vậy , nhưng......

- a, không cần a ! Loan nhi sau này là vương phi của ta a ! - Hoàng Lam Phương cười : nha đầu , ngươi ko dễ thoát khỏi tay ta !!

Nàng cười như mếu nhìn hắn : tên khốn , ta liền chặt ngươi thành 8 khúc ném cho cẩu gặm !!!

- TA PHẢN ĐỐI !!! -

Uyển Minh Phong : muội ta hôm nay là làm sao ? Không phải động lực để nàng trở thành đệ nhất tài nữ của Hoàng thành là hắn sao ? Hôm nay chính hắn tới cửa cầu hôn mà còn từ chối ?

Uyển Gia Khinh : nữ nhi a ! Tam vương gia là cao cao tại thượng đó , hắn tới cửa cầu hôn mà từ chối coi như sỉ nhục hắn rồi . Nhưng hắn không thê thiếp , ai lọt vào mắt hắn thì ko phải được hắn yêu thương cả đời hay sao ?

Hoàng Lam Phương : tiểu nha đầu a ! Nữ tử nguyện được chết dưới tay ta còn ko có cơ hội ? Này là ta muốn lấy làm vương phi ? Từ chối là ý gì ???

Loan Loan thấy 3 người này cứ ngồi ngơ ngác nhìn khoảng không vô định như vậy , liền biến mình vừa nói gì đó lỡ lời . Ngồi xuống , thu lại vẻ nết na , mắt lại biến hóa , xinh đẹp , ngây thơ chớp chớp , mỉm cười:

- ta là đối tượng hôn thê , nên ta có quyền tự quyết định đúng không ? Vả lại ta chưa tới tuổi kết hôn ! Phải không ca , phụ thân , tam vương gia........- nàng kéo dài chữ "gia" nhìn hắn. Đôi mắt lại 1 màn sương , chuẩn bị cho 1 màn " hoa lê vũ đái "

Uyển Minh Phong : Loan nhi a ! Muội trông chờ gì nơi nữ nhi phải theo lệ " cha mẹ đặt đâu / con ngồi đó " chứ ?

Uyển Gia Khinh : nữ nhi a ! Cái gì mà chưa đến tuổi kết hôn ? Chẳng phải nữ nhân 15 , 16 là đến tuổi cặp kè rồi sao ?

Hoàng Lam Phương : nha đầu , định giở trò như hôm đó hả ? Ta ko mắc lười nữa đâu !  

Uyển Minh Phong chạy tới chỗ nàng , quay mặt nói với Hoàng Lam Phương :

- tam vương gia , người đợi 1 chút , ta sẽ thử thuyết phục Loan nhi ! - nói xong kéo nàng ra 1 góc . Nói nhỏ nhưng cực kỳ gấp rút

- Loan nhi ! Ta ko muốn ép muội nhưng cả phủ Uyển gia này trên dưới hơn trăm mạng người ! Tam vương gia đó là muốn gì cũng phải có bằng được ! Hắn chắc đã không nhờ hoàng thượng ban hôn nhưng nếu hoàng thượng thấy muội không đồng ý mà ban hôn , muội không đồng ý tiếp là phạm tội khi quân ! Là Uyển gia sẽ bị trảm hết đó !!! - Uyển Minh Phong vẻ mặt cầu xin nhìn nàng .Nàng sững sờ , trước kia là đại tiểu thư mafia , kể cả thủ tướng cũng ko dám cãi nàng , nhưng hiện tại chỉ là đích nữ đại tướng quân , được hoàng thượng nhún nhường thì cũng không thể phạm thượng . Cha nàng trước kia vì nàng ra mặt rất nhiều ! Nhưng 1 đại tướng quân đâu thể kháng lệnh vì nữ nhi ?

- ca ! Ta hiểu ! Ta là sẽ gả mà ! - nàng nói , cúi mặt làm hắn cứ tưởng nàng khóc , dắt nàng về Loan cẩm cư , quay lại nói với Hoàng Lam Phương hắn là Loan Loan đồng ý .

Loan cẩm cư

Loan Loan đăng ngồi mài chủy thủ , nàng lại nghĩ , sắp cướp đi 1 mạng người , làm nàng rất ghê tay a ! Huống chi lại là đệ nhất mỹ nam ? Hiện đại hay cổ đại cũng giống nhau thôi , ko nơi nào là nàng ko đi được

Xoẹt _ xoẹt _ xoẹt

Chiếc bàn làm bằng gỗ lim chia thành 3 khúc , nàng nhoẻn miệng , ánh mắt tím tàn nhẫn :

- tay nghề không hề lụi ! Rất rất tốt !

------ Nửa đêm _ phủ tam vương gia

- vương gia , đã tối vậy mà người không muốn lão nô tắt nến ngoài kia đi sao ? - quản gia đứng trước cửa , hỏi

- không , nàng sắp đến rồi ! Nếu ta không thắp nến thì nàng sẽ ko biết đường tới đây - Hoàng Lam Phương cười , ngồi trên ghế phê tấu chương

Quản gia khẽ thở dài, đi ra ngoài . Vương gia là ngày càng kỳ quái . Hắn nói tối nay tiểu vương phi sẽ tới nhưng đã quá nửa đêm rồi , bất quá , tam vương gia hắn không bao giờ linh cảm sai cả !

Hiện tại ,ngoài bờ tường của tam vương phủ , Loan Loan nàng 1 thân hắc y , bó sát người , tóc tím vấn cao , mành che nửa khuôn mặt. Bên eo đeo đai lưng , ở trong ghim nhiều kim độc cùng chủy thủ nàng mới mài hồi chiều .

Chân khẽ nhún , bật tường , thầm nghĩ : ko mặc váy dài như mấy lần trước , trèo thật dễ , vả lại tường tam vương phủ này thấp hơn Uyển phủ nha !!!

Trước mắt nàng chính là Bạch đào viện của tam vương gia , trồng toàn bạch đào không nga ! Nhìn rất đẹp. Ngẩn ngơ ngắm hoa 1 lúc , nàng lại giật mình : sao nơi này là không có chút ám vệ a ? thường thấy trên phim người quý tộc coi trọng mạng sống lắm mà ? Nửa đêm rồi , đèn đuốc vẫn sáng chưng ? Hoàn toàn khác với suy nghĩ của nàng .

Nghĩ tới đó , nàng liền bị 1 người ôm từ sau lưng , chưa kịp hét lên thì người đó lên tiếng :

- tiểu bảo bối ! Ngươi làm ta đợi rất lâu nha !!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro