Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Ngươi !!! - lần đầu bị người khác ôm như vậy ! Là nàng chưa từng ôm ai cả ? Cảm giác thật ấm áp !!!

_ bốp _ nàng đá hắn 1 cước

Sờ sờ bên hông . Kì lạ , chủy thủ của nàng đâu ? Không lẽ bị rơi ???

Loan Loan cúi người , mò mẫn tìm chủy thủ

- Loan nhi ? Ngươi là đang tìm cái gì ?

- chủy thủ ! Ngươi tìm đi , tìm được mau đưa ta - nàng tiếp tục tìm

- ngươi tìm chủy thủ làm gì ? - hắn ngồi xuống bên cạnh nàng

- giết người !

- ngươi là muốn giết ai ? Ta giúp ngươi - làm sao hắn có thể thấy bàn tay như ngọc của nàng dính máu chứ ?

- ngươi !

- vậy..... ngươi đang tìm cái này hả ? - hắn giơ chủy thủ của nàng lên

- ngươi !!! - nàng trợn mắt , chỉ tay phía hắn.

- ha ha , tiện tay !!!

- đừng nghĩ ta hết đồ để giết ngươi - nàng hừ lạnh , tay sờ eo , định cởi đai lưng

- a ! Ngươi tìm cái này ? - hắn rút ra trong tay áo 1 cái đai màu trắng

- SHIT ! Mau trả ta !

- hả ? Ngươi nói gì cơ ? - hắn chớp chớp mắt , ngây thơ nhìn nàng

- ngươi m.....- chưa nói xong , hắn đã luồn qua sau người nàng , điểm huyệt ngủ của nàng

- tiểu bảo bối , ta đưa ngươi về - hắn khẽ nhếch mép , nở 1 nụ cười thập phần tà mị nhìn nàng .

Sáng hôm sau, Tin đệ nhất mỹ nam Hoàng Bảo triều 1 tháng sau lấy đích nữ Uyển đại tướng quân đã gây xáo động . Nam nhân thương tiếc cho Loan Loan , hận ngày hôn lễ không thể tới bắt nàng đi . Nữ nhân mang chứng cuồng mỹ nam Hoàng Lam Phương hắn , như thể căm thù nàng , mỗi lúc thấy nàng ra khỏi phủ là bắt đầu soi mói , nàng lại phải chạy về Uyển phủ , chỉ có thể sang Nha cư với Uyển Thục Nha , lắm lúc cũng bị tam tiểu thư chạy ra soi mói . Hắn thực sự mang cho nàng không ít phiền phức !

Dù nếu muốn ra ngoài thì phải dịch dung hoặc đeo mặt nạ da người nhưng nàng thực sự ko thích cái nhớt nhớt của nước dịch dung và khi đeo mặt nạ da người thực sự nóng , không chỉ vậy mà nàng còn cần đeo cả tóc giả giữa cái mùa hè này sao a ?

Trong tháng này nàng vẫn mỗi đêm " ghé thăm " để giết hắn nhưng luôn thất bại . Lại còn bị hắn lột hết vũ khí , tốn công nhờ Bạch Bạch mua giùm cái mới . Hắn là người thứ 2 hạ được nàng , người đầu tiên là cha nàng ở hiện đại . Ko tin được trước mắt hắn nàng lộ ra nhiều sơ hở như vậy ...!

Hiện tại nàng đang mặc chiếc váy trắng chấm gót , kiểu váy xuông ko thêu gì cả , khoác tấm lụa tím thêu vài bông oải hương , tóc buông trải dài trên sàng tre cạnh cửa sổ .mắt thẫn thờ nhìn khoảng ko vô định , vẻ mặt thoáng đượm buồn. .

- tiểu thư của ta là cực mỹ nha ! - Ngọc Di tết tóc 2 bên đơn giản , thân tử y tiến vào , tay bưng mâm quả

- Ngọc Di , hú hí với ca ta xong rồi sao ? - Nàng cười khẩy , ánh mắt lộ vẻ giễu cợt.

Ngọc Di nghe được câu này , đỏ mặt , đúng là nàng về Phong có gặp nhau , vui cười vài câu , Phong bận nên đi trước nhưng tiểu thư nhà nàng ....có quá vô duyên ko a ???

- tiểu thư......ta ......!

- hửm , không phải kẹp tóc hình bướm kia là ca tặng sao ? Đeo quả rất đẹp . - Nàng tiếp tục trêu chọc Ngọc Di . Ngọc Di mặt đỏ như tôm luộc , lúng túng gỡ kẹp tóc xuống

- làm gì vậy ? Ta khen đẹp mà !!! - nàng túm lấy tay Ngọc Di , móc kẹp tóc ra đeo lại cho nàng

- tiểu .. tiểu thư ...người đẹp hơn Ngọc Di rất nhiều ..

- Ngọc Di của ta mới là xinh đẹp - Loan Loan ánh mắt tán thưởng nhìn Ngọc Di, nâng cằm nàng lên.

Rầm _ cửa phòng nàng bật tung ra , hình như chuẩn bị rơi xuống đất .

- tẩu a !!! Tam ca bắt nạt muội - 1 cam ảnh bay vào....  

- Di Di , ngươi là làm sao ? - Loan Loan nhìn nàng

Hoàng Di Di là quận chúa duy nhất của Hoàng Bảo triều , là tiểu muội của hoàng thựơng và các vương gia . Mấy hôm trước nàng tới ám sát Hoàng Lam Phương nhưng không may gặp nàng , ai dè tính tình vị muội phu này rất đáng yêu , hợp tính nàng , thường tới nói chuyện và bày mưu Hoàng Lam Phương hắn , cũng hay nói về điểm yếu của hắn nữa ( Di tỷ bán rẻ anh em @@ )

Hiện tại Di Di cũng chính là cùng tuổi với nàng , 15 tuổi .

- tẩu a , tam ca ko cho ta sang đây với tẩu !!

- hở ? Không phải ngươi đã sang rồi sao ?

- nhưng tam ca là đi cùng a ! Nếu có tam ca thì trò ta đang định làm với tỷ hết vui a!!! - Di Di đôi mắt to chớp chớp , ủy khuất nhìn nàng . Di Di thực rất xinh đẹp , môi hồng răng trắng , tóc đen thường búi thấp , làn da trắng hồng , mặt trái xoan tinh xảo , môi đào , mũi cao thẳng , mắt to , lông mi cong . Đủ yếu tố làm mỹ nhân !

- ta không sang thì 2 tẩu muội các người gây tai hoạ mất ! - Hoàng Lam Phương mặt mày mệt mỏi tiêu sái bước vào.

Loan Loan chu môi

- hứ , tại ngươi cả , ta và Di nhi chuẩn bị có trò vui !

- Loan nhi , nàng thật đanh đá

- vậy đừng cưới nữa

- bất quá , ta lại thích nàng như vậy !!! - hắn cười

- vậy.....có ta ngươi dám thân cận với nữ nhân nào , tin hay không ta liền thiến ngươi ?  

- yên tâm , có ngươi ta thề không nạp thiếp

- hảo , rất tốt - nàng cười dịu dàng nhìn hắn , người này , là đáng để nàng trao cả trái tim !

- e hèm ! Xin 2 người vào phòng khác thân mật ! - Di Di dở giọng lườm Loan Loan và Hoàng Lam Phương như muốn cháy mắt.

- Loan nhi , ta có chuyện muốn nói , Ngọc Di và Di nhi , 2 người ra ngoài !!!

Sập _ cánh cửa còn lại cũng chuẩn bị lung lay

- ngươi có chuyện gì ?

- là hôm trước khi ngươi làm mai táng trượt thì người ám sát ngươi có phải nhị tiểu thư tể tướng ?

- đúng là như vậy ! Mấy hôm trước cũng là nàng ta sai người tới !- nàng thản nhiên nói

- ngươi.....có muốn ta giết nàng ? - hắn ánh mắt tà khí , lạnh băng nói

- làm gì ? - Nàng ngạc nhiên , kẻ thù của nàng chứ đâu phải của hắn ?

- Loan nhi , ai dám động tới ngươi , ta thề sẽ làm tên đó đau khổ hơn ngươi vạn lần - hắn ánh mắt tràn ngập nhu tình nhìn nàng.  

Nàng mở to mắt hết cỡ , ngạc nhiên nhìn hắn . Ko phải hắn coi nàng chỉ là chút hứng thú ? Ai dè là nàng quan trọng với hắn như vậy ư ? Nàng khẽ nhoẻn miệng nở 1 nụ cười như bông tử la lan xinh đẹp , nói :

- sau khi làm vương phi của ngươi , ta liền cho nàng 1 bài học !!!

Hắn nhìn nàng , 1 tia sủng nịnh vô đối

Nàng tới bên cạnh hắn , đôi mắt thăm thẳm nhìn hắn . Tuy bình thường nhưng tràn ngập tình ý

Hắn ôm nàng vào lòng , như hận ko thể đem nàng nhập vào mình , ko cho bất cứ kẻ nào ngắm nhìn nàng . _ Loan cẩm cư _ 1 không khí ái muội , nhu tình cùng chính là thành ý , nàng và hắn , không hề rời xa !!!

* 1 tháng sau *

Tam vương phủ Hoàng Bảo triều , chữ hỉ dán khắp nơi , đèn lồng đỏ giăng khắp phủ , thảm đỏ dải dài 1 đường từ cửa phủ tới trong phủ chính , chờ cho tân nương bước tới . Đường phố vui như hội , binh sĩ đứng 2 bên dẹp đường cho đoàn người tam vương gia đi . Các nữ tử dù muốn khóc vì hắn đã có vương phi nhưng ko thể khóc được khi thấy khuôn mặt hắn là tràn ngập tình ý , vui vẻ lạ thường , khác hẳn với khuôn mặt tà mị , lạnh lùng cùng lãnh huyết đã bay hết . Giờ chỉ còn trên ngựa , 1 đại mỹ nam Hoàng Hiền triều thuần khiết , trong sáng đang mặc hỷ phục tới đón tân nương. Đoàn người vừa đi vừa thổi kèn đánh trống , đốt pháo inh tai .

Uyển tướng phủ

_ Loan cẩm cư_

Vị tân nương chuẩn bị lên kiệu hoa kia hiện tại đang được Ngọc Di cùng hơn mười mấy nha hoàn khác kéo dậy nhưng vẫn ngủ ngon lành. Nàng lờ mờ ngẩng mặt , bị Ngọc Di kéo đi rửa mặt , búi tóc , gài 1 đống " đá " lên đầu , sau khi trang điểm 1 lớp phấn nhẹ , mặc hỷ phục thì nàng như ko có sức sống , bộ hỷ phục này có khi còn nặng hơn người nàng nữa !!! Đội xong mũ phượng cùng khăn hỷ :

- Oaoaoaoaoaoaaaaa ...... Ngọc Di a ! Ta là tại sao bị cả tấn đá đè lên đầu thế này , ta bẹp mất thôi , Oaoaoaoaoaoaaaaa.........- nàng lại gào khóc , ko ngừng oán tên nào dám cho nàng mặc bộ đồ này .

- tiểu thư , người chịu khó , bây giờ tay xuống nhà bếp chuẩn bị đồ ăn , sau đó đợi kiệu hoa tới thì lên đó xong , chúng ta sẽ ăn , được ko ?- Ngọc Di dỗ dành nàng . Đôi lúc nàng thật hiểu chuyện nhưng.......đôi lúc nàng thật trẻ con mà !!!  

Nàng hiện tại chính là đang ở trên kiệu hoa và.....ngồi ăn. Mũ phượng đã bị nàng vứt ra đâu đó trong kiệu . Ngọc Di ko cách nào ngăn cản, đành tuân theo .

_cạnh_kiệu được hạ xuống . Tất cả im lặng , ai cũng muốn xem dáng vẻ kiều diễm của nàng.

-SHIT ! Tên khốn nào dám chọn ta bộ váy này !- nàng đang tiếp tục sứ mệnh tìm chiếc mũ phượng vừa quăng quật . Hỷ phục dài loằng ngoằng , đi lại thực sự bất tiện ! Câu nói đó làm quan lại trên dưới đồng lòng lắc đầu. Di Di , nhị vương gia , tứ vương gia ngồi bên cạnh hoàng thượng nén cười . Hoàng thượng hắn là đang nén cười tới mức nội thương rồi. Hoàng hậu và thái hậu mặt ngờ ngệch ko hiểu . Còn ai đó đang giơ tay vào đón nàng thì cứng người . 1 tháng qua hắn đã lược hết những thứ nàng không thích ra khỏi hôn lễ . Hỷ phục cũng là chính tay hắn vẽ , sai người làm cho nàng.

Ai dè , vị vương phi kia ko để ý , đáp cho hắn 1 câu nói "thấm" như vậy a nha !!!

Tay nàng vương ra , bám vào tay hắn . Làm hắn đang đứng , chuẩn bị ngã xuống đất bởi sức nặng của hỷ phục : tên nào dám may cho vương phi yếu đuối của ta bộ hỷ phục này chứ ? Nặng hơn cả áo giáp !!!

Nhìn 2 người đi tuy rất bình thường nhưng thực ra 2 người họ mệt tới nơi rồi

Phòng tân hôn:

Sau khi bái đường xong , nàng là chạy vào phòng cởi hết đồ ra , vứt sang 1 bên rồi đi tắm . Ngọc Di tuy đã khuyên can hết lời nhưng vẫn phải nhìn nàng xé từng mảnh vải của bộ hỷ phục ra .

- tiểu thư a! Bộ hỷ phục này là rất rất đắt đó ! - Ngọc Di bắt đầu lên tiếng tiếc của

- ngươi là đồ ham tiền ! - Loan Loan nằm trong bồn tắm , thả cánh hoa oải hương, chu môi nói với Ngọc Di

_cạnh_ cửa phòng mở ra

Hoàng Lam Phương 1 thân hỷ phục , trên mặt phiếm hồng , hình như cả tam vương gia hắn cũng ko tha được vụ chuốc rượu của các quan lại a !  

Nàng bước ra khỏi bồn tắm , quấn khăn vào người , ra dìu hắn lên giường , nói với Ngọc Di :

- lấy canh giải rượu

- dạ - Nàng đi ra ngoài

Loan Loan chạy tới cái bàn , cầm 2 ly rượu giao bôi cho hắn.

- uống !

hắn với tay cầm lấy , khoé mắt co giật

- Loan nhi , đây là ly phượng !!

- thì sao ?

- nữ nhân ly phượng , nam nhân ly long , nàng nên đưa ta ly long mới đúng !!!

- ơ ? Vậy sao ? Ta uống hết mất rồi ? - Nàng ngơ ngác nhìn hắn .

Khoé mắt hắn tiếp tục co giật : người này.... cả việc nam nhân ly long , nữ nhân ly phượng , uống phải khoác tay qua nhau.....nhưng ......thực sự nàng có phải đệ nhất tài nữ ko a ???  

Đó là chuyện của ngày hôm qua , khi hắn ngậm ngùi uống nốt ly phượng , sau đó hắn và nàng thay áo ngủ và đi ngủ ( cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng )

Vào hơn tháng trước , nàng đã sai Trọng Nam đi mua chuộc 1 số quán khá có tiếng của ngũ đại cường quốc còn lại , sau đó nâng những cửa hàng đó lên hàng danh giá . Nàng nghĩ làm vương phi có khi lại vui hơn làm đại tiểu thư , ai dè Phương nhà nàng sáng phải lên triều , về phủ lại duyệt tấu chương , ko có thời gian để đi chơi với nàng . Hiện tại là buổi chiều , Loan Loan nàng đang ở trong mái đình của Cẩm hoa viện , tháng trước chính hắn 1 tay sai người trồng đủ các loại hoa tím cho giống với Loan cẩm cư của nàng . Nhưng thực sự rộng và đẹp hơn rất nhiều .

- chủ tử , đây là thứ người cần ! - Bạch Bạch 1 thân hắc y bay xuống , vai vác 1 cái bao đựng thạch tín , vài cái chai đựng 1 thứ nước nhớp nhớp màu đen ( chả cái gì khác , đó là dầu thô ) , .....

Nàng cười , quay người đi sang 1 góc vườn bắt tay chế tạo ....bom nguyên tử . Tuy thiếu 1 số thứ nhưng sức mạnh ko hề giảm a nha!

_ OANH _1 tiếng nổ vang lên từ 1 góc Cẩm hoa viện

Bạch đào viện

- VƯƠNG GIA !!! - Ngọc Di khuôn mặt nức nở chạy vào , vẻ mặt khủng hoảng

- có chuyện gì ? - Hoàng Lam Phương ngẩng đầu, lên tiếng

- vương phi...... vương phi .... - Nàng lắp bắp

- à , lúc nãy là tác phẩm của nàng ? - hắn mỉm cười ôn nhu

- vâng , đúng như vậy , nàng chế tạo cái cục gì đó tròn tròn , đen thui , ném lung tung rồi nó nổ !!!

- hỏi nàng xem , vườn có đủ cho nàng nổ ko ? Vậy ta đưa nàng ra ngoài thành nổ tiếp !

- vương.... vương gia , nàng nói đó là thử nhiệm , nàng... đã mang hết cái cục đó vào bao tải , rồi nói vào cung với Di quận chúa nổ tiếp !! - Ngọc Di mềm nhũn , khóc lóc kể lại sự việc

- cái gì ? Nàng đang ở đâu ?

- vương gia tha tội , ta không ngăn được nàng !! - nàng dập đầu , khóc to hơn nữa

- ai cho ngươi ngăn nàng ? Mau sai người tới vác bao tải cho nàng ! - hắn tức giận lên tiếng

- ý người là ... ? - Ngọc Di đơ người , vẻ mặt ko hiểu ý hắn .

- Loan nhi của ta yếu đuối như vậy , cho các ngươi để nàng vác bao tải hả ? - hắn vừa nói , mắt vừa hiện lên tia đau lòng .

Ngọc Di quỳ trên đất , ngệt mặt.... : vương gia.....bao che cho vương phi sao a ? 2 người này , có phải hay không là tâm đầu ý hợp ?

Nàng đứng dậy , chạy ra ngoài ...

_ OANH _ OANH _ OANH _ từng tiếng nổ mang theo từng đợt uy vũ vang lên trong phủ hoàng hậu .

Nơi phát ra tiếng nổ

Di Di đang ra sức ném vào những thứ đồ đẹp nhất - đắt nhất - làm nàng đau mắt nhất . Hoàng hậu Hoàng Bảo triều trước là đệ nhất mỹ nữ kiêu ngạo của Thượng đản quốc - 1 trong đại lục cường quốc . Di Di nàng vốn ghét nữ nhân chanh chua kiêu ngạo này . Tuy hoàng đế ca ca cũng không ưa gì nàng nhưng nàng lại là mối liên hệ giữa Hoàng Bảo triều và Thượng đản quốc , giúp 2 nước yên bình .

Loan Loan đang ngồi trên mái phủ , thầm nghĩ : hắn thực là hiểu ta !

Tay xoa xoa bom , bắt đầu ném

_ OANH _

- Trời đất , thiên địa ơi ! Ai ? Là ai đã làm chuyện này ??? - 1 người phụ nữ đi ra , la hét inh tai hơn cả tiếng nổ nữa !!! Người này làm nàng liên tưởng tới Dung mama trong hoàn châu cách cách quá ! Béo nè , quần áo lụa là nè , phấn son bôi 1 lớp dày cộp nè ! Nàng lắc đầu , tặc lưỡi : kinh khủng quá !!!

- Lân mama ! Ngươi biết là kẻ nào dám phá Thanh ngân cung của ta chưa ? - Nhâm Ngọc Trinh hoàng hậu thân tử y bước ra . 1 thân tóc đen buộc với cả đống trang sức trên đầu , nàng ta ko biết nặng là gì hay sao ? Quần áo tầng tầng lớp lớp , có khi nặng hơn cả cái hỷ phục của nàng hôm đó nữa a ! Nàng ta là người sắt hay ko a ? Ko biết nặng là gì ?

Bạch Bạch ôm nàng bay xuống . Loan Loan cười xinh đẹp , dịu dàng nhưng trong đó là cực nham hiểm !!!

Nhâm Ngọc Trinh : nữ nhân này là đẹp hơn ta gấp vạn lần , xinh đẹp phóng khoáng, tựa thiên tiên . Thân vận cẩm trường bào , giản dị xinh đẹp . Kẹp tóc ngọc tím hình hoa tử la lan gần tai trái , còn lại tóc tím bạc để xõa . Có phải hay ko đây chính là đệ nhất tài nữ Hoàng thành _ tam vương phi .Di Di chạy lon ton tới bên nàng .

-tam tẩu a ! Đây là đại hoàng tẩu , là người mang cho Hoàng Bảo triều và Thượng đản quốc bình an đó nha ! - nàng kéo dài 2 chữ bình an , như muốn nói hoàng đế ca ca không hề yêu thương nàng a !!!

Nhâm Ngọc Trinh tím mặt : súc sinh , nếu ngươi không phải là quận chúa thì ta đã giết ngươi từ lâu !!!

Nhâm Ngọc Trinh cười gượng , khẽ nói :

- ta là mẫu nghi thiên hạ , ko vì con dân làm đích thì cho ai đây ?

Di Di nhíu mày , dám đối phó nàng , rất được . Đang định lên tiếng , thấy Loan Loan cười cười , phất tay áo với nàng , liền hiểu ý , không nói nữa , cười thầm nhìn Nhâm Ngọc Trinh đang vênh mặt kiêu ngạo .  

- nghe Di Di nói , ngươi là vì đất nước quá nhỏ bé , chiến lược ko đủ sức chống lại Hoàng Bảo triều , lương thực không xong , lực lượng không đủ , ....... ngươi là đích nữ tể tướng Thượng đản quốc , ăn mặc chỉ như nha hoàn hồi môn , hiện tại chính là treo trên người 1 đống trang sức như vậy , thì ra là 1 bước lỡ thành phượng hoàng !!! - nàng nụ cười mang theo tia trào phúng mãnh liệt , cười tươi nhìn nàng ta .

- ha ha ha ha !!! Tẩu độc miệng a nha ! - Di Di hết cả dáng vẻ quận chúa , bò xuống đất cười

- ngươi ......- Nhâm Ngọc Trinh tái mặt nhìn Loan Loan , tay chỉ vào nàng

- gì đây a ? Thứ nữ tử vì nước bán thân đủ để chỉ trỏ ta ư ? - Nàng lại cười , ý nói sâu thẳm

- ta đường đường là mẫu nghi thiên hạ , ai cho tam vương phi có quyền cao hơn ta ? Các ngươi dám nổ cung của ta , xem hoàng thượng tới , các ngươi bị xử như thế nào !!!

- Hoàng thượng hắn còn ko dám làm gì ta . Ta sợ ngươi sao ? - Nàng lừ mắt nhìn Nhâm Ngọc Trinh , nhoẻn miệng .

- ngươi ! - chưa nói xong , liền chạy tới , toan vả miệng nàng. Nhưng chưa chạm tới mặt nàng thì tay nàng đã tóm lấy tay nàng ta .

- là muốn đánh ta ? Vô lễ !!! - nàng trừng mắt , trong lòng hò hét : OH YEAH ! Đúng kế hoạch !!!

Nàng 1 chân giơ lên , đá nàng ta đầu đập vào tảng đá

_ RẦM _

- Hoàng hậu !!! - Lân mama lắc mông chậm chạp tới đỡ Nhâm Ngọc Trinh dậy .

- ngươi....ngươi dám đánh ta ! - nàng ta lại ra sức chỉ tay vào nàng

- súc sinh , tiện nhân ! Dám Đánh bổn cung ! - nàng ta chửi bới om sòm Thanh Ngân cung

Loan Loan đứng 1 bên , chớp mắt cẩm thân ảnh bay tới tát nàng ta đỏ sưng tấy cả mặt . Nhâm Ngọc Trinh ngất đi.....  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro